Vay nóng Homecredit

Truyện:Thần Y Thánh Thủ - Chương 0901

Thần Y Thánh Thủ
Trọn bộ 1025 chương
Chương 0901: Tôi nhận thua
0.00
(0 votes)


Chương (1-1025)

Siêu sale Lazada


Nhìn thấy Hoàng Long Sĩ nhanh chóng rơi xuống thế hạ phong, ba người áo bạc không kìm được đều rất kích động. Vô Ảnh và Tia Chớp ở bên cạnh kêu to, giống như một chậu nước lạnh dội lên đầu họ. Lúc này ba người áo bạc tỉnh lại, cả người đầm đìa mồ hôi, còn chật vật hơn cả Hoàng Long Sĩ đang trong cuộc tỷ thí.

Trương Dương và Hoàng Long Sĩ chiến đấu đang vào hồi gay cấn, đã đạt tới màn đặc sắc nhất.

Bước sang bên cạnh một bước, Trương Dương giơ năm ngón tay lên, ngũ đạo năng lượng ngưng tụ trong lòng bàn tay, nhanh chóng bắn ra.

- Phốc phốc

Hoàng Long Sĩ sắc mặt đại biến, không dám chống cự tiếp nữa, vội vàng tránh.

- Năng lượng thực thể hóa.

Chiêu tất sát của Trương Dương ẩn tại đây, đây cũng là lí do Trương Dương dám dựa vào thực lực chỉ trong trạng thái nửa phần đỉnh cao để so tài với Hoàng Long Sĩ.

- Đánh hay lắm.

Mặc dù có chút chật vật, Hoàng Long Sĩ vẫn trụ vững được, lập tức đánh tới mấy quyền, năng lượng liền gào thét biến đi.

- Ba

- Cạch

- Ầm

Năng lượng kình phong của Hoàng Long Sĩ và năng lượng thực thể hóa của Trương Dương đột nhiên va chạm, tạo nên một tầng sóng khiến Trương Dương và Hoàng Long Sĩ lùi nhanh về phía sau vài bước mới dừng lại.

Trương Dương đỏ bừng mặt, thở hổn hển, dù sao hắn cũng chỉ có thực lực 50% thời kì đỉnh cao, sử dụng những chiêu thức kia rất hao tổn sức lực, tuyệt đối không hề thoải mái.

So sánh với nhau thì Hoàng Long Sĩ cũng vô cùng thê thảm, áo choàng màu đen của ông ta đã không giữ được, lộ ra toàn bộ diện mạo của ông ta. Áo choàng này của ông ta chắc chắn cũng không phải thứ quần áo thường, bởi vì lúc trước khi Trương Dương và Hoa Phi Thiên tỷ thí, chiêu này đánh xong, quần áo của hai người đã rách như xơ mướp. -

- Vui quá.

Hoàng Long Sĩ lại hô lên lần nữa, trên mặt mang theo vẻ vô cùng sung sướng, xương cốt toàn thân dường như đang ma sát nghe chói tai, thoải mái không thể thoải mái hơn.

Trương Dương cười ha hả, tiện tay nhặt một cành khô trên mặt đất, truyền nội kình vào khiến cành khô này trong giây lát dường như lại đâm chồi nảy lộc, bỗng dài ra mấy cm.

- Hoàng huynh, sau đây ông nên cẩn thận.

Cành cây trong tay Trương Dương biến thành kiếm, run lên, Phá Thiên kiếm pháp nhanh chóng vẩn chuyển trong cơ thể, một cỗ năng lượng thiên địa vô biên vẽ ra một vòng tròn trắng vô cùng xinh đẹp xung quanh nhánh cây, năng lượng tràn đầy trong vòng tròn đó.

Phá Thiên kiếm pháp thức thứ nhất.

Phá Thiên kiếm pháp kiếm kỹ của ngũ tầng nhằm hướng về phía Hoàng Long Sĩ.

