← Ch.431 | Ch.433 → |
Sắc mặt Vạn Hỏa xúc động đứng trên võ đài, bán đấu giá ngày hôm này kết thúc ngoài dự liệu của y. Nhưng điều khiến cho y xúc động chính là vật đấu giá tiếp theo, ngay lập tức, y cao giọng nói:
- Tiếp theo của cuộc đấu giá lần này sẽ là vật đấu giá cuối cùng.
Nói đến đây Vạn Hỏa dừng lại, mặt hơi vui vẻ, nhìn các tu luyện giả đang nôn nóng, rồi sau đó nói:
- Nói tới vật này, không thể không nhắc tới truyền thuyết của Dong Luyện giới, Chân Hỏa chi nguyên.
Âm thanh còn chưa vang hết, tất cả những người tu luyện đều đứng lên, sắc mặt khiếp sợ nhìn Vạn Hỏa, toàn thân rung động, run rẩy. Tay phải của Hỏa Chiến đang ngồi xếp bằng ở phía trước cũng vô ý hơi run lên. Khóe miệng gã thanh niên khôi ngô cũng nhếch lên, lộ vẻ vui mừng.
Vạn Hỏa thản nhiên cười, hai tay chìa ra, cao giọng nói:
- Các vị đạo hữu, hãy bình tĩnh. Xin hãy nghe Vạn Hỏa kể hết đã.
Những người tu luyện kiềm nén kích động trong lòng, lại ngồi xuống, hít thở nặng nề, hai mắt trừng trừng nhìn cái chuông đồng trên cái bàn lớn của Vạn Hỏa. Ngồi ở phía sau, nội tâm Lôi Cương chợt nhảy lên, chân hỏa chi nguyên Đại địa chi nguyên? Trước tiên, Lôi Cương nghĩ tới hỗn hỏa châu, nếu mà đoán không sai, thì xung quanh chân hỏa chi nguyên chắc chắn có Hỗn Hỏa châu. Mặc dù, lúc này không biết tiểu Giác ở đâu, nhưng Lôi Cương phải mang hết sức để đạt được Hỗn Hỏa châu cho tiểu Giác.
Vạn Hỏa hài lòng gật đầu, rồi lại cao giọng nói:
- Khi Dung Luyện giới sinh ra, thì Chân hỏa chi nguyên đã tồn tại rồi. Nơi chốn của nó thần bí đến ngay cả Hỏa đế khi xưa cũng không thể dò xét rõ ràng được. Hơn nữa, ngày xưa, Hỏa đế đi vào trong địa đồ mương tử vong, mặc dù chưa có được chân hỏa chi nguyên, nhưng lại để lại một tấm địa đồ mương tử vong hoàn chỉnh ở phía sâu bên trong địa đồ. Điều này chứng tỏ, chân hỏa chi nguyên này là vật nghịch thiên, phải người có duyên mới có được. Sau khi Hỏa đế ngã xuống, tấm địa đồ này chia làm hai, mà hiện giờ vật cuối cùng đó là nửa tấm địa đồ này đây! Vì địa đồ quý giá, nên phải để tới cuối cùng mới có thể đưa ra.
Trong lòng những người tu luyện chấn động khi nghe Vạn Hỏa nói câu: "Người có duyên mới có được". Điều đó làm cho trong lòng mỗi một tu luyện giả đều có vẻ khao khát. Ngay cả Hỏa đế là người mạnh mẽ như thế còn không đạt được, thì có nghĩa là Hỏa đế và chân hỏa chi nguyên không có duyên. Thế nên, mình càng có thể là người có cái duyên phận kia! Nghĩ đến đấy, hai mắt tất cả những người tu luyện phát ra ánh sáng.
Những lời nói này của Vạn Hỏa, trong phòng đấu giá chỉ có một người không động tâm đó là Lôi Cương. Nội tâm hắn không ngừng cười nhạt, người có duyên mới đạt được? Đại địa chi nguyên ngày xưa thì ngay cả đến cường giả Cương Thần như Thiết Kiếm vương cũng không thể đạt được. Không phải hắn và đại địa chi nguyên không có duyên, mà là, căn bản không có cách nào mở được kết giới kia ra. Song trong lòng Lôi Cương hơi thích thú, mặc dù có ra sao, thì rốt cuộc, Hỗn Hỏa châu xem như đã có nơi chốn rồi.
