← Ch.1346 | Ch.1348 → |
Ầm ầm!
Trong tiếng nổ kinh thiên động địa lại có tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục.
Đây là một trường giết chóc!
"Vạn Thú đại đế" mỗi một lần ra tay sẽ có đại lượng cường giả Tiên Đạo vẫn lạc, thời không chi lực của hắn đã hoàn toàn vượt qua không gian, cơ hồ tất cả cường giả đều thua kém.
Diêm Ma Thiên Tử Chu lần lượt cảm nhận được tiên khí chấn động mạnh mẽ ở phía sau, bong thuyền, Chấp Pháp trưởng lão, Ma Kiếm trưởng lão thần sắc ngưng trọng, không nói một lời, chỉ thấy một thân tiên khí rung động cực điểm.
Kiếp số này không biết có bao nhiêu người vượt qua, bọn họ có thể cảm giác được sau khi "Phục sinh" Vạn Thú đại đế đang nhanh chóng tiếp cận nơi đây. Lúc này trong lòng cảm thấy nguy cơ tử vong đang lao tới, liên tục không ngừng như biển cả, bao phủ cả hư không.
Hai người đều là cường giả Tiên Đạo thành danh, trưởng lão tông phái, lúc trước liên hệ với lời của Lâm Hi còn trì độn không hiểu, tất cả cường giả Tiên Đạo ở chung quanh bị cảm giác của "Vạn Thú đại đế" ảnh hưởng cho nên không sớm phát hiện nguy cơ.
Sắc mặt hai người tái nhợt khó coi, lúc trước không phát hiện tình huống, chỉ là không biết Lâm Hi rốt cuộc làm thế nào thoát khỏi áp chế của "Vạn Thú đại đế" và cảm giác được nguy hiểm.
Nguy hiểm như ảnh tùy hình, Lâm Hi mang chân khí trong người thiêu đốt tới cực hạn, tốc độ của "Diêm Ma Thiên Tử Chu" lúc này đã nhanh hơn cường giả Tiên Đạo thất trọng Ma Hoàng Cảnh, mắt thấy trong chớp mắt lướt qua không trung, đột nhiên ——
- Đám con sâu cái kiến các ngươi cho rằng thoát được bàn tay của ta sao? Tất cả các ngươi đều phải chết! —— phong ấn không gian!
Giọng của Vạn Thú đại đế vang vọng thiên địa, một bàn tay vô hình bao phủ không trung.
Két còi còi!
Tiếng nổ như sơn băng địa liệt, cả không gian chấn động giống như cái hộp, khí tức thông đạo nhanh chóng biến mất.
- Không tốt!
Thần sắc Lâm Hi bọn người đại biến.
- Lâm Hi, phá tan phong tỏa không gian của hắn.
Ma Kiếm trưởng lão nói.
Diêm Ma Thiên Tử Chu ầm vang, bay thẳng lên giống như muốn nhảy ra khỏi bình chướng, nhưng mà nhảy ra không tới mười trượng thì lập tức cảm giác bị màn chấn vô hình dội lại.
- Không được! Không gian này do hắn khai phá, hắn có quyền hạn tuyệt đối.
Lâm Hi trên chảy ra mồ hôi lạnh.
Diêm Ma Thiên Tử Chu ẩn chứa quy tắc không gian khổng lồ, bản thân nó chứa không gian chi lực liên hợp với lực lượng của Lâm Hi rõ ràng không thoát ra khỏi hạn chế này.
Trong nháy mắt va chạm quy tắc, Lâm Hi cảm giác mình như đụng vào ngọn núi lớn.
Thực lực của "Vạn Thú đại đế" vượt qua hắn quá xa.
Cùng một thời gian Chấp Pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão cũng liên thủ ra tay, ý đồ ngăn cản lực lượng phong tỏa không gian, —— nhưng mà thất bại.
Lạc đà gầy còn lớn hơn nữa, dù Vạn Thú đại đế đã từng "Chết" qua một lần, nhưng cảnh giới của hắn là Tiên Đạo thập trọng chân chính, đứng trên hàng ngũ cường giả đỉnh phong.
Sắc mặt hai người thay đổi.
- Tham lam phải trả giá thật nhiều, muốn đạt được Hung thú chi noãn của ta thì các ngươi phải dùng mạng làm đại giá.
Giọng của Vạn Thú đại đế vang vọng thiên địa, không lâu trước đó còn ở rất xa, bây giờ còn cách thật gần.
Sắc mặt Lâm Hi kịch biến, nghĩ ngợi nói:
- Chẳng lẽ hôm nay phải chết ở đây sao?
Hắn từ trước đến nay không phải kẻ khoanh tay chịu chết, nhưng ngẫm lại tên cường giả Tiên Đạo bát trọng đã tu thành nguyên thần còn giống như gà đất chó kiểng chết trong tay "Vạn Thú đại đế", nhiều cường giả Tiên Đạo như vậy cũng bị đồ sát, đổi lại là mình chỉ sợ cũng chẳng tốt bao nhiêu.
