Vay nóng Homecredit

Truyện:Thần Y Thánh Thủ - Chương 0328

Thần Y Thánh Thủ
Trọn bộ 1025 chương
Chương 0328: Thành phố oan gia
0.00
(0 votes)


Chương (1-1025)

Siêu sale Shopee


Mấy người đều về phòng xếp đồ. Trương Dương chẳng mang theo cái gì, cũng không có gì để sắp xếp, chỉ là đi xem xem, ngay sau đó lại đi vào đại sảnh.

Long Phong ở phòng tốt nhất trong khách sạn, tốt hơn nhiều so với phòng tiêu chuẩn của hắn. Trương Dương vốn định đổi một phòng, nghĩ rồi lại thôi.

Đã cùng bạn học ra ngoài, cũng không nhất thiết phải tỏ ra đặc biệt. Hơn nữa giáo viên dẫn đội ngày nào cũng phải kiểm tra phòng, tránh việc học sinh tự ý một mình ra ngoài chơi. Hắn không ở đây, cũng khiến giáo sư khó làm việc.

- Chít...

Tia Chớp và Vô Ảnh nhìn thấy Trương Dương, lập tức đều nhảy tới, một trái một phải, nhảy lên vai Trương Dương.

Bộ dạng này của hắn còn gây chú ý cho rất nhiều người mới vào. Có mấy người trông giống sinh viên, ngạc nhiên nhìn hai sủng vật trên vai Trương Dương.

Nuôi chồn làm sủng vật, hiện nay chưa thấy nhiều. Nuôi chuột làm sủng vật lại càng ít hơn. Chồn và chuột có thể nuôi cùng một chỗ, phỏng chừng cả nước chẳng có mấy người làm vậy.

- Đừng gây ồn ào, nghỉ ngơi đã

Trương Dương bị cái đuôi của Tia Chớp làm cho cười không ngừng, không kìm nổi ôm nó vào lòng. Vô Ảnh nghe Trương Dương nói, tự chui vào cái túi vải.

Đó chính là nơi nghỉ ngơi bình thường của nó.

Giáo sư và bạn học đều đang thu xếp phòng, xếp quần áo vào tủ. Hội giao lưu lần này tổng cộng thời gian mười ngày. Bọn họ đều mang theo không ít đồ để thay, thấy Trương Dương chẳng mang đồ đạc gì đi, cũng rất ngạc nhiên.

Bọn họ đâu biết, Trương Dương ra ngoài không thích mang nhiều đồ quá, trừ phi không có cách gì, chỉ cần có thể mua được, hắn sẽ không mang.

Các loại quần áo, không có thì trực tiếp đi mua. Dù sao thương mại của Hỗ Hải cũng rất phát đạt, tuyệt đối không lo không mua được quần áo thích hợp. Lại càng không cần nói còn có Long Phong lái xe, đồ cần dùng đều ở trên xe.

- Người của đại học Trường Kinh tới chưa.

Trương Dương đang thong dong quan sát bốn phía, đột nhiên nghe thấy một người ở bộ phận tiếp đón hỏi một câu.

- Người của đại học Trường Kinh vừa tới, đã về phòng rồi.

Mấy sinh viên trong bộ phận tiếp đón, nhìn sổ đăng kí, lập tức trả lời một câu.

Người hỏi lần này là một người đàn ông trung niên, rõ ràng là một giáo viên dẫn đội.

- Người dẫn đội của đại học Trường Kinh lần này là ai?

Người đàn ông trung niên lại hỏi một câu, sinh viên kia cúi đầu nhìn sổ đăng kí, nhẹ giọng trả lời:

- Em giúp thầy tra một chút, tìm ra rồi, giáo viên dẫn đội của đại học Trường Kinh là thầy giáo Chu.

- Chu Đạo Kỳ, quả nhiên là ông ta.

Người đàn ông trung niên lẩm bẩm một câu, khóe miệng còn lộ ra một nụ cười lạnh.

- Sinh viên này, phiền em giúp chúng tôi đăng kí đi. Chúng tôi là người của đại học Kim Lăng, chúng tôi lần này tổng cộng có mười người.

