← Ch.1256 | Ch.1258 → |
- Chỗ ở của nội môn đệ tử linh khí dư thừa, đó là bởi vì có Tụ nguyên pháp trận, có thể từ trong đại linh mạch ở sâu trong lòng đất Thần Tiêu sơn hấp thu linh khí, loại linh mạch này đối với đệ tử bình thường tu luyện rất hữu hiệu, nhưng đối với Đệ tử chân truyền mà nói, đã không có cái gì để dùng!
- Chân truyền đệ tử chỉ cần tiên khí đẳng cấp cao, linh khí đã không cần dùng tới nữa rồi. Động phủ đối với Chân truyền đệ tử có ý nghĩa lớn nhất là ở chỗ liền vượt qua các loại quy tắc của Tiên Đạo đại thế giới, suy yếu không gian bình chướng, có thể nhanh hơn từ trong vũ trụ hư không hấp thu Thuần Dương tiên khí!
Thanh âm của Lâm Hi ù ù như sấm, nói năng có khí phách.
Không gian bình chướng của Tiên Đạo đại thế giới vô cùng vững chắc, cũng vô cùng dày, đây là bảo vệ cả thế giới ổn định, nhưng đồng thời đối với các chân truyền đệ tử mà nói, cũng là một tầng trở ngại.
Không gian bình chướng của động phủ rất yếu, xa không cường đại như bình chướng của địa thế giới, như vậy liền có thể nhanh hơn, hấp thu càng nhiều Thuần Dương tiên khí từ trong thời không vị diện của vũ trụ.
Đây mới là chỗ trọng yếu nhất của động phủ đối với Đệ tử chân truyền, hơn nữa động phủ phụ thuộc vào thế giới bình chướng mà tồn tại, bản thân cũng đầy đủ an toàn!
Tạp Mễ Lạp ngây ngốc, giờ mới phản ứng lại.
Nàng quả thật không nghĩ tới vấn đề hấp thu tiên khí, trên thực tế nàng cũng không cần.
Là Hấp Huyết nhất tộc, thực lực của nàng đến từ huyết dịch của chính 'con mồi', mà không phải là tu luyện giống như tiên đạo tu sĩ.
- Lão đại, ngươi vừa nói như thế ta thật giống như có phát hiện. Ta ở chỗ này có thể hấp thu Hắc Ám thâm uyên ma khí dễ dàng hơn!
Địa ngục Ma Long yên lặng cảm thụ trong chốc lát, đột nhiên nói.
Đây chỉ là Lâm Hi có thể hấp thu chu thiên tiên khí dễ dàng hơn,nó cũng đồng dạng là có thể hấp thu ma khí ở Địa Ngục đại thế giới dễ dàng hơn.
Địa ngục Ma Long cùng Hấp Huyết nữ vương cũng không giống nhau, có thể vượt qua hư không trùng trùng, từ trong Địa Ngục đại thế giới hấp thu ma khí, coi như là một điểm của nó nổi trội hơn Tạp Mễ Lạp rồi.
Nhưng mà ngược lại, tồn tại như Địa ngục Ma Long vừa vặn chính là 'mục tiêu' hút máu của Tạp Mễ Lạp!
- Là tiểu sư đệ sao?
Đột nhiên lúc này một cái thanh âm cười khẽ của nữ tử vang lên trong không gian, cả động phủ cũng khẽ rung động, trong nháy mắt yên tĩnh lại.
- Cái thanh âm này...
Tạp Mễ Lạp như có điều suy nghĩ, thần sắc trầm xuống.
- Nguyên lai là sư tỷ.
Lâm Hi cười cười, nhớ tới một người.
- Sưu!
Quang mang chợt lóe, Lâm Hi mở ra cửa vào động phủ, quả nhiên một kim hồng sắc thân ảnh linh lung hấp dẫn, đoan trang trang nhã, dáng vẻ ngàn vạn xuất hiện ở cửa vào động phủ, ở sau lưng nàng có hai thị nữ sạch sẽ thanh tú huyền phù ở trong hư không, hai tay đang cầm đuôi váy thật dài cùa nàng.
- Tiểu sư đệ, chúc mừng. Không nghĩ tới ngươi nhanh như vậy đã đạt đến Tiên Đạo cảnh.
Đệ ngũ Thần phi sóng mắt lưu chuyển, trong tiếng cười mang theo một loại mị lực đặc biệt.
- Sư tỷ khen trật rồi, mới vừa bước vào Tiên Đạo cảnh mà thôi, không có gì lớn.
Lâm Hi thản nhiên nói.
- A.
Đệ ngũ Thần phi chỉ là cười cười, ánh mắt lướt qua Lâm Hi, nhìn thoáng qua phía sau hắn, cười nói:
- Như thế nào? Liền đứng ở chỗ này nói chuyện, không mời ta đi vào sao?
- Sư tỷ nói gì vậy.
Lâm Hi cười khổ:
- Động phủ của ta còn vừa mới mở ra, bên trong không có gì cả, là một phiến trống rỗng chân chính, ngay cả chén trà chiêu đãi cũng không có.