- Lại là năng lực ngũ tầng?

Trên mặt Hoàng Long Sĩ lần đầu tiên xuất hiện vẻ chua xót, chiêu này của Trương Dương vừa hoa lệ vừa có uy lực rất lớn, kiếm kỹ ngũ tầng đâu phải chuyện đùa.

Năng lượng khổng lồ từ bốn phương tám hướng kéo tới, chỉ thẳng vào Hoàng Long Sĩ. Hoàng Long Sĩ không có chỗ trốn, chỉ có thể chia ra làm bốn, sử dụng năng lượng phân thân, lúc này mới có thể chống lại kiếm khí năng lượng tới từ bốn phương tám hướng.

Từng phân thân đều có năng lượng mà Hoàng Long Sĩ rót vào, đủ để dùng giả đánh tráo, nhưng chiêu này sớm không có tác dụng gì với Trương Dương.

Kiếm khí thoáng đổi phương hướng, sự tinh diệu của Phá Thiên kiếm pháp sao có thể dễ dàng bị ngăn cản như thế.

Thế cục đột nhiên chuyển biến.

Kiếm khí vây quanh Hoàng Long đột nhiên ngưng lại một chỗ, trọng điểm tấn công một phân thân trong số đó, phá từng cái một.

Trong nháy mắt kiếm khí biến thành ba phương hướng xẹt qua, năng lượng phân thân của Hoàng Long Sĩ trong chốc lát bị đánh dập nát.

Năng lượng phân thân của Hoàng Long Sĩ hoàn toàn bị Trương Dương phá được.

Năng lượng phân thân và Phá Thiên kiếm pháp bản thân không phải là những chiêu thức cùng cấp. Vừa tiếp xúc đã bị phá hủy hoàn toàn, đây là chuyện rất bình thường, huống chi hiện tại Trương Dương đã thuần thục cảnh sử dụng một cách nhuần nhuyễn Phá Thiên kiếm pháp, hoàn toàn đủ trình đột để đạt tới được hiệu quả này.

Chỉ còn lại Hoàng Long Sĩ thật bị Phá Thiên kiếm pháp ngưng tụ tấn công không sao trốn được.

- Rầm rầm.

Tiếng nổ mạnh liên tục vang lên, Hoàng Long Sĩ không chỗ trốn tránh, chỉ có thể dùng năng lượng đối kháng, năng lượng của ông ta không địch được với Phá Thiên kiếm pháp của ngũ tầng, cho nên Phá Thiên kiếm pháp của Trương Dương nhanh chóng phá vỡ năng lượng của Hoàng Long Sĩ, tấn công trên người Hoàng Long Sĩ.

- Vù...

Ngay lúc Phá Thiên kiếm pháp sắp cắt qua chiếc áo choàng đen trên người Hoàng Long Sĩ, Trương Dương quát lạnh một tiếng, huyệt Thái Dương trên cánh tay, gân xanh trướng lên.

Phá Thiên kiếm pháp nóng lên, dừng trước người Hoàng Long Sĩ.

Trương Dương vẫn không quên đây chỉ là một cuộc tỷ thí, hiện giờ Hoàng Long Sĩ hoàn toàn rơi vào thế hạ phong, thua ở chiêu Phá Thiên kiếm pháp, tiếp tục đánh nữa cũng không cần thiết, huống chi áo dài màu đen của ông ta chưa chắc đã có khả năng phòng ngự chắc chắn bằng áo vest của Hoa Phi Thiên, nếu không dừng lại Hoàng Long Sĩ nhất định sẽ bị trọng thương.

Dừng lại ở bước cuối cùng, đây cũng càng khảo nghiệm được sự thuần thục của Trương Dương đối với Phá Thiên kiếm pháp.

