Vay nóng Tima

Truyện:Thể Tôn - Chương 630

Thể Tôn
Trọn bộ 934 chương
Chương 630: Oai phong của sấm sét
0.00
(0 votes)


Chương (1-934)

Siêu sale Shopee


-Tiểu tử, mau xuất chiêu đi. Hôm nay, bản tông muốn biết ngươi có được mấy phần chân truyền của Thái Huyền đây!

Một tiếng rống lên vang lên từ sâu trong Tử gia. Ngũ trọng lực của phân thân hành thổ trực tiếp đẩy lùi Tử Thí vào nơi sâu trong Tử gia. Từng tiếng sấm chớp rền vang trên trời. Tử Thí tức thì gầm lên giận dữ, chấn động cả đất trời.

Phân thân hành thổ ngưng thần nhìn, rồi lại nhìn mắt phân thân hành hoả. Sau đó, hắn đứng bên cạnh phân thân hành hoả, hai người chậm rãi hợp lại khiến Tử Lôi và Tử Vận hết sức khiếp sợ, đặc biệt là Tử Vận. Bất kể như thế nào, nàng cũng không nghĩ rằng Lôi cương đã mạnh đến như thế, có thể đánh bay cả phụ thân nàng.

Kỳ thực, một quyền ẩn chứa ngũ trọng lực của phân thân hành thổ có thể đánh bay Tử Thí, cũng là do lão hoàn toàn không có phòng bị mà thành. Bằng không, Tử thí thân là gia chủ Tử gia, với thực lực cương thần thiên giai sao có thể yếu đuối như thế được? Khi phân thân hành thổ và phân thân hành hỏa cùng kết hợp, luồng khí tức bọn hắn phát ra càng mạnh mẽ hơn. Sức mạnh phòng ngự của phân thân hành hỏa vô cùng cường đại, quan trọng nhất là, hoả diễm do phân thân hành hoả phát ra đã rất gần vớiCửu Thiên Huyền Hỏa.

Vừa dung hợp, phân thân hành hỏa vừa liếc mắt nhìn Tử Thí. Lão bị đánh bay qua cửa đại môn của Tư gia, đến cách Tử gia mười dặm mới ngừng lại. Quan sát cảnh Tử Thí bị đẩy ra phía sau, Tử lôi và Tử vận cùng xuất hiện, nhưng cả hai cùng nhìn phía trước, không dám tiếp cận. Luồng khói đen Tử vận phát ra dần dần thu hồi vào trong cơ thể, có điều lúc này, nàng không có lòng dạ nào quan tâm đến những chuyện này.

-Phân thân hành thổ và phân thân hành hỏa sao? Hôm nay bản tông muốn được tận mắt thấy xem sao.

Đứng ở trước mặt, cách phân thân hành hỏa một cây số, toàn thân Tử Thí phát ra khí tức mạnh mẽ. Một luồng ánh sáng bốn màu xuất hiện, một luồng cương khí đã bao phủ toàn thân lão.

Bốn màu tím, đỏ, màu vàng đất, vàng kim cũng có ý nghĩa nhất định. Tử Thí biết hành hỏa, hành thổ, hành kim của Lôi Cương đều đã đạt đến long lực. Lúc trước, khi Tử Thí tấn công Lôi cương đã sử dụng hành lôi, nhưng lão vẫn chưa vận dụng tứ hạnh tứ hạnh hợp lực. Lúc này, khí tức của lão phát ra, khiến phân thân hành hỏa nghiêm nghị, có điều, một luồng ánh sáng màu vàng đất từ người phân thân hành hoả cũng tỏa ra. Hành hỏa của phân thân hành hoả gần như đã đạt tới Cửu Thiên Huyền Hoảhầu như trong suốt.

Tử Thí nhìn luồng khí tức phân thân hành hỏa phát ra, khẽ biến sắc, kinh hãi, hỗn độn hỏa long lực? Hắn, phân thân hành hoả lại có thể mạnh đến như vậy sao? Điều này có thể sao? Hắn tu luyện được bao lâu rồi? Tử Thí hít một hơi lạnh. Lão không kịp suy nghĩ nhiều, phân thân hành hoả đã đột nhiên biến mất. Một tiếng long ngâm vang lên, một con cự long màu vàng đất bay lơ lửng trong không trung. Toàn thân con cự long này rực lên ngọn hoả diễm trong suốt, không gian sôi lên.