- Hiện tại chỉ còn cách kéo dài thời gian, tùy cơ ứng biến!
Thần sắc của Lâm Hi ngưng trọng, khống chế Diêm Ma Thiên Tử Chu bay tới cửa ra vào, còn hy vọng có thể tìm ra một ít mánh khóe, một lần nữa rời đi.
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Một tràng đồ sát kinh thiên, cả không gian thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang.
"Vạn Thú đại đế" chiếm hết địa lợi, đây là không gian hắn sáng tạo ra, cường long còn không thể áp được địa đầu xà, huống chi bản thân hắn còn là "Cường long".
Hắn cũng không biết học công pháp quy tắc gì, cường giả chết trong trong không gian này càng nhiều, công lực của hắn càng mạnh. Cơ hồ tất cả huyết khí tinh hoa đều hóa thành tinh khí, giống như chất dinh dưỡng rót vào người của hắn.
- Mọi người liên hợp lại, bằng không sẽ bị hắn giết sạch!
Trong hỗn loạn cũng không biết là ai kêu lên. Chỉ còn gọi thì lòng người bàng hoàng, mỗi người lo thân chưa xong, làm gì có tổ chức. Lập tức cơ hồ tất cả cao thủ chính tà tiến vào nơi này sắp bị "Vạn Thú đại đế" đồ sát sạch...
Dị biến nổi lên.
Không gian phương đông có một đạo khí tức cường hoành, tiên khí cuồn cuộn, phô thiên cái địa, giống như biển cả vượt qua hư khôn trùng điệp, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt "Vạn Thú đại đế", một tiếng ầm vang, thiên dao động địa chấn, đại địa rách từng mảnh, cơn bão tiên khí ảm đạm không ít, nhưng rõ ràng không có bị "Vạn Thú đại đế" một chưởng đánh chết.
Lâm Hi chấn động, bên tai nghe giọng của Ma Kiếm trưởng lão kinh hô:
- Ngọc Quan tiên hoàng!
Lâm Hi giật mình nhìn qua, Chấp Pháp trưởng lão hiểu ý, giải thích:
- Ngọc Quan tiên hoàng là cao thủ xếp thứ nhất trên Tiên Đạo Quần Tiên Bảng, tuổi không lớn lắm, hơn hai mươi, nhưng mà hắn là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong Tiên Đạo Đại Thế Giới, thực lực của hắn còn cao hơn Lý Thu Bạch nhiều lắm!
Lâm Hi quay đầu nhìn qua, chỉ thấy hào quang mênh mông cuồn cuộn giống như mặt trời, lơ lửng ở trên hư không, hào quang chói mắt không ai dám nhìn.
Lâm Hi cẩn thận phân biệt, cũng miễn cưỡng nhìn thấy trong hào quang đó là một thanh niên.
- Hay lắm, hay lắm! Một tiểu tử Tiên Đạo thất trọng có thể ngăn cản một kích của ta. Tu sĩ đời này lợi hại như vậy sao? Tặc tiểu tử, báo tên đi.
Vạn Thú đại đế cười lên ha hả, không thèm để ý. Hắn lúc này nắm đại cục trong tay, công lực khôi phục càng ngày càng nhiều, mặc cho ai cũng không thể ngăn cản hắn.
- Tiền bối quả nhiên lợi hại, thiết hạ bẩy rập như thế, không hỗ là đại đế thượng cổ. Vãn sinh Tống Sở Ngọc bất tài, đành phải lĩnh giáo tiền bối.
Giọng nói trong trẻo vang lên.
- Hừ! Cuồng vọng, ta chỉ hiếu kỳ, ngươi cho rằng có thể đánh đồng với ta sao? Đều chết đi cho ta!
Vạn Thú đại đế cả giận nói.
- Ầm ầm!
Cửu Dương tiên khí như bài sơn đảo hải, ánh sáng bao phủ thiên địa,xông lên trời cao, "Vạn Thú đại đế" vừa ra tay thế áp quần hùng, thiên địa thất sắc, tất cả mọi người cảm thấy như bị sóng lớn quét qua, hoàn toàn không thể nổi lên ý niệm chống cự trong đầu.
- Lý Thiểu Dương! Đàm Vô Lượng! Chu Đính Thiên —— các ngươi còn không ra sao?
Ngọc Quan tiên hoàng Tống Sở Ngọc quát lên.
- Bát hoang đại tiên thuật!
- Trường sinh đại tiên thuật!
- Thanh Đế đại tiên thuật!
...
Giọng của Tống Sở Ngọc còn chưa dứt, dị biến nổi lên, vài đạo hào quang từ phương xa bắn tới nơi này.
Trong một chớp mắt, tiên khí huy hoàng dâng trào, lập tức thiên địa thất sắc, nhật nguyệt vô quang, trong hư không đại lục khôn cùng, tiên quốc bao la cùng với uy nghiêm quân vương... Từng đạo hư ảnh bao la hùng vĩ, che khuất bầu trời, bài sơn đảo hải, chống lại Vạn Thú đại đế.
← Ch. 1346 | Ch. 1348 → |