← Ch.0224 | Ch.0226 → |
- Đáng tiếc, ta lại không thể tự mình động thủ, bằng không, Thanh Liên thánh nữ căn bản trốn không thoát.
Một gã đệ tử Đâu Suất cung khác oán hận nói. Tình huống vừa rồi chỉ cần bọn hắn lén ra tay, hiệu suất liền hoàn toàn bất đồng.
- Không cần nói loại sự tình không thể này. Mỗi một gã thánh tử, thánh nữ đối với tông phái tiên đạo đều trọng yếu vô cùng. Thanh Dương lão tổ giết nàng, đó là thù riêng, giết thì không có lời nào để nói. Nhưng nếu như chúng ta tự thân động thủ, tính chất liền hoàn toàn khác nhau. Một khi Thần Tiêu Tông truy cứu tới, chỉ sợ dù là trưởng lão ra mặt cũng không bảo vệ được chúng ta.
Thánh tử cầm đầu Đâu Suất cung nói.
Tông phái tiên đạo bí mật cạnh tranh đều là không có gì đấy. Lén lút vận dụng các loại thủ đoạn chém giết, đó là một chuyện. Còn trắng trợn chém giết, tính chất liền hoàn toàn khác nhau, rất dễ dàng khiến cho hai cái tông phái tiên đạo công khai báo thù, đó là cấm kỵ của thế giới tiên đạo!
- Đúng rồi, sư huynh...
Phía sau thuyền hoa, một gã đệ tử Đâu Suất cung một mực không nói gì, cau mày lại, đột nhiên mở miệng nói:
- Ngươi có hay không cảm thấy đệ tử Thần Tiêu Tông xuất hiện cuối cùng kia có chút quen mặt?
- Quen mặt? Thất sư đệ, ngươi đang nói đùa sao? Một đệ tử Thần Tiêu Tông nho nhỏ cũng không xứng xách giày cho chúng ta, như thế nào có tư cách nhận thức chúng ta?
Tên đệ tử Đâu Suất cung thứ hai giật mình, lập tức cười nói.
- Hỏa Đức sư huynh, thất sư huynh không nói sai. Đệ tử của Thần Tiêu Tông này quả thật có chút quen mặt.
Một cao thủ Đâu Suất cung có khí chất như nước nói.
Nếu có cao thủ tiên đạo giới ở đây nhìn thấy mấy người kia, nhất định sẽ nhận ra được mấy người trên thuyền hoa đúng là Lục Đức đạo nhân uy danh hiển hách của Đâu Suất cung.
Lục Đức đạo nhân dùng kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, lôi làm tên, phân biệt được xưng Kim Đức đạo nhân, Mộc Đức đạo nhân, Thủy Đức đạo nhân, Thổ Đức đạo nhân, Hỏa Đức đạo nhân cùng Lôi Đức đạo nhân.
Lục đức đạo nhân do Lôi Đức đạo nhân cầm đầu là huynh đệ khác họ. Bất quá, Lôi Đức đạo nhân dẫn đầu bước vào Luyện Khí đệ thất trọng Đạo Căn Kỳ, trở thành Thánh tử Đâu Suất Cung, năm người còn lại, kém cỏi nhất cũng có tu vị Luyện Khí đệ ngũ trọng Pháp Lực Kỳ.
Người nói chuyện chính là Thủy Đức đạo nhân.
- Ta nhớ ra rồi.
Thủy Đức đạo nhân nghĩ nghĩ, đột nhiên từ trong lòng ngực lấy ra một quyển họa, loay hoay một chút liền mở ra, chỉ thấy trên quyển họa bằng giấy Tuyên Thành màu trắng vẽ bộ dáng một thiếu niên chừng mười tám, trông rất là sống động sắc sảo.
Người trong bức họa không phải ai khác mà đúng là Lâm Hi.
Nhìn thấy nhân vật trên bức họa, mọi người cũng đều nhớ ra.
