← Ch.0783 | Ch.0785 → |
Tại phòng khách phía sau điện Long gia.
Long gia mời tất cả những vị khách quý đến đây, bây giờ Long gia đã đến thời khắc sinh tử tồn vong, bọn họ cũng cần sự tương trợ của các vị khách quý này.
Chỉ là khi nghĩ đến ngũ Đại viên mãn liên minh với nhau, mỗi người bọn họ đều có cảm giác ngẹt thở.
Còn chỗ dựa duy nhất của bọn họ vào Đại viên mãn của Trương gia thì vẫn chưa xuất hiện, điều này càng làm cho họ cảm thấy bi quan.
Ba trưởng lão của Long gia là Long Dịch, Long Cao và Long Giang đều ở đây, ngoài ra còn có hai gương mặt lạ, hai người này lần đầu tiên Trương Dương gặp, nhưng nội lực của bọn họ thì hắn đã cảm nhận được trước rồi.
Đây chính là hai cao thủ tứ tầng mà Long gia cất dấu.
Ngoài bọn họ ra còn có Âu Dương Kiến Khang và ba vị khách quý khác của Long gia, thêm vào đó là Trương Dương và Trương Đạo Phong, bây giờ đã có mười hai người ngồi trong phòng khách, đều là cao thủ tứ tầng.
Mười hai cao thủ tứ tầng, đây còn chưa tính tam đại linh thú của Trương Dương, Lực lượng này chu dù ở đâu cũng đều có thể làm long trời lở đất.
- Đạo Phong huynh, vẫn chưa có tin tức của Trương tiền bối sao?
Mọi người vừa ngồi xuống, Long Dịch đại trưởng lão của Long gia đã lo lắng hỏi, Long Hạo Thiên bọn họ cũng đều nhìn về phía Trương Đạo Phong, vấn đề này bọn họ dường như hàng ngày đều phải hỏi một lần.
- Tôi tin là Lão nhân gia đã đến rồi, nhưng ở đâu thì tôi thực sự không biết.
Trương Đạo Phong lại lắc đầu, ông ta nói cũng như chưa nói, Trương Bình Lỗ đã đến rồi, tuy nhiên ở bên ngoài bình nguyên, cụ thể bây giờ ở đâu thì ông ta không rõ.
- Được rồi, hy vọng Lão nhân gia có thể đến kịp khi thời khắc quan trọng.
Long Dịch rất không miền cưỡng gật đầu, trong lòng lão khổ sở, bi thương.
Lão tổ tông không ngờ qua đời, tại sao khi qua đời người của Long gia đều không biết, nhưng bọn họ vẫn chưa làm rõ chuyện này, nguy cơ lớn nhất của Long gia liền đa tới khiến bọn họ căn bản không có thời gian để điều tra.
Ngũ đại thế lực cùng đến bình nguyên Long gia, ép Long gia, việc này trước kia chưa từng xảy ra. -
Thậm chí lão còn nghĩ, nếu lão tổ tông còn sống, họ có to gan đến đâu cũng không dám làm như vậy, đáng tiếc không có "nếu", người bảo hộ của Long gia thực sự đã không còn, đây là một sự thật.
- Các vị, cảm ơn các vị đã giúp đỡ lúc Long gia nguy hiểm nhất, chỉ cần Long gia chúng tôi có thể trải qua được khó khăn ngày hôm nay, sau này sẽ là anh em sinh tử với các vị, bất cứ nhà nào có khó khăn, Long gia chúng tôi nhất định liều chết để tương trợ.
Long Hạo Thiên đứng dậy, ôm quyền nói rất thành khẩn.
Âu Dương Kiến Khang, và ba người khác đều nhìn nhau, trong ánh mắt họ đều có sự lo lắng.
Bọn họ đều nhận được tin tức yêu cầu sự giúp đỡ của Long gia, nên mới tới đây, chỉ là trước đó bọn họ cũng không biết Long gia đang phải đối diện với tình hình là sự liên minh của ngũ đại thế lực.
Nếu sớm biết điều này thì bọn họ đã không đến.
