Vay nóng Homecredit

Truyện:Thể Tôn - Chương 472

Thể Tôn
Trọn bộ 934 chương
Chương 472: Đột phá
0.00
(0 votes)


Chương (1-934)

Siêu sale Shopee


Hỏa Giao vương đang gầm thét lao tới đột nhiên dừng lại. Hơn một ngàn con Hỏa giao đang bám theo sau cũng vội vàng làm theo. Sự hung hãn của chúng lúc này ẩn chưa một chút gì đó rung động. Ngay cả Hỏa giao vương cũng mở to đôi mắt yêu dị của nó nhìn Lôi Cương đang ngồi xếp bằng cách đó cả trăm trượng. Vốn Lôi Cương chỉ cao chừng một trượng thì lúc này thân thể đang nhanh chóng bành trướng. Nhìn Lôi Cương đang ngồi lúc này chẳng khác gì một người khổng lồ, phải gọi là một ngọn núi lớn thì đúng hơn. Mặc dù hắn đang ngồi nhưng cũng cao tới chừng trăm trượng, lơ lửng trong không trung. Nhìn từ xa cứ tưởng một ngọn núi di động. Điều càng khiến cho Hỏa Giao vương hoảng sợ đó là nó cảm nhận được vô số linh khí thuộc tính Hỏa tích lũy trong không gian Chân Hỏa bao nhiêu năm không ngờ trong nháy mắt biết mất, toàn bộ chui hết vào trong cơ thể người khổng lồ trước mặt. Hơn nữa, hơi thở của người đó càng làm cho Hỏa Giao vương cảm thấy nguy hiểm.

Trên bầu trời không hề có lấy một đám mây lửa, hoàn toàn trong vắt. Cả không gian như ngưng đọng, những cơn gió biến mất. Có thể nói làn khí thế đó dường như có thể hủy thiên diệt địa.

Tiểu Giác nắm chặt hai tay, trán nổi gân xanh mà nhìn Lôi Cương chằm chằm. Nó thầm lẩm bẩm:

- Phụ thân! Cuối cùng thì cũng làm cho ta cảm thấy có chút uy hiếp.

Sau khi hấp thu Hỗn Hỏa châu, Hỗn Thổ châu, thực lực của tiểu Giác vẫn là một dấu hỏi. Không có người nào có thể làm cho nó bộc lộ thực lực thực sự. Hỗn Hỏa châu, Hỗn Thổ châu vốn không thuộc về bảy giới nên có thể nói lực lượng của tiếu Giác là tới từ hỗn độn.

Không gian hoàn toàn yên tĩnh, mấy ngàn con Hỏa giao khổng lồ chỉ nhìn chằm chằm người khổng lồ trước mặt, ánh mắt không giấu được sự hoảng sợ. Nếu như không có Hỏa Giao vương thì đám Hỏa giao chỉ sợ đã hoảng hốt bỏ chạy. Cho dù như vậy thì đám Hỏa giao ở phía sau cũng từ từ lùi lại. Còn hơn mười vạn con kiến lửa đang nằm trên mặt đất thì run rẩy, không hề có một chút phản kháng. Nếu như là trước kia, chỉ sợ đàn kiến lửa đã lao tới đám Hỏa giao. Có điều bây giờ, chúng chỉ biết nằm run rẩy.

Trong lúc Hỏa Giao vương đang tính toán mình đối mặt với Lôi Cương có phần thắng nào hay không thì đột nhiên phát hiện con người cao trăm trượng trước mặt chợt tản ra từng đám lửa dầy đặc. Những quầng lửa đó như có linh tính, tập trung sau lưng người khổng lồ khiến cho không trung nhuộm một màu lửa đỏ. Nhìn xuyên qua ngọn lửa không ngờ lại có một bóng người với khí thế kinh khủng.

