← Ch.0795 | Ch.0797 → |
Một đống lớn người líu ríu, sắc mặt nóng lòng muốn biết rõ, nhưng cái gì cũng không biết. Có mấy người tinh mắt liền phát hiện đại môn nhô ra bên ngoài, còn mơ hồ in hình một người, lập tức ti một tiếng, hít một hơi khí lạnh.
Trong Diễn Vũ Thính đã sớm lặng ngắt như tờ, cả đám người há to miệng, mở to hai mắt nhìn, ngây ra như phỗng. Ánh mắt của bọn hắn nhìn qua Lâm Hi như thần linh trong tràng, cả kinh nói không ra lời.
Tên đệ tử Thần Tiêu Tông này chỉ có tu vi Phù Lục Kỳ, cái này mọi người đều thấy.
Cũng là nguyên nhân vì sao mọi người muốn khiêu chiến Thần Tiêu Tông.
Nếu như hôm nay tới chính là Thập Đại Thánh Vương của Thần Tiêu Tông, vậy thì hoàn toàn không giống trước, không ai dám khiêu chiến cả. Nhưng là một tên đệ tử Phù Lục Kỳ... Ấn tượng lúc trước Lâm Hi mang đến cho người khác quá sâu, chạy trốn, chạy trốn, chạy trốn... Vẫn là chạy trốn, sau đó tìm kiếm được sơ hở, cuối cùng lại quay giáo đâm một kích.
Mọi người vốn cho rằng, Lữ Phù là Thánh vương của Hắc Long giáo, một trong Hải Ngoại Thập Phái, ở hải ngoại địa vị cực cao. Dùng năng lực của hắn, đánh bại Lâm Hi cũng không nói chơi.
Tình huống kém nhất cũng chỉ là bị Lâm Hi trốn trốn tránh tránh, nhưng cuối cùng cũng vẫn có thể giành lấy chiến thắng.
Không ai nghĩ tới, Lâm Hi lại chiến thắng Lữ Phù!
Thiên tài trong Tiên Đạo Đại Thế Giới, cao thủ chiến thắng vượt qua một cảnh giới là chuyện thường xảy ra. Chiến thắng đối thủ vượt qua hai cảnh giới tuy rằng ít, nhưng cũng không phải không có!
Chiến thắng đối thủ vượt qua ba cảnh giới, đây đã là thiên tài trong thiên tài rồi! Tuyệt thế thiên tài như vậy, toàn bộ Tiên Đạo Đại Thế Giới cũng sẽ không có quá nhiều.
Nhưng tên đệ tử Thần Tiêu Tông này..., đây là thập trọng Thánh vương ah, không phải a miêu a cẩu! Đánh lâu dài một chút, cũng có thể hiểu được, nhưng một chiêu đã miểu sát Lữ Phù, đánh cho hắn bay đến cửa, máu mũi giàn giụa, cái này đã vượt qua phạm vi tưởng tượng của mọi người rồi!
Ti!
Trong đại điện vang lên một hồi thành âm hít hơi lạnh. Đặc biệt là Chu Dong, ánh mắt của hắn chớp chớp, nhìn Lâm Hi, rốt cuộc biết mình thua cũng không oan!
Lúc này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Lâm Hi không phải khiếp sợ, mà là sợ hãi.
Lúc mọi người cường đại đến mức vượt qua tưởng tượng thì cảm giác trực tiếp nhất mang đến cho mọi người chính là sợ hãi!
Luyện Khí Sĩ Phù Lục Kỳ, miểu sát thập trọng Thánh vương! Cái này đã vượt qua khỏi nhận thức của bọn hắn rồi.
- Người này... Có còn là người nữa không!
Mà ngay cả thiên tài Hải Ngoại Thập Phái nhất cuồng vọng, tâm cao khí ngạo nhất lúc này nhìn Lâm Hi cũng tràn đầy sợ hãi.
Mọi người lúc này mới nghĩ đến một chuyện:
- Trách không được Thần Tiêu Tông lại phái một tên đệ tử Phù Lục tới!...
- Đáng chết!
Ở nơi cách đệ tử Hải Ngoại Thập Phái không xa, đệ tử Đâu Suất, Thái A sắc mặt đen như đáy nồi vậy.
- Nguyên lai truyền thuyết trong tông quả nhiên là sự thật!
Một đám đệ tử tinh anh Đâu Suất Cung nội tâm oán hận nói.
Truyền thuyết về đệ tử Lâm Hi Thần Tiêu Tông có rất nhiều, trong đó có chuyện hắn ở Ngũ Lôi Sơn đánh bại thập trọng Thánh vương của Đâu Suất Cung. Lúc tin tức truyền lại, tất cả mọi người đều cảm thấy quá không hợp thói thường, là những người kia cố tình lấy cớ cho mình.
Dù sao, lúc ấy Ngũ Lôi Sơn ngoại trừ Lâm Hi ra, Thần Tiêu Tông còn có một vị Lục Quả Khí Thánh Vương, cùng một tên thập trọng Thánh Vương khác ở đó. Trong mắt đệ tử Đâu Suất Cung, chính thức ra tay nhất định là mấy vị Thánh Vương kia của Thần Tiêu Tông.
