← Ch.1017 | Ch.1019 → |
-!!!
- Cái gì!!!
Mọi người tâm thần kịch chấn, phảng phất như ngũ lôi oanh đỉnh, bất khả tư nghị nhìn qua. Tin tức mà người này nói đối với mọi người mà nói quả thực giống như thần thoại thiên phương dạ đàm.
- Lôi Thánh Vương không phải là Thánh Vương?
- Không Thánh Vương bị đánh bại rồi?
- Hắn chỉ có thực lực Thánh tử cấp!
...... Từng cái tin tức nặng cân liên tiếp ném ra, đem mọi người cả kinh trợn mắt há hốc mồm. Người trong tiên đạo Thánh tử cấp trở lên cũng có thể sống được mấy trăm năm, mới bất quá mấy năm chưa trở về núi lại đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất như vậy.
Không Thánh Vương bị đánh bại, tước đoạt vị trí Thập Thánh Vương đã đủ kinh người rồi, nhưng kinh người hơn là đối phương lại chỉ là một tên 'Thánh tử'!
Tin tức kia quá rung động!
Mặc dù biết Lôi Thánh Vương này không phải là hạng người phàm tục, nhưng cũng không ngờ tới lại mãnh liệt đến loại tình trạng này.
Bàng Hồng lập tức nhìn Chu Hành Văn một cái, rốt cuộc biết tại sao hắn đối với mọi người 'cô lậu quả văn', đuổi tận không buông, kinh dị như vậy rồi.
- Lâm sư huynh làm như vậy có thể hay không quá nguy hiểm.
Một gã Hư Tiên bị thương nhìn nơi xa, rốt cục không nhịn được nói:
- Đối phương nhưng là có hơn ba mươi tên Ác ma đại lĩnh chủ a!
Lúc mọi người bắt đầu còn không có nghĩ qua cái vấn đề này, bởi vì dù sao cũng là Thánh Vương thập trọng đại viên mãn, nhất định là có thủ đoạn bảo vệ tính mạng, nhưng lúc này nghe được đối phương thực tế chỉ có tu vi Hư Tiên cấp, rốt cục không nhịn được lo lắng.
- Ha hả! Yên tâm đi.
Chu Hành Văn cùng môt gã tiên đạo đệ tử khác nở nụ cười:
- Lâm sư huynh trước khi đi đã có nói, hắn có thể chống đỡ một lát vậy thì khẳng định có thể chống đỡ một lát. Không Thánh Vương là Lục quả Thánh Vương cũng không phải là đối thủ của hắn, những Ác ma đại lĩnh chủ này cũng chỉ có thực lực Tam quả, Tứ quả, làm sao uy hiếp được hắn.
- Bất quá, nói thì nói như thế nhưng Lâm sư huynh cũng chỉ là một người, đúng là vẫn còn quá mạo hiểm. Cho nên chúng ta còn phải nhanh chóng đi qua trợ giúp hắn!
Hai người nói.
Mọi người gật đầu, không nói thêm gì nữa, chuyên tâm khôi phục thực lực.
Chỉ chốc lát sau.
- Ngâm!
Theo một tiếng trường khiếu như long, đệ nhất danh cao tầng đệ tử đầu tiên khôi phục thực lực. Ngay sau đó là tên thứ hai, tên thứ ba..., tiếng trường khiếu liên tiếp vang lên trong bầu trời.
Những ngày này bị đuổi giết, chạy trối chết, tất cả những đè nén, không vui..., trong nháy mắt ở trong trận trận tiếng trường khiếu tận tình phát tiết ra ngoài.
Từng đợt quang mang sáng chói liên tục từ trong con người của mọi người bắn ra.
- Tốt lắm, xuất phát!
Trong tiếng thét dài, Bàng Hồng đầu tiên điện xạ mà ra, thực lực của hắn cao nhất, khí thế sau khi khôi phục cũng kinh người nhất.
- Ầm!
Năm viên đạo quả sáng chói vô cùng, phảng phất như là tiểu thái dương, tản ra quang mang vô tận, ngay cả bầu trời cũng sáng chói, bắn ra khí thế cường liệt.
- Đi!
Hơn hai mươi tên Hư Tiên, Đạo Quả, Thánh Vương rốt cục thực lực khôi phục đầy đủ, thế giống như mãnh hổ hướng chiến trường nơi xa đánh tới.
- Oanh long long!
Cùng một thời gian, trời rung đất chuyển, một cỗ khí tức phô thiên cái địa từ một phương hướng khác truyền đến.
Đại quân ác ma do Ma Đồ dẫn dắt đang lúc mọi người chữa thương cũng rốt cục chạy tới rồi.
- Lão đại, cố gắng lên! Giết chết bọn họ!
Địa ngục Ma Long chỉ một câu nói chấn thiên triệt địa, vang lên rất xa. Ở chung quanh hắn là mấy vạn ác ma đại quân chi chít, còn có Hấp Huyết quân đoàn của Tạp Mễ Lạp, một gã Hư Tiên, Đạo Quả thực lực hơi kém một chút lược trận ở trong đó.
