← Ch.0453 | Ch.0455 → |
Ti!
Hàn khí vô cùng vô tận từ trong tiên cốt kia tỏa ra ngoài, xuyên thấu qua mười tám vạn lỗ chân lông tiến vào cơ thể của hắn.
Lâm Hi cảm giác bản thân mình như bị ngâm trong nước, thân thể càng ngày càng chết lặng, thân thể giống như hóa thành băng điêu.
- Băng Hoàng Đại Pháp.
Cùng lúc đó Lâm Hi phát hiện trong đầu của mình đột nhiên xuất hiện một đạo pháp quyết.
Đoạn pháp quyết này vô cùng thần bí, giống như trống rỗng xuất hiện, nhưng Lâm Hi lại biết rõ đây căn bản không thuộc về mình.
Đoạn pháp quyết này tiến vào trong đầu của Lâm Hi và không nhúc nhích. Cùng lúc đó càng ngày càng nhiều hàn khí tiến vào trong, giống như vĩnh viễn không có chừng mực, giống như đóng băng Lâm Hi.
Tất cả chuyện này tới quá đột ngột.
Lâm Hi cảm giác toàn thân giống như bị đông cứng, hắn như lục bình không rễ, cái gì cũng không làm được.
Lâm Hi không cách nào biết rõ cường giả thượng cổ này muốn làm gì, nhưng hiển nhiên hắn không có bao nhiêu lựa chọn.
- Liều!
Trong nội tâm Lâm Hi cắn răng một cái, hắn bắt đầu đọc khẩu quyết Băng Hoàng đại pháp.
Hàn khí trong người quá nhiều, Liệt Dương Đại Pháp đang bị áp chế hoàn toàn.
Nếu tiếp tục như vậy nữa thì Lâm Hi có thể vững tin một điểm mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Ông!
Luồng không khí lạnh chấn động, ra ngoài ý định là Lâm Hi tu luyện môn Băng Hoàng Đại Pháp này lại cực kỳ dễ dàng. Luồng chân khí Băng Hoàng nhanh chóng thành hình, thật giống như đã từng tu luyện qua vậy.
- Hô!
Chân khí trong người vận chuyển càng nhanh, rất nhanh đã hình thành tuần hoàn đầu tiên. Mấy hô hấp đã hoàn thành đại chu thiên. Tốc độ nhanh giống như cường giả đỉnh cấp đang toàn lực giúp hắn tu luyện vậy.
- Đói bụng nhát gan, no bể bụng gan lớn. Mặc kệ ngươi có âm mưu gì thì đó đều là chuyện tương lai. Binh tới tướng đỡ, nước tới đấp đất chặn, nếu như ngươi muốn đoạt xá thân thể của ta, vậy thì mười phần sai rồi.
Trong mắt Lâm Hi hiện lên một đạo quang mang.
Hắn bây giờ là bị bức lên Lương Sơn, không thể không tu luyện.
Ít nhất, mặc kệ cỗ hài cốt này có kế hoạch gì, chỉ cần Lâm Hi tu luyện ra được chân khí, vậy thì nhất định thuộc về hắn, hoàn toàn bị hắn điều khiển.
Lâm Hi trong nội tâm yên tĩnh, dứt khoát triệt để chìm vào trong tu luyện.
...
- Ma Đồ, nhìn xem ngươi làm chuyện tốt!
Tạp Mễ Lạp phát ra tiếng hét giận dữ, trong ánh mắt phun ra Huyết Quang, ánh mắt kia hận không thể giết chết Ma Đồ đi.
- Ta cũng không biết ah...
Địa Ngục Ma Long vẻ mặt ủy khuất.
- Ta cũng không biết sẽ xảy ra loại chuyện này a!
- Làm sao bây giờ?
Địa Ngục Ma Long nhìn qua Lâm Hi bị đông thành tượng băng ở trước mắt nói.
Hấp Huyết Nữ Vương hung hăng trừng mắt nhìn Ma Đồ, hít một hơi thật sâu, buộc mình tỉnh táo lại, kềm chế xúc động muốn xé nát Địa Ngục Ma Long trong lòng.
- Tạm thời đừng vọng động. Hai chúng ta còn chưa chết, đã nói lên chủ nhân vẫn không có chuyện gì.
Tạp Mễ Lạp lạnh lùng nói.
Tạp Mễ Lạp và Ma Đồ đều cùng Lâm Hi ký kết linh hồn khế ước, nếu như Lâm Hi chết rồi thì hai người cũng lập tức xong đời.
Hấp Huyết Nữ Vương cẩn thận đánh giá Lâm Hi, chỉ thấy Lâm Hi tuy rằng bị đông trong Hàn Băng dày đặc, vẫn không nhúc nhích, nhưng thần sắc tường hòa, yên tĩnh, tựa hồ cũng không bị trọng thương.