-Rống.

Cự long rít gào lên. Cửu Thiên Huyền Hỏa từ trong cơ thể phân thân hành hỏa phun ra, ùn ùn kéo, tấn công Tử thí.

Tử Thí nghiêm nghị. Cửu Thiên Huyền Hỏa chính là hỗn độn hỏa long lực, rất đáng sợ. Tử Thí đã từng nếm thử một lần, uy lực của nó buộc Tử thí phải dốc toàn lực ứng phó.

Tử Thíphát ra thần khí ánh sáng bốn màu, bổ ngược lại Cửu Thiên Huyền Hỏa. Một luồng sức mạnh dữ dội ào ào đánh về phía trước, tựa như mãnh thú Hồng Hoang.. Một kiếm đã tách Cửu Thiên Huyền Hỏa ra làm hai phần, cuốn đi về hai phía.

- Ngao...

Tiếng long ngâm vang lên lần nữa. Phân thân hành hỏa của Lôi Cương đánh ra Cửu Thiên Huyền Hỏa tấn công Tử Thí. Đòn đánh vừa đến trước mặt Tử Thí trăm mét, cái đuôi khổng lồ của con cự long đã quét ngang ngườiTử Thí. Lão giật mình, lão đã từng nếm thử sức mạnh một quyền của phân thân hành thổ của Lôi Cương, biết được nó mạnh đến cỡ nào. Lúc này, chỉ cần phần đuôi của con cự long quật vào người, luồng sức mạnh cường đại này chắc chắn sẽ phá vỡ cương khí của lão. Một khi hỗn độn hỏa long lực bao trùm khắp nơi, chính bản thân lão cũng bị trọng thương. Hít một hơi thật sâu, Tử Thí không nói nhiều, gầm nhẹ nói:

-Tức giận.

Lão cầm thần khí trong tay thực hiện một động tác kì dị trong không trung. Tử Thí đột nhiên xuất hiện nơi phần đuôi của con cự long, chém xuống nó. Thần khí phát ra ánh kiếm quang bốn màu, ẩn chứa sức mạnh tứ hạnh tứ hạnh long lực kết hợp mà thành.

-Ầm!

Một tiếng chấn động lớn vang lên. Một kiếm ẩn chứa sức mạnh đáng sợ này đã phá vỡ lớp phòng ngự của phân thân. Một kiếm bổ xuống phần đuôi con cự long của phân thân hành hỏa, nhưng lực phản chấn quá mạnh đến nỗi gần như làm hai tay Tử Thí tê dại, tựa như lão vừa tấn công vào một khối huyền thạch không thể công phá được vậy. Toàn bộ sức mạnh ẩn chứa trong một đòn này dội ngược lại, buộc Tử Thí phải lùi về mấy chục thước mới đứng vững được. Lãoâm trầm, chăm chú nhìn cái đuôi cự long vừa bị hổng một lỗ lớn do bị lão chém. Tử Thí rất kinh ngạc, vốn dĩ lão tưởng một kiếm ẩn chứa sức mạnh tứ hạnh tứ hạnh dung hợp lực này đủ để chém đứt đuôi cự long, nhưng giờ nhìn lại, chẳng khác nào người thường chém vào sắt thép cả. Điều này làm sao có thể? Lẽ nào khả năng phòng ngự của hắn lại đạt đến đỉnh cao như vậy? Đột nhiên, một cảm giác uy hiếp bao phủ toàn thânTử Thí. Phân thân hành hỏa gầm một tiếng nhẹ, đuôi cự long vung lên thành một luồng sức mạnh, đập đến luồng cương khí của Tử Thí.

Cương khí của Tử Thí vốn đang duy trì, ầm ầm nát vụn. Một luồng sức mạnh cùng hơi nóng đáng sợ bao phủ toàn thân Tử Thí, lão kinh hãi, bay ngược lại. Lão dừng lại trên không, mặt mày tái nhợt, tứ hạnh tứ hạnh hợp lực bao phủ toàn thân chống lại sức nóng khủng khiếp. Lão nhìn phân thân hành hỏa phía dưới đầy kiêng kỵ.