Bọn họ và Long gia có mối giao tình rất tốt nhưng dù sao cũng không phải là người của Long gia, bọn họ cũng đều là những nhân vật hết sức quan trọng của gia tộc mình, phải bảo vệ mình, bảo vệ gia tộc.
Đáng tiếc bọn họ đã đến bình nguyên Long gia, lại đã vào cửa của Long gia, lúc này hối hận cũng đã muộn rồi.
Bọn họ lúc này cũng chỉ có thể cầu nguyện Long gia có thể vượt qua được nguy cơ lần này.
- Tộc trưởng, đại trưởng lão, không xong rồi!
Cửa của phòng khách đột nhiên bị gõ ầm ầm, Long Hạo Thiên nhíy mày giật mình rồi đích thân đi ra mở cửa.
Bên ngoài gõ cửa chính là Long Cửu, cũng là một cao thủ tam tầng.
- Chuyện gì mà gấp gáp thế?
Long Hạo Thiên có hơi chút không vui hỏi, bây giờ đang là lúc bọn họ tiếp khách quý, thương lượng cùng nhau tiến thoái, lúc này tùy tiện tới quấy rầy chỉ khiến cho người ta coi thường Long gia bọn họ.
- Hoa gia, Lý gia, Chu gia và Ma Môn còn có cả người của Võ Đang đã tụ tập ở trước cổng, yêu cầu ngài và đại trưởng lão phải ra ngoài.
Long Cửu bất chấp vẻ mặt không vui của Long Hạo Thiên, vội vàng nói, gã vừa nói xong thì rất nhiều người trong phòng đều sửng sốt.
- Ngươi nói cái gì, ngũ đại thế lực đã cùng đến cổng rồi sao?
Long Hạo Thiên giật mình, lập tức hỏi, Long Cửu gật đầu rất mạnh, sắc mặt của Long Hạo Thiên chợt trở nên vô cùng khó coi.
Ngũ đại thế lực tụ tập cùng nhau, đây chứng tỏ là đã chuẩn bị ra tay.
Cũng có thể nói, hôm nay chính là thời khắc sinh tử tồn vong của Long gia bọn họ, sống hay chết, phải xem hôm nay bọn họ có thể vượt qua được nguy cơ lân này hay không.
- Đi, chúng ta cùng đi xem người của ngũ đại thế lực, xem xem bọn họ rốt cuộc có thể làm gì được Long gia chúng ta!
Một lúc sau, Long Hạo Thiên mới nói to, Long Hạo Thiên lúc này đã bình thường trở lại, câu nói này cũng chứa đựng sự dũng cảm của thế gia nghìn năm.
Ngũ đại thế lực liên minh với nhau, lại đã đánh lên đến cổng, có tránh cũng không được, chỉ có thể ra đối mặt mà thôi.
Trong lòng Long Hạo Thiên thực ra chưa từng nghĩ qua phải tránh đi, lão là tộc trưởng của Long gia, dù có chết thì lão cũng phải chết ở Long gia, cùng Long gia sinh tử.
- Lão Tam, ngươi đi khởi động đại trận, trông coi thủ trận!
Long Dịch đại trưởng lão của Long gia cũng đứng dậy, nhẹ giọng dặn dò, tam trưởng lão của Long gia Long Giang gật đầu, bước nhanh rời khỏi phòng.
- Các vị, hãy cùng tôi đi ra trước đã.
Long Hạo Thiên quay lại thản nhiên nói, tất cả người của Long gia đều đã đứng lên, Âu Dương Kiến Khang và ba người khác cũng đành phải đi theo ra ngoài.
Trương Dương vẫn tỏ ra rất bình thản, không có chút lo lắng gì, hắn và Trương Đạo Phong đi phía sau Long Hạo Thiên, chậm rãi bước ra bên ngoài.
Bên ngoài cung điện Long gia có một bức tường thành, bên ngoài tường thành, người ngũ đại thế lực đã đứng cả ở đó, trong năm đám người đó mỗi đám còn có một đài gỗ xa hoa.
Trên đài gỗ đều có một người ngồi, tuy nhiên lại được rèm che lại, khiến cho người ta không thể nhìn thấy sự hiện hữu của bọn họ.