Cũng may cuối cùng Phá Thiên kiếm pháp vẫn dừng trước mặt Hoàng Long Sĩ, không tiến thêm một bước, chưa làm Hoàng Long Sĩ bị thương, điều này cũng khiến Trương Dương nhẹ nhàng thở ra.

Đợi lúc toàn bộ kiếm khí uy hiếp của hắn biến mất, Hoàng Long Sĩ liền ngã trên đất, cả người đầm đìa mồ hôi. Sắc mặt đỏ bừng, không ngừng thở hổn hển, một lát sau ông ta ngẩng đầu nhìn về phía Trương Dương bất đắc dĩ nói:

- Tôi nhận thua.

Trương Dương nghe thấy câu này, sự căng thẳng lập tức biến mất, cũng ngã trên đất. Hắn đã thắng nhưng cảm giác cũng không thoải mái lắm.

- Xoạt.

Sương trắng bao phủ bốn phía Trương Dương và Hoàng Long Sĩ lập tức biến mất trên không trung, năng lượng trong lúc chiến đấu của hai người lập tức tiết ra.

Tam đại linh thú lại không có cảm giác gì, nhưng thật khổ cho ba người mặc áo bạc kia, sóng còn thừa trong cuộc chiến đột nhiên nhằm hướng mặt bọn họ, xẹt qua như dao nhỏ, khiến bọn họ vô cùng khó chịu.

Nhưng điều khiến họ khó chịu nhất vẫn là lời nhận thua của Hoàng Long Sĩ.

Không ngờ Hoàng Long Sĩ mà họ luôn nghĩ là tài năng, Hoàng Long Sĩ luôn rất nổi tiếng trong Cục an ninh quốc gia lại thua bởi một người thanh niên hơn 20 tuổi.

- Hoàng huynh, chỉ là ông chưa chiến đấu toàn lực đó thôi, nếu thật sự chiến đấu trong hoàn cảnh một mất một còn, với thực lực hiện tại chưa tới 50% của tôi chắc chắn đã chết rồi.

Trương Dương tuy thắng Hoàng Long Sĩ nhưng trong lòng cũng rất kính nể người đàn ông này, những chiêu mà đối phương sử dụng toàn bộ đều là chiêu thức quân đội tất sát. Chiêu thức quân đội chủ trọng nhất chiêu chi địch, căn bản không phải dùng để luận bàn, chiêu thức quân đội đối kháng với năng lượng của người tu luyện đại viên mãn, uy lực phát ra tuyệt đối không thể khinh thường.

Đây cũng là do Hoàng Long Sĩ chiếu cố hiện tại Trương Dương có thực lực chưa tới 50% thời kì đỉnh cao, cho nên từ đầu đã giữ lại, thủ hạ lưu tình, mới cho Trương Dương có cơ hội xả hơi.

Đến cuối cùng, nếu không phải Trương Dương có Phá Thiên kiếm pháp, dựa vào sự chênh lệch cảnh giới để áp chế đối phương, thì hắn cũng không phải đối thủ của Hoàng Long Sĩ, cho nên cuối cùng Trương Dương dù thắng vẫn nói câu đó với Hoàng Long Sĩ.

Đây cũng không phải là Trương Dương sau khi thắng cố ý khoe khoang, giễu cợt Hoàng Long Sĩ mà đây là hắn nói rất thật.

Hoàng Long Sĩ biết ý của Trương Dương cho nên không tỏ vẻ buồn bã, cười ha hả hai tiếng, sau đó nói với Trương Dương:

- Không phải khiêm tốn, thắng là thắng, thua là thua, Hoàng Long Sĩ tôi cũng không phải không chịu nổi thua.

Hoàng Long Sĩ cười ha hả.

Ngược lại ba người mặc áo bạc kia thì coi lời nói của Trương Dương là sự châm chọc, mặt lộ vẻ không hài lòng, nhìn về phía Trương Dương với ánh mắt rất không thân thiện

- Trước khi cậu và ta luận bàn, thực lực của cậu còn chưa khôi phục thời kì đỉnh cao đúng không?