Bỗng nhiên, một cây chuỳ nhỏ kỳ dị khắc đầy hoa văn cổ xưa, xuất hiện trên đỉnh đầu phân thân hành hỏa. Tiểu chuỳ vừa xuất hiện, Tử Thí đãcảm thấy bị áp lực gấp bội. Lão trừng mắt tròn vo nhìn tiểu chuỳ, chỉ thấy tiểu chuỳ càng lúc càng lớn. Khi tiểu chuỳ to đến cỡ trăm lượng, phân thân hành hỏa nổi giận gầm lên một tiếng, bay vào cây chuỳ.

Phân thân hành hỏa vừa nhập vào cây chuỳ khổng lồ, một luồng sáng màu vàng đất bắn ra bốn phía, sâu trong mặt đất đột nhiên nổ vang. Cửu Thiên Huyền Hỏa không ngừng bốc lên ngùn ngụt từ trong thân cây chuỳ khổng lồ.

-Vù vù...

Tử Thí khiếp sợ nhìn không gian chấn động, từng tiếng vù vù vang lên liên tục. Lãobiến sắc, đây là cái gì?

-Lôi...

Linh khí thuộc tính lôi điên cuồng tập hợp trên không trung, tiếng sấm rền vang khắp nơi, trời đất mịt mù. Tử Vận và Tử Lôi cùng các cao thủ Tử gia ở phía xa đều thừ người ra nhìn phía trước, một luồng sức mạnh cường đại ép bọn họ liên tục rút lui.

Đột nhiên, trên trời dường như có hàng vạn con thần long đang nổi giận. Mặt đất nứt nẻ, từng luồng linh khí thuộc tính thổ nồng nặc tựa như một con rồng ào ào nhập vào trong thân chuỳ, mà hoả diễm trong suốt trong không gian hình thành một con hoả long xuyên qua trời đất. Lôi long trên không trung bắt đầu cử độngtoàn bộ không gian dường như có hàng vạn con rồng đang uốn lượn..

-Đình...

Tiếng "đình" vừa dứt, tất cả bắt đầu khởi động, toàn bộ thần long đều nhập vào trong thân chuỳ. Thoáng chốc, cây chuỳphát sáng chói mắt, một luồng khí tức huỷ thiên diệt địa bộc phát.

Cùng lúc đó, các cường giả cương thần huyền giai ở Vô Thượng giới đều giật mình tỉnh giấc, khiếp sợ nhìn về phía đông. Trên đỉnh một ngọn tháp cao chọc trời ở nơi nào đó trên Vô Thượng giới, một gã nam tử béo tốt mở hai mắt, nhìn phía đông, lẩm bẩm nói: " Lẽ nào Tử gia lại chọc phải tên tiểu tử ấy sao? "

-Ầm...

Một tiếng ầm vang lên, cự chuỳ điên cuồng tấn công Tử Thí.

Tử Thí ngây người nhìn đòn tấn công ẩn chứa sức mạnh hủy thiên diệt địa này, nghiêm nghị. Ánh sáng bốn màu phát ra, bao bọc toàn thân lão. Tử Thí truyềntứ hạnh tứ hạnh dung hợp lực lĩnh ngộ được vào trong thần khí, thanh chuỳ khổng lồ càng lúc càng tới gần, mọi người ở xung quanh đó đều hốt hoảng bỏ chạy.

-Ầm!!

Một tiếng nổ vang lên ở phía đông Vô Thượng giới. Mặt đất chấn động, từng ngọn hoả diễm từ mặt đất toát ra. Cách đó không xa, trận pháp bao phủ Tử gia rung lên mãnh liệt, mặt đất trong khu vực củaTử gia dường như trở thành một hồ nước bị một tảng đá ném vào, tạo thành từng gợn sóng lớn, phá huỷ phân nửa các toà nhà của Tử gia.

Tử Lôi vừa thấy cự chuỳ và thần khí của Tử Thí va chạm nhau liền vội vã tóm Tử Vận vào trong kết giới của Tử gia. Các cao thủ của Tử gia cũng dồn dập tiến vào trong kết giới, bọn họ cảm nhận được một mối hiểm nguy chết người phía trước, tất thảy đều thất kinh hồn vía.

