← Ch.0095 | Ch.0097 → |
- Trương Dương, cậu biết không, hôm nay còn điên hơn, tam thất cứ năm phút lại tăng giá, chợ, trung tâm giao dịch hiện nay, chỗ nào cũng loạn cả lên rồi!
Sáng hôm sau, Tô Triển Đào đi ra ngoài dạo liền chạy trở về, lần này còn kích động hơn so với lần trước.
Anh ta chẳng cách nào không kích động được, thu mua tam thất ở chợ đã trở nên khó khăn, anh ta và Ngô Thắng kiếm vài cửa hàng, cuối cùng chỉ thu mua được bảy, tám chục ngàn tam thất, giá lại cao hơn nhiều so với hôm qua.
Còn bên đại sảnh sàn giao dịch, càng khiến người ta phải mở to mắt.
Chẳng ai ngờ rằng, tam thất giảm giá liên tục mấy ngày, phiên giao dịch hôm nay vừa mới bắt đầu đã 5 phút tăng giá một lần, tăng giá liên tục hai ngày, điều này khiến cho nhiều người phải gãi đầu.
Theo như những gì họ phán đoán trước đây, giá tam thất tăng trước đây là do nhà nhỏ làm, hiện giờ nhà cái đã lui, cho nên mới dẫn đến sụt giảm của tam thất, nhưng không ai ngờ tam thất lại tăng giá như vậy, hơn nữa xu hướng tăng lại mãnh liệt như vậy.
- Tôi biết, nếu khó thu mua thì đừng thu mua nữa, trên tay đã có số cổ phiếu rồi, đủ để đảm bảo thắng lợi lần này của chúng ta!
Trương Dương khẽ mỉm cười, lại đi đến bảng biếu bên tường đánh dấu giá cả hôm nay.
Xu thế giá cả này rất quan trọng với hắn, tất cả những gì hắn còn nhớ chỉ là giá cả ở kiếp trước, nhưng không nhớ rõ là ngày nào, hơn nữa những giá cả này không đầy đủ, hắn chỉ có thể thông qua trí nhớ của kiếp trước, tổng hợp tình hình hiện tại, để đưa ra phán đoán chính xác.
- Đúng, những cổ phiếu này, đều là vàng đấy!
Nhắc đến việc Trương Dương mua cổ phiếu, ánh mắt Tô Triển Đào lại sáng lên, hôm nay đã tăng giá, cộng thêm Trương Dương mua từ sớm, cũng có thể nói, hơn hai triệu cổ phiếu ký quỹ trong tay họ, đã kiếm thêm được 10% rồi.
Hơn hai triệu hôm qua chỉ là tiền ký quỹ, giá trị hàng hóa trên thực tế là hơn 10 triệu, nghĩa là trong vòng 1 ngày, bọn họ đã kiếm được hơn 1 triệu rồi.
Lúc này, Tô Triển Đào càng phục Trương Dương, anh ta còn trách, sao không mua sớm một chút, thế nào nói là một ngày còn kiếm được nhiều tiền hơn 20 người, giờ anh ta mới hiểu, Trương Dương căn bản chẳng thèm để ý đến chút tiền nhỏ, đây mới thực sự là kiếm tiền.
Huống chi, nếu thực sự mua sớm như anh ta nghĩ, chưa chắc đã có thể kiếm được tiền, có thể không bồi thường tiền đã là tốt lắm rồi.
- Được, tôi nghỉ ngơi trước, hôm nay chắc sẽ không có chuyện gì nữa đâu, anh có thể làm việc của mình rồi!
Trương Dương khẽ mỉm cười, hôm nay đã tăng lên, giá cả cũng cố định rồi.
Hơn nữa việc tăng giá hôm nay, càng làm hắn tin chắc là các nhà cái lớn đã thực sự nhúng tay vào, cái bây giờ hắn cần làm, là theo bước chân của nhà cái, đợi thời cơ thích hợp nhất, đem toàn bộ hàng xuất ra, kiếm một khoản tiền.