Lúc này, Lôi Cương đang nhở cờ trong bụng, sử dụng Hỏa Hoàng hấp thu năng lượng Kiến lửa vương rồi chuyển hóa khiến cho hắn thành công đột phát từ tầng thứ ba tới tầng thứ tư. Cuối cùng Lôi Cương cũng hiểu được sự hùng mạnh của nó, vì sao mà lúc trước sư tôn Thái Huyền nói rằng khi mình chưa đạt tới tầng thứ tư thì không được để lộ bản thân đang tu luyện Ngũ Hành thể tu. Bởi vì, khi đạt tới tầng thứ tư thì bản thân có thực lực tranh đấu được với trời.

Lôi Cương thực sự cảm thán trước thiên phú kinh người của Thái Huyền, khiến cho người ta phải ngưỡng mộ. Sư tôn của hắn có thể nhìn thấu lục phủ ngũ tạng mà sáng tạo ra pháp quyết mạnh như vậy. Sau khi đạt tới phần thứ tư, Lôi Cương hiểu về Ngũ Hành thể tu giống như chẻ tre. Nếu như đoán không nhầm thì Ngũ Hành thể tu lợi dụng thân thể con người để sản sinh ra lực lượng. Trong thân thể mỗi người cũng có ngũ hành, nhưng hầu như bị mọi người lãng quên, cũng chẳng có nhiều người đi nghiên cứu ngũ hành trong thân thể. Còn Thái Huyền lại là một trong số ít những người nghiên cứu về nó. Thông qua tóm lược về phần bốn của Ngũ Hành thể tu, lôi Lôi Cương đoán sư tôn Thái Huyền trước khi tu luyện có trình độ y thuật cực cao. Y thuật ở trong thế tục nơi nào cũng có những trong giới tu luyện thì lại không hề có. Nguyên nhân là vì người tu luyện không cần ăn uống, chẳng cần thực phẩm vẫn có thể sống nên không bị vướng vào sinh lão bệnh tử như người bình thường. Vì vậy mà y thuật không có trong giới tu luyện. Còn người có được trình độ y thuật thực sự thì tất nhiên hiểu được ngũ hành bên trong thân thể.

"Phổi thuộc Kim, Gan thuộc Mộc, Thận thuộc Thủy, Tim thuộc Hỏa, lá lách thuộc Thổ." Đây là những gì nói trong phần bốn của Ngũ Hành thể tu. Do Lôi Cương không biết về y thuật nên cũng không hiểu tại sao như vậy. Nhưng Lôi Cương tin vào điều đó. Sự tin tưởng đối với Thái Huyền được thể hiện bằng Hỏa Hoàng đang ngồi xếp bằng trong trái tim. Đồng thời lúc này, Lôi Cương phát hiện ra rằng trong đan điền của mình còn có một hạt châu màu tím to bằng cái đầu. Còn đứa bé màu vàng đất trong đan điền thì lại xoay quanh lá lách của hắn. Linh khí thuộc tính Thổ cuồn cuộn từ đó tản ra. Hạt châu màu nâu cùng với cây sinh mệnh lúc này lại lơ lửng bên trong gan tản ra sức sống bừng bừng.

Cả ba hệ khiến cho Lôi Cương có một sự thay đổi long trời lở đất. Mỗi một bộ phận cơ thể cùng với kinh mạch đều nhanh chóng bành trướng. Sự bành trướng đó không phải là không có nguyên nhanah mà là do trong cơ thể tụ tập lực lượng tràn ngập trong mỗi bộ phận cùng với kinh mạch nên mới tạo ra như vậy. Lúc này, Lôi Cương tin rằng ngay cả một ngọn núi cao ngàn trượng hắn cũng chỉ cần một quyền là có thể đánh nát.

Bên trong thân thể tràn ngập lực lượng khiến cho làn da màu đồng của Lôi Cương cũng có sự thay đổi. Toàn thân hắn đỏ như lửa nhưng bên trong lại có màu vàng đất, màu nâu, màu tím lưu động hết sức quái dị.

