← Ch.057 | Ch.059 → |
Tiếng rít sắc nhọn, chói tai!
Mộc cước hung ác đó của Rehn hình thành tiếng rít sắc nhọn khiến người xem ở phía dưới đều phát cuồng cả lên, khi mà tốc độ công kích đạt đến một tốc độ cực cao thì sẽ sản sinh tiếng rít! Những khán giả này đều đã xem qua vô số trận ở địa hạ quyền đàn, các trận đấu của Rehn bọn họ cũng đã xem nhiều, nhưng chưa hề có một trận đấu nào mà cú đá của một quyền thủ lại có thể sản sinh tiếng rít khủng khiếp như vậy!
Cho dù là Tuyệt Sát trắc thích của Rehn trong quá khứ cũng không đạt đến mức như vậy.
Hơn 1 vạn tinh năng lượng hoàn toàn bạo phát, tốc độ khủng khiếp của ngọn cước khiến người xem phía dưới bị hãm nhập trong sự điên cuồng.
Khuôn mặt Lý Dương thoáng qua một nụ cười lạnh.
"Hô!"
Trước khi công kích của Rehn chạm đến đầu, Lý Dương thụp người xuống nhanh như điện, liền đó hai tay nện mạnh xuống mắt đất, võ đài tựa như cũng bị chấn động, mượn lực phản chấn hùng mạnh, chân phải của Lý Dương hung hãn đá vào đùi của Rehn.
"Bồng!"
Rehn hiện nét vui mừng, chân phải của mình đã đập trúng đầu "Mộc Dịch", hơn nữa hắn cũng nghe thấy thanh âm va chạm mãnh liệt.
Nhưng Rehn liền sững người: "Ừm? Tên này sao còn chưa bị nổ tung vậy? Kỳ lạ? Á!"
Một cơn đau thấu tim từ trên đùi truyền đến, một lực lượng to lớn từ đùi truyền đến, Rehn không kìm được bị hất bay lên, còn "Mộc Dịch" mà hắn vừa đá trúng lại từ từ biến mất.
Đúng vậy, tốc độ vừa rồi của Lý Dương đã đạt đến một mức độ khủng khiếp, khi hắn hoàn thành một loạt động tác thụp người, dậm đất, chân đá, thì nguyên lai tàn ảnh của hắn mới bắt đầu từ từ biến mất.
"Ô "
Từ người xem phía dưới vang lên một tràng tiếng hít hà, Ma Vương vô địch Rehn của bọn họ không ngờ đã bị một cước đá bay? Bọn họ cũng không nhìn rõ được Lý Dương rốt cục là làm sao đá được Rehn. Vừa rồi tốc độ của Lý Dương thật là quá nhanh.
"Hát!"
Lý Dương giậm mạnh xuống đất, thân hình như hoả tiễn bay xéo lên, đuổi theo thân hình bị đá bay của Rehn, khi Lý Dương phóng đến cách Rehn còn một mét. Liền tung ra một cú đá vòng trên không, hung hãn quét tới phần đầu Rehn.
Hai vạn tinh lực lượng nhục thể bạo phát!
Lý Dương vẫn còn bảo lưu thực lực, chỉ dùng hai vạn tinh lực lượng nhục thể!
Rehn sắc mặt đại biến, nhưng hắn lúc này còn đang ở trên không, căn bản không có điểm tựa để dụng lực, chỉ có thể vung hai tay ra chặn một cước này.
"Hát!"
Rehn thấp giọng hét lên, cơ nhục trên hai tay nổi lên, kiên ngạnh chắn trước đòn công kích chân trái mang theo kình phong áp bức của Lý Dương.
Con mắt Rehn híp cả lại, tốc độ chân trái Lý Dương quá nhanh, lực lượng cực lớn khiến cho không khí xung quanh Rehn cũng phát sinh chấn động, Rehn thậm chí cũng nhìn không nhìn rõ được quỹ tích di chuyển chân trái của Lý Dương, tựa hồ như không khí trước mắt phát sinh vặn vẹo.
"Bồng!"
Toàn phong thối của Lý Dương hung hãn đập lên hai tay của Rehn.
"Ca sát!"