Lôi Cương vẫn đứng trong khu vực của Tử gia, ngồi yên không nhúc nhích, dường như hắn không bị cơn chấn động kia ảnh hưởng chút nào. Chỉ có điều, lúc này, một con lôi long thoáng ẩn hiện trên trời.

Tuyệt chiêu mạnh nhất của phân thân hành hoả của Lôi cương là lôi đình, truyền thừa chiến kỹ của Viêm Long Nhất Mạch! Một đòn tấn công này lại kết hợp với sức mạnh của hành thổ, hành lôi, uy lực mạnh mẽ khiến Tử Thí đang đứng trên không thất kinh. Lão đã cảm nhận đượcthần khí tích tụ bao năm của lão đã nát vụn. Tử Thí hít một hơi thật sâu, kỳ quái nhìn huyền hỏa liên tục bốc lên dưới đất.

Đây... Chính là tên tiểu tử khi xưa sao? Trước kia vì sao lão lại không đồng ý cho Tử Vận qua lại với hắn? Hắn còn mạnh hơn Đạo vân cả chục, cả trăm lần là cái chắc! Nếu không phải lão kịp thời thoát được vào phút chót, sợ rằng đã bị hồn phi phách tán dưới một nhất chuỳ này rồi!

Chương 632: Toái hư không

Tử Thí nhợt nhạt, chăm chú nhìn thanh cự chuỳ trong không trung. Lão không hề muốn rút lui, ngược lại càng muốn xem tên tiểu tử này rốt cuộc đã đạt đến sức mạnh cỡ nào. Lão tuyệt đối tin tưởng, người có thể chiến thắng được lão ở Vô Thượng giới này không có được mấy người. Tuy rằng uy lực một đòn tấn công của Lôi Cương có thể huỷ thiên diệt địa, nhưng chỉ cần lão có thể chịu được luồng áp lực đó là có thể thoát khỏi phạm vi của cự chuỳ, có thể hoá giải đòn thế.

Tử Thí còn đang nghĩ cách chiến đấu tiếp thì chợt phát hiện thanh cự chuỳ ở trong không trung đã đứng yên, khiến lão hết sức nghi hoặc. Chẳng lẽ tên tiểu tử này vừa sử một đòn đã bị phản đòn sao? Cho dù là như thế, Tử Thí vẫn hết sức hài lòng với Lôi Cương, thậm chí lão còn có chút vui mừng. Ánh mắt của nữ nhi của lão thật không kém chút nào. Tử Thí không phải người cuồng vọng, lão biết, Lôi Cương chỉ trong thời gian ngắn có thể đạt đến thành tựu như vậy quả đáng ngạc nhiên. Tư chất như vậy đủ để xứng đôi với Tử Vận a.

Lão đột nhiên nghĩ đến một chuyện, có nên gả Tử Vận cho Lôi Cương hay không? Tử Vận không còn sống được bao lâu nữa, một ngày nào đó nếu nàng chết, Tử gia sẽ không thể mượn sức một thiên tài như vậy. Không thể không nói, Tử Thí là một vị tông chủ tốt, cũng là một vị phụ thân tốt. Nữ nhi lão sắp chết đến nơi mà còn muốn mượn nữ nhi giúp lão lợi dụng một thiên tài.

Chỉ có điều, Tử Thí không biết được một chuyện, Tử Vận mà chết thì chỉ càng làm tăng thêm hận thù của Lôi Cương với Tử gia mà thôi. Lúc này, phân thân hành hoả đã ngưng tụ lại thành Thánh khí Viêm Long nhất mạch trong cự chuỳ. Hắn vừa lĩnh ngộ được chiến kỹ truyền thừa đệ nhị của Viêm Long nhất mạch trong khoảnh khắc hắn gọi ra sấm sét.

Thật ra, khi trước Lôi Cương đối mặt với Quân Uy, nếu hắn vận dụng thánh khí Viêm Long nhất mạch thì đã không thê thảm đến vậy. Chẳng qua thời gian quá cấp bách, Lôi Cương không kịp nghiên cứu kỹ Viêm Long chiến kỹ. Lúc này, hắn vừa vận dụng chiến kỹ truyền thừa đệ nhất đã cảm nhận được sức mạnh cường đại của Viêm Long nhất mạch. Đặc biệt phân thân hành hoả của Lôi Cương đã đạt đến khả năng hỗn độn hoả long lực lại có thể kết hợp với huyết mạch của hắn, một đòn đánh ra càng cường đại hơn.