- Ta nhớ ra rồi. Đúng vậy, đây không phải là không lâu trước, Thánh nữ Thần Tiêu Tông Long Băng Nhan, dùng pháp phù đặc biệt phát cho chúng ta đây sao? Trước đây, người mà Long thế gia các nàng muốn bảo vệ đều thông báo cho các môn phái như vậy. Ta nhớ rõ trước khi, nàng cũng từng làm như vậy vì muội muội nàng Long Đan Ni.
Mộc Đức đạo nhân vẻ mặt giật mình, nói tiếp:
- Long Băng Nhan có nói, muốn chúng ta hảo hảo chiếu cố kẻ này, sau đó sẽ tặng chúng ta sáu viên Bách Tuế Đại Đan?
- Cái gì, Bách Tuế Đại Đan?
Sáu người khác nghe vậy đều phải động dung.
Bách Tuế Đại Đan, một viên có thể tăng trưởng 100 năm tuổi thọ. Đây là phúc lợi mà chỉ các Thánh tử, Thánh nữ của tông phái tiên đạo mới có thể hưởng thụ. Trong đám người Lục đức đạo nhân, cũng chỉ có Lôi Đức đạo nhân mới có tư cách hưởng dụng!
Nhưng coi như là Lôi Đức đạo nhân, làm Thánh tử được hơn 100 năm, cũng chỉ nhận được hai viên Bách Tuế Đại Đan thôi.
Trong tông phái tiên đạo, mỗi một giáp, mới có thể được Đan Đỉnh đại điện cấp cho một viên Bách Tuế Đại Đan.
Trình độ quý hiếm qua đó có thể thấy được một chút.
Trong tất cả đan dược, đan dược tăng trưởng thọ nguyên là trân quý nhất, cũng là nhất hiếm có nhất. Bách Tuế Đan lại càng như vậy!
- Long Băng Nhan thủ bút thật lớm! Thật không hỗ là tiên lữ mà Thần Tử chọn trúng, nội tình không phải hùng hậu bình thường!
Hỏa Đức đạo nhân bỗng nhúc nhích lông mày.
Long Băng Nhan chỉ là Thánh nữ của Thần Tiêu Tông, chính cô ta cũng chỉ có thể một cái giáp nhận được một viên Bách Tuế Đại Đan.
Thủ bút lớn như sáu viên Bách Tuế Đại Đan, cũng chỉ có Thần tử của Thần Tiêu Tông, chương môn nhân đệ nhị đại tông phái tiên đạo tương lai mới có được.
- Thủ bút lớn như vậy, xem ra Long Băng Nhan đã dốc hết vốn liến rồi. Đưa họa quyển đến đây ta xem một chút.
Lôi Đức đạo nhân tu vi cao nhất vung tay lên, lập tức nhiếp bức họa tới.
Long Băng Nhan trước kia khi đưa bức họa tới cũng chưa bao giờ nói đến tặng đồ cả.
Cái gọi là chuyện có khác thường, tất có kỳ quặc, Lôi Đức đạo nhân đứng đầu trong sáu người, trí tuệ thông minh, sao lại không rõ hàm nghĩa trong đó chứ.
Chỉ nhìn thoáng qua, Lôi Đức đạo nhân đã lập tức nở nụ cười:
- Khá lắm Thần Phi, quả nhiên tâm kế thâm trầm. Nàng lần này chỉ sợ gặp phải chuyện khó giải quyết, không thể tự mình động thủ, muốn mượn tay của chúng ta, diệt trừ tiểu tử này, cho nên mới hào phóng như vậy, đưa tặng đến sáu viên Bách Tuế Đại Đan! Mấy viên đại đan kia, cũng không phải đưa không đâu.
Lôi Đức đạo nhân liền nói.
- Ah? Sư huynh cớ gì nói ra lời ấy? nguồn
Năm vị đạo nhân khác đều kinh ngạc nhìn Lôi Đức đạo nhân.
- Ta cho các ngươi xem một chút
Lôi Đức đạo nhân nói xong, cũng từ trong ngực lấy ra một bức tranh. Không phải cái khác, đúng là bức họa của Long Đan Ni mà không lâu trước Long Băng Nhan đã gởi đến.
