← Ch.404 | Ch.406 → |
Dung Luyện giới, đại lục Long Luyện
Gần đây, truy sát lệnh quét đến mọi ngõ ngách trong Dung Luyện giới, ở đại lục Long Luyện cũng dấy lên một trận cuồng phong, không ít cường giả cương tiên, đạo tiên lũ lượt kéo đến Hỏa vực, hi vọng có thể gặp được Cương Ma, giết đi đoạt lấy Hỏa Tủy châu. Về phần hỏa anh thì đám tán tu không có ý định gì cả, bọn họ cũng hiểu hỏa anh sẽ dẫn dụ các đại thể lực xuất hiện, bọn họ chỉ có khả năng đoạt được Hỏa Tủy châu mà thôi.
Ở phía Tây của đại lục Long Luyện, trong một tòa thành cũ nát, tòa thành này khiến người ta có cảm giác năm tháng chất chồng, tổng thể vô cùng hùng vĩ, khí thế hào hùng, mặc dù cũ nát nhưng không thể che giấu được sự huy hoàng của năm tháng cũ.
Tòa thành này có tên là thành Diễn Long.
Vào thời thượng cỗ ngũ đế, thành Diễn Long có thể nói là huy hoàng đến đỉnh điểm, cùng với thành Dung Hỏa lúc đó được xưng là lưỡng đại thánh thành của Dung Luyện giới. Phải biết rằng, lúc đó Thành Dung Hỏa như mặt trời chính ngọ, lúc đầu Dung Luyện giới tưởng chừng như là thiên hạ của tông chủ Dung Hỏa tông Hỏa Đế vậy. Có thể trong tình hình đó đạt đến cùng một cấp bậc với thành Dung Hỏa, thật khó khăn biết bao chứ.
Tòa thành này là mảnh đất do Diễn gia làm chủ. Nói đến Diễn gia, không thể không nhắ đến lịch sử huy hoàng của họ, có thể đối với thế hệ thanh niên của Dung Luyện giới hiện nay mà nói thì Diễn gia rất xa lạ, thậm chí chưa từng nghe nói qua. Tuy nhiên, đối với lớp cao thủ lão thành thì Diễn gia là một hồi ức không thể nào quên.
Gia chủ Diễn gia Diễn Long cùng Hỏa Đế kết bái huynh đệ, gia chủ Diễn Long hiệu xưng là Hỏa Long vương, hơn nữa thực lực tuyệt không hề kém Hỏa Đế. Ban đầu, thượng cổ ngũ đế thảo phạt Vô Thượng giới, Hỏa Long vương soái lĩnh tất cả cao thủ của Diễn ra tham dự trận đánh, đến cuối cùng thì một đi không trở về. Cũng từ khi đó, thành Dung Hỏa và thành Diễn Long bắt đầu suy vi.
Những năm gần đây Dung Hỏa tông còn miễn cưỡng trở thành một trong hai đại thế lực của Dung Luyện giới, còn thành Diễn Long thì không được may mắn như vậy, ngày càng suy vi, dẫn đến việc thanh niên ngày nay không hề nghe nói đến bọn họ.
Sự quật khởi của một tông phái chính là dẫm đạp lên một tông phái khác mà đi, sự quật khởi của Hỏa Huyền tông chính là dẫm đạp lên Diễn gia mới có thể nhanh như vậy quật khởi lên thành đại thế lực số một của Dung Luyện giới. Có thể nói sự suy vi của Diễn gia là do Hỏa Huyền tông chèn ép. Nếu không có Dung Hỏa tông thì e rằng Diễn gia đã bị Hỏa Huyền tông biến thành lịch sử của Dung Luyện giới rồi.
Trên cổng thành đề ba chữ lớn "Diễn Long thành" như rồng bay phượng múa mang theo khí thế lặng lệ bất phàm. Rất hiếm người có thể nhìn được ba chữ lớn này trong vòng nửa tuần hương. Ba chữ này là do Hỏa Long vương khi đó đích thân chấp bút, lão đã đem uy thế của mình ngưng kết trên ba chữ này, có thể nói là một đạo phong cảnh của thành Diễn Long.