Mương tử vong? Lôi Cương thầm ghi nhớ cái tên này, lần sau sẽ đi dò la nhiều hơn. Còn lúc này, điều mình cần phải suy nghĩ chính là làm thế nào để có được nửa địa đồ này. Sợ rằng có đại trưởng lão của Hỏa Huyền tông ở đây, sẽ là giá trên trời. Mà giá cả hôm nay có lẽ cũng không phải là tiên thạch nữa. Nếu như là tiên thạch, thì Lôi Cương còn có chút chắc chắn, tự tin rằng trong phòng đấu giá này, ngay cả chính Vạn Tượng các lúc này cũng không có nhiều tiên thạch. Từ không gian Trận Uy đi ra, Lôi Cương mang theo gần như chỉ là hai phần trữ hàng của không gian Trận Uy, không có bao nhiêu. Cũng không có cách nào suy tính. Theo như Trận Vân Thiên mà nói, từ thời xưa đến bây giờ, đệ tử bên trong tông luyện tập trận pháp sử dụng tiên thạch chưa đủ một phần mười thì có thể thấy là nó nhiều tới mức nào. Không gian U giới có thể nói là rộng rãi, nhưng sau khi đặt tiên thạch, thì lại hơi nhỏ hẹp.
- Do bậc trên dặn dò, nửa địa đồ này không thể dùng tiên thạch mà trao đổi được. Nếu là linh thạch thì nhất định phải là cấp thần thạch, còn nếu không nhất định phải là tiên khí có giá trị tương tự hoặc là vật nghịch thiên thì mới đổi được. Được rồi. Giờ, bắt đầu đấu giá nửa tấm địa đồ này.
Sắc mặt Vạn Hỏa run lên, âm thanh đinh tai nhức óc kéo dài trong phòng đấu giá hồi lâu không dứt.
- Tiên khí thượng phẩm bát giai!!
Người đầu tiên rao giá là một người đàn ông trung niên nho nhã không rõ mặt trong đám người. Ánh mắt người đàn ông như đại bàng, toàn thân tỏa ra thứ khí u ám, xung quanh hắn có mấy chỗ trống, nhưng không ai dám ngồi cạnh.
- Kiếm tiên thứ phẩm cửu giai!!
Một âm thanh khác vang lên, khiến cho toàn bộ người tu luyện đều chấn động. Ngay cả khuôn mặt Hỏa Chiến cũng nhanh chóng hơi giật giật, quay đầu nhìn về phía người vừa nói.
Điều làm cho người ta kinh ngạc chính là, người vừa cất giọng nói chính là một vị lão giả đầu đầy tóc bạc, mà lão giả này ngồi cách xa Lôi Cương mấy chỗ. Sau khi lão thốt lên, cảm thụ được ánh mắt của hàng vạn người, thì sắc mắt lão vẫn không chút biến đổi, và kèm theo tiếng cười lãnh đạm. Cách chỗ lão giả không xa, nội tâm Lôi Cương run lên. Lúc trước, căn bản Lôi Cương không chú ý đến vị lão giả tóc bạc này, đến nỗi không cả liếc mắt nhìn. Hơn nữa, Lôi Cương khẳng định là, trước khi mình quan sát bốn phía, thì vị lão giả này vẫn chưa xuất hiện. Nhưng lúc này, không hiểu vì sao, lão giả lại ngồi ở kia, khiến cho Lôi Cương vô cùng hoảng sợ, lại càng không suy đoán được tu vi của lão giả này đạt tới mức nào. Ngồi bên cạnh Lôi Cương, vẻ mặt Trận U Tuyết hưng phấn, hai bàn tay nắm chặt, hai mắt nhìn theo những người tu luyện khác đang đi lại trong đám người tu luyện để kiểm tra.
Đồng tử của Vạn Hỏa đột nhiên co rụt lại, kiếm tiên thứ phẩm cửu giai? Lần này, tầng lớp trên dặn dò, nửa địa đồ này có thể đổi lầy nhiều vật phẩm, mà tiên khí cửu giai có ở trong đó. Thể như nội tâm Vạn Hỏa còn đang bồn chồn, nửa địa đồ lại thực sự có giá trị như vậy sao? Hơn nữa, nó chẳng qua chỉ là là nửa tấm, sau khi ai đó đạt được thì còn phải đi tìm nửa tấm khác. Nếu như mà đầy đủ, thì mới có giá trị tuyệt đối. Mà lúc này, người thứ hai đưa ra tiên khí cửu giai, nên khiến Vạn Hỏa xúc động đến vậy?
