Vay nóng Tinvay

Truyện:Thốn Mang - Chương 028

Thốn Mang
Trọn bộ 433 chương
Chương 028: Kinh hỉ
0.00
(0 votes)


Chương (1-433)

Siêu sale Lazada


"Hỡi con chiên lạc lối, hãy tránh xa giống loài độc ác, thượng đế sẽ tha thứ cho ngươi!" Thanh âm ôn hoà vang lên trong một căn hẻm nhỏ của Manhattan.

Điền Cương tức thì nhíu mày, toàn thân cơ nhục khẩn banh, thể nội chân khí phong cuồng vận chuyển, cẩn thận quan sát hai người trước mắt, đó là một hắc y nam tử và một bạch y nam tử, với hiểu biết của Điền Cương về địa hạ thế giới chỉ nhìn qua là nhận ra ngay, hắc y nam tử là chấp sự của Giáo đình Tông giáo tài phán sở, còn bạch y nam tử là bạch y tế tự người kế cận giáo chủ đại nhân trong Giáo đình.

Kẻ khiến Điền Cương khó chịu nhất chính là hắc y nam tử lại là đặc cấp chấp sự, hắn căn bản không phải là đối thủ của đặc cấp chấp sự, thương tích trên người hắn do thánh lực gây ra đã nói lên thực lực của đối phương. Nếu như không phải dựa vào khinh công của Trung Quốc thần bí, Điền Cương hắn căn bản không thể chạy được đến đây, bất quá khoảng cách giữa hai bên quá lớn, hơn nữa hắn còn mang theo hai người, nên cuối cùng đã bị chặn lại.

"Tiên sinh, ngài đừng vì chúng tôi mà hy sinh chính mình, cái đám đao phủ của Giáo đình này căn bản không hề có nhân tính". Một nữ nhân người lai đi đến bên cạnh Điền Cương, tay phải của nàng ta đã hoá thành lang trảo, "Tiên sinh, ngài chỉ cần mang đệ đệ của tôi đi là được rồi, đệ đệ nó vẫn còn chưa thức tỉnh, căn bản không có chút thực lực, hiện tại mama đã chết rồi, cừu hận của chúng tôi chỉ còn biết dựa vào papa, tiên sinh mang đệ đệ quay về Trung Quốc, sau này có thể tìm được papa hay không thì còn phải xem thiên ý!" Tiếng nữ nhân nói đúng là tiếng phổ thông thuần chánh, còn đệ đệ nàng từ đầu đến chân hoàn toàn giống người Trung Quốc. Mỹ nữ này ngoài mái tóc dài màu nâu ra thì các bộ phân khác không khác mấy so với người Trung Quốc.

Điền Cương nhìn nữ nhân này, nhãn thần hắn càng thêm kiên định, dịch chân đến phía trước nàng ta, chằm chằm nhìn hai người của Giáo đình, trong mắt xuất hiện một tia hung quang, trầm giọng chửi: "Lũ chó săn Giáo đình!"

Sắc mặt cùa hắc y nam tử không khỏi lạnh đi, lãnh khốc nói: "Khi ngươi đã cam nguyện đoạ lạc, vậy hãy tiếp thụ sự thẩm phán của Thượng đế chính nghĩa!"

Nhưng Điền Cương đã xuất thủ rồi, thân thể như gió, thể nội chân khí hoàn toàn tụ tập vào chân phải, "Hô!" Chân khí và cơ nhục lực lượng trong nháy mắt bạo phát, không khí trong thoáng chốc bị áp súc, một cỗ thối phong lập tức hướng tới hắc y nam tử.

"Oanh!"

Giống như ngày đó Lý Dương dùng thối phong oanh kích cột trụ võ đài, thối phong của Điền Cương đã oanh kích lên thân hắc y nam tử, nhưng bạch sắc thánh lực đã hùng dũng bành phái trên thân hắc y nam tử, thoáng chốc đã bao kín người hắn, khí bạo do thối phong hình thành căn bản không chút ti hào thương tích đối với hắc y nam tử.

"Chết đi!" Hắc y nam tử vừa mới đáng trụ được khí bạo hình thành từ thối phong xong, thì chân phải của Điền Cương đã mang theo lực lượng cường mãnh cùng với toàn thân chân khí đập tới hắc y nam tử.