Trên đại đạo trong thành Diễn Long to lớn là thế bây giờ chỉ lác đác vài thân ảnh qua lại, cây đổ thì khỉ tan đàn, sự bại lạc của Diễn gia khiến thành Diễn Long cũng không còn giữ được sự huy hoàng của ngày nào nữa.
Ở mật khu trong thành Diễn Long, tường thành cao vút, trong trọng hùn vĩ, khí tượng uy nghiêm, là nơi mà ban đầu đệ tử thành Diễn Long dùng làm nơi tu luyện. Thời gian trôi qua như nước chảy mây trôi, nơi này giờ đây không một bóng người, hiện lên vẻ thê lương lạnh lẽo.
Trong mật khu, có vài thân ảnh ngồi chắp bằng phía trước một tiểu viện hào hoa.
Nhìn cho kĩ thì có bốn nam một nữ, bốn nam tử diện mạo anh tuấn, thân bận hắc y. Còn nữ tử dung mạo nghiêng nước nghiêng thành, mặc một bộ đồ bó thân màu đỏ lửa. Năm người ngồi đó tĩnh lặng như đá.
Lúc này một trong số các nam tử mở hai mắt, ánh mắt phức tạp nhìn về phía trước, một nam tử anh tuấn khác ngồi bên cạnh cũng mở mắt ra, nhìn nam tử nọ, nói:
- Diễn Phần, làm sao thế?
- Đan Thần đại ca, Tiểu Phần có chút lo lắng, gia gia đi Dung Hỏa tông đã mười năm rồi mà không có tin tức gì cả, ta.........
Nam tử lo lắng nói.
Năm người này chính là Tiểu Phần, Đan Thần, Luyện Hư, Ngu Đao và Hỏa Yết. Sau khi năm người quay lại từ Chí Bảo, đợi Lôi Cương quay về, tổ hợp năm người đạt đến đạo vương thiên giai rồi thì đã đến Dung Luyện giới.
- Tiểu Phần, Diễn tiền bối tu vi tinh thâm, sẽ không có vấn đề gì lớn đâu, chúng ta cứ ngồi đợi tin tốt đi.
Một nam tử khác cũng mở hai mắt nói, đó chính là Ngu Đao.
- Đúng thế, Tiểu Phần cứ đợi đi.
Luyện Hư cũng mở mắt nhìn Tiểu Phần nói. Còn Hỏa Yết thì chăm chú nhìn Tiểu Phần.
Tiểu Phần gật đầu nhưng vẻ lo lắng trong mắt không hề giảm bớt, nói:
- Đệ ra ngoài dạo một lát.
Bốn người Đan Thần, Luyện Hư nhìn nahu một cái rồi Ngu Đao nói:
- Bọn ta cùng đi với đệ.
- Cùng đi đi. Lần này chúng ta tu luyện cả trăm năm, cũng đã đến lúc ra ngoài thay đổi không khí rồi.
Đan Thần nhìn Tiểu Phần nói.
Năm người đứng lên, đi về hướng thành Diễn Long.
- Mọi người nói....... ca ca rốt cục đã đi đâu rồi? Lẽ nào huynh ấy vẫn còn ở trong chí bảo sao?
Đi trên đại đạo, Tiểu Phần nhẹ giọng nói.
Bốn người nghe xong thì ánh mắt tối lại, Thần Vân chần chừ giây lát rồi nói:
- Theo lí thì không thể nào, chí bảo đóng lại, tất cả mọi người đều ra rồi, theo lí thì Lôi Cương cũng phải ra rồi, có lẽ hắn đã đến nơi nào đó rồi.
- Nếu sư tôn đi ra thì có lẽ là ở bên trong giới chỉ đó.
Ngu Đao đột nhiên nghĩ ra điều gì, trầm giọng nói.
- Bên trong giới chỉ?
Mấy người dừng chân, quay đầu nhìn Ngu Đao.
- Đúng thế, sư tôn có một giới chỉ, bên trong có một không gian, tên là Hảo Huyền lôi phủ, là một tiên khí vô cùng lợi hại, có lẽ sư tôn ơ trong đó tu luyện.
