← Ch.0499 | Ch.0501 → |
Mùi thơm này không mạnh như linh dược, nhưng khi ở gần người thì mùi rất đậm.
Dù nói thế nào, cỏ Dẫn Long cũng là loại cây mang chút linh khí, hơn nữa khi điều chế thuốc Trương Dương đã dùng những thảo dược quý, vì thế mùi vị của thuốc đương nhiên khác.
Mùi thuốc sau khi bay ra, bị hấp dẫn không chỉ hai chị em Nhâm Lập Quyên mà bên cạnh còn có chú rể và Tiêu Hà.
Hai người cũng lại gần xem, những người xung quanh ngửi thấy khác cũng đều nhìn về phía này.
- Đây, đây là cái gì?
Cô dâu lúc này ngẩng đầu lên hỏi.
Tuy so với sự phỏng đoán của cô thì khác rất nhiều, nhưng cô cũng cảm thấy được đây là thứ rất không bình thường, chỉ cụ thể là gì có tác dụng gì thì không biết.
Nhâm Lập Quyên cũng đang nhìn Trương Dương, trong lòng cô ta cũng rất tò mò.
Trương Dương mỉm cười, nói:
- Đáp án đây, chờ ngày mai sau khi hôn lễ của các bạn tổ chức xong tôi sẽ nói cho bạn biết, bây giờ giữ bí mật trước đã, tôi tin rằng cái này bạn nhất định sẽ thích.
Hai cô gái đều há miệng ngạc nhiên, bọn họ không ngờ Trương Dương vẫn làm ra vẻ thần bí.
Tuy nhiên lần này bọn họ đã trách nhầm Trương Dương rồi, không phải là Trương Dương tỏ ra thần bí mà là vì ở đây quá nhiều người, hắn không thể nói ra tác dụng của Trú Nhan đan được.
Ở đây nhiều nữ thanh niên như vậy, nếu thực sự truyền ra ngoài, những cô gái này có thể sẽ biến thành những con sói đói, thứ này thực sự là có sức hấp dẫn rất lớn đối với những cô gái, không có cô gái nào không muốn sắc đẹp được giữ mãi mãi.
Dù hắn là đại cao thủ tam tầng hậu kỳ, cũng không đối phó nổi với đông người như vậy, không nói là một lựa chọn thông minh.
Chờ ngày mai sau khi họ kết hôn xong, cũng là lúc Trương Dương đã đi rồi, gọi điện thoại nói cho cô ấy cũng không sao, ngày mai là hôn lễ của bọn họ, cũng xem như đây là một niềm vui của cô ấy.
Thấy Trương Dương không nói, chị họ của Nhâm Lập Quyên tỏ ra bất đắc dĩ, cuối cùng đành phải gật đầu.
Dù sao đây cũng là bạn học của em họ cô, không quen với cô, cô cũng ngại truy hỏi đến cùng.
Cô liền đóng chiếc hộp lại, mùi thơm thanh nhã đó dần dần biến mất, lúc này cô lại không đành, muốn tiếp tục hỏi một chút, đáng tiếc bọn họ phải đi mời rượu, đây không phải là lúc yên tâm ngửi mùi thơm của thuốc.
Chờ sau khi tiệc kết thúc trở về phòng lại ngửi cũng không muộn.
- Cảm ơn món quà của anh, ngày mai nhất định đến tham gia lễ cưới, mọi người quen nhau rồi thì là bạn bè.
Chú rể uống rượu có vẻ hơi nhiều rồi, sau khi tạm biệt người trong bàn, lại đặc biệt chào Trương Dương một tiếng, lúc đó mới dẫn cô dâu của mình đi bàn khác.
Đây đều là bạn học của họ, không thể bên nặng bên nhẹ được, đều phải chăm sóc từng bàn một.
Trương Dương nhìn bộ dạng của anh ta đoán là sau khi đi hết một vòng này thì người cũng sẽ ngã.