Nhưng cùng lúc đó, thánh lực trên thân bạch y tế tự cũng bành phát, từng đạo thánh lực phách thẳng tới nữ nhân người lai kia. Nàng ta chỉ vừa mới thức tỉnh, đối với thân thể lực lượng cường mãnh của mình căn bản là chưa biết cách vận dụng, hơn nữa thánh lực chính là chuyên môn khắc chế hắc ám sanh vật như bọn họ, do vậy nàng ta đã hãm nhập vào khốn cảnh.

"A!" Một đạo thánh quang cuối cùng cũng kích trúng nàng ta, cùng với tiếng "tư tư " vang lên, phần bụng của nàng ta tức thì chuyển thành màu đen.

Đang dùng Tử Vong thối pháp của địa hạ quyền đàn điên cuồng công kích Điền Cương chợt nghe thấy tiếng thét đau đớn của nữ nhân, tức thì trong lòng sốt ruột, hắc y nam tử lập tức nắm lầy một giây phân phần của Điền Cương, thể nội thánh lực thoáng chốc đề cao đến cực trí, ác thủ thành quyền, thánh lực cường mãnh hung ác đập vào ngực Điền Cương, thể nội chân khí Điền Cương liền tự động dồn lên ngục, nhưng bản thân thực lực Điền Cương so với đặc cấp chấp sự thì kém hơn hẳn một cấp, chân khí mặc dù khiến Điền Cương không chết ngay tại trận, nhưng hắn cũng bị chấn bay đi.

"Linh hồn tội ác, hãy tiếp thụ sự thanh tẩy của thượng đế!" Trên mặt đặc cấp chấp sự lướt qua một luồng hàn quang, từ trong miệng thốt lên những lời thần thánh, thánh lực tức thì hoá thành trường thương nằm trong tay, hung ác đâm tới Điền Cương.

"Lẽ nào lần đầu tiên thích một người thì lại có kết quả thế này?" Trên mặt Điền Cương xuất hiện nụ cười khổ.

"A!"

Một tiếng thét đau đớn sợ hãi bất ngờ vang lên, Điền Cương trừng mắt ngớ người nhìn chuyện xảy ra trước mắt, đặc cấp chấp sự vừa rồi còn hiêu trương không ngờ... ... không ngờ đã chết rồi, cái đầu của đặc cấp chấp lăn trên mặt đất, con mắt mở trợn tròn của hắn hiện rõ sự sợ hãi bất cam.

Lú Dương cười nhẹ đứng trước mặt Điền Cương, vừa rồi hắn bất quá dùng độn thuật trực tiếp xuất hiện sau lưng tên đặc cấp chấp sự của Giáo đình, sau đó hắn tụ khí thành đao, tiên thiên chân khí hình thành đao khí bao phủ xung quanh bàn tay, Lý Dương liền nhân đó một đao chém xuống, đặc cấp chấp sự căn bản không có chút giới bị nên đã bị một đao như vậy chém rơi đầu.

"Phải rồi, còn có ngươi!" Thân hình Lý Dương loé lên, hoàn toàn dựa vào khinh công áp sát bạch y tế tự, bạch y tế tự cận thân công kích rất kém, bọn họ chỉ dưới sự bảo hộ của người khác mới có thể yên tâm phát xuất công kích cự li xa, với tốc độ của Lý Dương, bạch y tế tự thực lực vốn không bằng Điền Cương căn bản là chạy không kịp.

"Bồng!"

Với một cú đá tạt gọn gàng, ngực của bạch y tế tự lập tức bị lún xuống một cách kỳ lạ.

"Điền Cương, ngươi làm sao vậy? Không phải chết rồi chứ!" Lý Dương nhìn Điền Cương đang ngơ ngẩn, phủi phủi tay nói.

Điền Cương lặng người, Lý Dương vừa rồi liên tiếp giết hai người, mọi chuyện căn bản xảy ra chỉ trong một cái hô hấp, Điền Cương lúc này cảm thấy như có chút không chân thật, rõ ràng hắn vừa rồi đã tiếp cận tử vong, hiện tại thì địch nhân đã hoàn toàn chết hết, cảm giác bồi hồi khi ở giữa sinh tử khiến Điền Cương có ảnh hưởng nhất định.

