← Ch.0777 | Ch.0779 → |
- Gian phòng nô bộc thì thế nào? Đến Tiên La Sơn thì phải nghe Tiên La Sơn an bài! Chúng ta an bài thế nào thì các ngươi sẽ ở thế nào, còn cho rằng đây là Thần Tiêu Sơn sao? Chỉ có một chút thực lực mà dám làm càn ở Tiên La Tông, quả thực là tự rước lấy nhục!
Trong nội tâm Trịnh Luân tức giận, cũng lười nói lý với bọn họ cái gì, hắn bây giờ rất tức giận.
Lâm Hi vốn cho rằng thập trọng Thánh Vương đi ra sẽ hiểu lý lẽ. Không nghĩ tới mình giải thích rõ ràng như vậy còn nói một câu ngang ngược vô lý như thế.
Lâm Hi là người nào? Ta phân rõ phải trái nhưng ngươi lại ngang ngược bá đạo, vậy được rồi, mọi người cũng không cần nói đạo lý vậy thì phải xem ai bá hơn.
- Chỉ có một chút thực lực? Hừ! Rất tốt, xem thường ta, cảm thấy thực lực của ta không đủ đúng không? Vậy ngươi tiếp một quyền của ta đi!
Lâm Hi cười lạnh một tiếng, hàn quang trong mắt bắn ra ngoài, cũng lười nói nhảm hao nước bọt.
Oanh!
Bước chân giẫm mạnh, thiên địa chấn động, Lâm Hi lao tới nhanh như một mũi tên, tiến thẳng về phía Trịnh Luân, không chút hoa lệ kỹ xảo cái éo gì, trực tiếp đánh ra một quyền cực kỳ phổ thông.
- Muốn chết!
Trịnh Luân giận tím mặt. Hắn là thập trọng Thánh Vương, luận thân phận, địa vị và thực lực đều hơn xa Lâm Hi, làm gì đặt một Phù Lục Kỳ vào mắt.
- Ngươi muốn tự rước lấy nhục, ta sẽ thành toàn cho ngươi!
Đan điền của Trịnh Luân chấn động, trong chốc lát kim quang chói mắt, một đạo tiên khí bàng bạc phá thể mà ra, bành trướng như giang hà, gào thét phát ra âm thanh như thiên băng địa liệt đón một quyền của Lâm Hi.
- Hừ!
Lâm Hi hừ lạnh một tiếng, lúc này hắn mới bộc phát thực lực của mình ra.
Ầm ầm!
Thiên địa chấn động, một đạo lực lượng không thể tưởng tượng nổi lập tức từ trên người Lâm Hi bạo phát ra ngoài, giờ khắc này cả Tiên La Sơn đều chấn động mạnh mẽ, khí tức của Lâm Hi vô biên vô hạn, lập tức áp qua Trịnh Luân.
- Làm sao có thể!
Trịnh Luân mở to hai mắt, chấn động. Thực lực của Lâm Hi giờ khắc này thực đâu chỉ là Phù Lục Kỳ, thậm chí đã vượt qua thập trọng Thánh Vương.
Ầm ầm!
Điện quang lóe lên, trước ánh mắt của Trịnh Luân thì tiên khí của Lâm Hi phô thiên cái địa, bài sơn đảo hải lập tức hóa thành tám cánh tay lớn đánh mạnh tới trước. Chỉ nghe tiếng nổ mạnh ầm ầm, một bàn tay mở ra, tiên khí bên ngoài cơ thể của Trịnh Luân bị nghiền nát tầng tầng, lực lượng khổng lồ trực tiếp áp qua Trịnh Luân.
Phanh!
Mặt đất run lên, một luồn bụi mù bay thẳng lên trời.
Lâm Hi đứng ở đỉnh núi, tóc dài tung bay, khí tức toàn thân giống như ma thần. Mà Trịnh Luân quỳ rạp trên đất gương mặt như giấy, thần sắc tái nhợt, thân thể của hắn bị đánh lún vào mặt đất giống như bị Lâm Hi dùng búa tạ nện thẳng vào người.
Tĩnh mịch! Toàn bộ tĩnh mịch!
Tất cả đệ tử chú ý tới một màn này lặng ngắt như tờ, hoàn toàn tĩnh mịch, hoàn toàn không thể tin nổi vào màn này.
Tất cả mọi người đoán được Lâm Hi dám làm càn trên Tiên La Sơn thì nhất định là có chỗ dựa vào. Nhưng thật không ngờ thực lực của hắn lại cường đại không hợp thói thường như thế.
Trong Tiên La Phái, Trịnh Luân sư huynh chính là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy, Luyện Khí thập trọng Thánh Vương đại viên mãn, ở trước mặt Lâm Hi không đối kháng được một chiêu, chỉ một quyền đã đánh bại, nhìn cảnh này còn biết Lâm Hi đã hạ thủ lưu tình.
- Như thế nào đây? Chút thực lực này không có làm nhục Tiên La Phái của ngươi chứ, tham gia xem lễ đủ chưa?
