← Ch.059 | Ch.061 → |
Bạo Lực lùi lại mấy bước. Mỗi một bước của y làm cho lớp đá dưới chân rạn nứt. Sắc mặt gã cứng đờ, gần như biến thành màu đỏ sậm. Hai mắt mở to mà nhìn."Tốc độ và lực lượng thật khủng khiếp!" Bạo Lực cố gắng nhịn cơn đau mà lui lại. Hai tay hắn nắm thành quyền, tỏa ra ánh sáng màu vàng nhạt. Quyền trái đánh thẳng vào lưng Lôi Cương còn quyền phải thì đánh vào ngực hắn.
Lôi Cương không kịp ngăn cản bởi hai tay của Bạo Lực giống như tia chớp đánh lên người, khiến cho hắn cảm thấy đau đớn. Khí huyết trong cơ thể sôi lên, yết hầu ngòn ngọt, suýt chút nữa thì phun ra một ngụm máu tươi. Sắc mặt hắn tái nhợt, vung tay phải đánh thẳng vào ngực Bạo Lực như một tia chớp. Đồng thời hắn lui lại vài bước rồi dừng lại, hít một hơi thật sâu cố gắng nuốt máu tươi đang trào lên đến cổ xuống.
- Lực lương thân thể thật khủng khiếp. Lôi Cương! Cuối cùng thì ngươi còn bao nhiêu thứ khiến người ta phải kinh ngạc đây? Tại sao ngươi có thể dùng thân thể mà chống lại người của Lực chi nhất tộc?
Ma Vân nhìn hai người trên lôi đài mà thầm nghĩ trong lòng.
Trên vách đá, Cuồng Chiến thốt lên một tiếng kinh ngạc. Thân thể của Bạo Lực thế nào, Cuồng Chiến biết rất rõ. Chưa tới hai mươi ba nhưng thân thể gã đã gần đạt tới nhị phẩm. Có thể nói trong cả Lực chi nhất tộc cũng vô cùng hiếm thấy. Vì vậy mà Bạo Lực trở thành đệ tử quan môn của Cuồng Chiến. Lần đại hội giao lưu này, Cuồng Chiến cho rằng vị trí số một ngoài Bạo Lực ra không còn ai hơn được. Vậy mà lúc này, Kiếm Cương môn lại có một người có được thân thể có thể chống lại Bạo Lực? Sao có thể như vậy? Chẳng lẽ hắn cũng tu luyện Thể Tu quyết? Cuồng Chiến nghĩ tới đây, sắc mặt thay đổi liên tục. Lực chi nhất tộc có thể đứng trên Trung Xu giới, nguyên nhân chính là nhờ Thể Tu quyết. Đó là một loại pháp quyết độc nhất vô nhị khiến cho Lực chi nhất tộc vô cùng dũng mãnh. Mà lúc này, lại xuất hiện thêm một người có thể tu luyện Thể Tu quyết nhưng lại không phải là tộc nhân thì trong lòng Cuồng Chiến nghĩ gì cũng có thể biết. Đôi mắt hổ của lão lập tức tràn ngập sát khí...
Gương mặt hồng hào của Ngự Kiếm cũng không giấu được sự kinh ngạc mà nhìn về phía Lôi Cương đang đánh đấm với Bạo Lực. Sau đó, Ngự Kiếm hơi nhìn về phía Tử Vận. Chẳng lẽ... là do nàng giúp? Đối với thân phận của Tử Vận, Ngự Kiếm cũng không biết rõ lắm, chỉ biết rằng nàng có thân phân vô cùng cao quý. Thậm chí còn không phải là người của Trung Xu giới.
Thân thể của Cương Tu giả mặc dù mạnh hơn người tu đạo nhưng cũng không thể nào bằng được với thể tu của Lực chi nhất tộc. Đây là điều mà tất cả mọi người trên Trung Xu giới đều biết. Vì vậy mà biểu hiện của Lôi Cương khiến cho mọi người vô cùng kinh ngạc. Tất nhiên, bọn họ không biết rằng Lôi Cương cũng tu luyện thể tu.
Sắc mặt Bạo Lực tái nhợt, nhưng cũng không có trào màu tươi. Y chớp chớp mắt nhìn Lôi Cương mà nói:
- Được lắm! Thân thể của ngươi khiến cho ta phải kinh ngạc.
Một đòn của y có sức phá hoại thế nào, Bạo Lực biết rất rõ. Cả hai nắm tay cùng đánh lên người Lôi Cương mà chút máu tươi cũng không trào ra thì mức độ phòng ngự có lẽ còn mạnh hơn cả hắn.
Lôi Cương thở ra một hơi, nghiêm túc nhìn Bạo Lực. Thân thể hắn bắt đầu khởi động, nội kình màu vàng liên tục xuyên qua trong cơ thể làm vang lên những tiếng nổ lụp bụp. Thân thể vốn thu liễm của Lôi Cương từ từ nở ra, chẳng kém với Bạo Lực bao nhiêu.
Bạo Lực khiếp sợ nhìn trang phục của Lôi Cương từ tù không chịu được mà nổ tung, để lộ ra thân thể không hề thua kém gì y.