"Điền Cương, ngươi hiện tại còn chưa có biệt thự, hai người tỷ đệ lang nhân này hãy trú tạm ở chỗ ta!" Lý Dương thấy Điền Cương bảo hộ cho nữ nhân và thiếu niên này, hắn nhìn qua đã nhận ra hai người bọn họ có huyết mạch của người Hoa, nhưng hắn cũng phát hiện tỷ đệ này đều là lang nhân, chỉ là người chị thì đã thức tỉnh, còn người em thì vẫn chưa thức tỉnh.

"Đa tạ, hiện tại thực lực của ta vẫn chưa đủ để bảo hộ bọn họ, mong ngươi chiếu cố dùm cho họ. Kỳ thật... ...ta bất quá mới biết họ được nửa tiếng mà thôi!" Lời Điền Cương nói có chút bất ngờ.

Lý Dương không khỏi lặng người, nhìn Điền Cương vì cặp tỷ đệ này liều mạng, hắn còn nghĩ là bọn họ và Điền Cương có quan hệ thâm hậu! Do vậy hắn mới để chị em họ trú tại nhà mình, dù gì hắn đối với Điền Cương cũng có ấn tượng tốt. Bất quá thấy hai chị em này đều có mang huyết mạch của người Trung Quốc, Lý Dương cũng không thể ngồi yên không làm gì.

"Hai người các ngươi hiện tại sẽ ở bên cạnh ta, ở chỗ ta người của Giáo đình sẽ không thể nào tìm thấy các người!" Lý Dương nhè nhẹ cười.

Hai chị em nhìn Lý Dương, không khỏi kích động liên tiếp gật đầu, liên thanh nói: "Đa tạ!"

Nhìn hai chị em lên lầu yên tâm nghỉ ngơi, Điền Cương sau khi để cho Lý Dương dùng tiên thiên chân khí dùng điều trị, mới chịu li khai. Lý Dương tiện đó tự thân tống tiễn.

Tại của biệt thự.

"Phải rồi, ngươi bất quá mới biết họ nửa tiếng đồng hồ, sao lại liều mạng vì họ như vậy?" Lý Dương đối với việc Điền Cương vốn xưa nay lãnh khốc không ngờ lại làm ra việc này, thật không khỏi cảm thấy tò mò.

Điền Cương thoáng đỏ mặt, liền đó khôi phục lại vẻ lãnh khốc thường ngày, Điền Cương nhìn Lý Dương đơn giản nói: "Lẽ nào không thể là nhất kiến chung tình (yêu từ cái nhìn đầu tiên)?"

Lý Dương nghe thấy không khỏi ngạc nhiên há hốc mồm, nhất kiến chung tình? Con người lãnh khốc ngạo khí như Điền Cương mà lại nhất kiến chung tình?

"Mộc Dịch, người không được theo đuổi nàng!" Điền Cương khốc khốc nói, nói rồi liền li khai, Lý Dương nhìn theo bóng lưng Điền Cương, chớp mắt một cái: "Ta theo đuổi cô ta? Cái này... ..."

Khi Lý Dương đang cảm thấy buồn cười, hốt nhiên Lý Dương biến sắc, lẩm bẩm nói: "Hôm nay thật đúng là không tầm thường à, ngưu quỷ xà thần đều hiện thân hết!" Thân hình Lý Dương loé lên, tựa như một làn khói xanh rời khỏi biệt thự, tiến vào màn đêm dày đặc.

Thốn Mang

Tập 2: Tử Đạn

*****

Lý Dương đứng trên nóc một toà biệt thự, liễm tức thuật lập tức triển khai, nhưng mắt thì nhìn về con hẻm vừa mới phát sinh chiến đấu.

"Hầu tước đại nhân, kẻ chết ở đây đích thị là người của Giáo đình, một bạch y tế tự, một đặc cấp chấp sự!" Một nam tử thân mặc đồ Tây màu đen cung kính nói với hắc y nam tử bên cạnh.

