← Ch.679 | Ch.681 → |
- Oành!
Một tiếng nổ lớn vang lên khiến cho một làn sóng chấn động tản ra xung quanh. Một đòn cực mạng giáng xuống đỉnh đầu Lôi Cương. Lôi Cương hạ xuống mấy thước rồi từ từ quay đầu nhìn lão già hạc phát đồng nhan.
- Tiểu nhân đúng là tiểu nhân. Ngươi không phạm ta thì ta không phạm người. Ngươi ra ta trước thì cho dù ngươi là đệ tử của Lộ gia gì đó hay là gia chủ chăng nữa cũng không thể tha được. - Lôi Cương cười lạnh rồi đột nhiên biến mất.
Sắc mặt lão già hạc phát đồng nhan hết sức nghiêm trọng, một kiếm đó của lão ẩn chứa Hỗn Độn hỏa long lực đủ khiến cho người tu luyện dưới Cương Thần hỗn độn huyền giai phải bị thương nặng vậy mà bây giờ, lão phát hiện ra Lôi Cương chẳng hề bị thương. Sau khi nghe Lôi Cương nói vậy, lão già giật mình, tự hỏi người này có phải che giấu thực lực hay không?
Lộ Tinh Không bị câu nói của Lôi Cương khiến cho sắc mặt âm u thay đổi. Y thầm nghĩ không ổn. Trong nháy mắt khi Lôi Cương biến mất, y liền cảm nhận được một làn hơi thở hùng hậu bao phủ lấy mình.
"Oành!" Một tiếng nổ vang lên, Lộ Tinh Không chưa kịp phản ứng thì cảm nhận trên đỉnh đầu có một luồng sức mạnh giáng xuống. Tới khi y kịp phản ứng thì thấy mình đang trong trạng thái Cương Anh, chỉ biết trừng mắt nhìn thân thể mình hóa thành thịt vụn bắn tung tóe ra khắp nơi. Một bộ anh giáp màu vàng đất bao phủ Cương anh của Lộ Tinh Không. Y hét lên một tiếng giận dữ:
- Giết hắn đi.
Lôi Cương nhíu mày nhìn Cương anh của Lộ Tinh Không mà cảm thấy ngạc nhiên. Một kiếm của hắn ẩn chứa lực lượng đủ khiến cho Cương Thần địa giai phải tan nát cả thần hồn vậy mà Cương anh của Lộ Tinh Không vẫn còn nguyên? Cho tới khi thấy anh giáp, hắn mới có phản ứng. Lôi Cương cười lạnh. Hai gã Cương Thần thiên giai ở bên cạnh Lộ Tinh Không vừa mới kịp phản ứng thì hắn đã thu hồi Hư Kiếm vào trong giới chỉ rồi phát ra bát trọng kình khiến cho cả hai gã bay ngược về phía sau. Lão già hạc phát đồng nhan biến sắc.
Lôi Cương lạnh lùng nhìn lão, tay phải chộp lấy cương anh của Lộ Tinh Không đang định chạy trốn mà nở nụ cười lạnh. Mặc dù có anh giáp cản giúp trọng lực của Hư Kiếm nhưng Lôi Cương biết nó không thể cản được bát trọng kình. Tay phải hắn khẽ sờ một cái khiến cho thần hồn của Lộ Tinh Không nát vụn, hóa thành một làn lực lượng tinh khiết. Lôi Cương hít một hơi hút nó vào trong cơ thể.
- Ngươi có can đảm giết hắn? - Lão già hạc phát đồng nhan thấy cương anh của Lộ Tinh Không nát vụn thì hét lên đầy giận dữ.
- Giết hắn? Không chỉ có hắn mà ngươi cũng không sống được. - Lôi Cương cười lạnh đột nhiên xuất hiện trước mặt lão già, phóng ra hai cú đấm đánh lên người lão. Lão già lui lại mười bước, tạm dừng trong hư không, ánh mắt tràn ngập sự tức giận nhìn Lôi Cương chằm chằm rồi nói:
- Tiểu bối ngông cuồng cứ chờ cả nhà họ Lộ đuổi giết đi. Muốn giết lão phu, ngươi còn chưa có năng lực đó. Hôm nay, lão phu không giết được ngươi cũng phải làm cho ngươi sống không bằng chết. - Nói xong, tay phải của lão già chợt động, trong không trung liền hiện lên ánh lửa đỏ rồi hóa thành một con Hỏa Long dài nghìn trượng. Nó gầm lên giận dữ rồi lao về phía Lôi Cương.
