← Ch.579 | Ch.581 → |
Lôi Cương vốn không có hảo cảm với Tiên đạo tông. Nếu không phải ca ca Lôi Ma là đệ tử Tiên đạo tông, chắc hắn đã chẳng thèm đến đây. Lôi Ma biến mất, Lôi Cương lại càng sinh lòng oán hận với Tiên đạo tông, dù sao Lôi Ma cũng là đệ tử của bọn họ, nhưng Tiên đạo tông lại không bảo vệ tốt cho y khiến Lôi Cương càng thêm căm hận. Chính vì thế lúc này hắn mới gây sự với người của Tiên đạo tông.
-Sư tổ, dù hắn là đệ đệ của Lôi Ma nhưng hắn dám ngông cuồng như vậy, ngày sau chắc chắn sẽ đắc tội với người, chi bằng để đệ tử giáo huấn hắn một phen.
Tông chủ Tiên đạo tông Vân Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm Lôi Cương, nói với Tiên Vân Đạo Thánh. Sự biến mất của Lôi Ma dĩ nhiên đã để lại một nỗi đau trong lòng Tiên đạo tông, dù sao Lôi Ma có thân thể tam hành cả ngũ hành giới đều biết. Lúc này, y biến mất khiến Tiên đạo tông bị đả kích không nhỏ. Tiên đạo tông dù sao cũng đã dốc toàn lực bồi dưỡng Lôi Ma, hy vọng một ngày nào đó y trở thành trụ cột của Tiên đạo tông, không ngờ y yểu mệnh, làm sao không khiến các cao thủ Tiên đạo tông tiếc thương? Hơn nữa, chuyện này cũng khiến danh tiếng của Tiên đạo tông bị đả kích không nhỏ. Nói không hay ho gì thì là, đến đệ tử cấp cao bọn họ còn bảo vệ không được, thì những người khác vào Tiên đạo tông còn để làm gì nữa?
Những lời Lôi Cương nói hôm nay thực đã động đến nỗi đau của bọn họ. Vẻ mặt Tiên Vân Đạo Thánh dần trở thành bình thường, lão nhìn Lôi Cương, gật đầu, cười nhạt.
Vân Phong được Tiên Vân Đạo Thánh cho phép, liền quay qua nhìn Lôi Cương, nhe răng cười. Y vươn tay phải chộp tới Lôi Cương, từ tay y phát ra ánh sáng màu vàng, tựa như một vòi nước ẩn chứa lực kim long. Một chiêu này đủ thấy Vân Phong quyết một chiêu bắt Lôi Cương, làm giảm uy phong của hắn.
Vân Phong không ngờ, Lôi Cương vốn đang đứng trước mặt y, tưởng như là cá nằm trên thớt, bỗng đột nhiên biến mất. Y chưa kịp phản ứng gì nhiều, chưa kịp nhận ra Lôi Cương đã đi đâu, chợt thấy một sức ép dồn đến trước ngực hắn. Sức ép này tựa như một ngọn núi giáng xuống, khiến y phun máu tươi. Vân Phong bị bắn ngược ra sau.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, thậm chí cả Tiên Vân Đạo Thánh cũng không biết được chuyện gì đang xảy ra. Lão chỉ mơ hồ nhận ra Lôi Cương tấn công Vân Phong, rồi chợt cả bầu trời ngập máu bay. Tiên Vân Đạo Thanh kinh hãi, vung tay phải lên, đỡ lấy Vân Phong. Vân Phong đứng trên không, sắc mặt nhợt nhạt, vết máu trên ngực y đỏ rực. Đôi mắt Vân Phong ngây dại, y không dám nhìn xuống ngực áo, nhất thời còn chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
"Hấp..." Một cảm giác đau đớn truyền đi khắp toàn thân Vân Phong, tựa hồ như lục phủ ngũ tạng đều bị đánh bật đi. Y lần nữa phun ra máu tươi. Vân Phong rốt cuộc đã hiểu mọi chuyện, y khiếp sợ nhìn Lôi Cương ở phía trước.
-Nếu không phải vì ca ca ta đã có lời thì ngươi đã hồn phi phách tán lâu rồi. Tiên Đạo tông đứng đầu Tiên đạo giới chỉ là loàn giun dế không đáng nhắc tới trong mắt ta mà thôi.
Lôi Cương khinh bỉ nhìn các trưởng lão của Tiên Đạo tông, cười lạnh, nói.
Lời hắn nói khiến các trưởng lão của Tiên Đạo tông đều giận dữ, dù bọn họ không hiểu vì sao Vân Phong bị thương nặng, nhưng dù có hiểu được, làm sao bọn họ có thể nhẫn nhịn để một tên hậu bối ngông cuồng như vậy? Điền Chân ngây dại nhìn Lôi Cương, tên tiểu tử ngày trước giờ chỉ một đòn đã đánh trọng thương tông chủ sao? Hắn rốt cuộc đã đạt đến trình độ nào rồi? Nghĩ đến đó khuôn mặt của Điền Chân bừng bừng lửa giận.