Viêm Long nhất mạch, chiến kỹ truyền thừa đệ nhị, toái hư không!

Lúc này, Lôi Cương đang bị vây trong một không gian rực hoả diễm trong suốt, tựa như hắn đang lĩnh ngộ lôi đình vậy. Một con thần long dài vạn trượng lơ lửng trong không trung, một luồng khí cuồng bạo phát ra bốn phương tám hướng, khiến hắn khiếp sợ. Đột nhiên, con thần long vạn trượng trước mặt hoá thành một nam tử khôi ngô, cao đến mười trượng. Lôi Cương ngạc nhiên nhìn, người nam tử này chợt rút ra một thanh chuỳ khổng lồ. Ánh sáng từ cự chuỳ toả ra bốn phía, trên thân chuỳ có khắc rất nhiều hoa văn hoạ tiết, một luồng khí tức đáng sợ từ thân chuỳ phát ra.

Hai tay của nam tử khôi ngô này chợt vỗ lên thanh cự chuỳ. Cả cự chuỳ dường như nháy mắt giật mình tỉnh giấc, phát ra một tiếng rít gào như của mãnh thú Hồng Hoang, rồi biến thành một con mãnh thú dài trăm trượng. Con mãnh thú này điên cuồng cuốn lấy người nam tử khôi ngô. Luồng ánh sáng chói mắt phát ra, trước mắt Lôi Cương xuất hiện một người nam tử mặc chiến giáp màu trắng cao đến mười trượng. Trước ngực người này có một con mãnh thú đang há miệng rộng, đôi mắt nó như nhìn thấu linh hồn người. Lôi Cương kinh hãi.

-Truyền thừa, chiến kỹ đệ nhị, toái hư không!

Nam tử khôi ngô chợt gầm nhẹ. Một sức mạnh bạt núi từ Hồng hoang phát ra. Cả người y vững chãi tựa như một ngọn núi khổng lồ, dần dần, tay phải y ngưng tụ thành quyền đánh về phía trước. Một quyền này khiến Lôi Cương nhìn tưởng chừng rất chậm nhưng kỳ thực lại nhanh đến mức hắn nhìn không rõ nổi. Không gian nháy mắt nát vụn. Thần trí Lôi Cương quay trở lại trong cơ thể.

Hít một hơi thật sâu, phân thân hành hoả của Lôi Cương rời khỏi cự chuỳ, lơ lửng trong không trung. Hắn nhìn Tử Thí đang kinh ngạc, nhìn hắn chằm chằm, chất cao giọng nói:

-Gia chủ Tử gia, ngươi còn muốn đánh nữa hay không?

Tử Thí vẫn đang mải suy nghĩ làm cách nào để trói buộc Lôi Cương vào Tử gia nghe vậy, mỉm cười, cao giọng nói:

-Sao lại không đánh?

Lúc này, Tử Thí vươn tay phải, một thanh thần khí xuất hiện. Lão nhìn Lôi Cương đầy chiến ý cùng khí phách.

Lôi Cương ngưng thần, khẽ nhếch miệng cười nhạt. Hai tay hắn chợt đánh vào cự chuỳ bên cạnh.

-Rống...

Một tiếng rít gào của mãnh thú từ Hồng Hoang vang vọng phía chân trời. Một luồng khí tức hết sức mạnh mẽ điên cuồng phát ra, các cường giả Vô Thượng giới khiếp sợ. Tử Thí đứng gần đó thiếu chút nữa bị tiếng rống giận này ép cho thất khiếu chảy máu. Lôi Cương còn hoảng sợ hơn. Hắn biết được thanh cự chuỳ hoá thành mãnh thú sẽ rống lên nhưng không ngờ tếng rống lại đáng sợ như vậy.