Thân mình Lôi Cương nhoáng lên một cái, hai đạo quyền kình phóng ra còn hắn thì biến mất. Khi xuất hiện đã ở sau lưng lão già. Có điều tu vi của lão già này đã đạt tới Cương thần hỗn độn hoàng giai cho nên tu vi có sự bất phàm. Khi Lôi Cương còn chưa xuất hiện, lão đã cảm giác được, thậm chí còn bước lên phía trước một bước rồi xoay người bổ một kiếm về phía Lôi Cương. Thành thần khí trong tay lão tỏa ra ánh lửa đỏ rực, có điều trong công kích không có ẩn chứa hệ nào khác. Điều đó chứng tỏ lão chỉ chuyên tu luyện hệ Hỏa. Người tu luyện như vậy so với những người tu luyện mấy hệ càng dễ đạt tới cấp bậc Cương thần hỗn độn có điều khi tới giai đoạn cuối thì so với người khác lại khó khăn hơn. Mà người tu luyện như vậy ở thánh giới Hồng Hoang chắc chắn là cường giả được các thế lực lớn bồi dưỡng.
Hai đạo quyền kình của Lôi Cương bùng nổ rồi hắn lại biến mất đồng thời có mười đạo quyền kình xuất hiện. Một lớp cương khí đỏ như lửa bao phủ toàn thân lão già. Sắc mặt của lão hơi cau lại. Mặc dù tu vi của Lôi Cương không có chút uy hiếp đối với lão nhưng khiến cho lão kinh ngạc đó là tốc độ của hắn, cùng với lực xung kích ẩn chứa trong quyền kình. Phương thức công kích như vậy ở thánh giới Hồng Hoang cũng rất ít gặp.
"Rầm rầm rầm..." Hơn mười đạo công kích khiến cho lão già lùi lại liên tục, sắc mặt trở nên u ám. Đột nhiên lão gầm lên một tiếng. Trong mười dặm không gian xung quanh đột nhiên xuất hiện một vầng lửa đỏ rực, tràn ngập linh khí thuộc tính Hỏa. Bất kể tu vi hay lực công kích của lão già này đều mạnh hơn Đạo hư. Dù sao thì Lôi hệ của Đạo hư cũng chỉ vừa mới đạt tới Hỗn độn còn lão già này đã lĩnh ngộ cực cao. Lôi Cương đột nhiên phát hiện trong lửa đỏ, tốc độ của mình giảm đi. Mà chỉ cần bên người hắn xuất hiện Hỏa long là bản thân bị công kích.
Cốt lân giáp của hắn nhanh chóng bao phủ toàn thân. Lôi Cương lấy Hư Kiếm ra, rồi với tốc độ cực nhanh xuất hiện trên đỉnh đầu lão già mà quát khẽ:
- Khai Thiên thức thứ bốn mươi hai.
Đòn công kích ẩn chứa uy lực của Khai Thiên trong nháy mắt đánh lên cái lồng cương khí phòng ngự của lão già. Tuy nhiên trong đòn công kích của Lôi Cương không chỉ ẩn chứa uy thế của Khai Thiên mà còn ẩn chứa bát trọng kình. Dưới sự công kích như vậy, cái lồng cương khí vỡ nát. Lôi Cương không để cho lão già kịp gọi lớp cương khí khác, trong nháy mắt liền bộc phát thức thứ bốn mươi ba có ẩn chứa cơn giận của hắn. Trong sự kinh ngạc của lão già, đòn công kích của hắn chém ngang đan điền của lão. Tu vi của lão già tuy cao nhưng sự phòng ngự của thân thể lại thấp. Một kiếm đó phân thân thể của lão thành hai. Đan điền vừa vỡ, lão già hét lên một tiếng thảm thiết, linh khí thuộc tính Hỏa trong không gian nhanh chóng tập trung vào cơ thể của lão khiến cho cơ thể vừa bị phân ra làm đôi hồi phục nguyên vẹn.
Sắc mặt Lôi Cương ngưng trọng nhìn lão già mà không giấu được sự kinh ngạc.
- Tiểu bối! Hôm nay lão phu không cho ngươi sống không bằng chết thì thề không làm người. - Lão già giận dữ hét. Mặc dù chữa khỏi thân thể trong nháy mắt nhưng cũng đánh đổi cả trăm năm tu vi của lão. Âm thanh của lão vẫn còn quanh quẩn thì thân thể đã sáng rực lên một ngọn lửa đỏ. Một con hỏa long dài tới mấy ngàn trượng xuất hiên. Nó nổi giận gầm lên một tiếng rồi há miệng đớp lấy Lôi Cương.