Đông đảo những người tu luyện đều kinh ngạc, thì một tiếng nói ra giá khác lại khiến cho trong nháy mắt cả phòng tĩnh lặng lại.
- Anh giáp thượng phẩm bát giai!!
Gã thanh niên mua được trâm hồ điệp kia lại đột nhiên cao giọng nói.
Âm thanh còn chưa rơi xuống, trong nháy mắt tất cả các ánh mắt đều tập trung về phía gã thanh niên, ngay cả lão giả bên cạnh Lôi Cương cũng quay đầu về phía đó.
Anh giáp thượng phẩm bát giai, vật này đủ để khiến cho toàn bộ cường giả của Dung Luyện giới đỏ mắt. Nếu mà phải chọn một trong anh giáp thượng phẩm bát giai và tiên khí thứ phẩm cửu giai, thì chỉ cần không phải là người ngu xuẩn cũng đều chọn anh giáp thượng phẩm bát giai. Có được anh giáp thượng phẩm bát giai, vậy thì có thể nghiêm túc mà hoành hành ở Dung Luyện giới. Mặc dù anh giáp thượng phẩm bát giai so với tiên khí thứ phẩm cửu giai là kém một bậc, nhưng có được nó, thì rốt cuộc, cao thủ cương thánh, đạo thánh đều không thể đánh tan được phòng ngự kinh khủng bên ngoài của nó.
Miệng của những người tu luyện còn lại há hốc ra, sắc mặt đờ đẫn nhìn gã thanh niên khôi ngô này. Anh giáp hạ phẩm bát giai lúc trước làm bọn họ vô cùng kinh ngạc, thì anh giáp thượng phẩm bát giai lúc này cũng tương tự. Chẳng lẽ, người này xem anh giáp không ra gì sao?
Lúc này, người có suy nghĩ có thể nói là phức tạp nhất chính là Hỏa Chiến. Lần này đến đây, tông chủ Hỏa Huyền đã dặn dò kỹ rằng, không từ một thủ đoạn nào phải lấy được tấm địa đồ này. Hơn nữa, ngay cả kiếm tiên thượng phẩm cửu giai theo bên mình của Hỏa Huyền cũng được đưa ra để có được nó. Nhưng tình hình lúc này rõ ràng lại vượt quá dự liệu của mọi người, đến cả Hỏa Huyền cũng không nghĩ tới. Nếu như Hỏa Chiến xem thường Hỏa Ngao của tông chủ Hỏa Huyền, thì đối với Hỏa Huyền, y lại trung thành và tận tâm. Hỏa Huyền vốn đã phái bảy vị trưởng lão bọn chúng đi tới Dong Hỏa tông để tìm hiểu xem Hỏa Anh ở nơi nào, mà cuối cùng chỉ có mình Hỏa Chiến trở vể, tất cả những người còn lại đều bị Dong Hỏa tông giết chết. Sau khi quay lại tông, Hỏa Chiến không nghĩ tới lão tông chủ Hỏa Huyền đã sớm xuất quan. Hơn nữa, hơn hai trưởng lão của Hỏa Huyền tông lại còn bị một người thần bí đánh chết. Cuối cùng, kết hợp với việc suy nghĩ ở nhiều phương diện và dựa vào dung mạo của người thần bí kia, đã rút ra được một kết luân kinh khủng, người nọ và Cương Ma do Hỏa Chiến giết chết rất giống nhau. Do đó, kết luận là y đến để báo thù. Điều này khiến cho trong lòng Hỏa Chiến vô cùng hổ thẹn. Lần này đến thành Tụ Hỏa, Hỏa Chiến cam đoan chắc chắn sẽ đoạt được địa đồ mương tử vong này. Nhưng lúc này...