Tuy nhiên nội công của năm người bọn họ đều hơi chút toát ra ngoài, năm luồng nội công hùng mạnh và đáng sợ hội tụ với nhau, đã sinh ra một uy lực ngút trời.
Cổng của cung điện Long gia, những đệ tử tu vị thấp bây giờ đã không còn đứng lên được nữa, cũng chỉ có người tam tầng trở lên mới có thể đứng vững, tuy nhiên sắc mặt mỗi người bọn họ cũng đều có một nỗi lo lắng và tuyệt vọng.
Ngũ Đại viên mãn, uy lực phóng ra từ sự liên thủ không ngờ lại đáng sợ như vậy.
Bọn họ vẫn không biết, đây chỉ là một chút uy lực của bọn họ toát ra, nếu như bọn họ thể hiện ra toàn bộ uy lực đó thì nếu cứ liên thủ như vậy e rằng đến cao thủ tam tầng cũng đứng không vững.
Người của Long gia vẻ mặt lo lắng, ngược lại nhìn tất cả đệ tử của ngũ đại thế lực thì đều có một sự kiêu ngạo, lực lượng hùng mạnh này đã thuộc về bọn họ.
Đứng đầu ngũ đại thế lực có năm người, năm người này chính là người cầm đầu của ngũ đại thế lực, tộc trưởng cả ba nhà Hoa, Lý, Chu, môn chủ của Ma Môn và trưởng môn của Võ Đang.
Năm người lặng lẽ đứng đó chẳng ai nói gì.
Long Hạo Thiên dẫn mọi người của Long gia cuối cùng đã đến cổng chính, tuy nhiên bọn họ không hề bước ra khỏi cổng mà đứng trên tường cổng thành.
Đám người Trương Dương cũng đi theo Long Hạo Thiên lên trên.
Hành động của Long Hạo Thiên khiến cho năm người đứng phía dưới có chút tức giận, Long Hạo Thiên không ở dưới gặp bọn họ mà lại chạy lên trên, rõ ràng là muốn thể hiện lão cao hơn bọn họ một bậc.
Tuy nhiên lúc này bọn họ cũng không đặc biệt chú ý, Long gia đứng đó không được bao lâu nữa, ngũ đại thế lực liên minh với nhau, bọn họ tin rằng hôm nay dĩ nhiên là có thể tiêu diệt Long gia, chiếm lấy bình nguyên Long gia và của cải mà Long gia đã tích góp hơn hai nghìn năm qua.
- Lý Văn Nhược, chắc ngươi không biết, tám trăm năm trước ma đạo xâm chiếm, khi đó Lý gia nhỏ bé của nhà ngươi thiếu chút nữa thì bị Ma Môn tiêu diệt, cuối cùng là ai đã cứu các ngươi?
Đứng trên tường thành, Long Hạo Thiên liếc nhìn đám người phía dưới, dường như lão không chú ý đến năm cái đài gỗ cao kia, cũng như không chú ý đến người bên trong đó, đứng ở đó cao giọng cười nói.
Khi nói, trên mặt lão còn tỏ ra châm chọc, gọi thẳng tên của tộc trưởng Lý gia.
Tộc trưởng Lý gia Lý Văn Nhược sắc mặt cứng đờ, căm giận nhìn Long Hạo Thiên.
Tám trăm năm trước Ma Môn vô cùng hùng mạnh, một mình xâm lấn trung nguyên, đã đại chiến một trận với Thục Sơn và Nga Mi, sau khi không thể chiến thắng Nga Mi, đột nhiên chuyển hướng, nhắm vào Lý gia khi đó vẫn chưa ở Thục Sơn.
Lý gia khi đó cũng có Đại viên mãn, nhưng lại không mạnh như bây giờ.
Ma Môn lần đó đã dùng hai Đại viên mãn, thiếu chút nữa tiêu diệt được Lý gia.
Cuối cung Lý gia phái người đến cầu cứu Long gia, Long gia lo lắng Ma Môn gây họa cho Trung Nguyên, đã lên minh với Nga Mi, một lần nữa đánh đuổi được Ma Môn, vì thế Lý gia mới có thể may mắn tồn tại, hoàn toàn là dựa vào Long gia.
