← Ch.0407 | Ch.0409 → |
Ngô Chí Lượng đứng ngây ra đó, một câu cũng nói không nên lời.
Rất nhiều người nhìn thấy bộ dạng này của y liền hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Có người lúc nhìn Ngô Chí Lượng còn có vẻ phẫn nộ, đều là người trong một gia tộc, cũng coi như là người một nhà, lại đem độc thủ dùng với huynh đệ của mình, thậm chí có hành vi muốn đoạt lấy tính mạng, bất luận người nào cũng chịu không nổi.
Ngô Chí Quốc một lần nữa trở về, ngồi ở vị trí ban đầu mà lạnh lùng nhìn Ngô Chí Lượng.
Bác Bẩy điều tra rất nhanh, hơn nữa còn rất tỉ mỉ, những chứng cớ này so với những gì vừa nãy nói trong video còn hữu dụng hơn, bên trong có lượng lớn chứng cứ từ công ty.
Kỳ thực khi Ngô Chí Quốc gọi điện thoại trước đó, Bác Bẩy cũng đã điều tra ra Tiểu Minh Tinh.
Ngô Thắng cũng cảm giác được trong đó có gì không đúng, mới ủy thác cho Bác Bẩy điều tra việc này, sau khi Ngô Chí Quốc đem đầu mối trực tiếp nhắm ngay vào Ngô Chí Lượng thì lập tức liền lấy được những chứng cớ này.
Chỉ cần là thứ bên trong công ty, Bác Bẩy đều có thể tra ra tới tay cực nhanh.
Sau khi những thứ này tới tay, Bác Bẩy liền lập tức chỉnh lý tập hợp lại một chỗ, rồi đem toàn bộ fax lại đây, những thứ này không phải là bản chính cũng đều không quan trọng, chủ yếu chính là dựa vào tổng số ghi chép trên đó.
Những thứ đó đã có thể chứng minh Ngô Chí Lượng làm tất cả những chuyện này.
Hoàng Hải cùng Lý Á ở lại Ngô gia chẳng bao lâu rồi liền rời đi, bọn họ chỉ là đến đưa chứng cứ, còn lại tất cả đều là việc nhà bọn họ, hai người không tiện tham dự.
Lúc rời đi, hai người cũng không khỏi thổn thức.
May là bọn họ không phải danh gia vọng tộc, không cần đối mặt với chuyện tranh đấu của nhà giàu như thế này, Lý Á là độc lập thành tài, Hoàng Hải là dùng sự cố gắng của mình tranh thủ leo lên đến địa vị hôm nay.
Từ một điểm này mà nói, hai người ngược lại là giống nhau.
Sau khi đi ra từ Ngô gia. Hai người lại không nghỉ mà đi tới khách sạn ngay, Tô Triển Đào vẫn còn chờ bên đó.
Thời gian một ngày mà xảy ra nhiều chuyện như vậy, cũng khiến mỗi người bọn họ đều bận bịu không ít, công việc riêng của mỗi người đều phải tạm trì hoãn xuống.
Nhưng từ điều này cũng có thể nhìn ra, bọn họ đều là người rất coi trọng bằng hữu, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, nếu không phải như vậy phỏng chừng mấy người bọn họ cũng không thể tụ tập chung một chỗ.
Sau khi từ biệt thự của Long Thành đi ra. Trương Dương liền trực tiếp trở về nhà.
Nam Cương nhất định phải đi, nhưng hành trình đến Nam Cương chuyến này rốt cuộc có cái gì hung hiểm không, ngay cả Trương Dương cũng không biết, hắn nhất định phải chuẩn bị thật vẹn toàn.
Cũng may Long Phong đã trở về. Không chỉ có thêm một người giúp đỡ mà còn giúp hắn mang về không ít thuốc.
Có chỗ thuốc này thì hắn chuẩn bị càng dễ dàng hơn đôi chút.
Lúc về đến nhà. Long Phong đang một mình tu luyện, thấy Trương Dương trở về, y chưa nói câu nào đã liền dẫn Trương Dương ra chỗ ga ra.
Ga ra có thể mua được ở tiểu khu này cũng đã bị Trương Dương mua lại, do đó cũng không cần lo lắng ga ra không đủ dùng.