Hầu tước đại nhân nghe vậy, trầm ngâm một lúc rồi nói: "Đặc cấp chấp sự là ngũ cấp cao thủ, bạch y tế tự là tam cấp. Bất quá đặc cấp chấp sự bị cắt mất đầu này căn bản không có chút lực phản kháng, xem ra đối thủ công lực tối thiểu là lục cấp, cao thủ của lang nhân nhất tộc và huyết tộc chúng ta ở tại New York này ta đều có biết qua, nhưng sao ta lại không ngửi thấy khí tức của bọn họ? Rốt cuộc là ai đã cứu đi hai tiểu hài tử của lang nhân tộc?"

"Richard, ngươi không ngờ đã giết đi hai người của Giáo đình, hừm, người hãy tiếp thụ chính nghĩa thẩm phán đi!" Cùng với thanh âm lãnh khốc, một đạo bạch sắc quang mang chói mắt xạ tới vị hầu tước đại nhân.

Thân thể hầu tước đại nhân chuyển động, tức thì hoá thành đạo đạo huyễn ảnh, lập tức né thoát sự công kích của bạch quang.

Hầu tước đại nhân nhìn thấy trong góc tối của con hẻm đi ra một nam nhân tóc vàng, tức thì biến sắc: "Robert, hoàng kim thánh đấu sĩ!" Hầu tước đại nhân Richard làm sao có thể tưởng được đệ nhất cao thủ của Giáo đình tại New York không ngờ lại chạy đến chỗ này, hoàng kim thánh đấu sĩ là thất cấp cao thủ, hắn một hấp huyết quỷ hầu tước mới chỉ là lục cấp cao thủ, cách nhau cả một đẳng cấp, hơn nữa Robert có hoàng kim chiến giáp lực công kích so với các thất cấp cao thủ thì mạnh hơn không ít.

"Chạy!" Hầu tước đại nhân ra lệnh một tiếng, hấp huyết quỷ bá tước bên cạnh hắn lập tức cấp tốc bay đi.

Robert hừ lạnh một tiếng, hấp huyết quỷ thật đúng là chẳng ra gì, tốc độ tuyệt đối là ngạo thị địa hạ thế giới, đối với hấp huyết quỷ muốn đào thoát hắn thật có chút bất lực. Nhưng hấp huyết quỷ bá tước đã đào thoát bất quá là một tiểu nhân vật, hầu tước đại nhân Richard trước mắt mới là cá lớn.

"Thánh quang trường mâu!" Trên tay Robert xuất hiện một bạch sắc quang mâu sáng chói được phóng đi như thiểm điện, mục tiên --- hấp huyết quỷ bá tước đã bỏ chạy.

Hấp huyết quỷ ba tước đó cũng đã nhận ra ngọn thương đoạt mệnh ở phía sau, tức thì kêu lên một tiếng, thân thể thoáng chốc hoá thành một con dơi khổng lồ, cánh dơi màu bạc, tốc độ của nó rất nhanh, thoáng chốc đã thoát được công kích, bay vào trời đêm, không còn thấy đâu nữa.

"Robert, chúc ngươi tối nay có được mộng đẹp!" Hầu tước đại nhân Richard nghiêng mình lịch sự, liền đó thân thể thoáng chốc hoá thành một con dơi, cánh dơi có màu trung gian giữa vàng và bạc, tốc độ của nó so với hấp huyết quỷ bá tước vừa hoá thành dơi còn nhanh hơn nhiều, tựa hồ như thiểm điện, loé lên đã biến mất.

"Đồ dơi đáng ghét, chỉ giỏi chạy!" Robert có chút giận dữ, nếu như hấp huyết quỷ không nghĩ đến việc chiến đấu ngay khi bắt đầu đã chạy, thì hắn cũng chẳng có cách nào cả. Robert ôm một bụng ấm ức lập tức li khai, còn việc thu dọn thi thể của hai nhân viên Giáo đình, không phải là chuyện mà hoàng kim thánh đấu sĩ tôn quý đi làm. Chuyện này giao cho mấy cha cố hoặc hạ cấp chấp sự làm là được rồi.

Nhân vì liễm tức thuật, lưỡng vị cao thủ phân biệt đến từ Giáo đình và huyết tộc đã không phát hiện được Lý Dương đang ở trên nóc toà biệt thự cạnh đó.