- Đừng, cậu đi nghỉ trước đi, tôi ngồi ở đây được rồi, ở đây tôi đâu có việc gì đâu, mà cũng chẳng có tâm tư đâu mà đi làm chuyện khác!
Tô Triển Đào lập tức lắc đầu, những gì anh ta nói đều là sự thật, sau khi thấy tam thất ở chợ giá tăng mạnh, căn bản là anh ta chẳng có tâm tư để quản chuyện gì khác nữa.
- Được rồi, tùy anh vậy!
Trương Dương khẽ mỉm cười, không để ý đến Tô Triển Đào, tự mình nhắm mắt nghỉ ngơi.
Nói là nghỉ ngơi, kỳ thật hắn đang tu luyện, mấy ngày nay vì phải thường xuyên ra ngoài, có thời gian hắn đều tu luyện khí công tổ truyền, mấy ngày tu luyện, khiến hắn cảm thấy có tiến bộ rõ rệt.
Trương Dương còn đang nghĩ, lần sau khởi động hệ thống, có lẽ điểm khí công Trương gia của hắn chắc là tăng lên một chút, không biết là tăng lên bao nhiêu.
Ngoài ta, Trương Dương phát hiện, tốc độ tu luyện hiện nay nhanh hơn kiếp trước nhiều, gần như nhanh gấp đôi, chuyện này hắn nghĩ đã lâu mà vẫn không hiểu.
Những chuyện nghĩ mãi không ra, hắn cũng không nghĩ nữa, dù sao tu luyện nhanh hơn đối với hắn chẳng có gì không tốt, căn cứ theo tốc độ này, hắn có thể nhanh chóng đạt được trạng thái như kiếp trước.
Ở một tòa nhà lớn cách khách sạn không xa, một thanh niên vội vàng bước vào một phòng làm việc lớn, bên trong có rất nhiều người đang ngồi.
- Ông chủ, đã điều tra xong!
Người thanh niên bước thẳng đến vị trí đầu não, cúi đầu nói với một người đàn ông trung niên.
Người đàn ông này đeo kính gọng vàng, thoạt nhìn mới hơn 40 tuổi, rất có khí chất, y gật đầu với chàng thanh niên, chàng thanh niên lập tức nói:
- Tài khoản mở nhiều kho lúc nãy, vốn mang danh nghĩa của một người tên Tô Triển Đào, Tô Triển Đào rất trẻ, năm nay mới 24 tuổi, trước đây kinh doanh bán sỉ bán lẻ, sau đó cung cấp cho bệnh viện, quy mô nhiều nhất chỉ vài trăm ngàn!
Người đàn ông trung niên đeo kính gọng vàng kia đột nhiên nhíu nhíu mày, chàng thanh niên lập tức ngừng nói.
- Nói tiếp!
- Vâng, chúng tôi đã điều tra lai lịch của Tô Triển Đào, phát hiện anh ta là người của Tô gia, là cháu trai của Tô Thiệu Hoa, hôm qua sau khi mua xong cổ phiếu ký quỹ 2 triệu 7, hôm nay không có động tĩnh gì cả!
Chàng thanh niên này từ từ báo cáo, nói đến đây thì dừng lại, đợi người đàn ông trung niên kính gọng vàng dặn dò.
- Người của Tô gia?
Người đàn ông kính gọng vàng càng nhíu mày, ngón tay nhè nhẹ gõ bàn, bốn chứ người củaTô gia rõ ràng rất có phân lượng, trên mặt y có chút ngưng trọng, dường như e dè gì đó.
- Tô gia luôn làm bên công thương nghiệp, sao đột nhiên cũng chuyển sang kỳ hạn giao hàng, còn là trung dược nữa?
Một gã đàn ông trung niên mập mạp ngồi cạnh kính gọng vàng nói, người đàn ông mập mạp này họ Ngưu, mọi người đều gọi ông là Ngưu béo, tuy nhiên đừng xem thường ông, ông là một đại phú hào trong tay có vài trăm triệu đấy.
