← Ch.0894 | Ch.0896 → |
- Ân.
Âu Dương Nạp Hải nhẹ gật đầu, ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A sớm muộn cũng sẽ phái người tới xem, những vật này bản thân không thu, người ba phái cũng sẽ lấy đi.
Hô!
Tiếng gió rung động, Lâm Hi và Âu Dương Nạp Hải đáp xuống trên ngọn núi đã bị phá thành mảnh nhỏ, bắt đầu vơ vét đồ trên những thi thể kia.
Lâm Hi bắt đầu vơ vét thi thể "Lý Đồ Long", ở ngang hông của hắn, đã tìm được một cái túi, bên trong có mấy miếng Tiên Đạo kim chúc, mấy miếng Thuần Dương Tiên Đan, một ít tài liệu tu luyện, ngoài ra không còn gì nữa.
Pháp khí quý trọng nhất của hắn đã bị Bạch Nguyên trực tiếp nổ nát rồi. Yêu lực của "Cự Viên" cường đại không thể tưởng tượng nổi, có thể đánh nát cả pháp khí, lực lượng này quả thực không thể tưởng tượng nổi, nhưng cũng không phải chỉ là một kiện pháp khí.
- Thật sự đáng tiếc.
Lâm Hi hít một tiếng, lực lượng của Bạch Nguyên cực kỳ đại, chỉ là đáng tiếc những pháp khí kia đều đã rơi lả tả ở chung quanh.
Lâm Hi xem xét qua nhiều cái, đều là như thế cả, trên mặt đất, cơ hồ rải đầy mảnh vỡ pháp khí, đều là bị Bạch Nguyên "Biến thân" nổ nát toàn bộ.
Bất quá, chung quy vẫn tìm được một chút vật hữu dụng.
- Vẫn nên tìm kiếm những pháp khí kia đi!
Lâm Hi nhớ tới những thứ có thể thăng thành một đạo pháp trận "Không gian cấm chế" kia, trong nội tâm lập tức nhúc nhích.
Giải đất trung tâm là bị phá hư nghiêm trọng nhất. Nhưng những pháp khí tạo thành "Không gian pháp trận" kia lại không thế, chúng đều nằm ở biên giới, lực trùng kích phải chịu đều là nhỏ nhất.
Lâm Hi sau khi khẽ tìm toài, quả nhiên ở khu vực biên giới sơn thể, từ trong bùn đất tìm được tám cây "Pháp khí". Sở dĩ nói "cây", là vì những pháp khí này không quá giống với trước kia Lâm Hi từng gặp, lại là tám cây kỳ phiên chừng một xích (0, 33m), cán kim loại giống như đồng như sắt, treo lấy lá cờ tam giác bằng tài liệu không biết tên, mang đến cho người cảm giác phi thường quái dị.
Mặt cờ rất cứng, không quá giống trong tưởng tượng của Lâm Hi. Cử động trên không trung, động cũng không thể động nổi
Tám cây kỳ phiên trong đó có sáu cây bị hao tổn nghiêm trọng, chỉ có hai cây là bình thường, khiến Lâm Hi đau lòng không thôi.
Bạch Nguyên một quyền kia đánh sụp nửa tòa núi, cũng khiến đám "Kỳ phiên pháp khí" cắm trong bùn này bị tổn thương, đây là chuyện vượt quá dự đoán của Lâm Hi, bất quá cũng may, chỉ là bị thương, mà không phải bị phá thành mảnh nhỏ.
- Lần này trở về, không chừng phải nghĩ biện pháp tế luyện tám cây kỳ phiên này lại một lần để khôi phục như lúc ban đầu mới được.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Thu mấy cán kỳ phiên này lại, Lâm Hi cũng không đi tìm nữa.
Sau một lát, công tác "Thanh lý" trên núi toàn bộ chấm dứt, Lâm Hi, Âu Dương Nạp Hải lần nữa gặp mặt.
- Sao rồi?
Lâm Hi hỏi.
- Tiên La quan lễ lần này, ta thấy bọn hắn đều tiêu hao tài nguyên để đề cao thực lực bản thân rồi. Trên người có vật giá trị rất ít, đáng giá nhất chỉ là một ít pháp khí. Bất quá, vì trốn chết nên bọn hắn ném ra toàn bộ, đều đã bị Bạch Nguyên sư huynh chấn cho nát bấy cả rồi.
Âu Dương Nạp Hải nói đến chỗ này, khó mà dấu đi vẻ đáng tiếc.
Hơn hai mươi tinh anh và thiên tài ah, nếu như có thể vơ vét toàn bộ thứ trên thân, đây tuyệt đối là một bút tài phú không nhỏ. Chỉ tiếc, đụng phải Bạch Nguyên, hiện giờ tất cả đều không còn gì nữa.
- Còn thu hoạch gì khác không?
Lâm Hi hỏi.
- Đại khái thu gần ngàn miếng đan dược, còn có năm miếng Thuần Dương Tiên Đan và một ít tài liệu tu luyện.