Hoàng Long Sĩ đột nhiên tắt nụ cười, hỏi một câu.

Trương Dương gật gật đầu, trên thực tế đúng là như vậy.

- Vậy chẳng phải đúng sao,

Hoàng Long Sĩ vỗ mạnh đùi, lớn tiếng nói:

- Nếu cậu mà ở thời kì đỉnh cao thì chắc phải đánh cho tôi gần mất mạng, vậy chẳng phải tôi thua sao? Cuộc tỷ thí này tôi thua đậm, thua tâm phục khẩu phục.

- Tuy nhiên trận chiến này đánh thật vui, cứ cho là thua tôi cũng vẫn rất vui.

Hoàng Long Sĩ rất vui mừng nói.

Còn ba người kia nghe thấy lời của Hoàng Long Sĩ nói thực lực của Trương Dương còn chưa bằng 50% thời kì đỉnh cao, đột nhiên há miệng to, không thể tin được.

Lúc trước thắng thì còn có thể nói là Trương Dương may mắn sử dụng kiếm pháp đánh bại Hoàng Long Sĩ, nhưng Trương Dương chỉ dùng nửa thực lực đánh với một người thực lực đại viên mãn như Hoàng Long Sĩ, cứ cho là thua cũng là tuy bại nhưng vinh, huống chi lại còn thắng Hoàng Long Sĩ.

- Kiếm kỹ này của cậu là của ngũ tầng đúng không?

Hoàng Long Sĩ nghỉ ngơi một hồi, sau đó mở miệng hỏi Trương Dương.

Trương Dương gật gật đầu thành thật trả lời:

- Đúng vậy, kiếm kỹ này tên là Phá Thiên kiếm pháp, là một kiếm kỹ cao cấp tôi ngẫu nhiên có được, cũng là kiếm kỹ của cường nhân ngũ tầng.

- Thật là một thiên tài được ông trời chiếu cố.

Sau khi Hoàng Long Sĩ nhận được câu trả lời, không kìm nổi cám khái một câu, sau đso nhanh chóng nhìn chằm chằm Trương Dương, cao giọng nói:

- Nói thật tôi rất ghen tị với cậu.

- Haha....

Trương Dương trong lúc đánh nhau cũng đã đoán ra lai lịch của Hoàng Long Sĩ có liên quan đến quân đội, lúc này nghe đối phương thẳng thắn nói như vậy hắn không khỏi cười ha hả, trong lúc nhất thời càng thêm có thiện cảm với Hoàng Long Sĩ.

- Tuy nhiên Trương Dương, cậu nhất định phải nghe một câu tôi khuyên.

Hoàng Long Sĩ đột nhiên nghiêm túc nói với Trương Dương.

- Cái gì?

Trước khi cậu đạt tới ngũ tầng, nhất định phải hạn chế sử dụng kỹ năng của ngũ tầng, bằng không sẽ có ảnh hưởng rất khó tưởng tượng đối với việc thăng cấp sau này của cậu.

Hoàng Long Sĩ nghĩ đến lời truyền đạt của người kia, lập tức nói lại, hơn nữa còn sợ Trương Dương không để ý, còn nói thêm một câu.

- Hãy tin tôi, tôi thật sự không lừa cậu.

- Được rồi, tuy nhiên tôi cũng khuyên ông, sau này tìm chúng tôi đừng kiêu ngạo như vậy, cứ bắt chúng tôi phải tìm tới tận cửa gặp các ông.

Trương Dương cười ha hả, trả lời một câu.

- Đó chỉ là một phương pháp ngu ngốc mà thôi, chúng tôi thuộc sự quản lý của quốc gia, phải giữ sự thần bí nhất định, đây cũng không phải chúng tôi cố ý tự cao tự đại.

Hoàng Long Sĩ trợn mắt, ngại ngùng giải thích.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1025)