Long Phong mua về rất nhiều thuốc, những thứ này phần lớn là đồ quý giá, nhiều dược phầm quý giá như vậy tự nhiên không rẻ, lần này Long Phong giúp Trương Dương bỏ ra hơn mười triệu.
Chỉ là một xe thuốc Đông y đã có giá hơn mười triệu, cái giá này quả thực không thấp.
Tỉ mỉ kiểm tra những thứ lần này Long Phong mang về, trên mặt Trương Dương lập tức lộ ra nụ cười. Những gì Long Phong mang về so với hắn tưởng tượng còn tốt hơn nhiều.
Những dược liệu này, chí ít có thể giúp cho hắn trong vòng một năm cũng không cần lo chuyện dược liệu chế thuốc.
- Được, không sai, Long Phong cậu lần này đã lập được công lớn. Sau đây phối thành linh dược đều sẽ có phần của cậu!
Trương Dương cười ha ha nói, hắn mới vừa nói xong Thiểm Điện, trên bả vai cùng Vô Ảnh trong túi đều kêu lên, tựa hồ biểu thị chúng cũng có công lao, muốn chia phần linh dược.
Trương Dương càng cả cười. An ủi hai tiểu tử này vài câu rồi mới mang theo thuốc mà trở về.
Nhiều như vậy nên không thể nào toàn bộ đều chuyển về, có điều cứ đặt ở ga ra cũng không phải là cách, Trương Dương lấy một bộ phận dược liệu tạm thời nhất định phải sử dụng, còn lại để cho Long Phong trước tiên đưa vào trong ngôi biệt thự nhỏ kia.
Mua ngôi biệt thự nhỏ này nhưng vẫn chưa dọn vào ở, để một số thứ hoàn toàn không thành vấn đề.
Trương Dương lưu lại dược liệu, có một phần là phối chế giải độc, tránh chướng khí, còn có thuốc đuổi rắn rết côn trùng, Trương Dương tự tay phối dược, có thể nói là hiệu quả tốt nhất so với những sản phẩm cùng loại.
Hiện nay Trương Dương tuyệt đối có loại tự tin này, Y thánh nhất mạch vốn là có tiếng tăm cực cao trong lĩnh vực phối chế dược phẩm, trước đây còn có rất nhiều cao thủ nội kình mộ danh mà đến, tìm bọn họ tới phối dược.
Sau khi Long Phong rời đi, Trương Dương liền trở về phòng, thả Thiểm Điện ra hộ pháp cho hắn.
Không bao lâu, những thứ thuốc cần thiết cho chuyến đi Nam Cương lần này đều được hắn chế ra, bao gồm cả một ít thuốc cầm máu giảm đau.
Phối xong những thứ này, Trương Dương hơi do dự giây lát, rồi lại từ trên người lấy ra một cái bình ngọc.
Trong này chính là tinh huyết của Linh Viên, là tinh thuần nhất, tinh huyết lấy được mà không có bất luận sự chống cự nào, cũng là có thể phát huy tối đa công hiệu của tinh huyết.
Lần này đi Nam Cương, không biết sẽ gặp phải nguy hiểm gì, nếu như có thể tăng cường thực lực, tốt nhất vẫn là tăng lên trước đã rồi mới đi.
Nam Cương là nơi nào chứ, cao thủ nội kình tứ đẳng hàng đầu cũng phải cẩn trọng ứng phó nữa là, nếu không có thể vĩnh viễn ở lại nơi đó.
Trước đó chai tinh huyết này không có phối dược, là bởi vì thiếu hụt một phần nguyên liệu, bây giờ những nguyên liệu này cũng đã được Long Phong chọn mua trở về.
Chai tinh huyết này đã có thể bắt đầu phối chế tinh huyết đan rồi.
Trương Dương quay đầu lại nhìn mấy lần chỗ dược liệu lần này Long Phong mang về, ngay sau đó lấy lò thuốc ra, trên mặt không còn chút do dự.
Dược liệu Long Phong lần này mang đến đều có chất lượng cực kì tốt, vượt ra khỏi sự tưởng tượng của Trương Dương, đây đã là loại nguyên liệu tốt nhất mà Trương Dương hiện nay có thể thu được.
Cũng bằng với vạn sự đã sẵn sàng, gió đông hắn cũng đã có, không cần thiết phải tiếp tục giữ chai tinh huyết này lại nữa.