Âu Dương Nạp Hải nói.
Thu hoạch này cũng coi như không nhỏ rồi, nhưng so sánh với thân phận của những người này, cũng có chút có chút cảm giác ít còn hơn không.
- Ân. Những vật này ngươi đều thu lấy đi. Ngươi muốn trùng tu đạo quả, những vật này sẽ rất hữu dụng.
Lâm Hi nói.
Trong tay hắn có Tụ Đan Đỉnh, đan dược không biết bao nhiêu, hơn nữa mỗi ngày đều đang gia tăng, đương nhiên không sẽ để ý đến đồ của Âu Dương Nạp Hải rồi.
- Lần này thật là đại phiền toái ah.
Âu Dương Nạp Hải nhìn lướt qua thi thể rơi lả tả chung quanh, mày nhăn lại, vẻ mặt lo lắng:
- Những người này đều là đệ tử không tệ, tinh anh môn phái. Thoáng cái chết nhiều như vậy, tuyệt đối là một chuyện lớn. Ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A chỉ sợ sẽ không từ bỏ ý đồ.
Nhớ tới có khả năng sẽ dẫn phát xung đột môn phái và chiến tranh tông phái, Âu Dương Nạp Hải trong nội tâm khó tránh khỏi sầu lo, hiện giờ cũng không phải là lúc chiến đấu ah.
- Không quản được nhiều như vậy, không giết bọn hắn, chẳng lẽ còn để bọn hắn giết chúng ta sao. Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A dám ra tay đối với chúng ta, tự nhiên phải có chuẩn bị trả giá. Thiên hạ chuyện tốt gì đều rơi xuống trên người mình, đâu có chuyện tốt như vậy chứ!
So với việc Âu Dương Nạp Hải "Lo được lo mất", Lâm Hi ở phương diện này càng dứt khoát hơn nhiều. "Thiên đại phiền toái" chung quy vẫn tốt hơn chết, tình cảnh của ba người không có quá nhiều lựa chọn.
- Ta là lo lắng ba phái liên thủ, đến Thần Tiêu Sơn chúng ta chất vấn đòi người, khiến bên trên giao chúng ta ra.
Âu Dương Nạp Hải lắc lắc đầu nói, chuyện như vậy, trước kia đã từng xảy ra. Lâm Hi trước kia giết mấy tên trong "Ngũ đức đạo nhân" không phải cũng thế sao.
- A, trước khác nay khác, ngươi quá đề cao bọn hắn rồi. Chuyện này móc ra, ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A còn mặt mũi nào nữa chứ. Hơn nữa, cao tầng tông phái đang thảo luận liên minh với Tiên La Phái. Ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A cũng chưa chắc sẽ hung hăng như vậy.
Lâm Hi thản nhiên nói.
Sống sót là chuyện đầu tiên cần giải quyết, giải quyết phiền toái là chuyện sau này.
"Tiên La chi hành" hôm nay, Thần Tiêu Tông và Tiên La Phái đã thành công tụ cùng một chỗ, Thái Nguyên Cung, Đâu Suất Cung, Thái A Tông muốn nghĩ thế nào, muốn làm thế nào đều sẽ phải cân nhắc.
Hai phái liên minh chỉ là bắt đầu, Lâm Hi có thể đoán được, trận doanh liên minh tương lai sẽ càng lúc càng lớn, thời điểm ba phái phải đau đầu vẫn còn rất nhiều.
- Đi thôi.
Bỏ đi sầu lo trong lòng Âu Dương Nạp Hải, Lâm Hi vỗ vỗ bờ vai của hắn, hai người đi về phía Bạch Nguyên.
- Sư huynh, cái này cho ngươi.
Lâm Hi ném thứ đạt được từ trên người Lý Đồ Long tới, bên trong đồ vật có thể sử dụng không nhiều lắm, nhưng một ít Tiên Đạo kim loại vẫn có.
Những người này đều là Bạch Nguyên giết, Lâm Hi và Âu Dương Nạp Hải chỉ lấy tiện nghi, chiếm chút chỗ tốt cũng đủ rồi, độc chiếm thì cũng quá không biết điều đi.
Bạch Nguyên tu vị Tiên Đạo Cảnh, tuy rằng lúc biến thân là Yêu tộc, nhưng cũng cũng là Tiên Đạo Cảnh hàng thật giá thật, những Tiên Đạo kim chúc này hắn hẳn sẽ dùng đến.
Về phần pháp khí pháp trận sinh ra "Không gian cấm chế" kia, Bạch Nguyên một quyền đã đánh ra một cái hố, đối với cường giả loại này mà nói, có lấy cũng vô dụng, còn không bằng cho Lâm Hi, đoán chừng hắn cũng sẽ không chú ý.
- Không... cần!
Bạch Nguyên vung vung tay lên, vô ý thức muốn cự tuyệt, bất quá đã bị Lâm Hi nhét vào trong tay.
← Ch. 0894 | Ch. 0896 → |