Quan sát thân thể một cách cẩn thận, Lôi Cương phát hiện ra lực lượng của bản thân không phải là mượn dùng từ trời đất mà là của thân thể hắn. Lực lượng cuồn cuộn từ trong thân thể tản ra bên ngoài khiến cho Lôi Cương cảm thấy khiếp sợ. Như thế này, nếu như hắn lĩnh ngộ được bảy hệ thì thân thể mình chẳng phải đã biến hành hỗn độn hay sao? Lôi Cương càng nghĩ càng cảm thấy như mở cờ trong bụng. Nhưng chưa được bao lâu, Lôi Cương hiểu được nếu muốn thân thể mình tương đương với hỗn độn thì chưa nói tới việc không thể mà cho dù lĩnh ngộ bảy hệ cũng đủ khiến cho Lôi Cương phải than thở. Bản thân hắn có thể lĩnh ngộ được bốn hệ đã là có cơ duyên lắm rồi chứ đừng nghĩ tới việc đi lĩnh ngộ mấy hệ khác. Đặc biệt là hệ thần bí nhất cũng là mạnh nhất - Vô, cơ bản khiến cho Lôi Cương không thể lĩnh ngộ.

Sau khi nhìn tới phần tự thuật của Ngũ Hành thể tu, sự kích động trong lòng hắn từ từ biến mất mà chỉ biết cười khổ. Xem ra bản thân đã suy nghĩ quá đơn giản. Căn cứ vào những gì tự thuật của Thái Huyền về phần bốn, Lôi Cương biết suy nghĩ của mình đã đơn giản tới mức nào.

Hóa ra lúc trước, Thái Huyền cũng kích động giống như Lôi Cương nhưng tới cuối cùng Thái Huyền mới phát hiện ra lực lượng cơ bản trong cơ thể mình quá yếu. Mặc dù thực lực vượt qua cao thủ cùng cấp bậc rất nhiều nhưng muốn tăng tiến cũng là điều hết sức khó khăn. Nếu muốn làm cho lực lượng mạnh hơn lại càng khó như lên trời. Nhưng Thái Huyền vẫn dốc hết sức nghiên cứu thân thể, cuối cùng lão nghiên cứu ra một thứ làm cho lực lượng cơ bản của thân thể mạnh hơn và đã thành công. Đó là phân thân. Dựa theo những gì Thái Huyền nghĩ thì muốn tăng lực lượng cơ bản của thân thể lại phải lĩnh ngộ được một hệ. Cứ như vậy thì mỗi lần lại phải lĩnh ngộ tới mức cao nhất. Nhưng Ngũ Hành thể tu do Thái Huyền sáng tạo lại không phải là thứ mà người cũng đắng cấp có thể so sánh, lão lợi dụng lục phủ ngũ tạng của mình rồi phân ra, một lần nữa ngưng tụ thành mấy thân thể để tu luyện, đó cũng chính là phân thân. Mà phân thân hoàn toàn khác biệt với người tu luyện. Thái Huyền sáng tạo ra phân thân là do chính thân thể của mình tách ra. Có thể nói mỗi một cái phân thân đều tương đương với bản tôn, có chung dòng máu với bản tôn, và cũng có thể dung nhập vào trong bản tôn.

Nhưng nếu phân lục phủ ngũ tạng ra cũng không phải chỉ có đơn giản như vậy. Thái Huyền phát hiện ra sau khi bản thân phân Lục phủ ngũ tạn thì lực lượng nguyên sinh cũng dừng lại. Mà đây cũng là điểm trí mạng của phân thân tu luyện Ngũ Hành thể tu. Mà nếu phân ra không được thì cuối cùng cả đời cũng không thể lĩnh ngộ được hệ đó. Mà Thái Huyền chính là một ví dụ. Trong bốn bộ phận, Thái Huyền đã làm một việc sai lầm khiến cho cả đời hối hận. Lúc trước, Thái Huyền tách Phổi ra đang định ngưng tụ phân thân nhưng lại làm cho phổi bị chết. Do đó cả đời Thái Huyền không thể lĩnh ngộ được hệ Kim bởi vì trong cơ thể lão đã không còn phổi.