- Cái này cũng không nói chắc được, Tô Thiệu Hoa dã tâm rất lớn, nói không chừng đã nghe được phong thanh gì đó, cho nên mới phái cháu trai ông ta tới đánh tiên phong!
Người ngồi cạnh Ngưu mập cũng nói, mặt của ông này rất đen, trên mặt còn có một nốt ruồi đen, nốt ruồi rất lớn, thoạt nhìn có chút khủng bố.
Người đàn ông có nốt ruồi tên Triệu Chí, cũng như Ngưu mập, là một triệu phú, hơn nữa còn là người Tiêu Ấp.
- Còn phát hiện gì khác không?
Kính gọng vàng lại hỏi, chàng thnah niên suy nghĩ, nói tiếp:
- Chúng tôi đã sai người đến trung tâm giao dịch kiểm tra tài khoản cả nhân của Tô Triển Đào, chỉ có hơn ba triệu, ngày hôm qua hầu hết số tiền này đã được hắn mua cổ phiếu ký quỹ rồi!
- Chỉ có hơn ba triệu? Được rồi, tôi biết rồi, tiếp tục theo dõi anh ta, có tin tức gì mới thì báo cáo cho tôi!
Kính gọng vàng hơi sững sờ, lập tức gật gật đầu, chàng thanh niên lập tức bước ra ngoài.
- Lão Kim, chuyện Tô gia nhảy vào, anh thấy thế nào?
Ngưu mập trên mặt có chút lo lắng, thế lực Tô gia so với họ mạnh hơn, hơn nữa Tô gia có hai cán bộ cao cấp, tuyệt đối họ không thể nào so được.
- Lo lắng cái gì, Tô Gia nhảy vào chưa chắc đã là chuyện xấu, người thực sự có kinh nghiệm làm giao hàng kỳ hạn là chúng ta, hơn nữa, lần này chưa chắc đã là ý của bản thân Trần Thiên Hòa, chúng ta nên làm thế nào thì cứ làm thế ấy, theo kế hoạch ban đầu mà làm!
Kính gọng vàng khẽ mỉm cười, trên mặt còn mang theo nụ cười thần bí, Ngưu mập và Triệu Chí ngồi cạnh đều ngây người, chậm rãi gật đầu.
Ba người này, chính là những nhà cái đứng sau vụ lăng xê tam thất, tin tức một lượng hàng lớn chuyển từ Vân Nam đến là do họ tung ra, bọn họ tụ tập lại, cũng để chuẩn bị cho việc này.
Đặc biệt thông qua bộ phận khí tượng, biết được năm nay hạn hán sẽ kéo dài rất lâu, họ càng kiên trì thực hiện phương pháp này, ba người, chuẩn bị số vốn hơn 1 tỷ đồng, chuẩn bị kiếm tiền một phen.
Giá tam thất tăng trước kia, là do họ đứng sau tác động, khi giá tam thất giảm cũng vậy, giá tam thất giảm mạnh như thế là cũng nhờ vào công lao của bọn họ, đến khi giá giảm mức thấp nhất, họ mới tiến vào để đảm bảo thu được món lợi lớn nhất.
Tất cả những điều này hầu như không khác những gì Trương Dương dự đoán, nhưng bọn họ không ngờ rằng, bọn họ vẫn chưa rót tiền vào, đã có người rót vào 10 triệu cổ phiếu ký quỹ, lúc đó thực sự bọn họ đã bị dọa thót tim.
Bọn họ cho rằng, có nhà cái lớn nào khác cũng nhắm vào tam thất như bọn họ.
Đối với những nhà cái mà nói, điều kiêng kỵ nhất là ngồi cùng với nhà cái khác, đặc biệt là người mà mình không biết, nếu người khác biết rõ họ, còn họ không biết gì về đối thủ, từ nhà cái bọn họ có thể trở thành kẻ thua, mà còn thua rất thảm hại.