Long Hạo Thiên cố ý nói ra chuyện này, chính là chế nhạo người của Lý gia vong ân phụ nghĩa, Long gia đã có ân cứu mạng đối với bọn họ.
Không để ý sắc mặt khó coi của Lý Văn Nhược, Long Hạo Thiên nhìn tộc trưởng của Hoa gia, lại cười nói:
- Ba trăm năm trước, Hoa gia rời khỏi Thái Hành Sơn, Hô Diên gia tộc như hổ rình mồi, ngăn chặn các ngươi trên đường, là ai đã đưa tin cho các ngươi, khiến các ngươi cuối cùng đã tránh né thành công tiến vào Trường Bạch Sơn, ổn định ở đó?
Sắc mặt của tộc trưởng Hoa gia hơi đỏ lên, tỏ ra mất ngượng ngùng.
Ba trăm năm trước khi Hoa gia gặp nguy cơ, là Long gia phái người nói cho họ biết địa điểm mà Hô Diên gia tộc sẽ chặn họ lại, cuối cùng bọn họ đã tránh được kiếp nạn, lùi về sinh sống tại Trường Bạch Sơn.
Khi đó không chỉ là Hoa gia, Hô Diên gia cũng muốn thâu tóm Lý gia, nghe nói cũng bị Long gia ngăn lại.
Long gia nói với bọn họ, thế gia nghìn năm đều có sự thịnh vượng, phải khoan dung và độ lượng, chỉ là Hô Diên gia không nghe, trong lòng muốn âm mưu giành lấy tài sản tích lũy được của Hoa gia, cuối cùng mới đi phục kích như vậy.
Hoa gia lần đó tổn thất không ít, hai vị trưởng lão tứ tầng vì yểm trợ cho cả gia tộc lui đi, chủ động ở lại cản đường, cuối cùng một người chết một người trọng thương, lần đó đối với Hoa gia có thể nói là mất đi cột sống, tu dưỡng rất lâu mới hồi phục được.
Chuyện lần đó Long gia cũng có ơn cứu mạng đối với Hoa gia.
- Ngô chưởng môn, năm trăm năm trước, tam đại thế lực của Ma đạo đã cùng tiến công Trung Nguyên, Võ Đang hào kiệt anh dũng chống cự, hiệu triệu anh hùng trong thiên hạ, trận chiến khi đó, có bao nhiêu anh hùng vì bảo vệ đất nước mà hy sinh, cũng khiến cho không ít yêu nghiệt của Ma Môn không thể trở về được, trận chiến đó, tam đại thế lực của Ma đạo đã chia làm hai, mấy trăm năm cũng chưa hồi phục lại được, nói đến Võ Đang ở trận chiến khi đó, có ai mà không ca ngợi, nhưng bây giờ, tôi thực sự không ngờ, Võ Đang lại cùng đứng về phía với bọn yêu nghiệt Ma đạo.
Long Hạo Thiên tiếp tục nói, khi lão nói vẻ châm chọc trên mặt càng tăng lên.
Lão nhắc đến trận đại chiến năm trăm năm trước, là trận chiến đấu lớn nhất gần đây nhất của hai phe Chính, Ma, nghe nói lần đó đánh đến mức trời đất u ám, tử thương vô số.
Các đại môn phái trong Chính đạo đều bị liên lụy, mấy đại thế gia nghìn năm cũng đều phái người đến trợ chiến, Long gia vì trận chiến này mà dã mấy đi hai vị trưởng lão tứ tầng, cao thủ tam tầng thì chết mất bảy, tám người, nguyên khí bị tổn thương lớn.
Tuy tổn thất thê thảm, nhưng Ma đạo cũng chẳng tốt hơn chút nào, cao thủ ma đạo xâm chiếm mười đi thì trở về không quá ba, đến nay vì thế mà không không thể phát động nổi một trận xâm chiếm quy mô lớn như vậy được nữa.
← Ch. 0783 | Ch. 0785 → |