Tiên Vân Đạo Thánh nghiêm nghị nhìn chằm chằm Lôi Cương. Lão ngăn các trưởng lão đang nổi giận, cẩn thận đánh giá Lôi Cương. Dần dần lão kinh hãi nhận ra bản thân không thể nhìn thấu người thanh niên đang ở trước mặt này. Lúc trước, Tiên Vân Đạo Thánh đã từng cẩn thận kiểm tra tu vi của Lôi Cương, nhưng hiện tại lão vô cùng khiếp sợ, làm sao đệ đệ của Lôi Ma lại có thể đạt đến sức mạnh đáng sợ như vậy? Cho dù là Lôi Ma với tư chất trời sinh cũng không thể trong thời gian ngắn như vậy khiến lão không thể nhìn thấu được tu vi của y. Lẽ nào người này không phải là phế vật như lời Điền Chân nói, mà thật ra tư chất còn đáng sợ hơn Lôi ma nhiều lần?
Tiên Vân Đạo Thánh giờ mới nhận ra, lúc trước lão vốn không thèm để mắt đến vị đệ đệ của đồ đệ mình, nhưng hiện tại, lão không thể không công nhận, tu vi của người này đã ngang hàng với lão, thậm chí, đến lão còn phải thua. Đột nhiên phải tiếp nhận một chuyện như thế khiến Tiên Vân Đạo Thánh nhất thời không biết làm thế nào.
-Nếu ca ca ta có tin tức, xin hãy báo ngay cho ta biết.
Lôi Cương chậm rãi nói, hắn định tiếp theo sẽ đến Kim Cương tông tìm hiểu xem chuyện của Kim Cuồng Chiến có liên quan đến Lôi Ma ca ca hay không.
-Chờ một chút, một thời gian sau khi Lôi Ma tu luyện từ Chí bảo trở về, đã đến Dung Luyện giới. Lão phu có hỏi thăm biết được ngươi vì đắc tội với Hoả Huyền tông nên bị bọn họ truy sát. Ngươi có trở lại Hoả Huyền tông hay không? Hơn nữa, chuyện Hoả Huyền tông bị tiêu diệt có liên quan đến ngươi hay không?
Một lão già đứng phía sau Tiên Vân Đạo Thánh chợt nói. Người này chính là đại trưởng lão Vân Tiên của Tiên Đạo tông. Tiên Đạo tông cũng đã từng ghé qua Hoả Huyền tông, có điều, lúc đó Hoả Huyền tông đã bị tiêu diệt rồi.
Lôi Cương nhìn Vân Tiên, lạnh lùng nói:
-Lúc trước ta tiêu diệt Hoả Huyền Tông là vì nghi ngờ bọn họ, có điều, bọn họ trước khi chết đều nói ca ca ta không hề bị tan xác, mà cũng không phải do bọn họ giết chết. Nhớ kỹ nếu có tin tức hãy báo cho ta biết. Ta sẽ đến Kim Cương tông xem thế nào.
Nói xong, Lôi Cương xoay người đi qua kết giới.
Lời Lôi Cương nói khiến các trưởng lão, tông chủ của Tiên Đạo tông, thậm chí cả Tiên Vân Đạo Thánh đều biến sắc.
-Là hắn tiêu diệt Hoả Huyền tông??
Hoả Huyền tông vốn có địa vị ngang bằng với Tiên Đạo tông vậy mà lại bị hắn tiêu diệt? Lúc trước nghe nói là Lục tổ Cương Ma tiêu diệt cơ mà? Lẽ nào hắn chính là Lục tổ Cương Ma sao? Mọi người thầm suy đoán, vẻ mặt hoảng sợ. Đặc biệt Vân Phong, sau khi nghe mọi chuyện, vẻ mặt càng thêm nhợt nhạt.
Một người có thể tiêu diệt Hoả Huyền tông thì Tiên Đạo tông trong mắt hắn có đáng gì đây?
Gương mặt Điền Chân nhợt nhạt. Y xấu hổ, giận dữ, hận không thể quay lại quá khứ. Lúc trước, y bất luận thế nào cũng không chịu thâu nhận Lôi Cương, nào ngờ lúc này hắn lại mạnh như vậy, chẳng khác nào giáng cho Điền Chân một cái tát, bảo y có mắt không tròng.
Rời khỏi Tiên Đạo tông, Lôi Cương chợt cảm thấy đa cảm. Hắn ngước mắt, nhìn bầu trời phía trước, chìm trong hồi ức. Từ nhỏ đến lớn, từng khoảng khắc ở bên Lôi Ma ca ca cho đến lúc chia lìa với y đều được Lôi Cương ghi khắc trong lòng.