Thanh âm rất rõ ràng, rất quen thuộc!
Rehn đối với thanh âm này rất quen thuộc, hắn biết đó chính là thanh âm khi xương cốt bị đá gãy, hắn đã từng dùng hai chân mình để đá gãy xương của rất nhiều địa hạ quyền thủ, mỗi lần như thế hắn đều thích thú thưởng thức biểu tình thống khổ của đối phương, chỉ là... ...lần này bị đá gãy xương lại là hắn.
Người xem đối với thanh âm này cũng rất quen thuộc, bọn họ đã xem qua rất nhiều trận đấu. Chuyện xương cốt bị đá gãy thế này gần như mỗi ngày đều có phát sinh, bọn họ một chút cũng không kinh ngạc, nhưng mà hiện tại bọn họ đều ngây ngốc ra! Bởi vì lần này kẻ bị đá gãy xương chính là thần tượng trong lòng bọn họ, Ma Vương địa hạ quyền đàn --- Rehn!"
"Hát!"
Tử Vong thối pháp --- Liên hoàn tảo thích!
Thuận theo một đòn công kích toàn lực bằng chân trái vừa rồi, chân phải Lý Dương thuận thế lại quét tiếp ra!
Toàn phong tảo thích, xoay 180 độ!
Vừa mới bị gãy tay xong, Rehn lúc này con mắt trợn tròn lên, nhưng mà hắn không có biện pháp gì, tay trái hắn đã gãy, tay phải cũng tương tự. Căn bản không thể cử động, hơn nữa lúc này hắn căn bản không kịp làm bất cứ động tác gì!
Bởi vì tốc độ của Lý Dương quá nhanh, cái chân phải xoay chuyển 180 độ kia, đã hình thành nên xung quang thân thể Lý Dương một quang ảnh hình bán viên (nửa vòng tròn), quang ảnh hình bán viên tựa như loan đao hình bán nguyệt, sắc bén mà băng lãnh!
"Bồng!"
Một cước hung hãn quét trúng đầu Rehn.
Tựa như một vận động viên bóng đá mãnh liệt tung một cú sút xa. Cái đầu Rehn thoáng chốc bị đá tung lên, rất đơn giản, không hề có chút gớm ghiếc, cứ như vậy Lý Dương một cước đá bay đầu, cái đầu giống như trái banh, đập thẳng lên trần nhà của địa hạ quyền đàn.
"Hát!"
Lý Dương thản nhiên tung một cú đá, hung hãn đập vào thân thể đã không còn đầu của Rehn, đem Rehn vẫn còn đang bay bổng nện xuống võ đài.
"Bồng!"
Tựa như bao cát bị đập rơi xuống mặt đất, thân thể tàn tạ của Rehn cũng bị đập rơi xuống võ đài.
Lý Dương thì giống như chiến thần đang ngạo nghễ đứng trên võ đài, một thân hắc y khiến những người ở phía dưới đều cảm thấy một cơn giá lạnh, hắc y, cho dù nhiễm vào máu tươi vẫn là hắc y, chỉ là có mùi vị của máu!
Địa hạ quyền đàn có một điều kiêng kỵ: nếu không tuyệt đối nắm chắc, tuyệt đối không nên lăng không, vừa rồi Rehn bị Lý Dương đá lên không trung, sau đó lại bị Lý Dương liên tục điên cuồng công kích, Rehn căn bản không có biện pháp nào, trực tiếp bị Lý Dương liên tục hai cước đá gãy tay, đứt đầu!
Tĩnh lặng!
Qua khoảng mười giây, tiếng hoan hô như sóng biển bất ngờ vang lên!
"Mộc!" "Mộc!" "Mộc!" "Mộc!" "Mộc!" "Mộc!"... ...
Tiếng hoan hô từ phía dưới điên cuống vang lên, từng khán giả lần lượt tỉnh lại, điên cuồng gào thét, vì Ma Vương mới của bọn họ mà hô hoán, còn Rehn đã chết lại không được ai chú ý đến, chỉ có một số phú hào phẫn nộ xe nát bằng chứng cá độ trên tay, hung ác chửi rủa kẻ đã chết.
Rehn chết!
Lý Dương chiến thắng!