Vừa nghĩ, thân mình chú rể đột nhiên loạng choạng, lập tức không đứng vững được nữa đã ngã xuống, cô dâu ở bên cạnh vội vàng đỡ lấy anh ta, bởi vì chưa đi quá xa, Nhâm Lập Quyên và Tiêu Hà cũng đi đến mấy người cùng đỡ chú rể lên.
Mắt chú rể vẫn nhắm vào, lúc anh ta đứng dậy, đúng lúc Trương Dương nhìn thấy mặt của anh ta.
Chỉ nhìn thoáng qua, lông mày của Trương Dương liền nhíu lại.
Sắc mặt của chú rể hơi ửng đỏ, da môi rất khô, xem ra hơi thở cũng hổn hển.
Dáng bộ khác hoàn toàn so với lúc vừa uống rượu với hắn.
- Không cho anh uống nhiều, vẫn muốn uống, thông minh lên một chút, đừng uống nữa.
Đỡ chú rể của mình cô dâu vẫn ở bên cạnh oán trách, giọng nói của cô ấy rất bé, cũng chỉ có Trương Dương có thính lực khác người mới có thể nghe thấy được, ngay cả Long Phong tu luyện chí cao tâm pháp cũng không nghe thấy rõ.
- Sao không nói gì, anh làm sao thế?
Cô dâu nói mấy câu, thấy chú rể không phản ứng gì, lại lo lắng hỏi, cô còn dùng sức vỗ vỗ vào mặt của chú rể.
Chú rể lúc này răng cắn chặt, hơi thở gấp gáp, sắc mặt càng ngày càng đỏ, da càng ngày càng khô.
Cô dâu cũng cảm thấy có gì đó không ổn, lập tức hoảng loạn, không biết phải làm gì, cả Tiêu Hà và Nhâm Lập Quyên cũng đã phát hiện ra sự không bình thường của chú rể.
- Để tôi xem xem.
Khi hai người chân tay còn đang luống cuống, Trương Dương đột nhiên đi đến, sau khi hai người nghe thấy, đều không kìm được tránh sang một bên.
Trương Dương cúi xuống nhìn thần sắc của chú rể, rồi bắt mạch của anh ta.
Nhìn thần sắc, bộ dạng của chú rể giống như là bị trúng độc, anh ta biểu hiện rất nhiều rất nhiều triệu chứng bị trúng độc cấp tính, nếu thực sự bị trúng độc, độc phát tác nhanh như vậy thì không phải là chuyện tốt lành.
Nghe mạch đập, Trương Dương nhíu mày thả lỏng một chút.
- Trương Dương, anh rể mình rốt cuộc làm sao vậy?
Nhâm Lập Quyên rất lo lắng hỏi một câu, chị họ và anh rể họ của cô quen nhau ở đại học, tự do yêu đương, trước mắt chính là kết quả nở hoa của tình yêu, ai cũng không muốn bọn họ có chuyện ngoài ý muốn.
Lúc này chú rể thở càng gấp, đã có thể nhìn thấy anh ta thở dốc bằng miệng, dường như có cảm giác khó thở.
- Anh ấy bị trúng độc.
Trương Dương nói nhỏ, nói xong lại đưa tay vào trong túi vải, lấy ra một viên thuốc nhỏ.
Trương Dương đoán lúc nãy không sai, chú rể chắc chắn là đã bị trúng độc, anh ta trúng chính là Dương Kim hoa chi độc, loại độc này phát tác rất nhanh, thông thương nửa tiếng hoặc một tiếng đồng hồ sẽ phát tác, nếu bị trúng quá lượng cần phải lập lức rửa ruột, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Chú rể trúng một lượng độc không ít, nhưng chưa đến mức mất mạng, có Trương Dương ở đây, đương nhiên có thể bảo đảm anh ta vô sự.
