← Ch.0813 | Ch.0815 → |
Cho dù chân khí bài sơn đảo hải chạm nhau cũng không có dẫn phát quảng trường chấn động.
- A, Lâm Hi huynh tu vi thật cao.
Bên cạnh Lý Tranh Phong đứng thẳng trong đình, bộ dáng ngọc thụ lâm phong. Ánh mắt của hắn lóe lên, đã đoán được vừa rồi là Lâm Hi ra tay.
Phanh!
Ống tay áo của Lý Tranh Phong lắc nhẹ, không có chút động tĩnh gì, một đạo lực lượng sắc bén như bài sơn đảo hải lập tức xuyên qua lòng đất, đánh qua phía Lâm Hi.
- Lực lượng thật cường đại!
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
"Lý Tranh Phong" là đệ tử Thái Nguyên Cung, càng được truyền thừa một môn tuyệt học trấn phái của Thái Nguyên Cung. Tu vi cực cao, còn vượt qua cả đệ tử Đâu Suất Cung và Thái A Tông.
Vừa ra tay thì hoàn toàn không giống. Lâm Hi lập tức cảm giác được dưới chân chấn động một cái. Loại chấn động này cũng không rõ ràng, thậm chí nếu như không chú ý sẽ khó phát giác được.
Nhưng mà Lâm Hi lại cảm giác được. Phải biết rằng đây chính là nơi do Phó chưởng môn Tiên La Phái tu kiến nha.
Có thể rung chuyển bình đài này, cho dù sinh ra chấn động nhỏ bé cũng kinh người rồi.
Chỉ chiêu này đã lập tức thấy rõ thực lực của Lý Tranh Phong vượt qua những người khác.
- Không trách hắn lại được Thái Nguyên Cung ưu ái. Chỉ tiếc gặp phải ta!
Ánh mắt Lâm Hi lóe lên, không chút do dự, một đạo lực lượng bài sơn đảo hải tiến vào trong lòng đất.
Nếu như là trước kia, Lâm Hi đúng là không ngăn cản được, bởi vì Lý Tranh Phong có tu vị "Bốn quả Thánh Vương", thậm chí còn mạnh hơn, nhưng mà hiện tại đã khác.
Lâm Hi đạt được Hắc ám lôi nham và ba trăm ba mươi viên Thuần Dương Tiên Đan, thực lực bạo tăng, cô đọng ba khỏa "Đạo căn", thực lực mạnh mẽ căn bản không dưới Lý Tranh Phong.
Oanh!
Hai đạo chân khí khổng lồ cùng oanh kích tới, Thái Nguyên Cung cùng Thần Tiêu Tông giao thủ, hai thế hệ tinh anh giao thủ lần đầu tiên.
- Ông!
Hai luồng chân khí chôn vùi lẫn nhau, hóa thành hư ảo. Nhưng mà chấn động một ít trong đó lập tức làm cho nhiều người chú ý tới nơi này.
Song phương giao thủ vốn cực kỳ che dấu, nhưng loại chấn động này hoàn toàn không giấu được người khác.
Đôi mắt của bọn họ nhìn qua Thái Nguyên, Thần Tiêu Tông. Dù là người ngu xuẩn cũng biết đã xảy ra chuyện gì.
- Không ngờ hắn tiếp được một chiêu của ta! Thần Tiêu Tông có đệ tử như vậy phải chết chết. Nếu không chắc chắn là tâm phúc đại họa của ba phái.
Gương mặt Lý Tranh Phong bất động thanh sắc, nhưng mà ánh mắt ẩn chứa sát cơ thật đậm đặc.
Vừa mới giao thủ, chỉ là thăm dò mà thôi. Nhưng kết quả giao thủ làm cho Lý Tranh Phong vô cùng chấn động.
Tuy trên mặt không nhìn ra cái gì, không chia trên dưới. Nhưng phải biết rằng, Lâm Hi mới có tu vi Phù Lục Kỳ ah!
- Trách không được Càn Thiên sư huynh bảo ta giết hắn. Người như vậy lớn lên sẽ uy hiếp ta. Cho dù như thế nào cũng không cho hắn sống sót được.
Hàn quang trong mắt Lý Tranh Phong lóe lên rồi biến mất.
Song phương vốn đang giao thủ ngầm, nhưng hiện tại có chấn động đã khiến thập đại tông phái, tứ đại hoàng triều, hải ngoại thập phái và tán tu khắp nơi chú ý.
Dù sao Thái Nguyên Cung cùng Thần Tiêu Tông là cự đầu trong Tiên Đạo Đại Thế Giới, hai phái này cũng chú ý thể diện. Trước mắt của mọi người hiển nhiên không thể ra tay tiếp.
Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái người mặc dù có chút không cam lòng nhưng vì mặt mũi vẫn ngừng tay. Về phần Lâm Hi thấy tốt thì lấy, đạt tới thì ngừng, chuyện vạch mặt tạm thời không thể làm.