Người đàn ông lại quay đầu lại, mỉm cười nói một câu, sau đó đưa thẻ công tác của ông ta và thẻ sinh viên của những sinh viên khác.

Người của mỗi đại học tới, phía tổ chức đều phải biết trước tiên. Có danh sách, tuy nhiên người của những trường khác đều không rõ, đều là tới đây mới biết.

Nghe thấy bọn họ tự giới thiệu, Trương Dương không kìm được nhíu nhíu mày.

Những người này là giáo viên và sinh viên của đại học Kim Lăng. Vậy việc bọn họ vừa tới đã hỏi hành tung của đại học Trường Kinh, cũng không có gì là lạ.

Kim Lăng và Trường Kinh, có thể nói là hai thành phố đối địch thật sự. Bất kể mỗi ngành mỗi nghề, gần như đều đối địch. Hai thành phố như vậy, hơn nữa còn là thành phố tỉnh lị, có mâu thuẫn lớn như vậy, trong nước tuyệt đối có một không hai.

Đại học Trường Kinh và đại học Kim Lăng, nói về mâu thuẫn thì một ngày một đêm không hết.

Hai trường đều là trường học nổi tiếng trong tỉnh, cũng đều có lịch sử nhất định. Bắt đầu từ mấy chục năm trước, hai trường đã có rất nhiều mâu thuẫn, chưa từng dừng lại.

Số phận cũng rất trêu ngươi, trên cơ bản mỗi lần trong nước có hoạt động bậc đại học nào, đôi oan gia này cũng gặp nhau.

Gần đây, cuộc bầu chọn những trường đại học nổi tiếng cả nước năm ngoái, đại học Trường Kinh đã vượt qua đại học Kim Lăng dành vị trí dẫn đầu, khiến vô số giáo sư và sinh viên đại học Kim Lăng hô to là việc bình xét không công bằng.

Xa hơn một chút, năm kia liên minh của một trăm trường đại học, tổ chức cuộc thi hùng biện quy mô lớn, ở vòng loại đại học Trường Kinh đã bị đại học Kim Lăng loại, khiến trên dưới đại học Trường Kinh đều tức giận.

Xa hơn chút nữa, ba năm trước, đại hội thể thao sinh viên, đại học Kim lăng có bảy người vào đoàn đại biểu, vừa hay bảy người này không ai đạt quán quân, cao nhất chỉ có huy chương đồng. Điều trùng hợp nhất chính là, đối thủ của bảy người này đều là người của đại học Trường Kinh. Lần nào cũng bị người của đại học Trường Kinh vượt qua, có thể nói mấy người này sau khi gặp người của đại học Trường Kinh mới bị loại.

Điều này càng khiến bọn họ tức nghẹn cổ, cho rằng đại học Trường Kinh cố ý nhằm vào họ.

Lại nói tiếp về chuyện trước kia, bảy năm trước đội bóng rổ và đội bóng đá của đại học Trường Kinh đều giành được thành tích tốt, khó khăn lắm mới vượt lên cả tỉnh, tham gia trận đấu hai hạng mục bóng rổ và bóng đá các trường cao đẳng khu vực Đông Nam.

Lần đó tuy không phải là trận đấu có tính chất cả nước, nhưng cũng là biểu hiện của việc hai đội lớn của đại học Trường Kinh vượt lên. Kết quả liền bị loại ngay ở vòng loại, mà người loại họ chính là đại học Kim Lăng.

Cũng chính sau lần đó, đại học Trường Kinh cho dù là bóng rổ hay bóng đá, đều chưa gượng dậy nổi, cho đến tận hôm nay.

Nhắc tới trận đấu lần đó, đại học Trường Kinh cho dù là bóng rổ hay bóng đá đều hận đại học Kim Lăng ngứa cả răng.

Ngoài sinh viên, xung đột giữa các giáo viên cũng chưa bao giờ dừng lại. Bất kể là nghiên cứu học thuật hay đại biểu tham gia các loại hoạt động, chỉ cần là đại học Trường Kinh và đại học Kim Lăng gặp nhau, chắc chắn sẽ phát ra tia lửa điện.

