← Ch.1160 | Ch.1162 → |
Hiểu Nhật trưởng lão là chiến lực mạnh nhất ở thời không chủ thành, an nguy của hắn quan hệ đến cả an nguy của thời không chủ thành, có thể nghĩ, thời điểm Lâm Hi trị lành cho Hiểu Nhật trưởng lão, ánh mắt của những trưởng lão Thần Tiêu tông này nhìn hắn có bao nhiêu yêu thích.
Đây quả thực là cứu tinh do trời cao đưa tới!
Lúc này không khí quả thật có thẻ dùng nhiệt liệt để hình dung.
Đối mặt với thái độ của trưởng lão tính tình nóng nảy trước ngạo mạn sau cung kính, Lâm Hi lúc này còn có thể nói gì, chỉ có thể vuốt hạt châu kia ở trong lòng bàn tay, bất đắc dĩ cười cười.
- Mấy vị trưởng lão khen trật rồi, đệ tử chỉ là làm chuyện trong khả năng của mình thôi.
Lâm Hi thản nhiên nói.
- Ha hả, Lâm Hi, cái công lao này của ngươi cũng không cần từ chối, trốn không thoát được.
Cạnh kỹ trưởng lão nói, đầy mặt đều là nụ cười.
Lâm Hi là hắn đưa vào đây, hiện tại giải quyết vấn đề khó khăn mà mấy vị trưởng lão tông phái cũng thúc thủ vô sách, hắn cũng cảm giác mặt mũi có chút ánh sáng cùng với quang vinh.
- Lâm Hi, ngươi nghỉ ngơi một chút đi. Chúng ta còn muốn thay Hiểu Nhật trưởng lão điều dưỡng thương thế, giúp lão khôi phục chân khí. Đợi chuyện này kết thúc, lại thay ngươi luận công ban thưởng.
Cao gầy trưởng lão cuố cùng nói.
- Không cần. Đệ tử còn có việc lập tức phải đi ra ngoài, không quấy rầy chư vị trưởng lão.
Lâm Hi cung thanh nói.
An nguy của Hiểu Nhật trưởng lão cũng quan hệ đến an nguy của tất cả đệ tử Thần Tiêu tông trong tòa thời không chủ thành này, có thể ở trong chuyện này giúp được một tay, giải quyết thương thế của Hiểu Nhật trưởng lão, trong lòng Lâm Hi cũng thoải mái không ít, cũng không muốn lại quấy rầy nữa.
- Đúng rồi, trưởng lão, nơi này có một viên huyết nhục tàn hạch của Cửu Đầu Xà Hứa Đức Lạp, có thể sớm phát hiện hướng đi của địa ngục đại thế giới. Đệ tử thực lực có hạn, liền giao cho mấy vị trưởng lão đi.
Lâm Hi nói, nói xong thủ chương mở ra, lộ ra một hôi sắc hạt châu lớn nhỏ cỡ hạt đào.
Đây là huyết nhục tàn lưu khi tiêu diệt Hứa Đức Lạp, huyết nhục của Cửu Đầu Xà sớm đã bị Thái cổ chân long nuốt, còn dư lại đúng là viên tàn hạch to lớn này.
Thời điểm lúc trước, Lâm Hi đã cho Thời không đại trưởng lão một viên rồi, viên thứ hai này cũng không cần thiết giữ lại nữa.
Trên người Lâm Hi có Thái cổ chân long, căn bản không cần mượn loại tnaf hạch này để phát hiện thời không chi môn của địa ngục, cho nên không lưu lại cũng không sao cả.
- Là như vậy sao?
Cao gầy trưởng lão ánh mắt chợt lóe, nhìn Lâm Hi một cái:
- Hạt châu này liền lưu lại đi, sau chuyện này sẽ cùng nhau luận công ban thưởng.
Lâm Hi cười cười, không có để ý.
- Cạnh kỹ trưởng lão, làm phiền ngươi rồi.
Lâm Hi ngầng đầu, đối với Cạnh kỹ trưởng lão nói.
- Ha hả, tốt, ta dẫn ngươi đi ra ngoài.
Cạnh kỹ trưởng lão gật đầu, sải bước đi ra ngoài.
Đang ỏ trong lúc Cạnh kỹ trưởng lão mang theo Lâm Hi rời đi.
Bên trong thời không chủ thành, một luồng hắc sắc xà ảnh nhàn nhạt như có như không, trong thời gian ngắn xuyên qua thành tường, nhẹ nhàng ra đến hư không bên ngoài. Nó cũng không phải đơn thuần là di động trong 'khoảng cách không gian', mà là di động 'dọc theo không gian', từ một cái không gian này xâm nhập đến một cái không gian khác, mày sắc nhanh chóng ảm đạm, biến mất ở trong hư không.
Ở một chỗ sâu của không gian khác, phân thân ý thức của địa ngục Cửu Đầu Xà tìm được một đạo dấu vết xuyên toa của không gian chi môn lưu lại.