- Tiên La Phái an bài Thần Tiêu Tông cùng Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A đối diện nhau đúng là có tâm. Bọn họ quả nhiên là giao thủ với nhau.
Tuy song phương đã ngừng lại, nhưng bí mật giao thủ, thăm dò vẫn không dấu được người có tâm chú ý tới.
Lần này tới xem lễ thì vị trí của mọi người tuy dựa theo địa vị tông phái an bài, nhưng trong đó chưa hẳn không có tâm tư của Tiên La Phái.
Đối với bốn đại tông phái của Tiên Đạo Đại Thế Giới xung đột, mọi người cảm thụ phi thường phức tạp. Cái gọi là "Việc không liên quan đến mình, không nên quan tâm tới", hai phái xung đột chết bao nhiêu người liên quan gì tới bọn họ, chẳng cần quan tâm nhiều.
Cuối cùng là tới ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, thực lực bốn phái bị hao tổn thì bọn họ sẽ chen vào hàng ngũ thập đại tông phái.
Nhưng đáng tiếc suy nghĩ này không thể thành sự thật.
Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái kết minh, thế lực vượt xa Thần Tiêu Tông, chuyện này căn bản không có chuyện thế lực ngang nhau. Mà một khi Thần Tiêu Tông bị thua, kế tiếp chính là tới phiên toàn bộ tông phái lớn nhỏ trong Tiên Đạo Đại Thế Giới.
Hơn nữa qua nhiều năm như vậy, Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái hoàn toàn không chút che dấu dã tâm thống nhất Tiên Đạo Đại Thế Giới của mình.
Từ điểm này mà nói Thần Tiêu Tông đang thay những tông phái khác gánh lửa giận của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A. -
Không có người hy vọng Thần Tiêu Tông bị thua, cũng không ai hy vọng đắc tội Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái, đây chính là tình cảnh phức tạp của các thếlực khắp nơi.
Nhưng mà so sánh thì mọi người quan tâm chính là chuyện khác.
- Thần Tiêu Tông chỉ phái ba đệ tử tới, ngay cả một trưởng lão cũng không có xuất hiện. Rốt cuộc đang đánh chủ ý gì?
Trong lòng của mọi người đang suy nghĩ, trên khán đài có nhiều thiên tài tụ tập, Thần Tiêu Tông có vô số đệ tử chói mắt nhưng không cho tham gia, lần này tham gia "Tấn chức đại điển" của Tiên La Phái, mỗi tông phái đều có mục đích của mình. Nhưng không có người đoán được rốt cuộc Thần Tiêu Tông đang có mục đích gì.
- Ba tên đệ tử Thần Tiêu Tông này có thực lực bất phàm, nhưng mà chẳng lẽ bọn họ dựa vào ba tên đệ tử này kháng cự ba tông phái sao?
- Thần Tiêu Tông không có khả năng không biết, Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái tới tham gia lần xem lễ này. Cũng không có khả năng không biết ba phái sẽ nghĩ hết mọi cách gây khó dễ bọn họ. Bọn họ vẫn phái ba đệ tử này tới, rốt cuộc có chủ ý gì đây?
- Chẳng lẽ Thần Tiêu Tông cho rằng ba tên đệ tử này có thể chống lại Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A sao? Ba phái này cũng không có thiếu thiên tài nha! Hoặc là nói bọn họ muốn ở trước mặt mọi người rước lấy nhục nhã?
...
Trong lòng mọi người suy nghĩ chuyện này thật nhiều, nhưng không ai có thể hiểu thấu mục đích của Thần Tiêu Tông. Đặc biệt là một ít tông phái do trưởng lão dẫn đội, lông mày đang nhíu lại suy nghĩ thật nhiều.
Không có người nào đoán được suy nghĩ chân thật của Lâm Hi, Bạch Nguyên, Âu Dương Nạp Hải cả.
Linh!
Một tiếng chuông đồng reo vang giữa khán đài, chỉ thấy giữa không trung hào quang mênh mông cuồn cuộn, trong nháy mắt vài tên trưởng lão Tiên La Phái tay áo bồng bềnh từ không trung bay xuống.
Trưởng lão Tiên La Phái cầm đầu mặc đạo bào trắng như tuyết, tóc bạc mặt hồng, trên mặt hồng nhuận phơn phớt, mí mắt khép hờ tinh quang bắn ra bốn phía, ánh mắt hiển lộ uy nghiêm kinh người.
Hô!
Tiếng gió rung động, ba gã trưởng lão Tiên La Phái lập tức từ trên cao hạ xuống khán đài.
- Là Tiên Mộng trưởng lão!
Từng âm thanh ồ ồ vang vọng trên hội trường.
← Ch. 0813 | Ch. 0815 → |