Sau khi phối chế trở thành tinh huyết đan, những tinh huyết này mới có thể phát huy tác dụng trọng yếu nhất.
Phân phó Thiểm Điện một tiếng, để nó tiếp tục hộ pháp, Trương Dương lập tức bắt đầu phối chế mẻ tinh huyết đan này.
Trương Dương đã phối chế qua tinh huyết đan một lần, từng có kinh nghiệm, lần này mỗi phần nguyên liệu đều tốt hơn so với lần trước nên không có bất cứ thứ nào "choảng nhau" với tinh huyết, Trương Dương phối dược có thể nói hầu như đã có trăm phần trăm nắm chắc.
Các loại thuốc đã cho vào lò, Trương Dương tâm thần lập tức ngưng tụ lại cùng một chỗ, cũng không còn một tia tạp niệm.
Khả năng nắm chắc là rất lớn, nhưng bất luận là chuyện gì cũng đều sẽ không có tuyệt đối, lần này phối dược Trương Dương vẫn là toàn lực ứng phó, không cho quá trình phối dược xuất hiện bất cứu điều gì ngoài ý muốn.
Các loại phụ dược chậm rãi hòa tan, ngưng kết lại. Một lúc sau, trong phòng rất nhanh chóng đã đậm nồng mùi thuốc.
Chờ sau khi phụ dược thành hình, Trương Dương mới lấy bình ngọc ra, đem toàn bộ tinh huyết trong bình ngọc đổ vào trong lò.
Sau khi tinh huyết vào lò, Trương Dương lập tức cảm giác được sự khác biệt.
Lần này tinh huyết không chỉ không có bất kỳ phản kháng nào mà trái lại theo ý hắn rất nhanh chóng cùng phụ dược hòa lẫn vào nhau. Dung hợp cực kỳ nhanh, cực kì tốt.
Chẳng trách trong bí tịch của gia tộc có ghi chép, tinh huyết mà linh thú tự nguyện đưa ra là tốt nhất. Vượt xa tinh huyết sau khi giết chết Linh thú lấy ra, so với thiên tài địa bảo thông thường cũng mạnh hơn nhiều.
Thời gian chậm rãi đi qua, trong lò tinh huyết đan chậm rãi bắt đầu thành hình.
Lập tức đã tới bước đan thành thu dược. Cái này cũng là bước then chốt nhất, vào lúc này Trương Dương tinh thần càng là tập trung cao độ.
Sau mười phút, Trương Dương bỗng nhiên khoát tay, lò thuốc bị Trương Dương tiện tay lật tới, một viên dược hoàn màu vàng, mang theo mùi vị thơm ngát từ trong miệng lò văng đi ra.
Một viên, hai viên.
Sau khi lấy ra ba mươi viên, trong lò mới không còn bất kỳ vật gì đi ra, lần này phối dược nghiễm nhiên đã có được đầy đủ ba mươi viên tinh huyết đan.
Số lượng ấy cao hơn lần trước rất nhiều.
Trong này có nguyên nhân đến từ số lượng của tinh huyết, cũng có nguyên nhân do phụ dược càng tốt hơn, nhưng nguyên nhân to lớn nhất còn nằm ở tinh huyết được sử dụng tốt nhất, không có bất kỳ sự phản kháng nào trong lúc phối tinh huyết. Hoàn toàn phát huy được công hiệu to lớn nhất của nó.
- Chít chít chi!
- Ky ky ky!
Phối dược mới vừa thành công, hai tiểu tử liền xông vào, đầy mặt là nụ cười, một bộ dáng vẻ muốn lấy lòng.
Hai tiểu tử này cũng biết, có càng thứ càng ngon hơn, đối với chúng nó có tác dụng càng to lớn hơn đã xuất hiện.
- Hai đứa quỷ nhỏ tham ăn này!
Trương Dương bất đắc dĩ cười cười. Lập tức lấy ra hai viên tinh huyết đan mới đem cho chúng nó.
Lần này Trương Dương hợp thành ba mươi viên tinh huyết đan, cũng coi như là giàu nứt đố đổ vách, đừng nói cho chúng nó một viên, cho hai i viên ba viên cũng không có bất kỳ vấn đề gì.
Lần này có được mẻ tinh huyết đan, chúng nó cũng có công lao thật lớn.
