← Ch.0494 | Ch.0496 → |
Nền tảng của Khúc Mỹ Lan cũng không kém, chỉ có điều tư chất bình thường, công pháp tu luyện cũng rất bình thường.
Sư phụ lão bà bà của cô ấy, chắc là coi mấy cô là người hầu để sai bảo, căn bản không nghĩ tới chuyện bồi dưỡng bọn họ, phỏng chừng lão yêu bà kia thực sự muốn bồi dưỡng cũng chỉ có ba đồ đệ kia.
Khúc Mỹ Lan rất thông minh, tư chất không tốt nhưng rất cố gắng, nên cô có căn bản rất tốt.
Đáng tiếc cô đã bỏ lỡ độ tuổi tu luyện tốt nhất, cho dù Trương Dương có cho cô dùng linh dược, tối đa cũng chỉ tu luyện được tới nhất tầng hậu kỳ, trừ phi Trương Dương sử dụng tinh huyết đan của linh vượn và Thánh nữ hoàn mới có thể khiến cô đột phá lên nhị tầng.
Cho dù đột phá, kiếp này cô cũng chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới nhị tầng, đừng nghĩ tiến thêm được.
Dù sao cũng có chút tiếc nuối, tuy nhiên có thể được Trương Dương giúp đỡ Khúc Mỹ Lan đã rất hài lòng rồi, về phần nhị tầng, đến nay cô cũng chưa từng nghĩ tới.
Tình huống của Long Thành và Khúc Mỹ Lan gần giống nhau.
Nói một cách nghiêm túc, Long Thành còn không bằng Khúc Mỹ Lan, tuy thực lực của anh ấy mạnh hơn Khúc Mỹ Lan một chút, nhưng anh ta lại lớn tuổi hơn nhiều người ta. Anh la lại bị chuyện thế tục quấn thân, không có nhiều thời gian tu luyện, nên để chậm trễ.
Cho dù có Long Phong chỉ vẽ cho, anh ta muốn đột phá trong ngắn hạn cũng là điều khó, về phần nội kình nhị tầng, phỏng chừng kiếp này không có duyên với anh ta.
Những lời này, Trương Dương và Long Phong đều đã nói với bọn họ, hai người cũng không bận tâm, bọn họ đã biết điều này từ lâu.
Đối với họ mà nói, chỉ cần có thể tăng thực lực đã là chuyện khiến bọn họ thấy rất vui, bọn họ cũng chưa từng dám nghĩ sẽ được lợi hại như Trương Dương và Long Phong.
Tâm tình của hai người rất tốt, cũng khiến cho Trương Dương và Long Phong chỉ bảo thuận lợi.
Mấy ngày tiếp theo, buổi sáng nào Trương Dương và Long Phong cũng đi tu luyện, buổi chiều giúp họ một chút. Trương Dương còn đặc biệt phối chế cho họ sâm hoàn có dược tính không mạnh để tăng cường nội kình cho họ.
Nếu trực tiếp dùng sâm hoàn ngàn năm, vị năng lực hấp thu của họ có hạn, sẽ trở nên lãng phí. Giống như người thường dùng linh dược, chỉ có thể tăng cường thể chất, trị liệu bệnh tật, chứ không có tác dụng gia tăng nội kình.
Những sâm hoàn đặc tính không mạnh này, lại thích hợp với họ.
Trong sâm hoàn này đều có nhân sâm ngàn năm. Nhân sâm ngàn năm Trương Dương còn chưa dùng hết, đúng lúc dùng phối dược cho họ, chỉ có điều hàm lượng nhân sâm ngàn năm rất ít, không được gọi là linh dược, chỉ có thể coi là dược hoàn cao cấp.
Ngay cả như vậy, những dược hoàn này cũng được bọn họ coi như bảo bối.
Uống thử, sau khi cảm nhận được nội kình của mình tăng lên, hai người đều rất kích động, những dược hoàn này là để tăng cường nội kình cho họ, nhưng so với việc họ tu luyện bình thường thì tăng cường nhiều hơn nhiều.