Cả đám đệ tử không thể tin được thân hình của Lôi Cương đột nhiên thay đổi như vậy.
- Nội kình? Sao lại có thể như vậy?
Cuồng Chiến đứng bật dậy, nhìn Lôi Cương chằm chằm. Trong đôi mắt khiếp sợ của lão thoáng hiện lên sát khí. Suy nghĩ đầu tiên của Cuồng Chiến đó là Thể Tu quyết chẳng lẽ lộ bí mật? Các vị tông chủ đều kinh ngạc mà nhìn Ngự Kiếm, thầm hỏi chẳng lẽ Kiếm Cương môn cũng có pháp quyết tu luyện thân thể? Tử Vận chớp chớp đôi mắt đẹp, nhìn Lôi Cương chằm chằm không biết đang nghĩ gì.
- Chẳng phải nghe đồn Lực chi nhất tộc không có phản đồ sao? Khà khà... Nếu bí quyết tu luyện của Lực chi nhất tộc bị lộ thì... Khà khà...
Tông chủ Tu Ma của Ma Luyện môn nở nụ cười âm trầm, vui sướng khi thấy người khác gặp họa. Câu nói của lão càng khiến cho Cuồng Chiến trở nên nặng nề. Trong vô số năm qua, Lực Chi nhất tộc có thể chen vào trong số bảy đại môn phái thì một phần lớn là nhờ Thể Tu quyết. Nếu truyền ra ngoài để cho Cương Tu giả và người tu đạo tu luyện thì Lực chi nhất tộc chắc chắn sẽ bị xuống dốc.
- Chết! Hắn nhất định phải chết.
Cuồng Chiến thốt lên một cách âm độc. Ánh mắt lão lạnh như băng nhìn về phía Ngự Kiếm mà nói:
- Ngự Kiếm lão nhi. Ngươi có gì để nói không?
Ngự Kiếm thầm kêu không ổn. Sự bá đạo và cuồng vọng của Cuồng Chiến ai cũng biết, chỉ cần một lời không hợp là sẵn sàng đại khai sát giới. Trừng mắt nhìn Tu Ma một cái, Ngự Kiếm lên tiếng:
- Đợi bổn tông hỏi rồi sẽ trả lời cho ngươi.
Tới lúc này, Cuồng Chiến mới bớt giận, từ từ ngồi xuống. Nhưng đôi mắt hổ vẫn nhìn về phía Lôi Cương như sợ hắn sẽ biến mất.
Tử Vận hơi nhíu mày, trong mắt lóe lên một tia sáng.
Bí quyết quả mỗi một môn phái không thể lộ ra ngoài mà chỉ có đệ tử tài năng ở trong tông mới được tu luyện. Nếu như bị tiết lộ vậy thì cả tông môn đó sẽ dốc hết lực lượng ra mà truy tìm. Nếu Thể Tu quyết bị lộ thì đúng là mang tính hủy diệt với Lực chi nhất tộc.
Bạo Lực khiếp sợ nhìn Lôi Cương chằm chằm mà kêu lên:
- Lôi Cương! Làm sao mà ngươi lại có được nội kình?
Lôi Cương kinh ngạc nhìn Bạo Lực rồi nios:
- Ừm! Ta tu luyện thân thể từ nhỏ rồi tu luyện được nội kình. Chuyện này có gì không ổn hay sao?
Sắc mặt Bạo Lực có chút quái dị. Chẳng qua trong lòng y cảm thấy thoải mái hơn. Nếu như Lôi Cương không có nội kình mà thân thể có thể đạt được như thế này thì chẳng khác nào đánh vào lòng tinh của Bạo Lực. Vì vậy sau khi biết Lôi Cương cũng tu luyện thân thể, Bạo Lực cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Gã cười nhạt nói:
- Mặc kệ! Đánh trước rồi nói.
Nói xong, thân mình Bạo Lực chợt hóa thành một tia sáng đen mà lao về phía Lôi Cương.
Y vung quyền đánh thẳng tới ngực của Lôi Cương. Đối diện với một quyền đó, nét mặt Lôi Cương hết sức nghiêm túc nghiêng sang một bên. Tay phải giống như một cái gọng kìm, chộp lấy tay phải của Bạo Lực. Tay trái đấm thẳng lên ngực của Bạo Lực.
"Bụp..." Một tiếng nổ vang lên trên người Bạo Lực. Nhưng Lôi Cương cũng không dừng lại, đầu gối đột nhiên thúc thẳng vào bụng đối phương, khuỷu tay trái trong nháy mắt đánh thẳng vào vai trái của y. Tới lúc này, khổ luyện bao nhiêu năm qua đã phát huy hiệu quả. Bạo Lực giống như biến thành một cây đại thụ để mặc cho Lôi Cương thoải mái giải phóng lực lượng cơ thể.
"Hây!" Trán Bạo Lực nổi đầy gân xanh. Gã bất chấp đau đớn, giáng thẳng hai nắm đấm vào bụng Lôi Cương.