- Kiệt kiệt! Sát!
Trong tiếng quái khiếu, nhóm địa ngục sinh vật trong không gian này cũng phát hiện ra đại quân của Ma Đồ, một phần lập tức hướng đại quân của địa ngục Ma Long đánh giết qua, một bộ phận khác thì hướng đám người Bàng Hồng chặn lại.
- Hô!
Cương phong mênh mông, quét ngang thiên địa.
Bàng Hồng vung cánh tay lên, không chút do dự phát ra lệnh công kích:
- Sát!
Hơn hai mươi tên Hư Tiên, Đạo Quả, Thánh Vương rốt cục vừa kết thành chiến tràng không lâu, tạo thành hình dạng sắc bén như mũi tên hướng phương hướng Lâm Hi giết tới.
Oanh long long!
Tiên khí hồng lưu ngàn vạn, nơi đi qua vô số ác ma liên tục bị đánh chết, giống như là mưa máu rơi xuống. Những đại ác ma kia bình thường dưới loại tình huống trong chiến tranh này có tác dụng chỉ là lợi dụng ưu thế số lượng, tiêu hao hết ưu thế của mọi người.
- Sát!
Hai chi 'bộ đội' dọc theo hai phương hướng hướng Lâm Hi cùng ba mươi đầu Ác ma đại lĩnh chủ trùng kích qua.
- Nhất Khí đại pháp!
- Vạn Hỏa Liệu Nguyên!
- Hàn Sương Thiên Hàng!
- Phúc Hải đại pháp!
...... Mọi người liên tục đem một thân tuyệt học thi triển đến cực hạn, nơi đi qua thần cản sát thần, phật ngăn giết phật. Có đầy đủ đan dược, uy lực mà mọi người phát huy ra so sánh với lúc trước quả thật là một trời một vực.
Có Ngũ quả Thánh Vương Bàng Hồng làm tiên phong, bất kể là cao cấp ác ma thất trọng, bát trọng hay là cửu trọng hết thảy không hợp công được.
Trong nháy mắt, Bàng Hồng khôi phục lại phong thái lúc trước.
- Tất cả mọi người liều mạng đem hết khí lực, không để cho Lôi Thánh Vương hãm nhập trong vòng vây!
Bàng Hồng quát lên.
Gần, gần... Mọi người cũng là tâm lo cho vị Lôi Thánh Vương này, dù sao hắn là đối kháng với ba mươi đầu Ác ma đại lĩnh chủ có thực lực bất phàm. Số lượng bầy ác ma khổng lồ như thế ngay cả Bàng Hồng cũng tự hỏi không là đối thủ, một khi thân hãm vào trong đó sợ rằng mấy cái chớp mắt sẽ phải vẫn lạc.
Số lượng thập trọng ác ma đại lĩnh chủ quá nhiều, thêm mọi người vào cũng không nhất định là đối thủ. Nhưng tình hình trước mắt mọi người cũng không thể lùi bước được.
Lôi Thánh Vương này là vì đám người mình mà đến, vạn vạn không có đạo lý 'thấy chết mà không cứu', ngồi xem hắn chịu chết. Cho dù chết, mọi người cùng chết ở một chỗ cũng không lay động, không phụ một hồi đồng môn!
Mỗi người cũng dùng hết toàn lực hướng về phía trước giết qua. Bất quá chân chính thấy hạch tâm của chiến trường tất cả mọi người đều ngây dại.
Chỉ thấy giữa không trung, một bóng người cao ráo vắt ngang hư không, ở đỉnh đầu của hắn lượn lờ một kiện Thủy Hỏa luân hình pháp khí lớn cỡ một dặm, chân khí cuồn cuộn dâng lên mà ra, phác thiên cái địa, bài sơn đảo hải, quét ngang cả hư không.
Chung quanh hai, ba mươi đầu Ác ma đại lĩnh chủ Luyện Khí thập trọng hét lên giận dữ, vỗ hai cánh quay chung quanh tên Lôi Thánh Vương, cố gắng tìm ra sơ hở nhất cử đánh tan đối thủ, nhưng lại kiêng kỵ nặng nề, căn bản không dám nhích tới gần.
Chung quanh rất nhiều ác ma lĩnh chủ cố gắng hỗ trợ nhưng không làm nên chuyện gì.
Pháp khí trong tay Lôi Thánh Vương này uy lực kinh thiên động địa, lớn đến hù chết người.
Ác ma chung quanh đụng vào liền chết, sát tới liền vong. Ba, bốn mươi đầu Ác ma đại lĩnh chủ phối hợp với rất nhiều ác ma cùng nhau vây công một người chẳng những không thành công, ngược lại bị hắn giết chỉ còn lại hai, ba mươi đầu, hoàn toàn là cục diện nghiêng về một bên.
← Ch. 1017 | Ch. 1019 → |