Thời gian từ từ trôi qua, những ngày bình yên qua đi rất mau. Ngày nào Trương Dương cũng cùng luận bàn với Long Phong, trao đổi những điều tâm đắc, có tác dụng rất lớn đối với mỗi người.
Thực lực của Long Phong không bằng hắn, nhưng vô thượng thực điển mà anh ta tu luyện là tâm pháp tối cao. Hơn nữa Long Phong ở Long gia đã đọc rất nhiều điển tịch, có kinh nghiệm phong phú, bàn luận ngược lại lại khiến Trương Dương thu hoạch lớn hơn
Hai người vô tư trao đổi, cũng khiến hai người cùng tiến bộ
Mười ngày sau, với sự trợ giúp của linh dược của Trương Dương, Long Thành đột phá thành công nhất tầng sơ kỳ, cuối cùng đạt tới cảnh giới nhất tầng trung kỳ.
Vào ngày đột phá, Long Thành xúc động thiếu chút nữa khóc.
Đã nhiều năm như vậy, từ khi có nội kình đến nay, ước chừng gần hai mươi năm, anh ta mới có đột phá, đối với anh ta mà nói, lần đột phá này không phải ý nghĩa bình thường.
Đột phá, thực lực cũng tăng cường, bây giờ Khúc Mỹ Lan căn bản không phải đối thủ của anh ta, nếu hai người giao đấu, Long Thành có thể đối phó với ba Khúc Mỹ Lan.
.
Long Thành đột phá cũng khiến Khúc Mỹ Lan vô cùng xúc động, cô càng thêm cố gắng tu luyện.
Thực lực của Long Thành vốn mạnh hơn Khúc Mỹ Lan một chút, dù sao anh ta cũng lớn tuổi hơn, mấy năm nay vẫn luôn kiên trì tu luyện, lúc này dưới sự hỗ trợ của Trương Dương mới đột phá trong giai đoạn ngắn.
Lần đột phá này, cũng có thể nói là kết quả tự thân anh ta tích lũy được, không có sự trợ giúp của Trương Dương, mấy năm sau tự anh ta cũng có thể đột phá được.
Để ăn mừng lần đột phá này, Long Phong còn đặc biệt đặt một bàn, gọi tất cả mọi người ra ngoài ăn.
- Trương Dương, tôi có ý này.
Hôm nay sau khi tu luyện trên núi xong, Long Phong do dự một hồi, cuối cùng vẫn gọi Trương Dương lại, khẽ nói một câu. :
- Ý gì?
Trương Dương có chút nghi hoặc nhìn anh ta một cái, thuận miệng hỏi một câu. Mấy ngày nay tu luyện Trương Dương cảm giác nội kình tinh thuần hơn rất nhiều. Tuy khoảng cách tới lúc đột phá được lên tứ tầng còn xa, nhưng hiện tại hắn tuyệt đối mạnh hơn khi mới đột phá rất nhiều.
Tiến bộ hiện nay của hắn, hình dung bằng việc một ngày đi ngàn dặm cũng là chưa đủ.
- Kỳ thi của gia tộc Long gia còn một tháng nữa sẽ bắt đầu, tôi muốn xuất phát trước, trên đường rèn luyện một chuyến.
Long Phong nhìn Trương Dương, cuối cùng từ từ nói.
Ý nghĩ này thực ra anh ta đã nảy ra từ lâu, chỉ có điều vẫn chưa nói ra.
Vô thượng thực điển là tâm pháp đạo gia chân chính. Tuy nói có sự hạn chế là phải trùng tu, nhưng sau khi luyện thành công tác dụng mạnh hơn nhiều so với những công pháp khác.
Tuy nhiên muốn thực sự luyện tốt vô thượng thực điển, tốt nhất là phải nhập thế tu hành.