Lâm Hi nhìn từ trên xuống, thần sắc cao ngạo nhìn qua Trịnh Luân sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt rung động, nói rất thản nhiên.
Oanh!
Một câu nói giống như tảng đá to ném vào trong hồ nước lặng, người ở đây sôi trào lên.
- Làm sao có thể! Trịnh Luân sư huynh bị hắn đánh bại?
- Một chiêu?! Trịnh sư huynh chính là thập trọng Thánh Vương đấy, vì cái gì bị đánh bại nhanh như vậy?
- Triệu Như Trụ sư huynh không phải nói hắn là Phù Lục Kỳ sao? Phù Lục Kỳ từ khi nào mạnh tới tình trạng này rồi?
- Thật đáng sợ! Thần Tiêu Tông đã cường đại tới mức này rồi sao? Đệ tử Phù Lục Kỳ đã có thể đánh bại thập trọng Thánh Vương! nguồn
...
Một đám đệ tử Tiên La Phái há to mồm, trợn mắt há hốc mồm, há to tới mức có thể nét quả trứng gà vào trong miệng. Ánh mắt nhìn qua Lâm Hi giống như gặp quỷ.
So với đệ tử Tiên La Phái quan sát ở bên ngoài, giờ này khắc này trong lòng Trịnh Luân sinh ra sóng lớn mạnh mẽ, loại cảm giác rung động này hoàn toàn vượt xa những người khác.
Chỉ có người từng giao thủ qua với Lâm Hi mới có thể cảm giác được lực lượng của hắn là không tưởng tượng nổi tới cỡ nào.
Bại hoàn toàn, bại một cách triệt để.
Trên lực lượng thì Lâm Hi hoàn toàn nghiền áp thập trọng Thánh Vương của Tiên La Phái này. Trong nháy mắt đây chính là tu vi Luyện Khí lục trọng yếu ớt trong mắt Trịnh Luân, đệ tử Thần Tiêu Tông không có tư cách tham gia tấn chức đại điên của Lạc Anh sư tỷ, hình ảnh của Lâm Hi trong mắt của hắn biến thành cao lớn khủng khiếp.
Loại áp lực cường đại này làm cho Trịnh Luân thở gấp.
- Làm sao có thể? Hắn làm sao mạnh như vậy chứ?
Trịnh Luân nghe được âm thanh thở ồ ồ của mình. Chênh lệch cực lớn mang theo rung động, thậm chí còn vượt qua cảm giác nhục nhã trong lòng của hắn.
Mặc dù chỉ là mới giao thủ một chiêu, nhưng Trịnh Luân đã hiểu mình còn xa mới là đối thủ của tên đệ tử Thần Tiêu Tông này. Hắn thậm chí còn chưa dừng toàn lực.
- Không sai biệt lắm.
Sâu trong hư không một đôi mắt già nua nhìn qua một màn ở trên Tiên La Sơn, thở dài nói một câu.
Phát sinh chuyện lớn như vậy làm gì có người chú ý tới chứ?
Lần này Tiên La Phái tổ chức Xem lễ long trọng, trên danh nghĩa là cử hành ăn mừng cho đệ tử chân truyền mới tấn chức, Tiên La Phái mở tiệc chiêu đãi trưởng lão và đệ tử tinh anh của các môn phái, nhưng mà mục đích chân thật chính là Tiên La Phái quan sát thực lực tổng hợp của các môn phái.
Lần thịnh hội này chuẩn bị từ lâu, không được có sơ suất gì. Nếu như không phải phía trên ngầm đồng ý và dung túng thì cho dù Lâm Hi có làm lớn cũng không quấy nổi sóng gió gì.
- Không thể ngờ tên đệ tử Thần Tiêu Tông này lại xuất sắc như thế. Nghe đồn trong giới tiên đạo, Thần Tiêu Tông bị Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái chèn ép, thu đệ tử cao thấp không đều, một đời không bằng một đời. Hiện tại xem ra cách nói này cực kỳ vớ vẩn. Thần Tiêu Tông không phải như vậy, trách không được bọn họ chỉ phái ba tên đệ tử tới đây.
Trưởng lão Tiên La Phái sâu trong hư không cảm khái nói ra.
- Thần Tiêu Tông lần này chỉ phái ba người tới, chỉ sợ ý đồ không nhỏ, lần đại điển xem lễ này chắc chắn sẽ có không ít sóng gió đâu, sẽ có đấu lớn đấy. Nhưng mà cũng phải, mượn cơ hội này xem nội tình các phái trong những năm gần đây như thế nào, thực lực như thế nào. Cho chư vị trưởng lão và chưởng môn nhìn qua, trong nội tâm có so sánh cũng dễ dàng quyết định sách lược trong tương lai.
Trưởng lão nghĩ tới điểm này và hào quang trong mắt ảm đạm xuống.
← Ch. 0777 | Ch. 0779 → |