Tạp Mễ Lạp trong nội tâm thoáng nhẹ nhàng thở ra, rất nhanh tỉnh táo lại, bắt đầu suy nghĩ đối sách.
- Dùng lực lượng của chủ nhân, tuyệt đối không dễ chết đi như vậy. Trước khi hắn đi ra, hai người chúng ta không ai được hành động thiếu suy nghĩ cả. Ma Đồ, đi! Cút cho ra bên ngoài, thủ vững bên ngoài thông đạo cho ta. Cái huyệt động này, nghiêm cấm ngươi tới gần!
Tạp Mễ Lạp chằm chằm vào Địa Ngục Ma Long, hung hăng nói.
- Đã biết!
Ma Đồ rùng mình, tự biết đã làm sai chuyện, ngoan ngoãn cút ra ngoài.
Nữ nhân này, sát khí thật đậm đặc a!
...
Thời gian chậm rãi đi qua, Địa Ngục Ma Long và Hấp Huyết Nữ Vương một người canh giữ ở cửa thông đạo, một người canh giữ ở cửa động, yên lặng hộ pháp thay Lâm Hi.
Lâm Hi đắm chìm trong tu luyện, triệt để quên mất thời gian.
Năng lượng còn sót lại trong hài cốt Thượng Cổ cường giả này khổng lồ đến khó có thể tưởng tượng. Lâm Hi không ngừng từ đó hấp thu luồng hàn triều, nhưng cổ năng lượng băng hàn kia căn bản không giảm ít đi bao nhiêu.
Dưới sự ủng hộ của cổ năng lượng khổng lồ kia, tiến cảnh của Lâm Hi quả thực khó có thể tưởng tượng.
Ông!
Lâm Hi thân hình chấn động, chân khí trong cơ thể tràn đầy, rất nhanh đạt đến cảnh giới Tiểu thành. Nhưng mà, tu vi của hắn cũng không đình chỉ lại mà tiếp tục tăng trưởng.
Ầm ầm oanh!
Chân khí Băng hệ trong cơ thể Lâm Hi ầm ầm, tu vi của hắn càng cao, tốc độ hấp thu hàn khí lại càng nhanh, năng lượng thu nạp cũng càng bàng bạc.
Thời gian dần trôi qua, cổ hàn ý tận xương trước kia càng ngày càng yếu, ngược lại một cổ cảm giác nước sữa hòa nhau từ trong nội tâm truyền đến. Lâm Hi cảm giác mình dần dần như dùng làm một thể với cổ hàn khí kia, hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh.
Trong huyệt động dưới lòng đất không biết ngày đêm, khắp nơi đều là một phiến Hắc Ám, hào quang duy nhất đến từ hào quang của tầng băng ảm đạm.
Cũng không biết đã qua bao lâu, Địa Ngục Ma Long và Tạp Mễ Lạp đều cảm giác được hàn ý trong động đang biến mất rất nhanh như thủy triều rút đi vậy.
- Chủ nhân muốn đi ra.
Tạp Mễ Lạp và Địa Ngục Ma Long cảm giác được biến hóa chung quanh đều rất vui vẻ.
Trong tầng băng dày đặc, Băng Hoàng chân khí trong cơ thể Lâm Hi càng ngày càng hùng hồn, rất nhanh đã đạt đến đại thành chi cảnh, hơn nữa vẫn còn đang tăng trưởng.
Một môn Thượng Cổ tuyệt học cường đại, trong thời gian thật ngắn, rõ ràng đã đạt đến cảnh giới đại thành, chuyện này quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này, Lâm Hi cũng không rãnh bận tâm đến những thứ khác nữa.
Môn Băng Hệ tuyệt học này tới quá nhanh quá dễ dàng, quả thực không hề kém hơn Liệt Dương đại pháp của hắn bao nhiêu. Tại Luyện Khí đệ ngũ trọng lại cùng lúc tu thành hai môn tuyệt học Hỏa Hệ và Băng Hệ cường đại như vậy quả thật khó tưởng tượng nổi.
- Ta biết rõ ngươi có thể nghe được thanh âm của ta, ta cũng mặc kệ ngươi có mưu đồ gì, chỗ tốt ta nhận. Bất quá, ngươi nếu có ý đồ khác, vậy thì mười phần sai rồi.
Lâm Hi xuyên thấu qua ý thức nói với tồn tại trong tối tăm kia.
Băng lam sắc khô lâu này đột nhiên ra tay, muốn nói không có quỷ dị thì không thể nào rồi.
Lâm Hi cũng lười quản chuyện khác, lúc này, Băng Hoàng đại pháp trong cơ thể hắn đã tăng trưởng đến một độ cao khủng bố. Hàn khí chung quanh đã không thể tạo được ảnh hưởng tới hắn nữa.
- Nát bấy cho ta!
Lâm Hi chấn động đan điền, một cổ lực lượng cường đại bộc phát ra. Tượng băng dày mấy trượng liền oanh một tiếng nổ ra.