Cho tới tận bây giờ, mâu thuẫn của hai trường cũng là càng để lâu càng sâu sắc, đã đến mức không thể hóa giải.

Nghe nói, đợt diễn đàn hiệu trưởng các trường đại học, hiệu trưởng đại học Trường Kinh và đại học Kim Lăng gặp nhau cũng không nói câu nào. Từ đó có thể thấy mâu thuẫn giữa hai trường sâu đậm như nào.

Đối với mâu thuẫn như vậy, Trương Dương cũng có cảm giác không biết làm sao.

Trường Kinh, Kim Lăng cách nhau không xa. Ai ngờ có thể tồn tại mâu thuẫn lớn như vậy. Mâu thuẫn của họ cũng không chỉ thể hiện trong các trường đại học, mỗi ngành mỗi nghề cơ bản đều vậy.

Chỉ cần người của Trường Kinh gặp người của Kim Lăng, kiểu gì cũng xảy ra chuyện. Lần trước tới tham gia triển lãm xe, Trương Dương cũng đã được trải nghiệm.

- Thầy Uông, đây là thẻ phòng của mọi người. Em đã làm giúp mọi người xong, phòng của mọi người là sáu số từ 601 đến 606. 606 là phòng riêng của thầy, ra thang máy đi về hướng sườn đông là được.

Trương Dương đang nghĩ ngợi, sinh viên đăng kí kia đã làm xong thủ tục cho người của đại học Kim Lăng, và đưa thẻ phòng cho họ.

Nghe thấy họ báo vị trí, Trương Dương lại sững sờ.

Tầng sáu, sườn đông?

Bọn họ hình như ở phía Tây tầng sáu, mấy nhân viên tiếp đón này rút cục cố ý hay vô tình, sao lại xếp bọn họ ở cùng một tầng?

Mặc kệ có phải bọn họ cố ý không, Trương Dương vẫn có một dự cảm. Hội giao lưu sinh viên các đại học y lần này chắc chắn sẽ không yên tĩnh, sau này bọn họ sẽ có nhiều "ngày vui" lắm đây.

Người dẫn đội của Kim Lăng chính là thầy giáo Uông, cầm thẻ phòng liền dẫn sinh viên đi.

Bọn họ cũng đều mang theo hành lý, đi về hướng cửa thang máy. Những người này không để ý Trương Dương vẫn đứng ở phía xa. Đây cũng là thính lực của Trương Dương tốt, bằng không cũng không nghe rõ họ nói chuyện.

Ấn số 6 trên thang máy, mấy người đứng đó chờ, cửa thang máy vừa mở, thầy giáo Uông đang đứng kia đột nhiên ngẩn người ra.

Trương Dương cũng quay đầu, rất bắc đắc dĩ lắc đầu.

Trường Kinh và Kim Lăng không hổ là trời sinh oan gia, thế này mà cũng đụng phải nhau. Phó viện trưởng Chu Đạo Kỳ đúng lúc đưa các bạn sinh viên xuống dưới, chuẩn bị tìm nơi ăn cơm trưa.

Buổi trưa bọn họ không dừng trên đường, lúc này đều đã đói bụng.

- Phó viện trưởng đại nhân sao lại ở đây?

Thầy giáo Uông phản ứng lại, cười hắc hắc nói một câu. Tiếng đại nhân kia kéo dài vô cùng, chỉ cần là người không ngốc sẽ hiểu ý của ông ta.

- Uông Tinh Vệ, sao chỗ nào cũng có ông thế?

Chu Đạo Kỳ không nhường chút nào, hung hăng trừng mắt nhìn thầy giáo Uông, trực tiếp nói một câu.

Uông Tinh Vệ, nghe thấy cái tên mà Chu Đạo Kỳ gọi, sinh viên hai trường đều có chút sững sờ, tuy nhiên lập tức người bên đại học Kim Lăng đều có vẻ phẫn nộ.

