← Ch.1169 | Ch.1171 → |
Ầm ầm!
Một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, trong ngàn dặm chung quanh toàn bộ Thời Không Chủ Thành đều mãnh liệt chấn động một cái. Một cổ lực lượng kinh khủng mang theo ma khí cuồn cuộn, từ trên trời giáng xuống, phảng phất như tuệ tinh đụng vào trung ương toàn bộ chiến trường vậy.
Ai cũng không kịp phản ứng, toàn bộ trung ương chiến trường lập tức nhiều hơn một đạo thân ảnh khủng bố, người mặc thiết giáp, khói đen cuồn cuộn, dưới chân của hắn, đại địa rên rỉ, rạn nứt, hiện ra từng đạo khe hở cực lớn, phảng phất như chịu không nỗi lực lượng của hắn vậy.
Hắn chỉ im im lặng lặng đứng ở trung tâm toàn bộ chiến trường, nhưng uy áp khổng lồ kia lại bao phủ toàn bộ chiến trường.
Cảm giác như mọi thứ dưới khí tức người này đều phảng phất như một con kiến càng đỉnh đầu treo lấy một tảng đá lớn vậy, tựa hồ tùy thời đều có thể bị nghiền thành phấn vụn, nhịn không được toàn thân run rẩy lên.
Khủng hoảng, hỗn loạn, run rẩy, lãnh khốc, huyết tinh... đủ loại cảm xúc mặt trái bao phủ chiến trường, lập tức khiến nơi này như hóa thành Địa Ngục thâm trầm nhất vậy.
"Chân truyền đệ tử" cường đại ở trước mặt cổ khí tức cường đại này cũng ảm đạm vô quang.
- Chuẩn Ma Hoàng!
Trong khoảng điện quang hỏa thạch, trong đầu bọn người Chu Thiên Hoàng xẹt qua một đạo ý niệm, tất cả mọi người lập tức đều thay đổi sắc mặt. Tuy rằng đã được Lâm Hi nhắc nhở, nhưng không ai ngờ rằng, "nguy hiểm" trong miệng Lâm Hi lại là một đầu "Chuẩn Ma Hoàng" khủng bố.
Cái gọi là "Chuẩn Ma Hoàng", chính là tồn tại khủng bố đã vượt qua cấp bậc Ma Vương, có được tư cách tiến quân trở thành "Ma Hoàng".
Bọn hắn mỗi một đầu đã thể hiện ra thực lực cường đại và tiềm lực, đã có được tư cách trở thành "Ma Hoàng" dự bị, cho nên được xưng là "Chuẩn Ma Hoàng".
Mỗi một đầu "Chuẩn Ma Hoàng" ở Địa Ngục Đại Thế Giới, đều đại biểu cho một tiểu thế lực.
Bắt đầu từ đó, bọn hắn đã nuôi trồng thế lực, thu phục nhân mạch, một khi trở thành "Ma Hoàng", sẽ có được một thế lực hoàng triều nguyên vẹn.
Đó là "Chuẩn Ma Hoàng"!
Sự cường đại của bọn hắn, coi như là trưởng lão tông phái cũng khó mà chống đỡ. Mỗi một đầu "Chuẩn Ma Hoàng" đều có thể hủy diệt một vị diện.
Trong nháy mắt, Chu Thiên Hoàng, Tôn Ất, Thẩm Tín, tính cả Lạc Anh Tiên Tử ở bên trong, trong nội tâm đều sợ run lên. Bọn hắn rốt cuộc biết, Lâm Hi sao lại gấp gáp như vậy rồi!
- Ông!
Đệ tử Thần Tiêu Tông trên toàn bộ chiến trường đều sợ run... ở trước mặt một đầu "Chuẩn Ma Hoàng", phản kháng chỉ phí công, lựa chọn duy nhất chỉ có chạy trốn, nhưng cũng đã muộn.
Đối mặt với đệ tử Tiên Đạo chạy thục mạng trên toàn bộ chiến trường, "Tạp Tạp Lạc Tư" cười lạnh một tiếng, dùng một loại tâm tính mèo vờn chuột nhìn những tu sĩ Tiên Đạo chạy thục mạng kia.
- Chạy trốn cũng chỉ vô dụng thôi!
Trong đôi mắt tanh hồng của "Tạp Tạp Lạc Tư" hiện lên một tia hào quang lạnh lùng, sau đó năm ngón tay nắm lại, mãnh liệt nắm chặt, phát ra bốn âm tiết:
- Thời gian, -- tĩnh chi!
Một vòng thời gian chấn động cường đại lập tức bao phủ toàn bộ chiến trường, toàn bộ chiến trường bỗng nhiên yên tĩnh, động tác của tất cả mọi người đều như ngừng lại, vẫn không nhúc nhích.
- Không gian, -- chuyển di!
Năm ngón tay lại nắm lại, ngay trong khoảng điện quang thạch hỏa, toàn bộ chiến trường đều bóp méo cùng một chỗ, hào quang lóe lên, một đám đệ tử Thần Tiêu Tông, kể cả chân truyền đệ tử phân tán ở mặt phía nam và mặt phía bắc của "Thời không chi thành" toàn bộ đều di chuyển tức thời đến trước người vị "Chuẩn Ma Hoàng" này.