"Manhattan này cao thủ thực đúng là nhiều à, với thực lực ngũ cấp cao thủ hiện tại của ta thật đúng chưa là cái gì, vẫn còn phải nỗ lực tu luyện nhiều!" Quan sát từ đầu đến cuối Lý Dương lắc đầu than một tiếng, liền đó phi thân li khai.

Trong biệt thự của Lý Dương.

Ngay tiến vào biệt thự, Lý Dương đã nghe thấy một tràng âm thanh ỉ ôi, Lý Dương không nén được sự tò mò đi theo hướng âm thanh, âm thanh ỉ ôi này chính là từ trong căn phòng của cặp tỷ đệ kia phát ra.

"Tỷ, mẹ chết rồi, sau này chúng ta biết làm thế nào? Đi tìm papa à? Ô ô... ..." là thanh âm của vị thiếu niên.

"Đều tại tỷ cả, nếu như không phải tại tỷ tỷ biến thành lang nhân giết chết tên khốn đó, thì đã không gặp phải sự truy sát của Giáo đình, mama cũng không phải chết!" Nói xong, tiếng khóc của người tỷ tỷ cũng vang lên.

"Tỷ, cái này sao có thể trách tỷ được? Tỷ cũng vừa mới thức tỉnh, lại còn bị lão già của biệt thự đó cưỡng bách, tỷ mới vô ý thức phát cuồng mà sau đó biến thân, tỷ cũng không thể khống chế được mà. Ác độc nhất chính là lũ người của Giáo đình, lẽ nào chúng ta làm gì sai? Ngay khi phát hiện ra khí tức của chúng ta liền lập tức đến truy sát chúng ta!" Thiếu niên nghiến răng nghiến lợi, hiển nhiên là cực kỳ hận thù.

Lý Dương đứng ở ngoài cửa nghe thấy, đã đại khái hiểu được sự tình phát triển, cô gái này chắc là người làm công cho chủ nhân của một biệt thự, sau đó lão chủ biệt thư muốn làm XXX với cô gái, theo đó cô gái mới vô ý thức biến thân giết chết gã đó, chuyện này đã chiêu dẫn người của Giáo đình đến, còn mẫu thân bọn họ trong quá trình bảo hộ cho con cái chắc là đã bị sát hại.

"Bá vương, người có ma giới bí quyết nào thích hợp cho lang nhân tu luyện không? Cấp cho họ một bộ đi". Lý Dương nói với Bá vương Hạng Vũ.

Bá vương Hạng Vũ nói: "Lang nhân là một tộc quần ở ma giới, công pháp tối thích hợp cho bọn chúng tu luyện ta cũng có biết, được rồi, bổn Bá vương nói cho ngươi, công pháp tu luyện này kêu là "Lang hoàng quyết", tu luyện đến cực trí có thể chiêu dẫn thiên kiếp, sau đó độ thiên kiếp thành thiên ma, sau này có thể tu luyện các công pháp tinh thâm của ma giới. Hiện tại bổn Bá vương truyền cho ngươi "Lang hoàng quyết" này!"

Liền đó trong đầu Lý Dương xuất hiện một bộ tu luyện công quyết, công quyết này hoàn toàn khác biệt với phương pháp tu luyện của nhân loại, nguyên nhân chủ yếu là vì kinh mạch lang nhân bất đồng so với kinh mạch nhân loại, lang nhân chỉ sau khi độ kiếp mới có thể trọng tổ lại kinh mạch, mà tu luyện các bí pháp tinh thâm của ma giới. Bởi vì các công pháp thần kỳ của ma giới đều vì nhân loại mà chuẩn bị.

"Công pháp này quả nhiên là phi thường, hoàn toàn là tu luyện nhục thể, tu luyện cực trí sẽ đạt đến lang hoàng cảnh giới, không ngờ ngay cả thiên kiếp cũng không sợ, lợi hại, lợi hại à!" Lý Dương không khỏi cảm thán.

Bá vương Hạng Vũ tại nơi sâu thẳm trong đầu Lý Dương tức thì nói: "Hừm hừm, "Lang hoàng quyết" bất quá là hạ đẳng tu luyện công pháp, tu luyện đến cực trí bất quá mới độ kiếp. Công pháp tu luyện của bổn Bá vương tu luyện đến cực trí có thể đạt đến cảnh giới ma đế, khoảng cách giữa 2 cái không chỉ là mười vạn tám ngàn dặm".

