Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Y Thánh Thủ - Chương 0095

Thần Y Thánh Thủ
Trọn bộ 1025 chương
Chương 0095: Lợi ích thay đổi lớn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1025)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ngay cả nhân viên ở đại sảnh sàn giao dịch cũng ngẩng đầu lên, sửng sờ nhìn Trương Dương.

Mở nhiều kho, kỳ thực cũng làm nhiều rồi, tức là sau khi nhìn thấy thứ gì có khả năng tăng giá thì sẽ dùng hình thức ký quỹ mua trước, sau này thứ đó tăng giá thì sẽ bán ra.

Chỉ cần nộp một số tiền ký quỹ, không cần phải nộp hết khoản tiền, đây cũng là phương pháp dùng tiền hợp lý nhất mà hiện nay Trương Dương có thể nghĩ ra.

Tuy nhiên mấy thứ này, trước đây hắn cũng là nghe mấy bệnh nhân nói, bản thân chưa làm bao giờ, đây cũng là lần đầu tiên của hắn.

Nhân viên chưa kịp phản ứng, Trương Dương ngẩng đầu thoáng nhìn màn hình lớn, chỉ mới một lúc, mà giá của Tam Thất đã hạ xuống một chút, tuy nhiên trong lòng hắn còn sốt ruột hơn.

- Không thể mở nhiều kho sao?

Trương Dương nhíu mày hỏi, kỳ thực mấy ngày này hắn luôn quan sát nơi này, hiểu được quy tắc ở đây, mở nhiều kho có thể được. Dược liệu cũng giao hàng có kỳ hạn, bằng không còn cần mấy trung tâm giao dịch này làm gì.

- Có thể, có thể, ngài chờ một chút, để tôi xem!

Nhân viên kia vội vàng gật đầu, kiểm tra máy tính trước mặt, năm 98, máy tính vẫn chưa hoàn toàn thịnh hành, tuy nhiên cũng có rất nhiều nơi đã bắt đầu sử dụng máy tính, đặc biệt là chứng khoán, thị trường giao hàng kỳ hạn, sớm đã đổi sang dùng máy tính rồi.

- Tam Thất 20 đầu, tiền ký quỹ 20%, có thể mở nhiều kho!

Không lâu sau, nhân viên ngẩng đầu lên, nhẹ giọng nói.

Lúc nói, cô còn đánh giá Trương Dương, ai không biết Tam Thất hai ngày nay đều đang hạ giá, hơn nữa hạ rất nhanh, còn có người nói, một lượng lớn Tam thất đang được vận chuyển từ Vân Nam đến, tam thất có thể tiếp tục hạ giá, không ngờ giờ lại có người mở nhiều kho mua tam thất.

- Vậy thì được, năm trăm ngàn 100 cổ phiếu, tam thất hai mươi đầu, lấy trước 200 cổ phiếu.

Trương Dương gật đầu, có thể mở là tốt rồi, 200 cổ phiếu năm trăm ngàn nhiều kho, tiền ký quỹ chỉ hai trăm ngàn, nhưng hắn có thể giữ được 1 triệu hàng, như vậy coi như có lời.

Còn về tiền bồi thường kéo dài, hắn căn bản chẳng nghĩ đến.

- 200 cổ phiếu năm trăm ngàn, nhiều kho, ngài chờ một chút!

Nhân viên lập tức gật đầu, công việc của họ làm những thứ này, ở đây mấy cuộc giao dịch tiền triệu rất nhiều, nhưng nhiều kho tiền triệu, còn là một chàng thanh niên trẻ thế này thì lại không nhiều.

200 cổ phiếu năm trăm ngàn đã mua xong, giá tam thất 20 đầu đã hơi ổn, nhưng vẫn chưa lên giá.

Nhìn thấy màn hình biến hóa, trong lòng Trương Dương nhẹ nhàng thở ra, giá vẫn chưa lên, các nhà buôn lớn vẫn chưa ra tay, hắn vẫn còn thời gian để tiến hành kế hoạch.