-Ca, huynh không chết, đúng không? Tiểu Cương sẽ tìm được huynh.
Lôi Cương lẩm bẩm nói. Ánh mắt hắn đầy cương quyết, nhìn chằm chằm phía trước. Hắn nhanh chóng bay đi.
Kim Cương tông nằm ở phía nam Tiên Đạo giới, ngược hướng với Tiên Đạo tông. Mối quan hệ giữa hai tông phái này cũng giống như vị trí của bọn họ. Những năm gần đây, Tiên Đạo tông và Kim Cương tông liên tục tranh giành, nhưng cuộc chiến vẫn chưa ngã ngũ. Dù sao, danh tiếng của Tiên Đạo tông và Kim Cương tông đều đang hưng thịnh, nhưng không có nghĩa bọn họ có thể bỏ qua, không để mắt đến các môn phái khác. Hai thế lực lớn nếu liều mạng sống chết với nhau, e rằng người được lợi cuối cùng không phải là Tiên Đạo tông, cũng chẳng phải là Kim Cương tông.
Lôi Ma của Tiên Đạo tông biến mất, Kim Cuồng Chiến của Kim Cương tông trở nên điên cuồng. Hai người này đều là những thiên tài của hai tông phái, nhưng đều gặp chuyện không may, khiến không ít kẻ muốn nhăm nhe tấn công hai đại tông phái này. Nghe đồn, từ khi Kim Cuồng Chiến trở về từ Chí bảo, y mải mê bế quan không ra. Khi vừa xuất quan đã cầm độn kiếm trong tay, gặp người là giết, cực kỳ khát máu. Cuối cùng chính lão tổ Kim Viêm Long của Kim Cương tông phải vận dụng đại trận pháp mới bao vây được y. Tình hình cụ thể thế nào không ai biết rõ cả. Lần này Lôi Cương đến tìm Kim Cương tông chủ yếu là muốn biết chuyện gì đã xảy ra. Ca ca biến mất kỳ lạ, Kim Cuồng Chiến lại phát điên, hai chuyện này có liên quan với nhau hay không?
Rời khỏi Tiên Đạo tông, Lôi Cương thẳng hướng bay tới Kim Cương tông. Hành trình bay gần như qua toàn bộ Tiên Đạo giới. Với tốc độ của Lôi Cương cũng phải mấy đến gần mười canh giờ mới tới nơi. Lúc trước ở thành Kim Tiên, Lôi Cương đã dò hỏi vị trí của Kim Cương tông. Hiện giờ trên đường bay tới, thần thức của hắn lan ra, nhanh chóng dò ra được vị trí của Kim Cương tông.
Kim Cương tông không giống với Tiên Đạo tông. Tiên Đạo tông ở trên đỉnh núi, có mây mờ che phủ. Kim Cương tông lại ở phía nam Tiên Đạo giới, nằm trên một ngọn núi khổng lồ dài đến vạn trượng, có vị trí địa lý rất đặc biệt. Mới nhìn qua cảm giác như Kim Cương tông bao phủ toàn bộ ngọn núi, cực kỳ hùng vĩ.
Các tông phái khác không thể nào sánh với Kim Cương tông. Nguyên một tông phái này thôi đã chiếm lĩnh mười hai ngọn núi, có mười hai vị trưởng lão cai quản, khá giống với Kiếm Đỉnh môn trên năm ngọn núi. Ở giữa mười hai ngọn núi là ngọn núi cao nhất của Kim Cương tông, là nơi tông chủ và các đệ tử giỏi nhất tu luyện, có tên Kình Thiên.
Trên đỉnh Kình Thiên, một nam tử trẻ tuổi khoác xích trên người ngồi xếp bằng. Xung quanh người nam tử này có ba luồng sáng lưu chuyển, dường như đó là một trận pháp đang bao vây lấy y. Lúc này, trận pháp tựa như một cái lồng bao phủ người nam tử ở giữa. Người này môi đen, toàn thân bao phủ màu tím, lơ lửng trên không. Bên người y có một thanh kiếm dựng thẳng đứng lơ lửng trên không trung, sát khí đen thùi liên tục tản ra từ thanh kiếm, nhưng luồng sát khí này khi bay đến gần trận pháp liền bị hút ngược trở lại vào trong thanh kiếm. Bên ngoài trận pháp kết giới, mười hai lão già lần lượt ngồi xếp bằng tại mười hai vị trí. Cương khí, chân khí liên tục tuôn ra từ cơ thể bọn họ, giúp duy trì kết giới. Trên mặt đất có không ít hố nhỏ, trong đó có những mảnh vụn trong suốt, chính là những mảnh tiên thạch còn sót lại.
← Ch. 579 | Ch. 581 → |