Loại dấu vết không gian di động này vô cùng nhạt, tựa như một vết nước ở trong hư không chảy qua, coi như là Tiên Đạo cường giả cũng rất khó để phát hiện. Nhưng đối với ý thức phân thân của thời không hung thú Hứa Đức Lạp mà nói, căn bản không phải là chuyện khó khăn gì.
- Bá!
Quang mang chợt lóe, ở trước khi đạo không gian quỹ tích nhàn nhạt này hoàn toàn biến mất, đạo hắc sắc trong nháy mắt xuyên qua hư không, đã tới một chỗ khác trong vũ trụ thế giới --- Chỗ sâu của địa ngục đại thế giới. truyen/y/y/com
- Là khí tức của Hứa Đức Lạp.
Một cái khí tức uy nghiêm, hạo đại ở trong không gian vang lên, sau đó trước khi đạo ý thức toái phiến của Hứa Đức Lạp biến mất, một cái hắc thủ cự đại cứng như sắt thép, mang theo khí tức chiến hỏa một trảo bắt nó lại.
Đây là một tồn tại khủng bố trên người mặc ám hồng chiến giáp, thân hình hắn cực kỳ khổng lồ, bắt đùi cơ hồ thô to như yêu thân, khí tức khổng lồ so với núi cao hùng vĩ nhất còn muốn trầm hùng, kinh khủng hơn.
Hắn cứ như vậy lẳng lặng ngồi ngay ngắn ở trên một bộ hắc thiết bảo tọa khổng lồ, không hề nhúc nhích.
Bầu trời lôi vân đầy trời, một bộ dấu hiệu như ngày tận thế.
Ở chung quanh hắn, một gã địa ngục Ma Tướng cường đại quỳ rạp trên mặt đất, thần thái cung kính. Thậm chí còn có một tên Ma Vương xuôi tay đứng ở bên cạnh, thân thể hạ thấp, thần thái cực kỳ tôn kính.
Ở bên cạnh người hắn trong hai trượng có một vòng quang hoa rung động trong suốt bao phủ, ở trong phạm vị này thời gian ba động vặn loạn, một con cương thiết biều trùng đặc biệt của địa ngục đại thế giới không cẩn thận bay vào bên trong vòng sáng, xuy một tiếng vô hình vô tức bị xé thành phấn toái, thân thể so với cương thiết còn cứng rắn gấp trăm lần liền giống như từ giấy dán.
- Một khối huyết nhục đầy đủ của Hứa Đức Lạp cư nhiên bị người hủy diệt.
Một lúc lâu sau, đầu yêu ma khổng lồ này mở mắt ra, huyết sắc quang mang lướt qua hư không cư nhiên gióng như đao kiếm xẹt qua, đem cả không gian cũng cắt ra.
- Có ý tứ.
Trong tiếng nói thầm nhàn nhạt, đầu yêu ma cường đại này hai tay vịn lên ghế ngồi, đột nhiên đứng lên.
- Răng rắc!
Đại địa rung động, một khắc khi hắn đứng lên, đại địa hậu trọng dưới chân thật giống như không chịu nổi gánh nặng, sinh ra từng đạo vết nứt khổng lồ, một cỗ địa tương huyết hồng phóng lên cao, ở trên bầu trời hừng hực thiêu đốt.
- Chuẩn bị một chút, mở ra thời không chi môn. Ta muốn đi vào Vị Diện chinh chiến chi địa.
Đầu yêu ma kinh khủng này ngạo nghễ đứng thẳng ở trên đại địa, thanh aam khiến người ta không rét mà run vang vọng khắp thiên địa:
- Hủy diệt là sứ mạng duy nhất của ta, liền để cho những nhân loại này ở trong ngục viêm của ta run rẩy, sợ hãi, cuối cùng hóa thành tro bụi đi!
- Oanh long long!
Đại địa ông minh, trong nháy mắt cả không gian cũng chấn động lên.
... ... Trong thời không chủ thành của Thần Tiêu tông một mảnh bình tĩnh.
Không chỉ là Lâm Hi, tất cả mọi người đều bắt được thời kỳ bình tĩnh khó được để đề thăng thực lực.
Thuần Dương tiên khí trong thời không chủ thành vô cùng nồng hậu, đây là một cơ hội tốt nhất để tăng lên thực lực. Bất quá Lâm Hi chú ý nhất còn không phải là cái này, mà là Không gian đoạn tầng vô cùng huyền bí ẩn chứa ở dưới thời không chủ thành.
Ý thức của Lâm Hi từng ở trong lúc vô tình dung nhập vào không gian đoạn tầng, sau khi tỉnh lại lực lượng tinh thần lại tăng lên không ít. Điều này khiến cho Lâm Hi rất là ngoài ý muốn, phải biết rằng ở tình huống khác, Lâm Hi muốn đạt được loại tiến bộ này là không hề dễ dàng.
← Ch. 1160 | Ch. 1162 → |