- Tam thấy 30 đầu, mở nhiều kho, năm trăm ngàn 100 cổ phiếu, cũng mua 200 cổ phiếu!

Trương Dương căn bản vẫn chưa rời đi, nói thêm câu nữa, trên tay hắn đã có rất nhiều biên lai, hơn 2 triệu, vừa nãy mới tiêu hai trăm ngàn, giờ vẫn có thể làm tiếp.

- A!

Nhân viên ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn hắn, sau khi sửng sốt chốc lát mới phản ứng lại, lập tức xử lý cho Trương Dương.

Tam thất đã hạ giá như thế, vẫn có người mở nhiều kho, cô cảm thấy người này điên rồi, hoặc là chẳng có chỗ để mà tiêu tiền.

Theo lẽ thường mà nói, sau khi một kiện hàng đến thời hạn giao bị những nhà buôn lớn đầu cơ, trong một khoảng thời gian ngắn không thể nào tăng giá, hoặc trong một thời gian dài luôn hạ giá, lúc này căn bản chẳng ai muốn đụng vào nó.

Mở nhiều kho, không chỉ là chuyện nộp tiền ký quỹ là được, mở nhiều kho, thứ này dù không ở trong tay anh, nhưng sau khi anh đã ký tên, tiền bảo quản cũng không thể thiếu, hơn nữa những hàng hóa mà anh muốn bán cũng không được, thì chỉ có thể thanh lý mà thôi.

Thanh lý, đồng nghĩa tiền ký quỹ của anh biến thành giấy lộ, mất cả chì lẫn chài.

Giá tam thất hiện tại đang giảm, trong thời gian ngắn không ai thấy nó sẽ tăng, cho nên tiền ký quỹ hơi nhiều một chút, tam thất 30 đầu cũng là 20%.

400 cổ phiếu, mỗi 100 cổ phiếu 500 ngàn, tương đương Trương Dương đã mua 2 triệu tiền tam thất, tuy nhiên hắn chỉ phải trả 400 ngàn.

Ngẩng đầu nhìn màn hình lớn, sắc mặt Trương Dương hơi thay đổi.

Giá cả của tam thất 20 đầu đã thay đổi so với lúc nảy, 200 cổ phiếu trong tay Trương Dương giờ đã tăng giá được một hào rồi.

Điều này chứng tỏ, đã bắt đầu có người tham dự vào, hơn nữa còn là một khoản tiền lớn, chắc chắn nhiều hơn so với Trương Dương.

- Tam thất 20 đầu, năm trăm ngàn 100 cổ phiếu, 400 cổ phiếu, nhanh!

Trương Dương lập tức phân phó, nhân viên công tác thoáng sửng sốt, nhìn biên lai trong tay Trương Dương, tuy nghi ngờ, nhưng vẫn làm cho hắn.

Sau khi mua xong 400 cổ phiếu nhiều kho này, giá tam thất lại thay đổi một lần nữa, lần này tăng thêm 2 hào.

- Tam thất 20 đầu, năm trăm ngàn 100 cổ phiếu, tam thất 30 đầu, cũng năm trăm ngàn 100 cổ phiếu, 800 cổ phiếu!

Trương Dương quay đầu lại, hắn biết tiền của mình không thể nào tạo nên thay đổi đến như vậy, cùng lắm chỉ tăng được một chút, có thể tạo ra thay đổi lớn như vậy, chứng tỏ lúc này đang có một khoản tài chính khác đang được đưa vào, hơn nữa, còn được đưa vào rất nhanh.

Điều này đối với Trương Dương mà nói, chính là thời khắc để vơ vét, đương nhiên hắn phải khẩn trương.

Hai thứ, mỗi thứ 800 cổ phiếu, mỗi 100 cổ phiếu 500 ngàn, nhân viên công tác không thể nhận hóa đơn quá 1 triệu, nhưng một lượng hóa đơn bán khống lớn như vậy, anh ta thật sự chưa từng nhận nhiều như vậy.

