← Ch.0244 | Ch.0246 → |
- Có hương vị cổ tiên khí.
Lâm Hi ngửi ngửi Hô Hấp đại pháp, nhìn nhìn, cảm giác được một cổ hương vị quen thuộc.
Chất liệu của bản Hô Hấp đại pháp này cùng khí tức tiên khí mà ngày đó trên Tài Quyết Phong, Hộ pháp trưởng lão bày ra thập phần tương tự.
Lâm Hi đối với những cường giả Tiên Đạo Cảnh kia hiểu biết rất có hạn. Cơ hồ hoàn toàn không biết gì cả. Bất quá, nếu như cuốn sách này chỉ dùng tiên khí làm thành, vậy cũng giải thích được vì sao hỏa diễm của Lâm Hi không thể đốt cháy được quyển sách này rồi. Cũng có thể giải thích vì sao giá của nó lại cao như vậy.
Bởi vì "Tiên khí" chỉ riêng về tính chất nếu so với Liệt Dương chân khí của Lâm Hi thì cao cấp hơn không biết bao nhiêu lần. Dù sao, Liệt Dương đại pháp của Lâm Hi chỉ là tuyệt học Luyện Khí Cảnh!
- Nếu như "Liệt Dương đại pháp" của ta đại thành, tiến hóa thành "Xích Long Đại Tiên Thuật", nói không chừng thật sự có thể đốt chảy Tiên Khí.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Trong nội tâm Lâm Hi hiện lên từng đạo hào quang, nếu quả thật có thể luyện thành "Xích Long Đại Tiên Thuật", nói không chừng ngay cả Hộ pháp trưởng lão cũng có thể đối phó.
Những ý niệm này chuyển một vòng trong đầu hắn, Lâm Hi rất nhanh mở ra Hô Hấp đại pháp nhìn lại.
- Hô Hấp đại pháp, thổ nạp Thiên Địa, hô hấp Âm Dương. Thế giới tiên đạo phun ra nuốt vào nguyên khí, tuyệt học đỉnh phong. Lượng nguyên khí mà nó phun ra nuốt vào, theo cảnh giới của tu luyện giả mà biến hóa. Cảnh giới càng cao, uy lực càng mạnh thôn thổ nguyên khí đệ nhất tuyệt học!
- Hô Hấp đại pháp càng tiến một bước, đạt tới Tiên Đọa Cảnh, có thể hóa thành Thượng Cổ tuyệt học Thôn Thổ Đại Tiên Thuật, đệ nhất tuyệt học giúp Tiên Đạo Cảnh thôn thổ Tiên Khí! Bất quá, rất khó lĩnh ngộ, cần ngộ tính cực cao. Phải là thiên tài trong thiên tài ngàn dặm mới tìm được một!...
... Nhìn thấy mấy hàng chữ này, ánh mắt Lâm Hi lập tức liền thay đổi. Hai đoạn văn tự, mỗi đoạn đều nói đến đệ nhất.
Hô Hấp đại pháp là Luyện Khí Cảnh đệ nhất tuyệt học thôn thổ nguyên khí; Thôn Thổ Đại Tiên Thuật lại là đệ nhất tuyệt học thôn thổ Tiên Khí của Tiên Đạo Cảnh!
- Trách không được đắt như vậy, cần đến 1300 vạn điểm giá trị công huân!
Lâm Hi rốt cuộc biết, vì sao một môn tuyệt học Luyện Khí cấp như Hô Hấp đại pháp lại đắt không hợp thói thường như vậy.
Giới thiệu trong Đại điện Phúc Đức thật sự quá đơn giản. Môn tuyệt học này tuyệt đối là tuyệt học có một không hai!
Những thứ khác không nói, chỉ cần dám tự tin nói ra hai chữ đệ nhất thôi đã không phải tuyệt học bình thường có thể so sánh rồi.
Trong Đại thế giới Tiên đạo, không phải ngươi nói đệ nhất thì là đệ nhất. Phải được tất cả mọi người công nhận, mới có thể tăng danh hiệu này. Chỉ cần hai chữ "Đệ nhất" kia thôi thì Lâm Hi cũng biết mình nhặt được bảo rồi.
- Không biết vị tiền bối đề điểm ta là người nào. Lần này hối đoái vật phẩm, đây không thể nghi ngờ chính là thu hoạch lớn nhất.
Lâm Hi thầm nghĩ, trong mắt hiện lên một tia hào quang.
Lật ra Hô Hấp đại pháp, Lâm Hi tiếp tục nhìn xuống dưới.
Cái gọi là "Hô Hấp đại pháp", nếu như thường nhân chỉ có thể thổ nạp nguyên khí trong phạm vi một bước, vậy thì người tu luyện "Hô Hấp đại pháp" có thể thổ nạp nguyên khí trong phạm vi vạn bước.
Chênh lệch cả hai lớn đến mức đó!