Khí lạnh trong mắt Hỏa Chiến bắn ra bốn phía, cuối cùng y than nhỏ một tiếng, lấy từ trong giới chỉ ra một viên tinh thạch, rồi khẽ bóp nát. Trong lòng y thầm nghĩ:
- Tông chủ, có lẽ Hỏa Chiến khiến người thất vọng rồi. Lần này, chỉ có thể để người tự đến thành Tụ Hỏa thôi.
Nghĩ đến đó, Hỏa Chiến hơi liếc mắt nhìn cái đầu phía trước, rồi lại đưa mắt nhìn lão giả tóc bạc ngồi xếp bằng ở phía sau.
Cơ thể Vạn Hỏa hơi giật giật, y thân là người chủ trì Vạn Tượng các tại thành Tụ Hỏa, đã gặp qua vô số bảo vật, vậy mà lúc này lại thật sự trợn tròn mắt, anh giáp thượng phẩm bát giai? Anh giáp quý như vậy mà cũng có thể từ bỏ để đổi lấy nửa tấm địa đồ này sao?
Trận U Tuyết ngồi bên cạnh Hỏa Chiến, trên khuôn mặt cũng hiện lên vẻ hạnh phúc. Nửa tấm địa đồ này có thể đạt được anh giáp thượng phẩm bát giai là rất khả quan rồi.
Mọi người ở đây đều cho rằng kết quả đã được định. Nửa tấm địa đồ này đã thuộc về người thanh niên này rồi. Vạn Hỏa cũng xúc động, nhưng rồi lại tỉnh táo lại, cao giọng nói:
- Còn có vị đạo hữu nào ra giá cao hơn so với vị này không? Nếu như không có, thì nửa tấm bản đồ Mương Tử vong này thuộc về...
- Từ từ đã!
Ở giữa đám người trong phòng đấu giá, một lão giả sắc mặt âm u biến đổi không ngừng, hung hăng, nghiến răng, gân xanh trên trán hằn lên, quát lớn:
- Năm xưa, Ngũ Hành giới nổi tiếng, đại tông sư Đan Mạc Ngôn của Đan Đạo đã lấy sinh mệnh của mình mà luyện thành một viên nghịch thiên đan trung phẩm cửu giai. Bây giờ lão phu lấy một viên Nghịch Thiên đan để đổi lấy địa đồ này.
- Nghịch thiên đan?
- Nghịch thiên đan thực sự tồn tại sao?
- Trời ơi, nghịch thiên đan cũng xuất hiện rồi...
Có tiếng kêu to xúc động liên tiếp vang lên, trong nháy mắt, toàn bộ phòng đấu giá nổ tung. Vẻ mặt những người tu luyện xúc động, ửng đỏ, gần như phát điên nhìn lão giả tóc bạc này, trong mắt họ đầy vẻ kính trọng.
- Nghịch... Nghịch thiên đan?
Điều này, ngày cả Hỏa Chiến, gã thanh niên trẻ tuổi kia và lão giả bên cạnh Lôi Cương đều trợn tròn mắt.
Nghịch Thiên đan ở Dung Luyện giới hay trong năm thế giới ngũ hành cũng chỉ là một truyền thuyết. Lúc trước, danh tiếng của nó chấn động trong năm giới Ngũ hành. Đệ nhất nhân tài trong giới luyện đan của năm giới là Đan Mạc Ngôn vì luyện chế Nghịch Thiên đan nên cả thân thể và thần hồn đều tổn hại. Nghe đồn Nghịch Thiên đan có thể nói là khủng bố đủ để cho cao thủ Đạo Thánh thiên giai sau khi sử dụng liền tiến vào cảnh giới Thần đạo vô địch. Lúc này, Nghịch Thiên đan trong truyền thuyết đột nhiên xuất hiện trong cuộc đấu giá làm sao mà không khiến cho người ta điên cuồng.
- Hả!!
Hai mắt một gã người tu luyện hừng hực ngọn lửa tham lam, phát ra một tiếng rống của mãnh thú hướng về phía lão giả này. Lão giả tóc bạc này hừ lạnh một tiếng, tên cao thủ đạo tiên thiên giai liền nổ tung, rồi hồn phi phách tán trong nháy mắt. Tên cao thủ đạo tiên này điên cuồng trong nháy mắt hồn phi phách tán khiến cho làn tham trong đáy lòng những người tu luyện còn lại tản mát, rùng mình nhìn lão giả tóc bạc này.
← Ch. 431 | Ch. 433 → |