- Chúc mừng!
Long Phong đứng ở cửa, khẽ cười nói một câu.
Trương Dương nhìn một chút ra ngoài cửa sổ, sắc trời đã hoàn toàn đen kịt lại, lần này thời gian phối dược không ngắn, tinh huyết đan không phải dễ dàng phối chế như vậy, cần khoảng thời gian nhất định.
- Đây là của cậu!
Trương Dương tiện tay đưa ra hai viên tinh huyết đan, tinh huyết đan lần này cũng có công lao của Long Phong, đối với người có công lao, Trương Dương chưa bao giờ keo kiệt.
- Ăn trước đi đã, không đủ thì cứ tới tìm tôi, một lần một viên, thực lực sẽ nhanh chóng tăng lên!
Trương Dương cười khẽ bảo, thêm vào tinh huyết đan của Kim Quan Mãng, sau khi đem cho thì Trương Dương trên tay còn dư lại hơn ba mươi viên tinh huyết đan, đủ cho bọn họ sử dụng khi tu luyện sau này.
Một câu "không đủ thì hãy tới tìm tôi" vẫn đúng là không phải lời khách khí.
Hắn bây giờ thật sự có thể coi là giàu nứt đố đổ vách, sử dụng linh dược để tu luyện, hơn nữa còn không chỉ đủ cho một người, điểm này chính là liệt tổ liệt tông của Trương gia đều không ai làm được.
- Tôi biết rồi, cảm ơn nha!
Cầm lấy hai viên linh dược, nơi sâu xa trong tận đáy mắt Long Phong lóe lên tia sáng, ngay sau đó y khẽ nở nụ cười.
Thu lấy linh dược rồi y lại liếc nhìn Trương Dương, khẽ nói:
- Mễ Tuyết làm cơm cho cậu, nhưng bây giờ đã nguội, cậu có đói bụng thì phải hâm nóng lên mới có thể ăn, còn nữa Mễ Tuyết lúc này đang nằm nhoài trên bàn ngủ quên mất rồi, để cổ ngủ tiếp hay đánh thức cổ dậy cùng ăn cơm, cậu tự quyết định đi nhé!
Nói xong những lời này, Long Phong liền trực tiếp rời khỏi, trở về hắn cái "ổ nhỏ" của y nghỉ ngơi,
Trương Dương thoáng sửng sốt, rồi lập tức cầm lấy đồng hồ đeo tay xem giờ.
Lúc này đã là hai giờ rưỡi sáng, chẳng trách Mễ Tuyết lại nằm nhoài ngủ quên ở kia, cô nhất định là chịu không nổi rồi.
Lúc Trương Dương trở về phối dược mới là buổi chiều, thời gian phối chế tinh huyết đan quả thực rất dài, đối với Trương Dương mà nói chỉ chớp mắt liền đã đến hừng đông.
Nhẹ nhàng đứng dậy, Trương Dương lót chỗ cho Thiểm Điện cùng Vô Ảnh lúc này đã đã ngủ say rồi lập tức rời khỏi phòng ngủ.
Trên bàn ăn phòng khách đang đậy mấy cái lồng bàn, Mễ Tuyết đang nằm nhoài một bên say giấc.
- Nha đầu ngốc!
Nhìn Mễ Tuyết đang trong giấc ngủ say, Trương Dương trong lòng bỗng nhiên dấy lên niềm chua xót, Mễ Tuyết không hiểu phối dược cần thời gian rất dài, cô lại không biết chính mình lúc nào sẽ tỉnh lại, liền một mực đợi cơm, mãi đến khi không chịu được nữa mới ngủ quên.
Không cần phải nói, nha đầu này khẳng định chưa có ăn cơm.
Nhưng lúc này Trương Dương không có dự định sẽ đánh thức cô dậy ăn cái gì, Trương Dương nhẹ nhàng ôm lấy cô đưa vào trong phòng, giúp cô cởi áo khoác, đắp chăn.
Sau khi thoáng hôn lên trán Mễ Tuyết, Trương Dương mới nhẹ nhàng rời khỏi, toàn bộ quá trình Trương Dương cũng không quấy nhiễu đến giấc ngủ của cô mà vẫn để cô tiếp tục giấc say nồng.
← Ch. 0407 | Ch. 0409 → |