Ma Vương cũ chết đi, Ma Vương mới sinh ra!
Địa hạ quyền đàn từ đây sẽ là thời đại thống trị của người Đông phương "Mộc Dịch"
"Bồng!"
Ba khí cầu to lớn đính ở trần nhà bất ngờ nổ tung, vô số kim tuyến đủ màu rải xuống. Âm nhạc vang lên từng bừng hớn hở.
"Các quý ông, quý bà, Ma Vương mới của chúng ta đã được sinh ra, đây cũng chính là người Đông phương "Mộc" đã luôn mang đến cho chúng ta những kỳ tích! "Mộc" thần kỳ tiến vào địa hạ quyền đàn chưa đầy một năm, nhưng đã càn quét cả quyền đàn, cuối cùng với một cước kinh thiên vừa rồi, đã bước lên ngôi bảo toạ Ma Vương! Các quý bà, quý ông, hãy hoan hô Ma Vương của chúng ta đi nào!" Tài phán hét lên đến khản cả giọng, người xem phía dưới cũng lần lượt hô to.
Lý Dương lần này cũng coi là nể mặt. Không lập tức xuống đài, đứng trên đài chờ tài phán nói xong, mới nở nụ cười hiếm hoi bước xuống võ đài. Đáng tiếc là người xem ở phía dưới tuyệt không phải là cao thủ như Lý Dương, nhìn không thấy được nụ cười trên khuôn mặt Lý Dương.
"Hừ hừ, cá cược lần này không ngờ lại coi thường ta, tỷ lệ cá gấp hai lần, ta cũng đã đặt cược 100 triệu USD, tốt xấu gì cũng kiếm được 100 triệu USD, lần này kiếm tiền thực là quá nhanh à, đáng tiếc mấy tay phú hào phần lớn đặt cược cho Rehn thắng, nghĩ lại giờ này trong lòng bọn họ chắc là đều đang chửi Rehn như tát nước!"Lý Dương trong lòng cười thầm đi về hướng bọn người tiểu Kiệt Khắc đang đợi hắn.
Bọn người Lý Dương lái xe quay về biệt thự.
"Oa sư huynh, vừa rồi tư thế của huynh thật là lãnh khốc à, oa một cú toàn thích đơn giản như vậy, cái gì Ma Vương hôi thối liền "hưu" một tiếng đã bị đá bay đầu, oa ha ha, tên đó mà cũng là Ma Vương sao, thực là không nhịn được muốn đánh mà!" Tiểu Kiệt khắc như muốn nhảy lên vì vui sướng. Tựa hồ như vẫn còn chìm đắm trong sự hưng phấn vừa rồi.
Lý Dương trong lòng thầm than: "Không hổ danh là mang huyết mạch của lang nhân, cho dù đến hiện tại còn chưa thức tỉnh biến thân, nhưng mà đối với chuyện giết chóc lại không hề có chút sợ hãi, ngược lại, còn hiện rõ vẻ hưng phấn".
Điền Cương cũng tán thán: "Sư huynh quả nhiên lợi hại, tốc độ công kích quá nhanh, cho dù là đệ, cũng bị sư huynh dễ dàng đánh gục! Tốc độ nhanh, lực lượng mạnh, tung hoành quyền đàn chính là dựa vào những điều này".
Lý Lỵ cười nói: "Hi hi, các người ấy à, đừng nói nữa, hãy ăn tối trước đi!" Lúc này ba nữ giúp việc đã đem bữa tối đặt lên bàn.
Trong nước, Hồng Bang!
"A Thạc, lần này chuyện qua Mỹ quốc hiệp đàm cùng Mafia Ý và Thanh Bang giao cho ngươi! Ha ha, ta cũng biết là ngươi muốn đi nhất, cũng tốt, sư bá ngươi ở bên đó, ta cũng không cần phải lo lắng gì". Bang chủ Hồng Bang mỉm cười nhìn Lý Thạc.
Lý Thạc lập tức trong lòng đại hỷ, khi hắn vừa biết chuyện ba đại siêu cấp bang phái tiến hành hiệp thương, thì đã muốn đại biểu cho Hồng Bang, bởi vì hắn biết đại ca hắn Lý Dương cũng ở tại New York, lần này đi qua có thể tiện đó gặp mặt Lý Dương. Hắn lâu rồi cũng chưa gặp lại Lý Dương.