Long Phong gần đây có rất nhiều thay đổi, anh ta chủ động đến tìm Long Thành, cũng bắt đầu tiếp xúc với bạn của Trương Dương chính là vì điểm này. Nếu anh ta nhập thế tu hành, càng lý giải và hiểu rõ hơn về vô thượng thực điển
Trải nghiệm càng nhiều, cảm ngộ càng sâu, vô thượng thực điển của anh ta mới có thể nâng cao một bước, mới có thể đạt tới cảnh giới cao cấp sau này, thậm chí có thể dựa vào sự nỗ lực của bản thân để đột phá tứ tầng.
- Xuất phát trước?
Trương Dương có chút ngạc nhiên, kỳ thi của gia tộc Long gia hắn biết, lúc trước Long Phong còn từng mời hắn, hắn đã đồng ý.
Khi đó hắn chỉ là nội kình nhị tầng, còn rất lo lắng, hiện ta đã là cao thủ tam tầng hậu kỳ, lại có Tia Chớp Vô Ảnh hỗ trợ, cho dù chống lại cao thủ tứ tầng hắn cũng không sợ.
Có năng lực này, hắn đương nhiên không còn lo lắng về chuyến đi tới Long gia, chỉ có điều cũng không muốn đi sớm như vậy.
- Phải, xuất phát trước, chúng ta vừa đi vừa nghỉ, tiếp xúc với nhiều những người ở thế giới bên ngoài kia, cũng có thể coi là du sơn ngoạn thủy, chỉ cần tới đó trước ngày thi là được
Long Phong lại gật đầu, Trương Dương lần này cuối cùng cũng hiểu ý tứ của anh ta.
Long Phong định mượn cơ hội về nhà, trên đường trải nghiệm một phen, tiếp xúc với người thường, giống như người ta vẫn thường đi từ từ, như vậy thực sự có tác dụng với việc tu luyện tâm tính.
Đề nghị của anh ta, cũng khiến Trương Dương có chút hứng thú.
Ý thánh nhất mạch rất coi trọng việc ra ngoài hành nghề y, truyền nhân của đời nào cũng từng ra ngoài hành nghề, coi như Trương Dương kiếp trước cũng không ngoại lệ.
Ra ngoài hành nghề, một mặt có thể rèn luyện y thuật của mình trong thực tiễn, mặt khác cũng có thể tiếp xúc với nhiều người, cảm nhận được sự ấm lạnh của tình người trong đời, từ từ rèn luyện tâm tình của mình.
Chuyện như vậy không cần làm nhiều, nhưng nhất định phải có, Trương Vận An hiện nay đang không ra ngoài hành nghề, bởi vì trước kia ông ấy đã đi quá nhiều năm, nội kình đột phá tới tứ tầng, không cần thiết phải đi nữa.
Trương Dương thì không được, kiếp này hắn còn chưa có trải nghiệm như vậy.
- Long Phong, tôi vẫn chưa hỏi, nhà cậu rút cuộc ở đâu?
Qua một lúc, Trương Dương mới nhỏ giọng hỏi, nghe hắn nói vậy Long Phong liền biết, Trương Dương nhất đinh là đồng ý rồi, nếu không hắn sẽ không hỏi vậy.
Long Phong cười cười, nói thẳng ba chữ:
- Côn Lôn Sơn
- Côn Lôn Sơn?
Trương Dương sửng sốt, hắn còn tưởng tổng bộ của Long gia ở thủ đô, hay là một nơi hẻo lánh gần thủ đô, không ngờ xa tận Côn Lôn Sơn.
Khóe miệng Long Phong càng cười rõ hơn, anh ta đứng lên, sờ sờ cái cây nhỏ ở bên cạnh nói:
- Long gia chúng tôi vẫn ở Côn Lôn Sơn, cũng chính là để cách xa Trung Nguyên, mới có thể bảo toàn được mình trong nhiều lần hỏa chiến, ở đó chính là một cõi niết bàn, qua nhiều năm như vậy cũng chưa bao giờ có chiến tranh loạn lạc.
Nói đến gia tộc mình, trong mắt Long Phong ánh lên một cảm xúc ấm áp, lần này anh ta ra ngoài khá lâu, có chút nhớ nhà.