Một con mãnh thú cao đến năm mươi trượng xuất hiện bên cạnh Lôi Cương. Đôi mắt đỏ như máu của nó nhìn hắn chằm chằm. Lôi Cương cảm thấy như bị cả bầu trời đè xuống. Hắn chưa kịp phản ứng nhiều, con mãnh thú này đã gầm nhẹ một tiếng, nháy mắt bao phủ toàn thân Lôi Cương. Ánh sáng màu vàng đất chói mắt phát ra, một bộ chiến giáp màu trắng xen lẫn màu vàng đất bao bọc lấy phân thân hành hoả của hắn. Trước ngực bộ chiến giáp có một con cự thú hồng hoang khổng lồ há miệng, nhìn rất sống động, đôi mắt nó tựa như đang nhìn chằm chằm Tử Thí trước mặt.

Tử Thí hít một hơi thật sâu, khi nãy con mãnh thú do cự chuỳ hoá thành rống lên khiến lão không kịp phản ứng gì nhiều. Lúc này, lão lại cảm nhận được một luồng khí thế hết sức mạnh mẽ bao phủ toàn thân, ép lão rơi xuống mấy thước mới đứng lại được trên không. Lão khiếp sợ nhìn Lôi Cương trong bộ chiến giáp. Luồng khí tức này khiến lão cảm thấy hết sức áp lực. Trong lòng lão không chỉ thoáng hối hận, mà còn không phục, không cam lòng. Lôi Cương chỉ tu luyện trong thời gian ngắn chừng hơn vạn năm mà còn mạnh hơn lão đã tu luyện cả trăm vạn năm. Lão gầm nhẹ một tiếng, hai tay khoa lên một nửa cung tròn trong không trung. Sấm chớp ầm vang trên trời, một luồng sấm sét từ trên trời giáng xuống. Tử Thí gầm nhẹ một tiếng, nháy mắt bị luồng sấm sét này bao trọn lấy. Nhưng khi luồng sấm sét này dần biến mất, lão đã xuất hiện với chiến giáp màu tím do sấm sét tạo thành bao phủ toàn thân. Một luồng khí tức mạnh mẽ, bá đạo từ người lão phát ra.

Tử Thí đã dốc toàn bộ sức mạnh. Lúc này, lão đã coi Lôi Cương là một đối thủ ngang hàng.

Người của Tử gia đang ở trong kết giới chờ đợi đã lâu, nóng ruột, đều bay cả ra ngoài kết giới. Nhưng vừa bay ra ngoài, bọn họ còn chưa kịp thấy gì, đã buộc phải quay trở lại trong kết giới. Khí thế bên ngoài khiến khí huyết bọn họ sôi trào, cơ hồ như muốn phun ra máu huyết vậy. Bọn họ thất kinh, đặc biệt là Tử Lôi. Y đã nhận ra Tử Thí đang dốc toàn bộ sức mạnh của lão. Tử Lôi hít một hơi thật sâu, lo lắng nhìn Tử Vận, than thở:

-Tử Vận, muội đã tìm ra một người thế nào vậy? Không ngờ hắn lại có thể buộc sư tôn phải dốc toàn lực.

Tử Vận rùng mình, không tin được nhìn Tử Lôi, lạc giọng, nói:

-Phụ thân dốc toàn lực???

-Đúng.

Tử Lôi nghiêm nghị, gật đầu.

Tử Vận vừa định ra khỏi kết giới ngăn cuộc chiến, đã bị Tử Lôi kéo lại. Y thấp giọng nói:

-Bằng vào tính cách của sư tôn, nếu không bị ép buộc đến đường cùng, nhất định sư tôn sẽ không dốc toàn lực đâu. Hơn nữa, người còn gọi ra chiến giáp thiên lôi nữa!

-Chiến giáp thiên lôi?

Tử Vận che khuôn miệng nhỏ nhắn, khiếp sợ nói. Nàng vội vàng chạy đến sát ranh giới của kết giới, nhìn Lôi Cương vẫn đứng bên dưới như trước. Hắn đang đứng cùng phân thân mộc hành, nhìn lôi long trên trời, tươi cười. Cho dù như thế nào, nàng cũng không ngờ được rằng, tên tiểu tử năm xưa nay đã mạnh đến nỗi có thể đẩy phụ thân nàng vào bước đường cùng, mà chỉ dùng hai phân thân của hắn a.

-Tên tiểu tử năm xưa nay đã thực sự mạnh đến vậy rồi sao? Huynh đã trở thành cường giả thật rồi sao?

Tử Vận thầm lẩm bẩm nói.