Không nghĩ tới, tình huống trước mắt lại được tận mắt trông thấy truyền thuyết!
Thập trọng Thánh vương ở trước mặt Lâm Hi lại yếu đuối như thế!
Lâm Hi thu liễm khí tức, cũng không nhìn mọi người chung quanh, trực tiếp đi tới dừng lại trước mặt tên đệ tử Tiên La Phái chủ trì Diễn Vũ Thính.
- Sư huynh, ta có thể nhận lấy 240 miếng Thuần Dương Tiên Đan kia chưa?
Lâm Hi thản nhiên nói.
- Đương nhiên có thể.
Cường giả Đạo Quả khí vũ hiên ngang của Đâu Suất Cung giờ khắc này, cũng hơi có chút xấu hổ:
- Chỉ là 240 miếng Thuần Dương Tiên Đan, con số không nhỏ. Chỉ sợ phải chờ một chút nữa mới có thể giao cho ngươi.
240 miếng Thuần Dương Tiên Đan quả thực không nhỏ, nhưng nguyên nhân chân chính, hắn cũng khó có thể mở miệng.
Lâm Hi chấm dứt trận chiến này quá nhanh. Hoàn toàn không ngờ đến, thế cho nên bọn hắn còn chưa phái đệ tử đi hối đoái.
- Vậy tốt, chờ các ngươi hối đoái rồi đưa đến phòng ta là được.
Lâm Hi thản nhiên nói.
Đường đường Tiên La Phái, còn không tới mức quịt 240 miếng Thuần Dương Tiên Đan của hắn, điểm này, Lâm Hi vẫn rất tin tưởng.
Chiến thắng Lữ Phù Hắc Long Giáo, thắng được 240 miếng Thuần Dương Tiên Đan, hơn nữa thêm vào hai trận trước, tổng cộng là 330 miếng Thuần Dương Tiên Đan, tương đương với hơn 3 ức 3000 vạn giá trị công huân, dù đối với Lâm Hi mà nói, đó cũng đã là một có số không nhỏ rồi, có thể giải quyết cấp bách của hắn!
Lâm Hi nuốt A Tu La Quả Thực, tích lũy vốn hùng hậu lại càng thêm hùng hậu, muốn đột phá cảnh giới phải cần đại lượng đan dược, tiên khí.
Trận chiến đấu này, Lừa gạt hơn 3 ức hơn, thật sự không tệ!
- Âu Dương sư huynh, Bạch Nguyên sư huynh, chúng ta đi!
Lâm Hi gọi Âu Dương Nạp Hải và Bạch Nguyên một tiếng, thản nhiên nói.
Chiến đấu tiến hành đến nay, Lâm Hi kiếm cũng đủ rồi, hơn nữa cũng đã bại lộ một bộ phận thực lực. Lúc này dù đệ tử Hải Ngoại có bướng bỉnh hơn nữa, sau khi thấy Lâm Hi một chưởng đánh bay Lữ Phù thì trong nội tâm cũng sẽ bình tĩnh hơn rất nhiều, không còn nhao nhao muốn thu thập Lâm Hi nữa!
Tiếp tục dừng ở Diễn Vũ Thính cũng sẽ không có bao nhiêu thu hoạch. Không có thu hoạch, tự nhiên phải rời đi rồi.
- Chờ một chút!
Ngay khi Lâm Hi quay người chuẩn bị rời đi thì một người lại gọi hắn lại!
Lâm Hi nhíu mày, dừng bước lại, nhìn nơi thanh âm truyền đến.
Vượt ngoài ý định, người gọi Lâm Hi lại rõ ràng không phải là người của Hải Ngoại Thập Phái mà đến từ trận doanh Đâu Suất, Thái A. Chỉ thấy đám người tách ra, một người trẻ tuổi đeo thước vĩ quan, sắc mặt trắng nõn, mày kiếm nhập tóc mai, mắt đen láy tách đám người ra, đi ra từ trong trận doanh Đâu Suất Cung.
Người này tuổi không lớn lắm, ước chừng hai mươi mốt, hai hai, rõ ràng có tu vị thập trọng Thánh vương. Người này cũng không hề che dấu tu vi của mình, cứ như vậy tách đám người đi ra.
Một màn này vượt ngoài dự kiến mọi người, mà ngay cả người của Hải Ngoại Thập Phái cũng đều yên tĩnh lại, kinh ngạc nhìn về phía tên cao thủ Đâu Suất Cung kia. Phải biết rằng, Đâu Suất Cung và Thần Tiêu Tông đều là một trong Tiên Đạo Thập Đại Tông Phái cả.
- Chuyện gì? Nói đi.
Lâm Hi đánh giá tên thập trọng Thánh vương này, không chút khách khí nói. Đối với đệ tử Đâu Suất, Thái A, hắn có quyền không quan tâm.
- Chúng ta cũng tới đánh bạc một trận đi!
Người trẻ tuổi kia cũng trực tiếp đi vào vấn đề.
- Ngươi đã đáp ứng Hải Ngoại Thập Phái, vậy thì cũng đáp ứng ta đi. 480 miếng Thuần Dương Tiên Đan..., hẳn là con số này a, đây chính là đặt cược của chúng ta. Thắng, nó sẽ là của ngươi.
← Ch. 0795 | Ch. 0797 → |