Một đám Chân truyền đệ tử thanh danh tên hiển hách ở trước mặt thực lực tuyệt đối của vị "Chuẩn Ma Hoàng" này lại tựa như từng con dê đợi làm thịt vậy, không hề có lực hoàn thủ.
"Chuẩn Ma Hoàng" là tồn tại còn cường đại hơn cả "Yêu ma chi Vương", lực lượng của nó đã đã vượt qua tưởng tượng của chân truyền đệ tử, đạt đến tình trạng nắm giữ "Không gian" và "Thời gian" huyền diệu trong tối tăm rồi.
Lâm Hi đang ở phía trước toàn lực chạy trốn, phóng tới "Thời Không Chủ Thành", bỗng nhiên ngay lúc đó, chỉ cảm thấy hư không trước mắt uốn éo, tả hữu không còn, chẳng những thân thể lui về phía sau, hơn nữa bọn người Chu Thiên Hoàng vốn ở cùng một chỗ với mình rõ ràng không biết tung tích.
Trong lòng vội vàng, Lâm Hi quay đầu lại thoáng nhìn, vừa nhìn thì cả người lập tức liền như rớt vào hầm băng.
- Không! --
Lâm Hi con mắt mở lớn, hoảng sợ nhìn phía sau.
Chu Thiên Hoàng, Tôn Ất, Thẩm Canh, Dương Tín... kể cả Lạc Anh Tiên Tử trong đó, đột nhiên lại quay về chỗ cũ. Nguyên một đám lơ lửng trên không trung, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ, vẫn không nhúc nhích, giống như bị người đóng băng trong hư không vậy.
Không chỉ bọn hắn, mà toàn bộ Ác Ma trong chiến trường cũng bảo trì một loại tư thế quỷ dị, bất động trong hư không.
Mọi âm thanh đều tĩnh, Thiên Địa im ắng.
Lâm Hi chỉ thấy đầu "Chuẩn Ma Hoàng" khủng bố kia ngạo nghễ đứng sửng trên mặt đất, năm đầu ngón tay thô như thép, lóe ra một đoàn vầng sáng hủy diệt khiếp người, phảng phất như sau một khắc, sẽ dâng lên mà ra, hủy diệt tất cả "Chân truyền đệ tử" của Thần Tiêu Tông trên chiến trường vậy.
- Không! -- xem tại
Lâm Hi vẻ mặt tuyệt vọng.
Phản ứng của hắn đã rất nhanh, nhưng đầu "Chuẩn Ma Hoàng" vượt qua hư không trùng trùng điệp điệp, từ Địa Ngục Đại Thế Giới mà đến này đã cường đại vượt qua tưởng tượng của hắn.
Chu Thiên Hoàng, Tôn Ất, Thẩm Canh..., những Chân truyền đệ tử có giao hảo với hắn, các sư huynh rất chiếu cố đến hắn kia, vào thời khắc này tất cả đều đã lâm vào trong tuyệt cảnh một đường sinh tử.
Chỉ trong tích tắc nữa, tất cả "Chân truyền đệ tử" quen thuộc này đều đã bị hủy diệt trong quang hoa đáng sợ kia.
- Sư tỷ...
Trong mắt Lâm Hi phản chiếu lấy thân ảnh nữ tử phong độ tư thái trác tuyệt, khuynh quốc khuynh thành kia, trên mặt xẹt qua một vòng thần sắc thống khổ.
Nếu như không có ngoài ý muốn, nữ tử có danh phận tiên lữ với hắn này sau một khác nữa cũng sẽ tan thành mây khói, cùng bọn Chu Thiên Hoàng biến mất dưới chưởng của đầu "Chuẩn Ma Hoàng" kia.
- Không...
Lâm Hi trong nội tâm sợ run lên, trong mắt hiện lên một tia thần sắc giãy dụa.
Trong toàn bộ chiến trường, hiện giờ duy nhất có thể nhúc nhích chỉ có mình Lâm Hi. Cho dù bản thân Lâm Hi cũng không rõ lắm cái này là vì sao, nhưng hắn quả thật không bị bất luận hạn chế nào cả, có thể hành động tự do.
Nói một cách khác, trên toàn bộ chiến trường, duy nhất có thể cứu bọn Chu Thiên Hoàng chỉ có mình Lâm Hi. Nhưng vào lúc này, bất luận hành vi nào tới gần đầu "Chuẩn Ma Hoàng" kia đều không khác gì "Tự sát" cả.
Dùng thực lực của Lâm Hi, căn bản không có khả năng chống lại một đầu "Chuẩn Ma Hoàng" khủng bố, kết quả của bất luận khiêu khích nào cũng sẽ là phấn thân toái cốt, chỉ còn đường chết.
"Thời Không Chủ Thành" chỉ gần trong gang tấc, cứu hay không cứu?
Chưa lúc nào Lâm Hi cảm thấy khó lựa chọn như bây giờ!
Thời gian cấp bách, thời gian lưu lại cho hắn cũng không nhiều lắm!... Trong mắt phản chiếu lấy cái bóng của "Lạc Anh Tiên Tử" ở xa xa, giai nhân tuyệt sắc như hoa như ngọc kia tựa hồ sau một khắc sẽ hóa thành bột mịn.
← Ch. 1169 | Ch. 1171 → |