Trương Dương nhét viên thuốc giải độc vào miệng anh ta, rồi bảo Nhâm Lập Quyên giúp cho anh ta nhuốt xuống, sau đó lại lấy ra một chiếc hộp ở trong túi Phàm bố.
Nếu Trương Dương không có ở đây, chú rể nhất định phải rửa ruột, hắn đương nhiên có thể giảm được sự đau đớn này, Trương Dương có cách giải độc của mình, hơn nữa hiệu quả lại tốt hơn.
Lần này không giống với đứa trẻ bị trúng độc, đứa bé đó uống quá nhiều thuốc, rất nhiều thuốc đã dính lại ở trong ruột, chắc chắn phải rửa ruột.
- Trúng độc, trúng độc gì? Hôm nay chúng tôi đều ăn đồ ở khách sạn, không ăn ở chỗ khác mà.
Cô dâu trợn tròn mắt, hôm nay bọn họ mở tiệc mời bạn học ở khách sạn 5 sao, ăn uống đều là đồ của khách sạn, nếu trúng độc thì không nên chỉ có một mình chú rể bị.
Lông mày của Trương Dương nháy nháy, vừa rồi hắn không chú ý đến điểm này, cô dâu nói như vậy cũng rất có khả năng.
Hắn nhìn xung quanh một lượt, không hề có người nào khác có dấu hiệu trúng độc, trong lòng yên tâm một chút.
Có khả năng những người khác chưa ăn đến thức ăn độc, chỉ có một mình chú rể xui xẻo ăn phải, cũng có khả năng những người khác ăn ít thức ăn độc, chưa có ai đến mức bị độc phát tác.
Dù thế nào, Trương Dương bây giờ quan trọng nhất là giúp giải độc cho chú rể.
- Trương Dương, anh rể mình trúng độc gì?
Nhâm Lập Quyên hỏi, cô dâu lập tức nhìn Trương Dương, đây cũng là vấn đề cô muốn hỏi.
Trúng độc, chỉ có một cái tên.
- Anh ấy trúng Dương Kim hoa chi độc.
Trương Dương thản nhiên nói một câu, ngẩng đầu lên nhìn mọi người, rồi nói tiếp:
- Dương Kim hoa chi độc dược còn gọi là hoa Mạn đà la, thân, quả của loại hoa này cũng đều có độc, nếu bị trúng quá liều sẽ dẫn đến phản ứng trúng độc.
- Hoa Mạn đà la?
Nhâm Lập Quyên ngạc nhiên kêu lên, lúc này có rất nhiều người tập trung quanh bọn họ, họ đều đến để tham gia tiệc chúc mừng hôn lễ bạn học, bây giờ chú rể có chuyện, đương nhiên thu hút nhiều sự chú ý.
Nghe Trương Dương nói như vậy, mọi người xung quanh đều tỏ ra kinh ngạc, hoa Mạn đà la, cái tên này mọi người không xa lạ gì, gần đây bộ phim ăn khách đang phát "Thiên Long Bát bộ", rất nhiều người đều đã xem qua.
Khi nói chuyện, Trương Dương đã đâm một cây kim xuống.
Nhẹ nhàng ấn cây kim xuống, cây kim liền dẫn theo nội kình của Trương Dương chạy vào trong cơ thể của chú rể, chủ yếu là Trương Dương muốn đẩy độc tố trong máu ra ngoài, thuốc giải độc của hắn đã bảo vệ khí quan trọng yếu của chú rể.
Nhìn cây kim không ngừng rung lên, rất nhiều người há miệng ngạc nhiên.
Trương Dương cầm cây kim, lại đâm vào người của chú rể.
Liên tiếp đâm mây chục kim rồi Trương Dương mới dừng lại, đuôi của mấy chục cây kim đang không ngừng rung động, khiến mọi người lại kính ngạc.
Cây kim có thể tự rung động trên cơ thể lâu như thế, bọn họ đều chưa được nhìn thấy bao giờ.