Lôi Cương cười lạnh, khẽ di chuyển một cái thì một con Viêm Long dài ngàn trượng xuất hiện nghênh đón lão già. Nó phun ra một luồng Cửu Thiên Huyền Hỏa dài vô hạn. Nhưng còn Hỏa Long do lão già ngưng tụ thành chẳng thèm để ý. Thứ lão lĩnh ngộ chính là hệ Hỏa nên Cửu Thiên Huyền Hỏa của Lôi Cương đối với lão hoàn toàn vô dụng, chẳng khác nào cá trở về biển. Cửu Thiên Huyền Hỏa ập tới người lão liền chui vào trong cơ thể khiến cho Lôi Cương giật mình.
Một làn Cửu thiên huyền hỏa còn mạnh hơn bao phủ trời đát xuất hiện khiến cho Lôi Cương cảm thấy nghiêm trọng, vội vàng lui lại.
- Không cần phải ngăn cản, để cho ta hấp thu. - Đúng vào lúc Lôi Cương định rút lui thì âm thanh của Hỏa Hoàng vang lên. Lôi Cương sửng sốt liền dừng lại để mặc cho Cửu Thiên Huyền Hỏa thổi qua người.
Thân thể của lão già lại xuất hiện. Nhìn Lôi Cương đang bị Cửu Thiên Huyền Hỏa bao vây mà nở nụ cười lạnh. Dưới Cương thần hỗn độn mà lại dám ngăn cản Cửu Thiên Huyền Hỏa đúng là không biết sống chết. Nhưng từ từ, lão lại phát hiện ra một sự quái dị.
- Không ngờ thân thể của người này lại mạnh tới mức như vậy, không sợ hãi Cửu Thiên Huyền Hỏa? - Sắc mặt lão già cau lại nhìn Lôi Cương.
- Còn chưa đủ. Nếu để cho ta hấp thu thêm lực hệ Hỏa tinh thuần thì ta chẳng coi lực hỗn độn hỏa long và đâu. Đáng tiếc... - Âm thanh của Hỏa Hoàng vang lên trong đầu Lôi Cương khiến cho hắn giật mình."Không thèm để ý tới lực hỗn độn Hỏa Long?" Tới lúc này, Lôi Cương quay đầu nhìn lão già, suy nghĩ lập tức thay đổi. Bây giờ, tu vi của hắn còn chưa thể chiến thắng được lão già này. cho dù có thắng thì cũng phải trả một cái giá thật lớn. Lúc trước, hắn chiến đấu với Đạo Hư có thể nói là lưỡng bại câu thương, còn bây giờ ở trên tinh cầu này với lai lịch của Lộ Tinh Không tất nhiên có mối quan hệ với một tinh cầu nào đó. Nếu để kinh động tới cường giả nào khác thì đúng là phiền phúc. Ngay lập tức, Xuyên tinh toa xuất hiện bên cạnh Lôi Cương rồi hắn chui vào bên trong sao đó biến mất trong nháy mắt.
Lôi Cương cũng không cho rằng, chuyện mình đánh chết Lộ Tinh Không có thể giấu được. Vào lúc này, hắn chỉ còn cách ẩn nhẫn tu hành. Hắn đã không còn là cường giả đỉnh cao ở Thất giới nữa mà lại càng không có lực hoành hành thánh giới Hồng Hoang.
Lão già nhìn Lôi Cương biết mất trong mắt chợt lóe lên hai tia sáng. Mặc dù Xuyên Tinh toa xuất hiện trong chốc lát nhưng nó là vật trong truyền thuyết của thánh giới Hồng Hoang vì vậy mà đại đa số người tu luyện đều biết. Lộ Tinh Không mặc dù không chắc chắn lắm nhưng y cũng đoán được đó là Xuyên Tinh Toa còn lão già này cũng nhận ra.
- Xuyên... xuyên tinh toa? Chẳng lã đúng là Xuyên Tinh toa? Lộ thiếu chủ đuổi theo người này là vì nó hay sao? - Lão già đứng đó suy nghĩ. Lão thực sự không có ý nghĩ tham lam đối với Xuyên Tinh toa. Một thứ thần khí như vậy y biết nếu có chẳng khác nào hoài bích có tội. Có điều, nếu có Xuyên Tinh toa thì việc Lộ Tinh Không bị chết thì tội của lão sẽ giảm đi rất nhiều. Sau khi trầm ngâm một lúc, lão già liền biến mất.
← Ch. 679 | Ch. 681 → |