Tuy nhiên bọn họ đã lên kế hoạch lâu như vậy, ban đầu còn phải làm rất nhiều việc, không thể nào dừng lại được, biết rõ có người tiến vào, họ cũng chỉ có thể ngồi nhìn đồng thời điều tra xem là ai đã rót vốn vào trước.
Cũng chính vì như vậy, hôm qua họ mới thay đổi kế hoạch một chút, tốc độ nhập hàng nhanh hơn, kế hoạch cũ buổi chiều tăng giá tam thất, họ phải ép thành buổi sáng.
Hôm nay cũng vậy, bọn họ lo lắng người ngoài lại vào làm loạn, phải gia tăng tốc độ, mới có chuyện tam thấy 5 phút tăng giá một lần.
Một ngày nữa lại trôi qua rất nhanh, buổi chiều Tô Triển Đào lại ra chợ, tam thất là vấn đề được bàn tán nhiều nhất ngoài chợ lúc này, mấy ngày qua giá cả tam thất biến động quá lớn, tăng nhanh giảm nhanh, khiến nhiều người chẳng hiểu ra sao cả.
Còn mấy người phải bồi thường khoản tiền lớn thì khóc rống lên, nếu bọn họ có thể kiên trì thêm chút nữa, muộn thêm vài ngày nữa thì sẽ không phải bồi thường nhiều như thế, thậm chí có thể còn không cần phải bồi thường.
Tuy nhiên thị trường hàng hóa kỳ hạn là như vậy, muốn kiếm tiền, phải chuẩn bị cho được tiền bồi thường trước, phiêu lưu của ngành này kỳ thực quá lớn.
Ngày hôm sau, Trương Dương vẫn ở khách sạn, lần này Tô Triển Đào chạy về nhanh hơn.
Tam thất tiếp tục tăng giá, tăng giá ba ngày liên tục, tam thất 20 đầu trên thị trường lúc này thậm chí đã tăng về giá ban đầu 40 tệ, nhưng đủ khiến cho những người đang giữ nguồn cung cấp tam thất trong tay ưu sầu rồi.
Lúc trước tam thất rớt giá mạnh, làm họ sợ, giờ thì lại tăng điên cuồng, bọn họ không biết nên xuất hàng ra thì tốt hay không xuất hàng ra thì tốt.
Lúc này xuất ra, họ sợ giá cả tam thất còn tăng nữa, giờ nếu xuất tam thất thì nghĩa là sau này giá tăng, họ chỉ có thể giương mắt hối hận.
Nhưng nếu giờ không xuất ra, sợ giá tam thất lại như trước đây, lại hạ điên cuồng, đến lúc đó có muốn xuất ra cũng không xuất được, đến lúc đó không kiếm được tiền, mà phải xem phải bồi thường bao nhiêu.
Vài người quyết đoán, nghiến răng kiên trì, không xuất hàng, nhưng vài người nhát gan, sớm đã bán hàng ra rồi, ít nhất như vậy thì họ không cần phải lo lắng gì nữa.
Ngày hôm nay, kính gọng vàng thở ra, Tô Triển Đào sau khi mua 10 triệu cổ phiếu quỹ thì không có động tĩnh gì nữa, họ lại kiểm tra, bản thân Tô Triển Đào đang thu ít hàng lẽ, điều này đủ chứng minh, hành vi của Tô Triển Đào lần này là hành động cá nhân, không có Tô Thiệu Hoa đứng sau ủng hộ.
Đã không có Tô Thiệu Hoa, bọn họ cũng chẳng sợ gì nữa, 10 triệu cổ phiếu ký quỹ của Tô Triển Đào đối với họ chẳng ảnh hưởng gì lớn, chỉ có thể nói thằng nhãi này may mắn, mua được lúc giá thấp, sau này chỉ càn đợi cơ hội thích hợp bán ra là có thể kiếm được tiền rồi, còn kiếm được nhiều hay ít, hoàn toàn dựa vào may mắn của tên nhãi này.
← Ch. 0095 | Ch. 0097 → |