- Nga?
Lông mày của Đệ ngũ Thần phi nhẹ nhàng giương lên, nếu không phải biết rõ, còn tưởng rằng là những câu thoái thác của Lâm Hi, bất quá Đệ ngũ Thần phi nhìn vẻ mặt của Lâm Hi cũng không giống giả bộ.
- Như thế nào, có muốn hay không sư tỷ đưa cho ngươi một kiện cung điện cực phẩm?
Đệ ngũ Thần phi nhìn Lâm Hi, cười hì hì nói.
- A, hảo ý của sư tỷ xin tâm lĩnh, bất quá vẫn là không cần.
Lâm Hi cười cự tuyệt.
'Vết xe đổ phía trước, phía sau cần tránh xa', ban đầu Thỉnh tiên đan liền chứng minh.
Đồ của Đệ ngũ Thần phi đưa không phải là dễ cầm như vậy.
Hơn nữa một tòa cung điện cực phẩm cũng không tốn bao nhiêu tiền, lấy thực lực bây giờ của Lâm Hi cũng không để vào mắt.
- Khanh khách, sư đệ thoạt nhìn, gần đây tài đại khí thô không ít rồi a, như thế nào, có phải hay không chuẩn bị hoàn lại cho ta 1500 điểm cống hiến một chút rồi?
Đôi mắt đẹp của Đệ ngũ Thần phi khẽ lưu chuyển, khóe miệng lại cười nói.
- Lộp bộp! xem tại
Nghe Đệ ngũ Thần phi nhắc đến món nợ lớn 1500 điểm kia, trong lòng Lâm Hi nhất thời lộp bộp nhảy lên một chút, nụ cười cũng có chút miễn cưỡng rồi.
Nói đùa gì vậy, hắn mặc dù tấn thăng đến Tiên Đạo cảnh nhưng tài phú cũng tiêu tốn không sai biệt lắm, còn không bằng tài đại khí thô lúc ở Hư Tiên cấp.
Hơn nữa 1500 điểm cống hiến liền tương đương với phải chém giết 1500 yêu ma Tiên Đạo nhất trọng, dĩ nhiên, nếu như chém giết yêu ma nhị trọng, tam trọng, phần thưởng sẽ nhiều hơn một ít. Nhưng mặc dù là như vậy đối với Lâm Hi mà nói, đây cũng là một khoản nợ nần không nhỏ.
- Sư tỷ, ngươi sẽ không phải là hôm nay cố ý tới của, chính là tới đòi nợ a? Nói thật, ta tạm thời đúng là không có.
Lâm Hi vẻ mặt bất đắc dĩ.
Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu a, ban đầu vì tu luyện Phấn Toái đại pháp, mượn đến còn là một số lượng không nhỏ a.
- Khanh khách, tiểu sư đệ, trêu chọc ngươi thôi.
Đệ ngũ Thần phi chỉ vào Lâm Hi, đột nhiên nở nụ cười, nụ cười này như trăm hoa đua nở, Lâm Hi cũng nhịn không được bật cười lên.
Mặc dù biết mục đích của Đệ ngũ Thần phi không đơn giản, bất quá lúc ở chung với nàng lại hết lần này đến lần khác khiến ngươi không sinh ra phiền chán, đây cũng là một loại mị lực đặc thù trên người Đệ ngũ Thần phi.
- Ha hả, tiểu sư đệ.
Đệ ngũ Thần phi liếc Lâm Hi một cái, mắt xanh như nước, giống như vô ý nói:
- Lần này đi Vị Diện chinh chiến chi địa, Long Băng Nhan phá vỡ thần chi phong ấn, tiểu sư đệ ngươi lại ở nơi nào, có phải hay không biết chút gì a?
Đệ ngũ Thần phi giống như là chỉ điểm, không hề chỉ là đơn giản mặt ngoài.
- Long Băng Nhan?
Lâm Hi ngây ngốc, vẻ mặt kỳ quái nói:
- Sư tỷ, làm sao ngươi lại hỏi đến cái này. Long Băng Nhan đạt tới Tiên Đạo cảnh ta cũng rất kinh ngạc. Bất quá lần này ở Vị Diện chinh chiến chi địa ta kỳ thật chưa từng thấy qua nàng.
'Người nói vô ý, người nghe cố tình', Lâm Hi còn không có cảm giác gì, Tạp Mễ Lạp ở phía sau liếc nhìn Đệ ngũ Thần phi, lại liếc nhìn Lâm Hi, trong lòng như có điều suy nghĩ.
Lâm Hi đúng là chưa từng thấy qua Long Băng Nhan, nhưng nàng lại không như vậy.
Ngày đó bay ra chỗ sâu thời không, nàng mơ hồ nhớ được một cái hóa thân của mình trinh sát được tung tích của Long Băng Nhan. Nhưng Long Băng Nhan lúc ấy là không có phát hiện, hay là....
← Ch. 1256 | Ch. 1258 → |