- Thấy không? Cuối bức họa này có pháp ấn của Long Băng Nhan. Còn trên bức họa kia lại một mảnh trống không. Ha ha ha, khá lắm Long Băng Nhan, rõ ràng có thể nghĩ ra loại biện pháp này, ý của nàng phi thường rõ ràng, không phải muốn chúng ta bảo hộ hắn, mà bảo chúng ta giết thiếu niên trên bức họa, về phần sáu viên Bách Tuế Đan cũng chính là thù lao!
Long Băng Nhan quả nhiên cao minh, dùng loại phương thức này để cho chúng ta giết người. Không biết, còn tưởng rằng Long thế gia các nàng đặc biệt chiếu cố chúng ta, đến bảo hộ thiếu niên này! Giữ mình thật sạch sẽ, nữ nhân này thật có tâm kế!
Lôi Đức đạo nhân cười ha hả.
- Lâm Hi, Lâm Hi..., Ân? Cái tên này, ta sao giống như đã từng nghe qua thế?
Lôi Đức đạo nhân ánh mắt đảo qua một dòng chữ nhỏ dưới bức họa, bỗng nhiên lông mày nhẹ chau lại, như có điều suy nghĩ.
- Lâm Hi?... Sư huynh, ngươi không nhớ rõ? Không lâu trước kia, Đâu Suất Cung chúng ta có đệ tử bị người đoạt bảo vật tại Hắc Long Không Gian. Tên xuất thủ kia chính là một gã đệ tử của Thần Tiêu Tông, gọi là Lâm Hi. Thanh Tịnh trưởng lão trước đó không lâu đã đặc biệt phát tới pháp phù, dặn dò những đệ tử chúng ta một khi phát hiện kẻ này, bất kể bất cứ giá nào cũng phải giết chết, không phải là kẻ này sao?
Thổ Đức đạo nhân ở một bên đột nhiên nói.
- Ah! Ngươi vừa nói như vậy, ta cũng nghĩ tới. Chính là tên gọi là Lâm Hi kia.
Kim Đức đạo nhân mặt như lá vàng, khí tức lăng lệ ác liệt, phảng phất như trường kiếm rời vỏ cũng chợt nói.
- Trách không được, nguyên lai là người mà trưởng lão muốn giết. Đã như vậy, thay Long Băng Nhan làm cũng không sao cả, còn có thể khiến nàng thiếu một nhân tình. Bất quá, việc này chỉ sợ không đỡn nàng như vậy. Long Băng Nhan là người thế nào, muốn giết một người còn phải tốn công tốn sức như vậy, chỉ sợ tên đệ tử Thần Tiêu Tông gọi là Lâm Hi này địa vị cũng không đơn giản. Thủy Đức sư đệ, ngươi một mực chú ý Thần Tiêu Tông, trong khoảng thời gian gần đây, bên kia có xảy ra đại sự gì không?? Người của chúng ta trong Thần Tiêu Tông có truyền lại tin tức gì không?
Lôi Đức đạo nhân, hỏi.
Thủy Đức đạo nhân trầm mặc không nói, ánh mắt lộ ra thần sắc nhớ lại. Sau một lát, tựa hồ nhớ ra cái gì đó, mở miệng nói:
- Sư huynh, ngươi vừa nói như vậy. Ta ngược lại nhớ tới. Thần Tiêu Tông gần đây quả thật có vài đại sự. Cái thứ nhất, chính nghe nói trong hàng đệ tử ngoại môn Thần Tiêu Tông có một đệ tử đạt được đạo thống cường đại quật khởi, chỉ sợ tương lai lại là một tên chân truyền đệ tử; về phần thứ hai, chính là Hộ pháp trưởng lão của Thần Tiêu Tông lúc tài quyết một tên đệ tử trên Tài Quyết Phong rõ ràng lại thất bại. Chuyện huyên náo rất lớn, chấn động rất nhiều trưởng lão, thậm chí ngay cả phó chưởng môn của Thần Tiêu Tông cũng bị kinh động đến. Nghe nói việc này có quan hệ đến Long Băng Nhan.
- Cái gì? Có loại chuyện này! Tiểu tử này có năng lực lớn như vậy sao?