Ngu Đao trầm giọng nói nhưng trong lòng lại thầm nghĩ:
- Lẽ nào sư tôn ở trong chí bảo thụ thương nên không thể không vào giới chỉ tu luyện?
Nhưng Ngu Đao không nói ra, sợ làm bọn Tiểu Phần lo lắng.
Mấy người Tiểu Phần gật gật đầu, vể lo lắng trong mắt giảm đi vài phần, Tiểu Phần hít vào một hơi thật sâu, nhìn bên trong thành Diễn Long to lớn như thế lại chỉ có lác đác vài người qua lại, trong lòng không khỏi dấy lên một cảm giác thê lương. Rồi ánh mắt bỗng trở nên kiên định, nắm chặt hai tay.
- Hỏa Tủy châu? Thật sự là Hỏa Tủy châu chứ?
Lúc đó một âm thanh kinh ngạc truyền đến từ một gian khách điếm bên đường.
Thành Diễn Long sau khi suy vi thì trở thành nơi dừng chân của đam tán tu, khách điếm này là khách điếm duy nhất trong thành.
Tiểu Phần nghe thấy ba chữ Hỏa Tủy châu thì mắt sáng lên, dừng bước nhìn vào bên trong khách điếm, suy nghĩ một lát rồi nói:
- Chúng ta đi xem thử, Hỏa Tủy châu là thứ tốt đó.
Năm người bước vào khách điếm, phát hiện cả một khách điếm to lớn như thế chỉ có không đến mười người. Đám người này đang ngồi trước một quả cầu, tập trung nghe cái gì đó, tập trung nghe cái gì đó, ngay đến cả một nam tử dáng vẻ như tiểu nhị cũng đang tập trung tinh thần lắng nghe.
- Trương Lực, nói tiếp đi, phải làm sao mới lấy được Hỏa Tủy châu?
Một nam tử sốt ruột thúc giục.
- Lấy được Hỏa Tủy châu? Hứ, giới tán tu trong toàn Dung Luyện giới đều đã xuất động rồi, thậm chí Hỏa Huyền tông, Dung Hỏa tông cũng đã tham gia rồi. Hỏa Tủy châu chỉ có phần của đám cường giả đạo tiên, cương tiên mà thôi. Các ngươi vẫn cứ là yên tâm mà tu luyện đi.
Nam tử cường tráng tên Trương Lực cười lạnh nói.
- Hỏa Tủy châu thật sự là thần kì như thế sao? Đến cả Hỏa Huyền tông với Dung Hỏa tông cũng xuất động?
Một thanh niên nam tử kinh ngạc hỏi.
- Hỏa Tủy châu dù thần kì nhưng Hỏa Huyền tông với Dung Hỏa tông còn chưa để vào mắt, bọn họ là vì hỏa anh, các ngươi có biết hỏa anh là gì không hả?
Trương Lực thần thân bí bí nói, nhìn mấy người mù mờ lắc đầu, trong lòng Trương Lực thầm đắc ý.
- Hỏa anh?
Mắt Tiểu Phần sáng lên, chăm chú lắng nghe Trương Lực nói tiếp.
- Hỏa anh này là một tồn tại vô cùng lợi hại. Hỏa Đế vị đế vương nhất thống Dung Luyện giới lúc ban đầu chính là một hỏa anh, lần này hỏa anh xuất thế đã biến thành đối tượng tranh giành của Hỏa Huyền tông và Dung Hỏa tông, Dung Hỏa tông đương nhiên rất muốn có được hỏa anh này, muốn trùng chấn Dung Hỏa tông, bồi dưỡng ra cường giả đỉnh phong như Hỏa Đế. Hỏa Huyền tông đương nhiên không để Dung Luyện tông dễ dàng đắc thủ, hơn nữa cũng muốn đạt được hỏa anh. Hai đại thế lực chắc chắn sẽ xảy ra giao phong, đến lúc đó chỉ e Dung Luyện giới sẽ biến thành một chiến trường lớn. Chúng ta vẫn cứ ở trong thành Diễn Long chăm chỉ tu luyện là hơn, đừng tham gia vào làm gì.