Trên cái cây nhỏ, Long Phong như đứa trẻ dùng móng tay khắc lên đó mấy chữ, sau đó lại nói:
- Trên thực tế, hiện nay những gia tộc kế thừa hơn ngàn năm ở trong nước đều ở trong núi sâu. Tổng bộ của Long gia chúng tôi là Côn Lôn Lôn, gia tộc Hô Diên ở Thiên Sơn, tổng bộ Lý gia ở Thục sơn, tổng bộ Hoa gia vốn ở Thái Hành sơn, sau dời tới Thái Bạch sơn.
Long Phong nói về những gia tộc kế thừa hơn ngàn năm trong nước. Những gia tộc này đều có một đặc điểm chung, toàn bộ đều ẩn cư, ẩn cư bên trong những dãy núi khổng lồ. Bất kể là dãy Côn Lôn sơn, hay là dãy núi Thiên Sơn, hay dãy Thục Sươn, rồi dãy Trường Bạch, đều là những dãy núi dài, đến nay vẫn có rất nhiều chỗ hoang sơ không người.
ẩn cư bên trong dãy núi lớn như vậy, nếu không có người nhà dẫn đường, muốn biết chỗ ở của bọn họ căn bản cũng là điều không thể.
Nếu không như vậy, bọn họ cũng không thể kế thừa lâu như vậy được, cho dù bọn họ có lực lượng cường thịnh tới đâu, cũng rất khó có thể bảo vệ bản thân trong thời kỳ cải triều hoán đại.
Trong lịch sử, đã có rất nhiều gia tộc hùng mạnh trực tiếp chứng minh điều này. Năm đó Đường gia nổi tiếng về nghề rèn, đã lập nên Hoàng thất đoạn gia, cùng với Trần gia nổi tiếng của Thái cực nhất mạch, đều là vì sống ở thế giới thường, cuối cùng bị chuyện của thế tục liên lụy tới, cuối cùng biến mất trong lịch sử.
Chỉ có ẩn cư trong thâm sơn, không hỏi chuyện thế sự, rời xa chiến hỏa, gia tộc của họ mới có thể tồn tại.
Nhưng cũng không phải không có ngoại lệ, Y thánh nhất mạch của Trương Dương chính là ngoại lệ rõ nhất.
Y thánh nhất mạch từ trước đến nay đều là nhập thế, rất ít ẩn cư trong núi.
Tuy nhiên đây cũng là có nguyên nhân đặc biệt, gia tộc khác muốn học tập cũng không thể.
Đầu tiên y thánh nhất mạch rất ít người, người ít thì mục tiêu cũng ít, cũng không khiến người khác chú ý tới.
Tiếp theo chính là người của y thánh nhất mạch không có chỗ ở cố định, thường xuyên ra ngoài, bọn họ không chủ động gây chuyện, vừa có y thuật cao vừa có thực lực, bất kể đi đến đâu, muốn bảo vệ mình cũng không vấn đề gì.
Còn một điểm nữa, y thánh nhất mạch từng cứu rất nhiều người, đều kết thiện duyên, bọn họ rất ít đắc tội với người khác, lại càng dễ sinh tồn trong thế tục.
Những điều này tạo nên sự khác biệt cho y thánh Trương gia, trong năm gia tộc kế thừa ngàn năm, gia tộc duy nhất sống trong thế tục vẫn có thể sinh tồn.
Nghe Long Phong giới thiệu, Trương Dương im lặng gật đầu.
Kỳ thật chuyện của ngũ đại gia tộc hắn biết chút ít, nhưng không biết tỉ mỉ như Long Phong. Ít nhất tổng bộ của bốn gia tộc còn lại, hắn cũng không biết, không giống Long Phong biết rõ ràng như vậy.
Ngoài ra có một điểm Trương Dương cũng không biết, kỳ thật, bốn đại gia tộc này vẫn âm thầm liên hệ với nhau, kế thừa lâu như vậy, nhiều ít đều có chút qua lại, đương nhiên có hiểu biết về nhau cũng rõ hơn.
← Ch. 0494 | Ch. 0496 → |