Lúc này, Lôi Cương hết sức kích động. Khoảnh khắc con mãnh thú do thanh cự chuỳ hoá thành biến thành chiến giáp, Lôi Cương cảm nhận được sức mạnh của phân thân hành hoả tăng gấp trăm lần. Hắn mừng rỡ, song quyền nắm chặt. Không gian lại vừa vang lên tiếng vỡ vụn. Lôi Cương chậm rãi chuyển tầm mắt nhìn phía trước, Tử Thí toàn thân được sấm sét bao phủ, hàng nghìn hàng vạn con rồng trong trời đất cử động, luồng khí thế phát ra mãnh liệt.

-Tiểu tử, đã rất nhiều năm rồi chưa có kẻ nào ép được ta phải dốc toàn lực. Hôm nay, lão phu sẽ cho ngươi biết được vì sao Tử Thí ta lại có thể trở thành gia chủ Tử gia!

Tử Thí toàn thân bao bọc trong sấm sét cất giọng nói. Giọng nói của lão trầm vang như tiếng trời đất rít gào. Lão bước từng bước một về phía Lôi Cương, sấm sét cũng theo chân lão bắn về phía hắn.

Một luồng sức mạnh cường đại ùn ùn kéo đến. Lôi Cương ngưng thần.

-Toái...

Lôi Cương gầm nhẹ. Một luồng ánh sáng bao phủ khắp toàn thân hắn chợt bùng phát mãnh liệt. Bầu trời đang tĩnh lặng, đột nhiên các linh khí hành hoả, hành thổ trong chu vi trăm vạn dặm nháy mắt bị hút lấy, nhập vào trong cơ thể Lôi Cương. Tử Thí ngưng thần, lão chợt phát hiện sức mạnh của lão như đang bị cản lại.

-...Hư không!

Một tiếng rít gào vang lên. Tử Thí hốt hoảng, nhìn luồng sức mạnh đẩy tung mặt đất vỡ vụn lao tới. Lão kinh hồn táng đảm, gầm nhẹ một tiếng, hàng vạn con rồng trong bầu trời rít gào, điên cuồng nhập vào trong cơ thể lão.

Lôi Cương chậm rãi đánh ra một quyền. Một quyền này nhìn rất chậm, nhưng nháy mắt đã bộc phát. Cự quyền của người khổng lồ đánh ra, tựa như một luồng sức mạnh huỷ diệt lao đến chỗ Tử Thí. Lão hoảng hốt, nổi giận gầm lên một tiếng. Hàng vạn con rồng ngưng tụ thành một con lôi long dài vạn trượng tấn công quyền của Lôi Cương.

-Rầm rầm.

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Một quyền của Lôi Cương nháy mắt hoá thành khổng lồ, to đến vạn trượng, nuốt lấy con lôi long, tiếp tục lao đến phía trước.

Tử Thí điên cuồng gắng chống lại cự quyền đang bay tới. Nhưng lão không kịp phản ứng gì nhiều, một luồng sức mạnh nặng hàng tỉ cân đã ập xuống. Chiến giáp thiên lôi nháy mắt bị nghiền nát, Tử Thí phun máu tươi, hôn mê ngay trên không.

Cũng may, một quyền này khôgn thực sự nhắm đế Tử gia, nếu không, bao nhiêu công lao tích cóp của Tử gia trong vô số năm sẽ bị phá huỷ trong nháy mắt. Thế nhưng, quyền này cũng khiến trận pháp bảo vệ Tử gia bị nghiền nát, một luồng chấn động biến rất nhiều nơi của Tử gia trở thành đống gạch vụn. Vô số cao thủ đều giật mình tỉnh giấc. Bọn họ còn chưa kịp phản ứng gì, thất khiếu đã chảy máu, chết ngất.

Các cường giả ở Vô Thượng giới đều cảm nhận được sức mạnh huỷ thiên diệt địa của chiêu toái hư không này, giật mình tỉnh giấc. Bọn họ không thể tin nổi, nhìn chằm chằm về phía đông Vô Thượng giới.

Lôi Cương mặc chiến giáp đứng trên không, nhìn chu vi cả vạn trượng xung quanh không có một bóng người, thất kinh hồn vía. Đây chính là sức mạnh của chiến kỹ đệ nhị của Viêm Long nhất mạch, toái hư không sao?


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-934)