← Ch.0696 | Ch.0698 → |
- Sư huynh, năm người này là Ngũ Thánh Hộ Pháp, là được mang danh nghĩa Hộ Pháp trưởng lão. Đó là năm đại đệ tử mạnh nhất. Thời gian bước vào Thần Tiêu Tông cũng có hai trăm năm trở lên. Năm người này bình thường chỉ có một hai người đến trong tông phái, không nghĩ tới lần này lại đến đông đủ toàn bộ. Chúng ta chỉ sợ... Không phải là đối thủ.
Một bên, Triệu Hàng tiến lên trước một bước, tại bên tai Lâm Hi hạ giọng nói. Trong câu nói cuối cùng, biểu lộ nỗi lo lắng sâu sắc trong lòng hắn.
Sự thực, không chỉ là Ngũ Thánh Hộ Pháp đơn giản như vậy, tình cảnh hiện tại của Chấp Pháp Điện là bốn bề gặp địch. Chỉ riêng về số lượng liền kém xa nhân số đệ tử Hộ Pháp Điện vài lần, liền đủ để chèn ép rơi rụng người của Chấp Pháp Điện.
Hơn một ngàn năm cai trị, Hộ Pháp Điện có thế lực lớn mạnh nên căn bản là sẽ không cho Chấp Pháp Điện bao nhiêu cơ hội.
- Lâm sư huynh, lần này chúng ta thật có thể thắng được không?
Một người đệ tử Chấp Pháp Điện cẩn thận hỏi, trong mắt không che giấu nổi nỗi lo lắng đang lộ rõ.
- Không sao.
Lâm Hi tay áo bào mở ra, rồi nhẹ nhàng phất phất tay.
Hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía Ngũ Thánh Hộ Pháp ở trên bầu trời với khí thế cao ngất, trong mắt hiện lên một hào quang sáng như tuyết:
- Ngũ Thánh Hộ Pháp này để ta đến đối phó. Về phần là thắng hay bại, bây giờ nhìn lại, vẫn còn hơi sớm!
Lâm Hi cố nén sắc mặt, trên mặt của hắn vẫn giữ được sự ung dung thản nhiên, nhưng trong đầu đã sớm lướt qua rất nhiều ý nghĩ. Những đệ tử Chấp Pháp Điện còn ở lại này, đều cũng là đệ tử có tâm huyết. Nhưng mà, thực lực thể hiện ở đây chênh lệch quá lớn.
Trong số những đệ tử bên người Lâm Hi này, ngay cả cấp Thánh Tử cũng không có mấy người, chớ nói chi là Thập Trọng Thánh Vương. Bởi vì Tiên phàm có khác, một cấp Hư Tiên đã là không giống, càng không nói đến địa vị, thân phận của bất cứ ai trong năm tên Hộ Pháp Điện thuộc vào hàng ngũ Thập Trọng Thánh Vương vốn hơn mọi người rất xa.
Trong số tất cả đệ tử Chấp Pháp trên ngọn núi, chỉ có thực lực của Lâm Hi là cao nhất. Cũng là tầm nhìn rộng mở nhất. Chỉ có hắn đã từng có kinh nghiệm giao đấu với Thập Trọng Thánh Vương.
Trong Ngũ Thánh Hộ Pháp này mỗi người cũng có tu vi Luyện Khí Thập Trọng Nhất Quả Thánh Vương, đến Nhị Quả Thánh Vương.
Một mình một người thì không cần phải lo lắng, Lâm Hi đủ để đối phó. Nhưng mà năm người liên thủ, thực lực vững vàng hơn hẳn Lâm Hi, nên cho dù là Lâm Hi thì cũng không khỏi không thận trọng đối ứng.
Nhưng mà, mặc dù năm người tạo thành uy hiếp và áp lực thật lớn đối với Lâm Hi, nhưng Lâm Hi cũng không phải không có phần thắng, chỉ là hy vọng mơ hồ mà thôi.
Hô!
Cuồng phong mênh mông cuồn cuộn, Ngũ Thánh Hộ Pháp mặt mũi nặng trình trịch, xếp thành hàng chữ nhất, phất tay áo mà đến. Năm người hành tẩu lướt qua nơi nào, thì trong thiên địa khuấy lên một bầu không khí hỗn loạn.
Ở trên trời cao tại đỉnh núi chếch phía bên cạnh, năm người giẫm chân tại chỗ dừng lại, ánh mắt sắc bén đảo qua phía dưới, phảng phất như từng đạo cự kiếm ngàn trượng muốn xuyên qua mọi người.
- Ai cho các ngươi lá gan? Dám đối đầu cùng Hộ Pháp Điện!
Thập Trọng Thánh Vương cầm đầu tay áo phất phơ, chắp tay đứng thẳng, âm thanh lạnh như băng vang vọng thiên địa.
Mặc dù những lời này của hắn là nói với đệ tử Chấp Pháp Điện, nhưng ánh mắt vô cùng sắc bén của hắn lại cũng là nhìn chăm chú vào Lâm Hi ở trong đám người.