"Oành!" Một tiếng động vang lên, Lôi Cương bị hai nắm đấm của Bạo Lực đẩy lùi lại vài bước.
Một ngụm máu tươi không nhịn nổi chợt tràn ra nơi khóe miệng. Ánh mắt Lôi Cương như một con sói nhìn Bạo Lực chằm chằm. Đột nhiên hắn lại di chuyển. Mà lúc này, khóe miệng Bạo Lực cũng có máu tươi, ánh mắt vô cùng nghiêm túc nhìn Lôi Cương đang tấn tông đến. Nắm tay phải của gã cũng tỏa ra ánh sáng màu vàng nhạt, nghênh đón một quyền của Lôi Cương.
"Oành..." Một tiếng nổ lớn vang lên. Kết giới bao phủ lôi đài chợt xuất hiện những gợn sóng.
Gương mặt Ma Vân giật giật mấy cái, ánh mắt nóng bỏng hừng hực ý chí chiến đấu. Hai người đó giao chiến, mặc dù không có nhiều thứ đẹp mắt nhưng lực lượng thì thật là khủng bố.
- Thân thể của tên tiểu tử Lôi Cương tại sao lại khủng bố như vậy?
Đan Thần ngơ ngác nhìn hai người đang đánh trên lôi đài mà lẩm bẩm nói. Gương mặt lạnh lùng của Luyện Hư cũng không giấu được sự kinh ngạc. Trong ánh mắt của y xuất hiện một thứ ý chí chiến đấu.
- Phù... Đã lâu không bị thương. Lôi Cương! Cho dù ngươi có pháp quyết tu luyện thân thể thế nào, ngươi cũng làm ta kính nể.
Bạo Lực nhìn Lôi Cương chằm chằm mà thấp giọng nói.
Lôi Cương lau máu tươi nơi khóe miệng, lên tiếng:
- Tiếp tục.
Trong nháy mắt, tốc độ của Lôi Cương bùng nổ, hóa thành một đạo ảo ảnh, thoáng hiện sau lưng Bạo Lực mà đánh ra một quyền.
- Cuồng Thần chiến pháp thuẫn.
Bạo Lực không kịp ngăn cản liền hét to một tiếng. Pháp quyết chiến đấu độc môn của Lực chi nhất tộc liền được thi triển. Âm thanh của Bạo Lực vừa dứt, ánh sáng màu vàng quanh người trong nháy mắt ngưng tụ lại thành một cái kết giới phòng ngự màu vàng nhạt.
"Oành..." Lôi Cương lui lại mấy bước, gương mặt hoàn toàn kinh hãi. Bản thân hắn đánh một quyền lên kết giới liền bị dội ngược trở lại.
- Xuất ra thực lực thực sự của ngươi đi. Nếu chỉ dựa vào lực lượng thân thể, nếu ngươi không đạt tới tam phẩm thì không thể đánh tan được thuẫn phòng ngự của ta.
Bạo Lực xoay người nhìn Lôi Cương đang kinh hãi mà lên tiếng. Một thanh chiến phủ màu đen chợt xuất hiện trong tay Bạo Lực. Nó tỏa ra hơi lạnh khiến cho người ta cảm giác ớn lạnh sống lưng.
Lôi Cương gật đầu rồi lấy Hư Kiếm cầm trong tay. Nội kình và cương khí trong cơ thể trong nháy mắt ùa lên khiến cho thanh Hư Kiếm trong tay hắn tỏa ra ánh sáng màu vàng và màu xanh nhạt. Hai mắt hắn sáng ngời, miệng hét lớn:
- Khai Thiên! Thức thứ bảy.
Lôi Cương đạp chân xuống đất, vọt lên cao mấy thước. Thanh Hư Kiếm vung lên, chém thẳng xuống đầu Bạo Lực.
- Tới đây.
Bạo Lực gầm lên một tiếng dữ dội, thanh chiến phủ trong tay lập tức múa lên. Trong nháy mắt khi Lôi Cương đánh xuống, Bạo Lực quát lớn một tiếng rồi vung búa bổ về phía Lôi Cương. Một lưỡi phủ lớn từ trên chiến phủ bắn ra về phía đối thủ.
"Oành..." Cây búa chạm xuống đất khiến cho mặt đá xuất hiện một cái hố rộng mấy trượng.
Toàn bộ lỗ chân lông trên người Lôi Cương nở to. Suy uy hiếp mạnh mẽ khiến cho Lôi Cương cảm giác khó thở.
- Khai Thiên! Thức thứ chín.
Lôi Cương gầm lên một tiếng. Thanh Hư Kiếm chợt tỏa ra ánh sáng màu vàng và màu xanh chói mắt, bao phủ lôi đài.
"Rầm... rầm... rầm...." Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, cả lôi đài như bị xới tung. Kết giới bao phủ vang lên một tiếng động rồi trong nháy mắt bị phá nát...
Cả đám đệ tử ngây người nhìn lôi đài nổ tung trước mắt...
Đây... đây là thứ Cương Kỹ gì? Trong lòng mỗi một tên đệ tử cùng với những vị cao thủ đều có suy nghĩ đó.
← Ch. 059 | Ch. 061 → |