← Ch.0498 | Ch.0500 → |
Tất cả mọi người chỉ biết thập ma thái tử dùng võ học ma đạo mà mệnh danh. "Hoàng Tuyền thái tử" chính là một trong số đó, trong Tiên Đạo Đại Thế Giới tên của bọn họ đại biểu cho tử vong.
- Hoàng Tuyền thái tử, Hoàng Tuyền thái tử...
Bờ môi Dương Huyền Hoàng rung rung, thì thào tự nói.
Hắn cảm giác những "Hoàng Tuyền ma khí" tiến vào trong người của hắn, mỗi một giọt đều nặng nề như thủy ngân vậy, những nơi ma khí đi qua đều ăn mòn từng đường kinh mạch trong cơ thể, mỗi một nội tạng khí quan đang bị thôn phệ.
Hắn cảm giác thân thể của mình không ngừng bị mục nát, ăn mòn, hơn nữa tản ra hương bị tanh hôi, mục nát. Hoàng Tuyền Thủy chính là thứ dơ bẩn nhất, mục nát nhất, hủ hóa nhất trong thiên hạ, thứ này đang ăn mòn sinh mạng của hắn.
Thậm chí hắn có thể nhìn thấy được khí quan trong người của mình đang mục nát, có hương vị nước mủ tanh tưởi chảy ra ngoài.
- Không thể ngờ ta lại chết ở chỗ này!
Dương Huyền Hoàng vẻ mặt không cam lòng, trong mắt hiện ra thần sắc tuyệt vọng.
Một trong mười tuyệt học ma đạo khủng bố nhất, đây là thứ khiến đệ tử tiên đạo sợ hãi, có uy hiếp trí mạng nhất!
Bị một trong mười ma khí khủng khiếp nhất tiến vào người trên căn bản trong người cứu được!
Không có người nào hiểu hơn hắn cả, hiểu được thanh niên áo đen cách đó không xa là khủng bố cỡ nào.
- Thái Nguyên Cung các ngươi đúng là giòi trong xương nha, ta trốn vào nơi này hơn mười ngày rồi. Vốn cho rằng đã giấu diếm được các ngươi. Không nghĩ tới lại bị các ngươi phát hiện. Nhưng mà ngươi cũng quá ngây thơ, ngay cả Ngọc Hoàng đế tử các ngươi kéo theo những đệ tử khác mới dám đến tìm ta. Ngươi biết rõ thân phận ta còn dám một mình đi tới thật sự là ngu muội...
Áo bào của Lý Thiếu Quân phần phật, tóc dài bay múa, ánh mắt lạnh thấu xương, đôi mắt giống như băng tuyết vạn năm. Dưới cái nhìn lạnh lẽo của hắn thì Dương Huyền Hoàng cảm thấy hối hận vì đã đuổi theo Lâm Hi.
Cũng không rõ xảy ra vấn đề gì, mấy ngày nay người trong Thái Nguyên Cung vẫn đi lùng tìm tin tức của hắn khắp nơi. Có câu đại ẩn ở thành thị, tiểu ẩn ở hoang dã, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.
Hắn thấy tứ đại đế tử của Thái Nguyên Cung không là gì, vốn cho rằng đã giấu diếm được bọn họ, không nghĩ tới bị một bảy quả Thánh Vương phát hiện.
Trong lòng của hắn nghi hoặc duy nhất chính là "Bảy quả Thánh Vương" biết rõ hắn là "Hoàng Tuyền thái tử", vì cái gì to gan như vậy, còn dám tới một mình gặp hắn.
Chẳng lẽ hắn tự đại như vậy?
!!!
Lý Thiếu Quân thì không sao, nhưng mà Dương Huyền Hoàng lại chấn động trong lòng.
- Là ngươi! Thì ra là ngươi!
Trong đầu Dương Huyền Hoàng hiện ra một đạo điện quang, đột nhiên nhớ tới "Trường Sinh đế tử" nói chuyện, lúc ấy Trường Sinh đế tử từng nói qua, hành động lần này có ẩn tình khác, cũng chẳng phải là nhắm vào Lâm Hi.
Dương Huyền Hoàng cùng Lý Hồng Hoang muốn hỏi thì "Trường Sinh đế tử" chỉ nói một câu, "Các ngươi chỉ cần biết rõ việc này có quan hệ tới ma đạo, chuyện khác không cần hỏi nhiều", chỉ nói vậy và không giải thích.
Giờ khắc này nghe được Lý Thiếu Quân nói thì Dương Huyền Hoàng cũng hiểu ra, cái gọi là có ẩn tình khác chính là như vậy. Bọn họ minh tu sạn đạo, hoạt động ngầm, chính là vì lùng bắt Hoàng Tuyền thái tử đại danh đỉnh đỉnh của Vạn Ma Lĩnh!
Nhưng mà không ngờ "Tứ đại đế tử" tìm lâu như thế, khổ tìm "Hoàng Tuyền thái tử" nhưng lại bị hắn dùng phương thức đơn giản như thế tìm ra.
Nhưng mà trong nội tâm Dương Huyền Hoàng không có chút cao hứng nào, hắn gian nan ngẩng đầu nhìn qua Lâm Hi, trong miệng đằng hương vị đắng chát.
Vốn tưởng rằng "Bọ ngựa bắt ve", không nghĩ tới lại có "Chim sẻ núp đằng sau"!
- Thì ra tứ đại đế tử muốn bắt đại ca...