Ngũ Hành thể tu đúng là một pháp quyết tu luyện thân thể cực đoan. Chỉ cần đi nhầm một bước là không thể quay lại. Sau lần đó, Thái Huyền vẫn tìm kiếm các cách. Thông qua vô số năm tìm hiểu, cuối cùng Thái Huyền phát hiện ra mỗi một bộ phận cũng giống như linh hồn của hệ đó. Nếu sử dụng linh hồn nguyên sinh thì tỷ lệ sẽ lớn hơn rất nhiều. Vì vậy mà Thái Huyền tìm gần ngàn năm trong thế giới ngũ hành, ở mỗi một thế giới tìm kiếm tương ứng một ít linh hồn tương ứng. Chẳng hạn như Thái Huyền ở biển Dung nham tìm kiếm được chỗ có linh khí thuộc tính Hỏa nồng đậm sinh ra Hỏa linh, thành công ngưng tụ được phân thân hệ Hỏa. Tất nhiên, Thái Huyền cũng có ý với Chân Hỏa chi nguyên nhưng thất bại quay về, chỉ lấy được Hỏa Linh bình thường mà thôi.

Xem đến đấy, đối với Thái Huyền, Lôi Cương chỉ có một từ sùng kính mà diễn tả. Tư chất của Thái huyền có lẽ là thiên tài cao ngút trời. Chỉ cần vài từ ngắn ngủi, Lôi Cương đã hiểu được sự gian khổ trong đó. Vì vậy mà lòng tôn kính đối với Thái Huyền càng tăng lên. Tiếp tục xem phần bốn, Lôi Cương từ từ trở nên nghiêm túc. Thái Huyền là người sáng tạo ra Ngũ Hành thể tu không ngờ lại chỉ mới đạt tới phần cuối của phần bốn. Còn phần thứ năm chỉ là sự suy đoán của người và giả thiết, cũng chưa tự mình chứng thực. Điều đó khiến cho hơi thở của Lôi Cương từ từ trở nên dồn dập. Như thế này, tu luyện Ngũ Hành thể tu tới phần thứ năm sẽ như thế nào cũng không có ai biết. Sắc mặt Lôi Cương thay đổi liên tục, cuối cùng chỉ biết thở dài. Cho dù thế nào thì bản thân hắn có thể tu luyện Ngũ Hành thể tu cũng đã là cơ duyên của bản than. Nếu như không có sư tôn thì có lẽ bản thân bây giờ đã là một đống xương trắng. Nghĩ tới đây, Lôi Cương liền mở mắt ra.

Trong lúc Lôi Cương đang suy nghĩ, tâm trạng của Hỏa Giao vương cũng thay đổi thất thường. Có mấy lần nó định bỏ đi nhưng nghĩ tới một ngàn con Hỏa giao ở sau lưng, Hỏa giao vương đành cắn răng cố gắng. Nhưng có một thứ khí thế liên tục oanh kích khiến cho Hỏa giao vương thầm kêu khổ. Khi Lôi Cương mở mắt, đồng tử trong mắt Hỏa Giao vương chợt co lại, giật mình nhìn hai mắt với bốn màu quái dị. Hỏa Giao vương chỉ nhìn được một chút đành phải cúi đầu. Nếu không, có lẽ thú đan của Hỏa Giao vương đã bị đánh nát.

Lúc này, từ Lôi Cương tản ra hơi thở khiến cho Hỏa Giao vương và đám Hỏa Giao kinh hồn táng đảm.

Lôi Cương nhìn thân thể khổng lồ của Hỏa giao mà đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ. Nếu biến con hỏa giao thành phân thân thì không biết thế nào? Mà trong cơ thể của hắn có Chân hỏa chi nguyên chắc là không có vấn đề gì cả.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-934)