- Tôi nhớ ra rồi, Trương Dương là học y, tuy nhiên tôi nhớ là y học lâm sàng, sao lại biến thành châm cứu đông y rồi?
Tiêu Hà đột nhiên nói, sau đó cậu ta có chút không hiểu.
Trí nhớ của Tiêu Hà rất tốt, trường đại học và chuyên ngành của rất nhiều bạn học trong lớp cậu ta đều nhớ, Trương Dương khi đó là lớp trưởng, cậu ta nhớ càng rõ ràng.
Lúc đó cậu ta còn tiếc cho Trương Dương, điểm số của Trương Dương không cao bằng cậu ta, nhưng thi học một trường đại học ở Bắc Kinh cũng không vấn đề gì, dù thế nào cũng tốt hơn học y ở trường đại học Trường Kinh, đại học trường kinh chỉ là nổi tiếng trong tỉnh, cả nước mà nói thì rất bình thường.
Chỉ có điều đây là lựa chọn của Trương Dương, lúc đó cậu ta cũng không tiện nói.
- Ọe!
Trương Dương vừa đâm kim xong, một nam sinh bên cạnh đột nhiên nôn mửa, sau đó toàn thân đỏ xuống đất.
Sắc mặt của cậu ta cũng đỏ lên giống chú rể, hơi thở cũng bắt đầu gấp gáp, nhìn thấy bộ dạng của người này, Trương Dương lại nhăn mày lại.
Cô dâu đã nói đúng rồi, lần này trúng độc không phải chỉ một người, ngoài chú rể ra vẫn còn có người khác nữa, rất có khả năng là một sự kiện trúng độc tập thể.
Hiện trường có hơn 200 người, không nói nhiều, chỉ một phần mười xuất hiện phản ứng trúng độc thì cũng có hơn 20 người rồi, độc của hoa cà độc dược phát tác rất nhanh, nếu nghiêm trọng, chữa trị không tốt thì có khả năng sẽ gây hậu quả đến tính mạng. -
- Gọi điện thoại, gọi xe cấp cứu đi!
Trương Dương trực tiếp nhắc nhở, nói xong liền hướng tới nam sinh ngã quỵ kia, ngón tay ấn vào mạch của cậu ta.
Quả nhiên nam sinh này cũng là trúng độc Mạn đà la, tình hình của cậu ta không tốt so với chú rể.
Trương Dương lại lấy ra viên thuốc giải độc, cho cậu ta dùng trước, lấy ra một kim châm đâm vào người cậu ta.
Lần này Trương Dương không sử dụng thủ pháp đạn châm, hắn không biết sau đây còn có người xuất hiện phản ứng trúng độc nữa không, hắn chỉ có một hộp kim, trước hết phải giữ lại đã.
Nhâm Lập Quyên đã dẫn chị mình đang hoang mang đi gọi điện thoại, nghe nói có hai người đều đã trúng độc, rất nhiều người đều cảm thấy không ổn.
Rất nhanh, chỉ một phút sau, lại có một nam, một nữ xuất hiện phản ứng trúng độc, Trương Dương lần này đã có thể đoán định, đây chính là một sự kiện trúng độc tập thể, bây giờ căn nguyên của việc trúng độc vẫn chưa biết từ đâu, nhưng nhất định có liên quan đến khách sạn.
- Tiêu Hà, gọi người quản lý khách sạn đến đây, người trúng độc phát tác quá nhanh, không thể chờ xe cấp cứu đến, phải lập tức sắp xếp xe đưa mọi người vào bệnh viện, mình nghi là mọi người đều có khả năng đã trúng độc.
Trương Dương gọi Tiêu Hà, Tiêu Hà sửng sốt, sau đó gật gật đầu, nhanh chóng chạy ra ngoài.
Mọi người đều trúng độc, thế cũng có nghĩa là có cả cậu ta, vậy là cậu ta chạy đương nhiên càng tích cực hơn.
← Ch. 0499 | Ch. 0501 → |