Nhập vào tám triệu, tam thất 20 đầu, còn tam thất 30 đầu đều đang tăng, lần này tăng rất nhanh, đã khiến cho vài người xung quanh chú ý.

Tuy nhiên mọi người đều chỉ nhìn hoặc thảo luận, không ai có hành động thực tế cả.

Hai ngày nay giá tam thất rớt mạnh, khiến bọn họ hơi sợ, không dám tùy tiện tiến vào.

Một tiếng sau, Trương Dương cầm một xáp thủ tục ký quỹ, ngồi ở đại sảnh nghỉ ngơi, người trong đại sảnh thảo luận ngày càng nhiều, tiếng nghị luận ngày càng lớn.

Trước đây giá tam thất liên tục giảm, hôm nay đột nhiên ngược lại, phiên giao dịch mới bắt đầu được một tiếng, mà lại tăng lên rồi, điều này làm nhiều người xem mà chẳng hiểu ra làm sao.

Chỉ có mình Trương Dương là hiểu rõ, các nhà đầu tư lớn đã thực sự tham gia vào, hắn lựa chọn thời cơ tốt nhất.

Các nhà cái đã vào, bọn họ sẽ không ngừng lại, không đạt được mục đích sẽ không bỉ qua, cuồng tam thất cũng chính thức được trình diễn rồi.

Chưa đến 11h, Tô Triển Đào và Ngô Thắng đã trở về, trên mặt hai người không chút vui vẻ, ngược lại còn có chút uể oải.

- Trương Dương, chúng tôi về rồi đây, không thể thu mua được năm trăm ngàn hàng, chỉ mua được hai trăm ngàn thôi!

Vẫn chưa ngồi xuống, Tô Triển Đào đã nói với Trương Dương, giọng nói vô cùng uể oải.

Lúc mới đầu, bọn họ ôm tâm thái thoải mái đi thu mua tam thất, dù sao hai ngày nay tam thất cũng hạ giá, không ai dám thu mua, lúc này thu mua, đương nhiên muốn bao nhiêu được bấy nhiêu.

Nhưng sự thật lại không như những gì họ vẫn nghĩ, lúc họ mua hàng, đột nhiên xuất hiện một đám người khác cũng thu mua hàng, hơn nữa còn đưa ra giá thu mua cao hơn bọn họ.

Đám người này dù giá nào cũng mua cả, khiến cho giá cả tam thất trong chợ tăng lên, chợ không phải là đại sảnh giao dịch, nơi này không có bảng tăng giảm, chỉ có người mua, có người bán, mấy ngày nay người bán hàng đều rầu rĩ vì không bán được hàng, có người mua tự nhiên họ sẽ tung ra lượng hàng lớn.

- Tôi hiểu, ngồi xuống nghỉ chút đi!

Trương Dương mỉm cười lắc đầu, Tô Triển Đào càng lộ vẻ uể oải, nói:

- Cậu không biết đâu, bên ngoài tam thất bắt đầu tăng rồi, đúng là kỳ lạ, nói giảm thì giảm, nói tăng thì tăng! -

Tam thất bên ngoài, làm anh ta cảm thấy khó hiểu, anh ta làm dược phẩm một năm nay, biết giá cả của nhiều loại thuốc không cố định, nhưng bất động thế này, thì anh chưa bao giờ trải qua.

Còn Ngô Thắng, anh ta cảm thấy có gì đó không đúng, dù sao gã cũng là người cũ, sự biến động quy mô lớn thế này chưa từng xuất hiện, tuy nhiên gã cũng cảm thấy, thông tin trước đây các nhà cái xuất hàng ra gây hạ giá là không đúng.

Dù sao gã cũng là người cũ, đáng tiếc gã chỉ có cảm giác, cụ thể thế nào cũng không hiểu, cũng không biết vì sao lại như thế.