"Cảm tạ Bang chủ, chuyện hiệp thương lần này, tôi sẽ không để Bang chủ thất vọng". Lý Thạc bảo chứng.
Bang chủ Hồng Bang gật đầu nói: "Năng lực của ngươi ta yên tâm, kỳ thật lần hiệp thương này cũng không có chuyện gì, chỉ là thống nhất một chút về thời gian công kích mà thôi, nói về tiền bạc, chúng ta không có nhiều như Mafia Ý, nhưng mà Hồng Bang chúng ta đã trải qua hàng trăm năm, thế lực hoàn toàn bao trùm Trung Quốc, Đông Nam Á cũng hoàn toàn nằm trong sự khống chế của chúng ta, trong nước kiếm tiền không được nhiều, dù gì cũng do An Toàn Cục kiểm tra gắt gao, bất quá về phía Đông Nam Á, chúng ta thực không cần để mắt đến các tổ chức của mấy quốc gia đó! Tiền mặt trong bang chúng ta có thể đề xuất là 600 tỷ USD, các đại tập đoàn của chúng ta ở Đông Nam Á cùng với một số tập đoàn trong nước, tổng công cũng có thể bỏ ra 200 tỷ USD, lần này số tiền mặt chúng ta có thể động dụng cũng chính là 800 tỷ USD".
Lý Thạc gật đầu nói: "Cũng gần đủ rồi, Thanh Bang thân là thế lực số một ở Mỹ quốc, không chế cả chục tập đoàn hùng mạnh, tiền bạc có được có lẽ cũng nhiều hơn chúng ta một chút, bọn họ nghe nói lần này đã bỏ ra 1500 tỷ USD!"
Bang chủ Hồng Bang cười nói: "Không còn cách này khác, ai bảo Mỹ quốc là quốc gia tư bản chủ nghĩa? Những tập đoàn đều lớn hơn bình thường rất nhiều, trong nước hiện tại cũng có một số tập đoàn bắt kịp được các siêu tập đoàn này, đáng tiếc phần lớn là của quốc gia, chúng ta không thể nhúng tay vào, bất quá Hồng Bang chúng ta ở trong nước cũng có căn cơ thâm hậu, các siêu cấp cao thủ có được lại nhiều. Hơn nữa tiền bạc chúng ta cũng đã có đủ rồi, hoàn toàn đủ cho trên dưới Hồng Bang tiêu sài, tiền đã đủ rồi, nhiều hơn nữa chẳng phải là chỉ để tích trữ sao?"
"Tốt rồi, ngươi quay về đi, chuẩn bị cho chuyện hiệp thương ở New York này". Bang chủ Hồng Bang vung tay nói.
Lý Dương khom người rồi rời đi.
Trên sân thượng.
Lý Dương đang nằm trên ghế dưới ánh thái dương, trên chiếc bàn tròn bên cạnh có một đống bình rượu trong đó một nửa đã trống không rồi.
"Hưu!" "Hưu!" "Hưu!" "Hưu!"... ...
Lý Dương tay trái cầm bình rượu, tay phải điều khiển đao khí tung hoành, một miếng gỗ đang được điêu khắc ở tay phải, bụi gỗ lập tức bắn ra, cả sân thượng đều là bụi gỗ tung bay.
"Cô lỗ "
Lý Dương ngửa đầu, tay trái cầm bình rượu đưa lên uống một ngụm liệt tửu, kế đó Lý Dương tiếp tục điêu khắc.
Bất ngờ, bụi gỗ tung bay từ từ rớt xuống, Lý Dương cũng dừng việc điêu khắc, miếng gổ nhỏ cuối cùng đã thành một bức tượng xinh đẹp.
Bức tượng gỗ là khuôn mặt đang mỉm cười của Khương Tuyết, Lý Dương đưa tay vuốt ve bức tượng gỗ, đôi mắt thâm tình dừng lại ở bức tượng, thấp giọng nói: "Cái thứ 11!" Liền đó bỏ bức tượng gỗ vào trong lòng, Lý Dương không còn tiếp tục ngửa đầu uống rượu như uống nước nữa... ...