Thầy giáo Uông vốn tên là Uông Kim Huy, chỉ là hai từ "Kim Huy" và "Tinh Vệ" đọc hơi giống nhau (âm hơi giống trong tiếng Trung), nghe đúng là hơi giống thật.

Tuy nhiên Chu Đạo Kỳ rõ ràng là cố ý gọi vậy, ghê tởm thầy giáo Uông. Tiếng Uông Tinh Vệ thật khó nghe.

- Triệu Cường?

- Lưu Khải?

Có hai sinh viên lại đồng thời hô lên một tiếng, Trương Dương lúc này không thể đứng đằng xa xem náo nhiệt nữa, vội đi tới.

Hai sinh viên kia đang mở to mắt nhìn nhau. Triệu Cường là sinh viên của đại học Trường Kinh, là bạn học ở cùng phòng với Trương Dương. Còn người mà cậu ta gọi là Lưu Khải là một sinh viên đeo kính, vóc dáng không cao của đại học Kim Lăng.

Triệu Cường học rất giỏi, thường xuyên lấy được học bổng trong trường. Lần này trường cử người đi tham gia hội giao lưu sinh viên, liền chọn trúng cậu ta.

Cậu ta là người gốc Trường Kinh, trung học học ở Trường Kinh Nhất Cao, là trường trung học rất nổi tiếng trong vùng.

Triệu Cường học lệch, cậu ta rất giỏi hóa, còn từng tham gia cuộc thi cấp quốc gia. Cũng chính lần đó đi thủ đô tham gia cuộc thi này, cậu ta và sinh viên tên Triệu Khải này xảy ra mâu thuẫn.

Lưu Khải, cũng là người gốc Kim Lăng. Hai thành phố oan gia Trường Kinh và Kim Lăng, không chỉ có mâu thuẫn cấp đại học, mà còn cả cấp trung học.

Thật buồn cười, sau lần đó hai người này đã bốn năm không gặp. Không ngờ lúc lên đại học lại gặp nhau. Còn cùng nhau tham gia hội giao lưu, mà lần này gặp, đều khiến họ nhớ lại chuyện trước kia.

Chỉ nhìn bộ dạng nghiến răng nghiến lợi của hai người, liền biết ngay hồi ức của họ hay ho thế nào.

- Phó viện trưởng Chu, sao ông cứ đứng trong thang máy thế?

Lúc hai đám người đứng ở cửa thang máy trừng mắt nhìn nhau, Trương Dương cuối cùng cũng tới, gần như tất cả mọi người đều quay đầu nhìn hắn.

Rất nhiều người, cũng nhìn Tia Chớp mà Trương Dương đang ôm trên tay.

Trong mắt Thi Nhan còn có chút kinh ngạc, lúc lên xe Trương Dương còn nói Tia Chớp đi theo người khác, không ngờ lúc này lại trở về bên hắn. Nếu không phải cô chắc chắn Trương Dương không mang đồ gì, thì đã nghi ngờ có phải Trương Dương lén mang Tia Chớp khi lên xe không.

- Bị kẻ đáng ghét chọc giận đủ rồi, đi, chúng ta đi ăn cơm.

Chu Đạo Kỳ quay đầu thoáng nhìn Uông Kim Huy, lập tức nói một câu. Nói xong cũng dẫn sinh viên của mình rời thang máy.

Bọn họ cứ đứng trong thang máy cũng không ra sao.

- Các em, trở về hãy nghỉ ngơi một chút. Lần này các em hãy lên tinh thần một chút, để người ta thấy được phong thái của học viện y học Kim Lăng chúng ta, đừng ngày nào cũng chỉ biết ăn như heo.

Uông Kim Huy bước vào thang máy, vừa ấn thang máy vừa dặn dò sinh viên bên cạnh. Tuy nhiên câu cuối cùng của ông ta lại có ý nói bóng gió.

Lúc Chu Đạo Kỳ quay đầu lại, cửa thang máy đã đóng lại. Ông ta chỉ có thể thầm mắng vài câu, lúc này mới đưa đoàn người rời khỏi.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1025)