- 200 ngàn thì 200 ngàn, yên tâm đi, có những cái này ở đây, chúng ta không chịu thiệt đâu!

Trương Dương vỗ vỗ túi, cười ha hả nói, ánh mắt Tô Triển Đào sáng ngời, nhận chiếc túi từ tay Trương Dương.

- Nhiều kho, toàn là nhiều kho à?

Chỉ mới nhìn qua, Tô Triển Đào liền kinh hãi kêu lên, cũng may anh ta còn chút đúng mực, giọng cũng không lớn lắm.

Tô Triển Đào tuổi không lớn lắm, nhưng ít ra cũng kinh doanh được một năm, biết nhiều kho có ý nghĩa là gì, nhưng nhiều như vậy, không phải là người có sức quyết đoán nhất định, ai dám làm như vậy.

Ngô Thắng cũng ngẩn người, nhiều như thế mà toàn là nhiều kho, điều này đồng nghĩa Trương Dương hoàn toàn tin tưởng giá nhất định sẽ tăng, giả như không thể tăng, hoặc giảm, đến lúc đó họ tuyệt đối sẽ mất cả chì lẫn chài.

Thu hàng ở bên ngoài, giá giảm ít nhất còn có thể bán đi. Ở đây, chỉ cần giảm một số nhất định, là đã khiến anh phải bán tháo rồi, đến lúc đó anh sẽ chẳng còn gì nữa.

Mạo hiểm hơn ngoài kia nhiều.

- Đúng vậy, đi thôi, tiền của hai người mai lại đi thu mua tiếp, sau khi mua hết thì chúng ta chờ thu hoạch cuối cùng!

Trương Dương cười, tâm tình của hắn thật sự rất tốt.

Toàn bộ tiền của hắn hôm nay đều mở kho hết rồi, hai triệu bảy, tương đương với hơn mười triệu tam thất, hôm nay tam thất tăng như vậy, chắc chắn là có người đứng thúc sau lưng, 10 triệu, có thể thúc đẩy giá của một vật phẩm nào đó tăng lên, nhưng không thể nào tăng đến mức độ đó.

Làm xong những thứ này, Trương Dương nhẹ nhàng thở ra, hôm nay hắn may mắn xuống tay sớm, mua sớm, bằng không nhìn tốc độ tăng này, do dự một chút là không thể mua được rồi.

Mua muộn một chút, đối với Trương Dương mà nói có thể là tổn thất một khoản tiền.

Hiện nay, cái gì nên làm, hắn đã làm xong hết rồi, thu hoạch thế nào, hoàn toàn xem sự phát triển có giống với kiếp trước không đã.

Đầu cơ hơn 2 triệu, khiến Tô Triển Đào vô cùng lo lắng, anh ta cho rằng lần này mình chơi lớn quá rồi, không ngờ Trương Dương còn chơi lớn hơn anh ta, vượt quá sức tưởng tượng của anh ta.

Lúc trước, Trương Dương cũng không nói anh ta phải làm nhiều, bằng không anh ta làm gì có tâm trí mà chạy ra ngoài thu mua.

Lần làm ăn này nếu có thể kiếm tiền như Trương Dương nói, vậy lần kiếm tiền này không ít đâu, rốt cuộc có thể kiếm được bao nhiêu, anh ta cũng không dám tưởng tượng.

Trưa, mấy người quay lại khách sạn, buổi chiều Trương Dương không ra ngoài, chỉ điền giá mới nhất vào bảng biểu dán trên tường, kiếp trước hắn nhớ rõ nhất là giá cả, hắn phải dùng bảng này, để lựa chọn cơ hội tung hàng thích hợp nhất cho mình.

Lợi nhuận thay đổi lớn nhất, không chỉ mấy thương nhân kia hiểu, một bác sĩ như Trương Dương cũng có thể hiểu.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1025)