← Ch.1185 | Ch.1187 → |
- Nhiều Tiên Đạo tông phái như vậy, tuy nhiên mỗi người đều tự chiến, không ai quản ai. Mà trong Địa Ngục Đại Thế Giới giết chóc có nghiêm trọng hơn nữa, nhưng đối với bên ngoài lại có thể lập tức tạo thành một thế lực. Điểm này, Tiên Đạo Đại Thế Giới chúng ta làm không được.
- Ngươi nói lời này là có ý gì?
Lâm Hi nheo con mắt lại.
- Hừ! Tiên Đạo Đại Thế Giới chúng ta chỉ có ôm tụ thành đoàn, mới có thể sống sót trong vũ trụ. Ngươi có biết không, trong vũ trụ, đã có không biết bao nhiêu Đại Thế Giới đã từng huy hoàng, đều bị Địa Ngục Đại Thế Giới hủy diệt. Bên ngoài thế giới chúng ta, có rất nhiều thế giới đều ôm tụ thành đoàn, kết thành lực lượng thống nhất. Đáng tiếc người của Tiên Đạo Đại Thế Giới chúng ta tầm nhìn hạn hẹp, còn nghĩ đến nội đấu.
Thần Tử lạnh lùng nói.
Lâm Hi trong nội tâm cả kinh, lời này không thể nghi ngờ là đang nghi vấn toàn bộ chưởng môn của Tiên Đạo Đại Thế Giới, trong đó cũng kể cả chưởng môn Thần Tiêu Tông.
- Ta một mực muốn hòa giải quan hệ giữa mấy Đại tông phái, kết giao Chân truyền đại đệ tử của ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A, cải thiện quan hệ mấy phái. Chính là để chấm dứt loại cục diện này. Ta bỏ ra bao nhiêu tinh lực và tâm huyết, ngươi có biết không!
Thần Tử lạnh lùng nói.
- Tương lai Chưởng môn thoái vị, ta chính là Chưởng môn của Thần Tiêu Tông. Mà bọn hắn chính là Chưởng môn hai phái Thái Nguyên, Đâu Suất. Dùng quan hệ của chúng ta, tương lai Thần Tiêu, Thái Nguyên, Đâu Suất nhất định có thể giao hảo, kết thành Đại Liên Minh, chấm dứt loại quan hệ đối địch này. Sau đó lại dùng quan hệ giữa chúng ta, thúc đẩy ba phái dung hợp, sau đó lại thống nhất Tiên Đạo Đại Thế Giới. Tương lai, chúng ta lại thống nhất tản mát Tiên Đạo tuyệt học ra, thống nhất phân phối tài nguyên, bồi dưỡng đại lượng cao thủ, nhất định có thể nhiều hơn hiện giờ gấp 10 lần, gấp trăm lần, nghìn lần, trở thành một trong các Đại Thế Giới cường đại nhất trong vũ trụ.
Hào quang trong mắt Thần Tử ngay cả Lâm Hi cũng âm thầm kinh hãi. Hắn chưa bao giờ biết rõ, vị chân truyền Đại sư huynh trong tông phái này rõ ràng còn có dã tâm và kế hoạch như vậy.
Tuy rằng lòng không thích, nhưng Lâm Hi không thừa nhận cũng không được, hắn vốn có khí phách và quyết tâm, trong số các đệ tử tuyệt đối rất kinh người.
-... Nhưng muốn thực hiện tất cả, đầu tiên nhất định phải thực hiện dung hợp tông phái, tuyệt đối không thể xảy ra xung đột giữa tông phái.
Ánh mắt Thần Tử lộ ra một loại dã tâm bừng bừng, nhưng bỗng nhiên, ánh mắt của hắn xoay chuyển, tựa như một đầu hung thú nổi giận vậy, hung hăng nhìn chằm chằm vào Lâm Hi.
- Nhưng ta tuyệt đối thật không ngờ. Cục diện ta thật vất vả kiến tạo rõ ràng bị ngươi hủy hoại trong chốc lát tại Phong Bạo Chi Môn. Chân truyền đại đệ tử của ba phái Đâu Suất, Thái A, Thái Nguyên đồng thời phát tiên chiếu cho ta, chất vấn việc này. Hôm nay, Tiên Đạo Đại Thế Giới kéo bè kết phái lẫn nhau, tranh đấu lộ ra ngoài, tùy thời đều có thể bộc phát tông phái đại chiến. Ta lúc ấy nhận được tin tức liền hận không thể sinh xé ngươi ra. Chỉ tiếc, Quang Minh Đại Thế Giới lúc ấy chiến sự nhiều lần, mới để cho ngươi tránh được một kiếp. --- ngươi gây ra tai họa lớn như vậy, còn không tự biết sao?
Thần Tử nghiến răng cắt, nghiêm nghị quát mắng.
Khiếp sợ! -
Tuyệt đối khiếp sợ!
Lâm Hi tuyệt đối không ngờ chuyện rõ ràng có khúc chiết như vậy. Nhưng khiếp sợ qua đi, hắn liền triệt để tỉnh táo.