Bất quá, ưu thế của "Hô Hấp đại pháp" cũng không dễ dàng biểu hiện ra như vậy. Mà theo cảnh giới tăng lên, nó sẽ biểu hiện ra tăng lên bao nhiêu lần. Đến cuối cùng, người tu luyện thôn thổ nguyên khí pháp khác so ra hoàn toàn kém người tu luyện "Hô Hấp đại pháp", giống như cách biệt một trời một vực vậy.
- Không thể tưởng được, trên đời còn có tuyệt học kỳ dị như vậy.
Lâm Hi rất nhanh đắm chìm trong thế giới Hô Hấp đại pháp. Đúng như đánh giá của Đại điện Phúc Đức, trước mắt "Hô Hấp đại pháp" quả thật độ khó không lớn, cũng không có quá nhiều lo lắng, chỉ cần chiếu theo mà làm là được.
- Hô Hấp đại pháp!
Lâm Hi buông sách ra, hai chân ngồi xếp bằng, trong nội tâm mãnh liệt quát một tiếng, sau đó một cỗ chân khí lập tức dựa theo quỹ tích của "Hô Hấp đại pháp" mà bắt đầu vận hành.
Dùng thực lực Lâm Hi hiện giờ, một lần nữa tu luyện một môn tuyệt học Luyện Khí cấp cũng không khó. Đặc biệt là, độ khó khi tu luyện Hô Hấp đại pháp được đánh giá là "Không có độ khó", điều này cũng có nghĩa là môn tuyệt học này rất dễ luyện thành.
Ông!
Sau khi tiểu tuần hoàn "Hô Hấp đại pháp" lần đầu thành công, thân hình Lâm Hi chấn động, mấy quan khiếu trên người lập tức đả thông. Nguyên khí cuồn cuộn ngưng thành thực chất, hóa thành thành sương trắng, từ bốn phương tám hướng vọt tới, trùng trùng điệp điệp vây quanh Lâm Hi. Sau đó, thông qua miệng mũi hắn dũng mãnh tiến vào trong cơ thể.
Nguyên khí mà Hô Hấp đại pháp thô thổ đại bộ phận đều thông qua miệng mũi tiến vào trong cơ thể, đây là một chỗ đặc thù của nó.
- Mới bất quá đả thông một vòng tiểu tuần hoàn đã có loại uy lực này. Coi như rất không tệ rồi!
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
- Mười hai hô hấp tiểu tuần hoàn, cấu thành một "Hô hấp đại tuần hoàn", đạt tới một bước này, Hô Hấp đại pháp coi như đã tiểu thành rồi. Từ điểm này, uy lực của Hô Hấp đại pháp cũng không chỉ có vậy, còn có không gian rất lớn.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Lâm Hi không ngừng thông qua phương pháp thu nạp Thiên Địa nguyên khí quen thuộc Hô Hấp đại pháp, đồng thời, một bên không ngừng đả thông tiểu tuần hoàn mới, chỉ chờ mong có thể trong tối nay luyện Hô Hấp đại pháp đến cảnh giới tiểu thành.
Từ điểm này, Hô Hấp đại pháp quả thật rất dễ tu luyện.
Ông!
Nguyên khí cuồn cuộn đung đưa, từ bốn phương tám hướng hội tụ mà đến. Trong nháy mắt, trong phòng Lâm Hi đều tràn ngập nguyên khí màu trắng, ngay cả thân hình Lâm Hi cũng bị bao phủ.
Soạt soạt soạt!
Bỗng nhiên ngay lúc đó, một hồi tiếng đập cửa từ bên ngoài truyền đến.
- Ân?
Nguyên khí đầy trời tán đi, thân ảnh Lâm Hi lần nữa hiện ra trong phòng. Nhíu mày, hét lên một tiếng:
- Ai?
- Là chúng ta! Lâm Hi, chuyện của ngươi phạm vào! Hộ pháp trưởng lão có lệnh, bảo chúng ta mang ngươi đi gặp hắn!
Thanh âm lạnh lùng từ ngoài cửa vang lên, phi thường quen thuộc, rõ ràng là đệ tử Hộ pháp điện ngày đó mang Lâm Hi đi từ chỗ của Thanh Liên Thánh nữ.
- Nguyên lai là các ngươi.
Lâm Hi xoay chuyển ánh mắt, cười lạnh một tiếng, đứng lên.
Hắn hấp thu "Thất Hỏa Đại Chân Khí", trí tuệ, ngộ tính tăng trưởng rất nhiều, hiện giờ tư duy chuyển rất nhanh. Nghe được thanh âm của hai người đã biết rõ chuyện Lục Đức đạo nhân của Đâu Suất Cung đã bị phát hiện rồi.
Lục Đức đạo nhân cũng là đệ tử nội môn tiếng tăm lừng lẫy trong Đâu Suất Cung. Bị hắn một lần giết chết ba người, không thành được Lục Đức nữa. Sao có thể dễ dàng từ bỏ như vậy được.