Lôi Đức đạo nhân nhìn qua hướng bọn người Lâm Hi, trong mắt bắn ra hào quang không tự nhiên.
Không hề nghi ngờ, đệ tử Thần Tiêu Tông mà ngay cả Hộ pháp trưởng lão cũng không thể giết chết kia chính là thiếu niên trên bức họa.
- Đúng rồi, sư huynh. Ta nhớ ra rồi, tên đệ tử Thần Tiêu Tông đạt được Thượng Cổ Đạo Thống kia gọi là Lâm Hi.
Thủy Đức đạo nhân nói.
Bởi vì cảm giác việc này không có quan hệ đến bọn hắn cho nên Thủy Đức đạo nhân cũng không quá mức chú ý. Hơn nữa, chuyện trong tông phái có đủ loại giả thuyết, có rất nhiều chỉ là lời đồn bậy, không phải thật. Cho nên Thủy Đức đạo nhân ngay từ đầu cũng không để trong lòng.
Thẳng đến lúc này, mới giật mình nhớ tới.
Thủy Đức đạo nhân chỉ buột miệng nói nhưng hiệu quả lại long trời lở đất!
- Cái gì!!
Lôi Đức đạo nhân, Mộc Đức đạo nhân, Hỏa Đức đạo nhân, Kim Đức đạo nhân, Thổ Đức đạo nhân tất cả đều biến sắc, đạo tâm thất thủ.
Câu nói sau cùng của Thủy Đức đạo nhân, hương vị đã thay đổi hoàn toàn.
Giúp Long Băng Nhan giết người, đó là nhận người tiền tài, thay người tiêu tai, đồng thời cũng là cống hiến cho môn phái. Nhưng trên người Lâm Hi lại có được Thượng Cổ Đạo Thống, vậy thì hoàn toàn không giống nữa.
- Thượng Cổ Đạo Thống! Vậy thì hắn không thể không chết rồi!
Trong mắt Lôi Đức đạo nhân bắn ra một đạo sát cơ kinh người.
Giá trị một môn Thượng Cổ Đạo Thống cũng hơn xa sáu viên Bách Tuế Đan rồi.
- Sư huynh, việc này không phải chuyện đùa. Chỉ sợ phải thận trọng ah. Nếu như Thần Tiêu Tông truy cứu tới, chỉ sợ hậu quả chúng ta chịu không nỗi đâu!
Thủy Đức đạo nhân nói, vẻ mặt sầu lo.
Hắn ngược lại cũng không phải không nghĩ đến cướp lấy đạo thống, nhưng là phong hiểm quá lớn.
- Hừ! Thủy Đức sư đệ, ngươi cẩn thận quá mức rồi. Đây một chuyện, kia một chuyện. Thanh Liên Thánh nữ chúng ta đương nhiên không thể động thủ, dù sao đệ tử hạch tâm của môn phái cũng không phải chuyện đùa. Từng môn phái đều đã bỏ ra đại lượng tài nguyên. Nhưng Lâm Hi lại không giống thế, ngươi không phải đã nói sao? Hắn chỉ là một tên ngoại môn đệ tử nho nhỏ. Chỉ giết chết một tên ngoại môn đệ tử nho nhỏ thôi mà, tông phái tiên đạo tháng nào mà không chết một ít ngoại môn đệ tử chứ. Dù người đệ tử này có chút đặc thù, nhưng chỉ cần chúng ta hỏi gì cũng không biết, cái gì cũng giả bộ như không biết, ta ngược lại không tin, Thần Tiêu Tông còn dám vì một ngoại môn đệ tử mà trở mặt với Đâu Suất Cung chúng ta!
Ánh mắt Lôi Đức đạo nhân lộ ra một vòng thần sắc âm tàn:
- Hơn nữa, chuyện liên quan đến đến một môn Thượng Cổ Đạo Thống. Các trưởng lão nếu biết, khẳng định sẽ nghĩ biện pháp che chở chúng ta. Thần Tiêu Tông tuy rằng thế lớn, nhưng còn không quản được chuyện Đâu Suất Cung chúng ta!
← Ch. 0224 | Ch. 0226 → |