Trong đầu Lâm Hi chuyển qua từng đạo ý niệm, ánh mắt hắn nhìn về phía Thần Tử cũng từ khiếp sợ bởi kế hoạch và dã tâm của hắn lúc đầu trở lại bình đạm như trước.
- Đây là lý do ngươi muốn giết ta sao?
Lâm Hi thản nhiên nói:
- Ta hỏi ngươi, nội tình ở Phong Bạo Chi Môn, ngươi biết không? Hai gã đệ tử Thần Tiêu Tông chúng ta bị Thái Nguyên Cung ác ý vu hãm đuổi giết, ngươi biết không?
- Biết rõ.
Thần Tử trả lời chém đinh chặt sắt, không có bất kỳ chần chờ:
- Ta biết được chỉ có nhiều hơn chứ không ít hơn ngươi. Ta thậm chí còn biết rõ, là vì hai kiện bảo vật của Thất Lạc Chi Địa.
Lâm Hi thầm nghĩ một tiếng "Quả nhiên", lắc đầu, lạnh lùng nói:
- Cái ngươi gọi là kế hoạch Đại Liên Minh, chẳng lẽ chính là muốn hi sinh đệ tử của bổn môn sao? Chính là muốn khiến đệ tử bổn môn khắp nơi cúi đầu, bị đệ tử ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A khi dễ sao? Hừ, ta thật sự không nhìn ra, cái ngươi gọi là kế hoạch Đại Liên Minh, đối với tông môn có ý nghĩa gì. Đây chỉ là kế hoạch Đại Liên Minh của ngươi, không phải của Thần Tiêu Tông!
- Ngây thơ! Vì tương lai bổn môn, vì sự hưng thịnh của Tiên Đạo Đại Thế Giới. Hy sinh mấy đệ tử nho nhỏ có là gì? Vinh nhục cá nhân, đối với lợi ích tông phái mà nói không có ý nghĩa gì cả. Đệ tử bổn môn chịu chút ủy khuất thì có là gì. Về phần kế hoạch Đại Liên Minh, còn không đến lượt ngươi vung tay múa chân.
Thần Tử nói xong lời cuối cùng, có chút giận dữ:
- Ngươi nói đây là kế hoạch Đại Liên Minh của cá nhân ta, hừ, những lời này cũng không tính sai. Bất quá, ta là Chân truyền đại đệ tử, đợi tương lai ta trở thành Chưởng môn, ta đại biểu chính là lợi ích của Thần Tiêu Tông. Đại Liên Minh nếu thành, được lợi nhiều nhất chính là đệ tử Thần Tiêu Tông chúng ta. Vinh nhục nhất thời có là gì, nếu ngay cả điểm ấy cũng không chịu được, sao có thể thành đại sự gì?
- Đợi đến khi kế hoạch của ngươi thành công, chỉ Thần Tiêu Tôn chúng ta đã sớm nội bộ lục đục, bị ba phái chèn ép chia cắt không sai biệt lắm rồi.
Lâm Hi không chút khách khí giễu cợt nói:
- Ngươi muốn lợi dụng ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A, ba phái kia há lại không muốn lợi dụng ngươi. Nói cho cùng, Đại Liên Minh chỉ là ngươi một bên tình nguyện thôi.
- Tông phái dung hợp, đây là chuyện tránh không được, tất cả phải xem bổn sự ai lợi hại hơn. Đại Liên Minh nếu thành, minh chủ đời thứ nhất có thể cho Thái Nguyên Cung, nhưng Chưởng môn Thái Nguyên Cung thoái vị, minh chủ đời hai không ai có thể tranh được với ta. Ta hiện giờ đã cô đọng tiên dương rồi, tương lai bước vào Quỷ Thần Cảnh chỉ ở trong tầm tay, ngay cả Chưởng môn cũng không nhất định là đối thủ của ta. Chỉ cần ta làm minh chủ, tự nhiên sẽ tranh thủ lợi ích cho Thần Tiêu Tông chúng ta, tất cả nước chảy thành sông, há có thể cho ngươi nói này nọ!
Thần Tử lạnh lùng nói.
- Tông phái dung hợp há lại đơn giản như vậy, ngươi muốn làm minh chủ, ta không phản đối. Nhưng ngươi không nên hi sinh sư huynh đệ đồng môn, kéo cả môn phái làm tiền đặt cược để ngươi thượng vị. Nói cho ngươi biết, người khác phục ngươi, ta không phục ngươi!
Lâm Hi trầm giọng nói.
- Làm càn!
Thần Tử quát lên một tiếng lớn, thiên dao địa chấn, hư không hàng tỉ vị diện đều chấn động:
- Ngươi đến bây giờ vẫn còn gian ngoan mất linh. Hừ! Ngươi cho rằng ta đang thương lượng với ngươi sao? Ngươi chỉ làm một đệ tử Luyện Khí, chính sách môn phái ngươi có thể nhúng tay vào sao? Ta đã nói với ngươi nhiều như vậy, nói rõ từng cái, chỉ là để cho ngươi biết, ta từ trước đến nay công bằng công chính.
← Ch. 1185 | Ch. 1187 → |