Lần trước Đâu Suất Cung bị đoạt bảo vật, cũng đã hưng sư vấn tội rồi. Lần này chết ba nội môn đệ tử trọng yếu, một tên đệ lục trọng, hai tên Pháp Lực Kỳ, chuyện còn nghiêm trọng hơn lần trước nhiều!
Cẩn thận tính ra, Lâm Hi quay về từ Dung Lô Tiểu Thế Giới đã được ba ngày rồi. Thời gian lâu như vậy, Đâu Suất Cung và Hộ pháp trưởng lão cũng có thể có chút phản ứng rồi.
C-K-Í-T..T...T ách!
Lâm Hi đứng dậy, thò tay mở cửa phòng ra.
Ngoài cửa phòng, hai gã đệ tử hộ pháp thần sắc lạnh lùng, hờ hững nhìn Lâm Hi, thấy hắn mở cửa liền lách người đi vào.
- Lâm Hi, đi thôi. Làm trễ nãi thời gian của trưởng lão, hậu quả ngươi không chịu nổi đâu.
- Không sai! Theo chúng ta đi một chuyến đi. Vẫn là câu nói đó, không nên phản kháng! Không nên ép chúng ta động thủ.
Hai gã đệ tử Hộ Pháp Điện kẻ xướng người họa, một bộ pháp bất dung tình, giải quyết việc chung.
- Ha ha.
Lâm Hi nở nụ cười.
Hai tên đệ tử hộ pháp không khác gì lần trước gặp ở Thanh Liên Thánh Phong. Chỉ có điều, hai người bọn họ không thay đổi, nhưng Lâm Hi đã thay đổi.
Chia tay ba ngày, phải lau mắt mà nhìn!
Ngày đó đối với phân bố quyền thế trong Thần Tiêu Sơn Lâm Hi vẫn ngây thơ còn không sợ Hộ pháp trưởng lão. Huống chi hiện giờ, thể diện của mọi người đều đã xé nát. Hộ pháp trưởng lão đứng về phía Long Băng Nhan, đây là sự thật trong lòng mọi người đều biết rõ. Lần này gọi Lâm Hi đi qua, cũng tuyệt đối không có chuyện tốt gì. Càng không khả năng làm ra chuyện gì công bằng cả.
Nếu đã biết rõ mục đích của Hộ pháp trưởng lão mà Lâm Hi còn tự mình chủ động đưa đến, vậy thì quá có vấn đề rồi.
- Hộ pháp trưởng lão có lệnh, đâu có chuyện gì liên quan tới ta. Ta nói với các ngươi nha, ta hiện giờ không rảnh! Hộ pháp trưởng lão muốn gặp ta? Đi! Bảo hắn tự mình tới đây.
Lâm Hi vung tay lên, một bộ dạng "Hộ pháp trưởng lão nho nhỏ, ta không để vào mắt".
- Cái gì? Ngươi dám!
Hai gã đệ tử hộ pháp nghe vậy thần sắc biến đổi, mí mắt giật giật, trong ánh mắt bắn ra một cổ hàn quang.
Đây không phải là lần đầu bọn hắn phụng mệnh áp giải Lâm Hi. Vốn chỉ cho rằng không có gì khó khăn. Hai người căn bản cũng không để Lâm Hi vào mắt. Không nghĩ tới chuyện lại vượt quá tưởng tượng như vậy.
- Ngươi thật to gan, dám nói chuyện với trưởng lão như vậy! Ta cảnh cáo ngươi, ở trước mặt mệnh lệnh của trưởng lão. Không có chỗ cho ngươi phản kháng đâu. Ngươi đừng tưởng bở.
- Thật sự là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt! Ngươi dám kháng mệnh, đó là tự mình chuốc cực khổ!
Hai người trừng mắt Lâm Hi, đôi má gầy như đao gọt lộ ra một cổ lãnh ý xuyên qua xương cốt.
Hai gã đệ tử hộ pháp nói xong, tả hữu lắc lư, trong mơ hồ hình thành xu thế cơ giác, kẹp lấy Lâm Hi vào giữa, muốn cưỡng ép áp hắn đi gặp Hộ pháp trưởng lão.
- Hừ! Ta nói chuyện, các ngươi tốt nhất là nghe cho rõ. Hôm nay, ta nói không đi là không đi! Đừng nói là các ngươi, dù là Hộ pháp trưởng lão có đến cũng chỉ vô dụng!
Lâm Hi nói xong, thân hình chấn động, một cỗ chân khí bàng bạc nổ tung mà ra. Chân khí hùng hồn hình thành trục lăn như sắt thép, tầng tầng bao lấy Lâm Hi, cứ thế ngăn trở hai gã đệ tử hộ pháp ở bên ngoài, khiến bọn hắn nửa bước cũng không thể tới gần được.
← Ch. 0244 | Ch. 0246 → |