Trương Lực thở dài nói, mặc dù muốn Hỏa Tủy châu nhưng Trương Lực hiểu rõ, cho dù hắn có lấy được thì cũng bị vây đánh đến chết, hơn nữa, hai người đó cũng e là tu vi bất phàm.
- Không biết hai người này là ai, sao trước giờ chưa từng nghe nói đến?
Một tu luyện giả hỏi.
- Có thể họ là người trong hỏa hải, hai người này tên là, cái gì mà.... . Hỏa Trập, còn lại một người là Cương...... Cương Ma thì phải.
Trương Lực nhấp một ngụm trà nói.
- Bình!
Trong khách điếm bỗng vang lên một âm thanh chấn động, mấy cái bàn bên cạnh Ngu Đao đột nhiên nổ tung, biến thành bụi gỗ bay trong không khí. Mấy người Tiểu Phần nghi hoặc nhìn Ngu Đao. Còn mười tu luyện giả kia thì bị dọa cho giật cả mình, trong đó có một người tức giận nói:
- Kẻ nào dám gây sự ở đây?
Ngu Đao sắc mặt âm trầm vô bỉ, bước lên phí trước một bước dài, tiến đến trước mặt Trương Lực, một tay tóm lấy Trương Lực, sắc mặt trắng xanh nhìn Trương Lực gằn giọng:
- Ngươi nói hai người đó tên gì?
- Giết hắn!
Tu luyện giả kia thấy Ngu Đao túm lấy Trương Lực thì hét to.
Hai mắt Ngu Đao nhìn chằm chằm Trương Lực, khí thế toàn thân bạo phát ra ngoài, khiến cho mấy tên tu luyện giả bị chấn lui mấy bước, ai nấy sắc mặt tái nhợt, kinh hãi nhìn Ngu Đao.
- Cường giả.... . cương.......... cương tiên?
Một tu luyện giả cương đế kì kinh hãi cùng cực nói, thân hình hóa thành một đạo quang mang rời khỏi khách điếm, mấy tên còn lại cũng lần lượt bỏ đi, còn tu luyện giả lớn tiếng đòi giết Ngu Đao thì hắng giọng mấ cái rồi lén lén lút lút hoảng hốt chuồn đi.
- Ngu Đao đại ca, sao thế hả?
Mấy người Đan Thần, Luyện Hư cấp tốc chạy đến, nghi hoặc hỏi, chẳng biết tại sao Ngu Đao lại đột nhiên làm thế.
- Nói!
Ngu Đao kéo Trương Lực đến trước mắt, hung dữ quát.
Trương Lực sợ hãi, cương quân kì như hắn làm sao chịu được khí thế của Ngu Đao, mặt mày tái mét, run rẩy nói:
- Gọi là Hỏa Trập và Cương...... Cương Ma!
- Nói rõ chuyện này cho ta, ai muốn truy sát Cương Ma?
Ngu Đao mặt lạnh tanh gằn giọng.
- Ta không biết...... ta cũng chỉ là nghe người ta nói thôi, hình như là từ Hỏa vực truyền đến, nói là giết được Hỏa Trập và Cương Ma thì sẽ lấy được Hỏa Tủy châu.
Trương Lực kinh hãi cùng cực nói.
- Cút!!
Tay phải Ngu Đao phất một cái, Trương Lực kêu thảm một tiếng đã bị ném ra ngoài khách điếm.
Ngu Đao sắc diện âm trầm đứng nguyên tại chỗ, ánh mắt sáng lên, sau đó trầm giọng nói;
- Đi, chúng ta đi Hỏa vực!
- Khoan đã, Ngu Đao đại ca, chuyện này là sao? Lẽ nào huynh quen với hai người Hỏa Trập và Cương Ma đó sao?
Đan Thần vội vàng ngăn lại hỏi.
- Sư tôn khi ở Huyết Vực lấy tên là Cương Ma.
← Ch. 404 | Ch. 406 → |