"Đại ca!"
Một thanh âm quen thuộc vang lên, Lý Dương lập tức sáng mắt, thân hình trực tiếp từ trên sân thượng buông mình xuống, phóng thẳng đến cửa biệt thự.
"A Thạc!"
Lý Dương nhìn thấy thân ảnh quen thuộc, không khỏi lập tức ôm lấy đệ đệ của mình vào lòng, hai huynh đệ cứ như vậy đứng trước của ôm lấy nhau. Qua một lúc lâu, hai huynh đệ mới buông nhau ra.
"A Thạc, đệ sao lại qua đây? Ồ, lẽ nào Hồng Bang lần này phái đệ qua tham gia hiệp thương ba bên sao?"
Lý Dương cười ha ha nhìn đệ đệ của mình, đệ đệ công lực cũng không tệ, cũng đã tiến vào tiên thiên đại thành cảnh giới, Lý Dương biết đệ đệ mình vận khí rất tốt, khi xưa gia nhập Hồng Bang liền được đại trưởng lão thu làm đệ tử. Với công lực Nguyên Anh kỳ của đại trưởng lão, vì Lý Thạc tẩy kinh phạt tuỷ rất dễ dàng. Cao thủ tu chân trong Hồng Bang không ít, Lý Thạc đạt đến tiên thiên đại thành cũng là bình thường.
Nghe đại ca hỏi chuyện ba bên tiến hành hiệp thương: "Ừm, Bang chủ lần này phái đệ qua, đương nhiên chủ yếu là bởi vì đệ yêu cầu được qua, còn không phải là qua gặp đại ca à, thời gian lâu như vậy huynh đệ chúng ta cũng chưa gặp mặt nhau rồi".
Lý Dương hốt nhiên nhớ đến chuyện gì, bồn chồn hỏi: "A Thạc, mẫu thân người hiện tại vẫn tốt chứ?"
Lý Thạc nghe vậy, không khỏi cười khổ: "Vẫn là như trước, cuộc sống yên tĩnh đơn giản, lần trước đệ gặp người, người cũng chỉ hỏi đến tình hình của huynh một chút, ồ, ta cũng không có nói với người một số tình huống của huynh, đệ chỉ nói huynh hiện tại đang phát triển ở Mỹ quốc".
Lý Dương gật đầu nói: "Ừm, chuyện của ta tốt nhất là không nên để mẫu thân biết, đừng để người vì ta mà phiền não, may mắn khi xưa chuyện ta tiến nhập An Toàn Cục cũng không có nói với người, chỉ nói là ta đã xuất ngũ, công tác ở Thượng Hải, tin rằng người cũng không hoài nghi"
"Phải rồi, A Thạc! Ta đã biết được tin tức của phụ thân!" Lý Dương hốt nhiên nói.
Thân thể Lý Thạc chấn động, quay đầu nhìn Lý Dương, vui mừng đến khó tin nói: "Thực sao? Phụ thân?"
Lý Dương gật đầu nói: "Ta cũng mới biết không lâu, phụ thân là đệ tử của Tinh Cực Tông trong Côn Lôn tiên cảnh, Thanh Bang thái thượng trưởng lão chính là sư huynh của phụ thân, cũng là sư bá của chúng ta, có nhiều chuyện chờ khi đệ tự đi hỏi sư bá thì sẽ minh bạch!"
Lý Thạc trong lòng tự hiểu, khi hắn thành trưởng lão mới biết bản thân được làm trưởng lão là vì có quan hệ đến Thanh Bang thái thượng trưởng lão, hình như Thanh Bang thái thượng trưởng lão là sư bá của mình, nhưng mà hắn thực sự không hề có liên hệ với Thanh Bang thái trưởng lão Vương Thông.
"Đi nào, đến phòng của ta, ta trước sẽ truyền cho đệ pháp môn tu chân phi đạo nhập đạo "Thất diệu tinh cực" của Tinh Cực Tông chúng ta". Lý Dương vừa kéo Lý Thạc đi vừa nói.
Thốn Mang
Tập 3: Kim Đan
← Ch. 057 | Ch. 059 → |