- Một tên nhãi ranh không biết sống chết, ngươi cho rằng gia nhập Chấp Pháp Điện là có thể một bước lên trời, đối kháng Hộ Pháp Điện sao?
Một vị khác trong Thập Trọng Thánh Vương cười lạnh nói.
- Trưởng lão nhân từ, không có xuống tay giết chết đối với ngươi. Nhưng tội phạm vào trong tay chúng ta, có thể không được dễ dàng như vậy. Cho dù ngươi gia nhập dưới danh nghĩa vị trưởng lão kia. Nhưng dám ngăn cản Hộ Pháp Điện chúng ta và đối đầu với Hộ Pháp Điện chúng ta, đó chính là tử tội!
Vị Thập Trọng Thánh Vương thứ ba có vóc người cao lớn mở miệng nói, từ trong hai tròng mắt phụt ra một cỗ ý định giết người dày đặc.
Âm thanh vừa dứt, hắn chợt ra tay.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Long trời lở đất, pháp bào trên người vị Hộ Pháp Thánh Vương bỗng xoẹt xoẹt xoẹt một tiếng, đột nhiên văng tung tóe. Nó hóa thành một quả Đạo Quả đại viên mãn đến cực độ, tiên khí nổi sóng ào ào rồi hóa thành Khí Hải vô biên. Với khí thế dời núi lấp biển nó rơi về hướng phía dưới.
Ở giữa không trung, tiên khí biến ảo. Trong phút chốc liền hóa thành năm ngón tay thật lớn, móng tay rõ ràng là đang chộp về hướng trên ngọn núi.
Một trảo này bao phủ tất cả đệ tử của Chấp Pháp Điện trên ngọn núi vào trong đó. Hiển nhiên là hắn sau khi trực tiếp kết tội tất cả đệ tử Chấp Pháp Điện, cũng không cho mọi người cơ hội biện luận cho bản thân. Cứ thế hắn định bắt toàn bộ bọn họ lại, rồi mang tất cả tới Hộ Pháp Điện để kết tội.
- Hừ! Nói nhiều như vậy làm gì, hết thảy đều là nói thừa!
Một âm thanh từ phía dưới truyền ra, Lâm Hi ngẩng đầu nhìn trời, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh.
Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!
Cả tòa đỉnh núi đều chìm xuống đến ba phần. Không có chút gì do dự, Lâm Hi bất chợt ra tay. Chỉ nghe ầm vang một tiếng kinh động lòng người, thân hình Lâm Hi trong nháy mắt đã không thấy đâu. Một đạo kiếm khí lóng lánh như dải ngân hà, rộng đến vạn trượng nhô lên từ dưới đất, lan thẳng đến tận phía chân trời, tựa hồ muốn chia đôi thiên địa thành hai nửa.
- Ngươi dám động tay!
- Đây là muốn chết!
- Cửu Long Trị Thủy!
- Trấn áp cho ta thôi!
... Bốn vị Hộ Pháp Thánh Vương còn lại nhìn thấy Lâm Hi ra tay, trong mắt nhất tề bắn ra những ánh mắt lạnh lẽo. Đan điền rung động, năm đại Thánh Vương đồng thời xuất thủ, năm đạo tiên khí như dòng nước lũ cuốn trôi núi rừng, mênh mông cuồn cuộn hướng về Lâm Hi định cắt đứt kiếm khí mà hắn vừa mới phát ra.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Sơn Băng Địa Liệt, kinh động lòng người.
Năm tên Thập Trọng Thánh Vương đồng thời xuất thủ, luồng khí thế không thể địch nổi kia, chỉ nghe oanh một tiếng nổ động trời, đạo kiếm khí lóng lánh của Lâm Hi bị năm người cứ như vậy mà chấn vỡ.
Tuy nhiên kiếm quang đã bị tan đi, năm người vẫn còn chưa kịp vui mừng thì đột nhiên liền nhất loạt cảm giác được, có một dự cảm cực kỳ mãnh liệt đang xâm chiếm lấy tâm trí.
- Không tốt!
Một tiếng thét kinh hãi, tên Hộ Pháp Thánh Vương cầm đầu vội vàng triệt thoái về phía sau trước tiên, miệng hô:
- Cẩn thận!
Cùng trong lúc đó, cả bốn người khác cũng ngã lăn mà thối lui về phía sau.
- Quét!
Một đạo kiếm quang lạnh lẽo từ trong không trung bộc phát ra ngoài. Nó chia ra làm năm, to lớn mênh mông cuồn cuộn, cơ hồ là đồng thời công kích tới cả năm người.
Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!
Ngũ Thánh Hộ Pháp tâm thần đại chấn, mỗi người đều cảm giác được Lâm Hi đang toàn lực công kích về hướng chính mình.
- Hàn Băng Đại Pháp!
- Tứ Tướng Đại Pháp!
- Phiên Thiên Đại Pháp!
- Thánh Tượng Đại Pháp!
- Ngũ Long Đại Pháp!
← Ch. 0696 | Ch. 0698 → |