Phanh!
Trong động quật, lúc Lâm Hi phá quan mà ra, trong hốc mắt cổ Băng Lam sắc khô lâu kia chợt lóe lên u lam sắc, sau đó phịch một tiếng, nổ thành phấn vụn.
Cùng lúc đó, trong tối tăm, một cổ linh hồn chấn động suy yếu, nhưng lại cực kỳ cường đại theo một đợt năng lượng Băng Hệ cuối cùng trào vào trong cơ thể Lâm Hi.
Cổ linh hồn chấn động này hộ tống trong cơ thể Lâm Hi, rất khổng lồ, hàn triều chưa hấp thu toàn bộ tích lũy cùng một chỗ. Hóa thành một đoàn năng lượng Băng Hệ khổng lồ, giống như Phấn Toái chân khí mà Nhiệm Vụ trưởng lão Thần Tiêu Tông lưu lại sâu trong đan điền Lâm Hi vậy, vẫn ở đó không nhúc nhích.
Phanh!
Lâm Hi một cước đạp ra, rơi trên mặt đất, dẫn phát một hồi chấn động kịch liệt.
So với lúc trước khi tiến vào động quật, khí tức Lâm Hi giờ khắc này cường đại tựa như một đầu Hồng Hoang mãnh thú vậy. Ánh mắt của hắn uy nghiêm, lăng lệ ác liệt, nhìn qua đã khiến người sinh lòng khiếp sợ.
- Ha ha ha, lại nhận được một môn tuyệt học tiên đạo cường đại. Lần này gặp gỡ, quả thực còn hơn ta khổ tu mấy năm.
Lâm Hi quơ quơ cánh tay, một cổ lực lượng khổng lồ chấn động trong người, truyền đến dưới mặt đất, lập tức toàn bộ lòng đất đều đang lắc lư, tựa hồ như muốn sụp xuống vậy.
Chỉ riêng lực lượng thân thể thôi thì Lâm Hi cơ hồ đã vượt qua một đầu Tiền Sử Cự Thú rồi.
Lần này tu luyện, trong cơ thể Lâm Hi cũng không chỉ nhiều hơn một môn Thượng Cổ Băng Hệ công pháp cường đại, mà chịu sự ảnh hưởng của tiên đạo hài cốt, ngay cả lực lượng cơ thể của hắn cũng gia tăng rất nhiều.
- Chủ nhân, ngươi thế nào rồi?
- Lão đại, ngươi không sao chứ?
Hào quang lóe lên, Địa Ngục Ma Long và Hấp Huyết Nữ Vương đều vọt đến.
- Ha ha, không có việc gì. Chẳng những không có việc gì, ngược lại nhân họa đắc phúc, công lực tăng trưởng không ít.
Lâm Hi nói.
- Cỗ tiên cốt kia quá quỷ dị. Ngươi thật sự không có chuyện gì sao?
Tạp Mễ Lạp nhìn qua Lâm Hi, vẻ mặt bất an.
Trong góc, cổ hài cốt băng lam sắc kia đã hóa thành bột phấn. Tuy rằng Lâm Hi thoạt nhìn công lực tăng vọt, nhưng nhớ tới cổ hành động quỷ dị của cổ tiên cốt kia, trong lòng Tạp Mễ Lạp vẫn cực kỳ bất an.
Lâm Hi nhắm mắt nội thị một chút, chỉ thấy đoàn năng lượng Băng Hệ cường đại trong cơ thể dường như đang ngủ say, rất yên tĩnh.
- Yên tâm đi. Không có việc gì.
Lâm Hi mở mắt ra, nói.
Hắn ngược lại cũng không sợ tên cường giả kia có mưu đồ gì. Bộ hài cốt thần bí này tốn hao một cái giá lớn như vậy để trợ giúp mình tu luyện Băng Hoàng đại pháp, tuyệt không không thể nào tổn hại mình nhanh như vậy được.
Mà một khi trở lại Thần Tiêu Sơn, trong Thần Tiêu Tông có nhiều cường giả tiên đạo như vậy, bộ dạng hài cốt này cho dù có âm mưu gì, đã vào trong Thần Tiêu Tông cũng không làm được gì.
Muốn đánh chủ ý lên người đệ tử Thần Tiêu Tông, chỉ sợ đã sai rồi.
- Đi!
Lâm Hi kẹp lấy Tạp Mễ Lạp và Địa Ngục Ma Long, trong nháy mắt liền biến mất tại chỗ, bay lên mặt đất.
Hắn hiện giờ công lực tăng vọt, tốc độ phi hành tăng vọt không ít.
Dọc theo đường đến, một người hai sủng rất nhanh liền trở về mặt đất.
- Đã đến.
Đã đến lối ra, Lâm Hi buông hai người ra, do dự một chút, đột nhiên ra tay:
- Băng Hoàng đại pháp!
← Ch. 0453 | Ch. 0455 → |