Lâm Hi cũng chú ý tới ánh mắt Dương Huyền Hoàng.
Một đám điện quang hiện ra trong đầu, trong một sát na rất nhiều manh mối thoáng cái hiển hiện ra ngoài.
- Khó trách...
Trong mắt Lâm Hi hiện ra ánh mắt giật mình.
Thái Nguyên Cung đại quy mô đuổi giết, lúc đầu hắn cũng có cảm giác không đúng, không thể hiểu rõ.
Hắn chỉ có một người nếu vì lùng bắt tìm hành tung của hắn phái nhiều đệ tử còn nói qua. Nhưng vì bắt hắn mà Thái Nguyên Cung phái ra nhiều cường giả Đạo Quả đạo quả còn bỏ đi, không ngờ còn phái Dương Huyền Hoàng, Lý Hồng Hoang và "Tứ đại đế tử" lợi hại hơn!
Phải biết rằng thực lực của Lâm Hi tuy rất mạnh, nhưng cảnh giới lại thấp, một tên cường giả Đạo Quả đã đủ đối phó hắn rồi. Nếu phái Dương Huyền Hoàng, Lý Hồng Hoang còn có thể, hoàn toàn không cần phải phái "Tứ đại đế tử" ra.
Bởi vì làm vậy chẳng khác gì dùng dao mổ trâu giết gà, hoàn toàn là vẽ vời cho thêm chuyện.
Hơn nữa trong quá trình tiếp xúc thế lực của Thái Nguyên Cung thì Lâm Hi phát hiện "Tứ đại đế tử" đóng quân ở vị diện hướng bắc, từ đầu đến cuối đều có bộ dáng thờ ơ, dường như quan tâm tới hắn.
Thẳng tới khi Dương Huyền Hoàng cùng Lý Hồng Hoang bị "Phổ Lạc Tư" cho ăn thiệt thòi lớn thì "Tứ đại đế tử" mới bắt đầu chú ý tới đây.
- Trách không được lúc Dương Huyền Hoàng xuất hiện thì đại ca đứng lên, tưởng rằng tới đây vì hắn, không ngờ còn có tầng quan hệ này!
Trong nội tâm Lâm Hi thì thào tự nói.
Lý Thiếu Quân chính là Hoàng Tuyền thái tử trong miệng của Dương Huyền Hoàng, hiển nhiên có địa vị cực cao trong ma đạo. Cao đến mức Thái Nguyên Cung cực kỳ trọng thị hắn như vậy.
Tiên Đạo Đại Thế Giới quan hệ cực kỳ phức tạp, Thái Nguyên Cung tuy muốn bắt "Hoàng Tuyền thái tử" thanh danh hiển hách của ma đạo, nhưng hiển nhiên cũng không muốn tạo thành thanh thế quá lớn để tránh hấp dẫn Vạn Ma Lĩnh chú ý. Ít nhất trong giai đoạn trước mắt Thái Nguyên Cung còn không có chuẩn bị đại chiến sinh tử với Vạn Ma Lĩnh làm gì.
Vì vậy mượn danh nghĩa đại quy mô đuổi bắt Lâm Hi, phái "Tứ đại đế tử" đi sưu tìm "Hoàng Tuyền thái tử " cũng thuận lý thành chương!
- Đây là minh tu sạn đạo, ám độ trần thương!
Trong đầu Lâm Hi không ngừng suy nghĩ, tự nói với mình.
Suy nghĩ cẩn thận tiền căn hậu quả trong đó, trong nội tâm Lâm Hi cũng cảm khái không thôi. Dương Huyền Hoàng bắt được một đạo dấu vết mà mình lưu lại, theo đuôi mà tới muốn đánh chết chính mình, kết quả trời đưa đất đẩy lại bị "Hoàng Tuyền thái tử" đánh trọng thương.
Đây là sai một bước hỏng cả bàn cờ.
Nếu như không phải loại trời xui đất khiến này, Lâm Hi còn không biết làm như thế nào đối phó Dương Huyền Hoàng. Bị loại nhân vật này nhìn chằm chằm tuyệt đối không phải là chuyện tốt gì.
- Phanh!
Đột nhiên lúc này đại điện chấn động, một đạo nhân ảnh như thiểm điện bay ra ngoài, dung nhập vào bóng tối.
- Không tốt! Dương Huyền Hoàng trốn!
Địa Ngục Ma Long quát to một tiếng, chỉ vào hướng Dương Huyền Hoàng chạy trốn và la hoảng lên.
- Bá!
Thân hình Tạp Mễ Lạp khẽ động, muốn đuổi theo.
- Không cần!
Lý Thiếu Quân khoát khoát tay, nhìn qua hướng Dương Huyền Hoàng chạy trốn, vẻ mặt lạnh nhạt:
- Trừ phi có người cao hơn ta một cảnh giới, thực lực còn khủng khiếp hơn ta. Nếu không Hoàng Tuyền Đại Pháp của ta sẽ ăn mòn hắn tới chết. Thực lực của Dương Huyền Hoàng còn không bằng ta, căn bản không thể ngăn cản Hoàng Tuyền ma khí. -- hơn nữa kéo dài thời gian càng lâu thì Hoàng Tuyền chi khí đã ăn mòn vào ngũ tạng lục phủ, thất kinh bát mạch của hắn rồi, thần tiên khó cứu.
← Ch. 0498 | Ch. 0500 → |