Ngày thứ hai Lý Dương dậy từ rất sớm, khiến cho Lý Dương ngạc nhiên là bữa sáng và các thứ đều đã được chuẩn bị hoàn hảo. Còn cặp tỷ đệ thì đang đứng chờ một bên.

"Đây là một bộ tu luyện công pháp cho hai người, phải rồi, ngàn vạn lần đừng có truyền ra ngoài!" Lý Dương đặt hai tờ giấy lên bàn, liền đó quay qua ăn sáng, "nhớ lấy, ta cấp hai người pháp quyết tu luyện là vì hai người có huyết mạch của người Trung Quốc, ghi nhớ kỹ sau đó huỷ nó đi!"

Cặp tỷ đệ cẩn thận xem pháp quyết tu luyện trước mắt, sao đó nhìn nhau cả hai đều không kìm nén được sự vui mừng.

Cái này hoàn toàn là chuẩn bị cho lang nhân, hơn nữa luyện đến tối hậu có thể đạt đến Lang hoàng cảnh giới trong truyện thuyết của lang nhân nhất tộc. Có công pháp này rồi, bọn họ báo cừu đã có hy vọng, nguyên bản cả hai đã tuyệt vọng và nghĩ đến chuyện quay về Trung Quốc tìm người phụ thân chưa từng thấy mặt, hiện tại bọn họ đã có hy vọng báo cừu, đương nhiên là không muốn li khai. Hà huống khi về Trung Quốc, tìm kiếm phụ thân tỷ lệ cũng chỉ là 1/100000000, bởi vì cả hai trước giờ chưa có thấy qua phụ thân của mình, cả hai chỉ có mang theo bên người một khối ngọc bội mà thôi.

"Đa tạ tiên sinh! Đa tạ tiên sinh!" Hai tỷ đệ kích động nói, có công quyết này, báo cừu có hy vọng, mục tiêu của hai tỷ đệ càng thêm rõ ràng.

"Các người không cần lo lắng ta đuổi các người đi, cả hai cứ sống thoải mái, yên tâm tu luyện tại đây, bất quá nếu như thực lực không đủ, ngàn vạn lần đừng có đi tìm người của Giáo đình!" Lý Dương sau khi ăn sáng xong, nói một câu rồi chuyển thân li khai.

Buổi tối.

Từng cổ thanh sắc khí lưu dày đặc bao quanh lấy toàn thân Lý Dương, thể nội tiên thiên chân khí Lý Dương như sóng cuộn ba đào, thiên địa linh khí vẫn không ngừng bị hấp thu, bị hấp nhập vào trong đan điền, chuyển hoá thành từng đạo tiên thiên chân khí. "Tinh vân" do dịch thể tiên thiên chân khí trong thể nội Lý Dương hình thành cũng càng lúc càng lớn.

"Oanh!"

Tiên thiên chân khí toàn thân thoáng chốc đồng thời trùng nhập đan điền, "Tinh vân" trong thể nội Lý Dương so với bình thường tăng lên ba lần, nhưng thoáng chốc lại thu nhỏ lại hơn bình thường ba lần, giống như một tăng một giảm, khi tăng giảm thì vô số tiên thiên chân khí bị hấp nạp, "Tinh vân" tựa hồ không có biến hoá vẫn giống hệt quá khứ, chỉ là hình như tốc độ bao phủ của tinh vân nhanh hơn nhiều.

Trải qua vài trăm lần tăng giảm, thể nội tiên thiên chân khí hoàn toàn bị hấp nạp, qua một lúc lâu, từng cổ tiên thiên chân khí đã tinh thuần hơn từ bên trong "Tinh vân" của Lý Dương mới từ từ lưu xuất ra, sau đó lưu biến toàn thân.

Lý Dương cuối cùng đã tiên thiên đại thành. nội lực đạt đến ngũ cấp cảnh giới.

"Lý Dương, bổn Bá vương đã nói qua. một khi ngươi tiên thiên đại thành, đạt đến đệ ngũ cấp cảnh giới, sẽ tặng cho ngươi một bất ngờ, bổn Bá vương là người giữ lời, bây giờ là lúc thực hiện lời hứa lúc đó!"

Thốn Mang

Tập 2: Tử Đạn


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-433)