← Ch.299 | Ch.301 → |
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Minh Quân cung điện này cũng cảnh bị rất sâm nghiêm, chỉ cần số hộ vệ đứng ở ngoài cung điện cũng có đến hơn mười người. Đám người đó đều có tu vi Minh Soái, Minh Tương, cũng có thể coi là cao thủ, bất quá trong mắt Lý Dương và Điền Cương, cũng chỉ là thùng rỗng mà thôi.
Nhìn thủ vệ tiến vào bên trong cung điện, Lý Dương thở ra một hơi, trong lòng suy nghĩ miên man.
"Sau khi biết Đông Phương Minh Đế đế cung ở nơi nào, ta sẽ đi mượn Tam Sanh Thạch ngay. Cũng không biết Đông Phương Minh Đế cho ta mượn không, có lẽ sử dụng uy danh của Xi Vưu Đại Tôn xem tác dụng không?" Lý Dương trong lòng thầm nghĩ.
Hắn suy nghĩ rất xa, đã nghĩ đến việc mình đi mượn Tam Sanh Thạch.
Bất quá Tam Sanh Thạch là thần khí, rất quan trọng đối với Đông Phương Minh Đế. Để một cao thủ lấy thần khí của mình tá cấp người khác, cũng như việc bảo Lý Dương lấy Đao Phách của mình cho người khác mượn, hắn có nguyện ý không?
Khó khăn rất lớn.
Đúng là rất khó. Nhưng là mặc kệ như thế nào, Lý Dương cũng muốn thử một phen.
Lý Dương trong lòng miên man suy nghĩ, còn Điền Cương giờ phút này lại...
- Ta là Điền Cương, ngươi là ai?
Điền Cương cực kỳ nóng nảy, hắn trực tiếp dùng thần thức sưu tra đến tận tên Minh Quân kia, sau đó dùng thần thức truyền âm. Cao Lãm Minh Quân là Minh Quân trung kỳ, tâm thần tu vi cũng tương đương với Điền Cương, nên cũng phát hiện ra Điền Cương.
Cao Lãm đang nhắm mắt tĩnh tu, đột nhiên mở bừng mắt, trong mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ.
- Ma giới cao thủ? Là Ma giới cao thủ!
Cao Lãm Minh Quân trong lòng cả kinh, thần thức của hắn cũng phát hiện ra Điền Cương, tự nhiên cũng phát hiện ma nguyên lực trong cơ thể Điền Cương. Mặc dù hắn cùng một cấp với Điền Cương, nhưng cao thủ Ma giới tu luyên có thân thể cực kỳ cường hãn, công kích cao hơn cao thủ Minh giới đồng cấp bậc, trừ phi cao thủ Minh giới đó có đặc thù kĩ năng.
Hắn tự thấy hắn không phải là đối thủ của Điền Cương.
- Tại hạ Cao Lãm, đạo huynh xin mời chờ ở ngoài, ta sẽ tốc tốc ra ngay.
Cao Lãm Minh Quân lúc này vội vàng đi ra.
Tên thủ vệ kia đã đến nơi, định lên tiếng thông báo, nhưng Cao Lãm Minh Quân đã phất tay nói:
- Không cần nói. Ta biết rồi.
Tên thủ vệ kia nghe Cao Lãm Minh Quân nói như thế, cũng không nói gì thêm, theo Cao Lãm ra ngoài cung điện.
- Sư huynh, tên Minh Quân đó đang đến.
Điền Cương đứng một bên Lý Dương nói.
Ý nghĩ Lý Dương đang thoát ly trong mơ mộng viển vông thực tại quay về thực tế. Lướt mắt nhìn qua thấy một tử y thanh niên đi nhanh đến. Khi thấy Lý Dương và Điền Cương, tựa hồ rất kinh ngạc, ánh mắt dừng lại nơi Lý Dương có chút kính sợ.
- Lại có thêm có một cao thủ, cao thủ mạnh hơn ta nhiều, ít nhất cũng phải là Ma Quân hậu kỳ, xem khí thế uy áp trên người hắn, nói không chừng phải đến cao thủ cấp bậc Ma Đế. Trời ạ, một người đại cao thủ như vậy, đến nơi này muốn làm gì đây?
Cao Lãm Minh Quân nhìn Lý Dương trong lòng máy động.
- Hai vị đạo hữu đến từ Ma giới, có sự tình gì, chúng ta vào trong nói chuyện nhé.
Cao Lãm Minh Quân vừa nói vừa chuyển thân nói lớn:
- Mau chuẩn bị yến tiệc, chuẩn bị những thứ tốt nhất cho ta.
Lý Dương vội vàng nói:
- Bất tất! Chúng ta nói vài câu là đi thôi.
- Sao? Không biết hai vị đạo hữu quá bộ tiểu địa phương của ta có sự tình gì không? Nếu có thể giúp được, ta Cao Lãm nhất định hỗ trợ, tuyệt không hai lời.
Cao Lãm vỗ bộ ngực cam đoan nói. Lòng thầm có điểm thấp thỏm "Không lẽ là cái thằng em bất trị đi Ma giới gây chuyện với người ta, nên thù gia đến tận nhà đòi nợ..."
Đệ đệ Cao Lãm tên là Cao Lập, chính là thanh niên áo trắng ở không gian thông đạo.
Cao Lập là một người tiểu quỉ phá phách, ở Minh giới cũng thường xuyên đắc tội với người ta, căn bản không biết nặng nhẹ, Cao Lãm cũng sợ hắn luôn. Do đó hắn để đệ đệ đi Ma giới học hỏi kinh nghiệm, bây giờ thấy hai gã cao thủ Ma giới đến đây, Cao Lãm tự nhiên lo lắng là cừu nhân của đệ đệ.
- Cao Lãm Minh Quân, ta hỏi ngươi, ngươi có biết Đông Phương Minh Đế đế cung ở chỗ nào không? Ta muốn đi gặp Đông Phương Minh Đế.
Lý Dương mỉm cười nói, nhưng trong mắt hàm chứa sự khẩn cấp.
"Đông Phương Minh Đế?" Cao Lãm Minh Quân sửng sốt, trong lòng cũng yên tâm. Hiển nhiên hai gã cao thủ Ma giới này không phải bởi vì đệ đệ của hắn mà tới. Nếu cần phải chiến đấu với Điền Cương, hắn không hề nắm chắc có thể thủ thắng, đừng nói nếu phải đối mặt với Lý Dương. Trong lòng nghĩ như thế, Cao Lãm Minh Quân cũng nói:
- Đông Phương Minh Đế? Việc này có điểm phiền toái, Đông Phương Minh Đế hắn thập phần cao ngạo, hơn nữa tính tình rất là cổ quái, trong đế cung nam nhân không được vào, trừ phi tứ đại Minh Đế khác. Hai vị, các ngươi mặc dù đến từ Ma giới, nhưng muốn gặp Đông Phương Minh Đế rất khó, thật sự rất khó!
Cao Lãm thân là Minh Quân, cũng biết rất nhiều việc về Đông Phương Minh Đế.
- Nam nhân không được vào, quy củ quái quỉ gì thế. Đông Phương Minh Đế là nam hay nữ?
Điền Cương rốt cuộc nhịn không được nghi hoặc trong lòng hỏi.
Cao Lãm Minh Quân cười nói:
- Đông Phương Minh Đế hắn là nam nhân.
- Chân quái, đã là nam nhân, làm sao không cho phép nam nhân vào đế cung? Chẳng lẽ hắn là hifi (o bít là dịch gải dịch hay là tác giả, bó tay – vandai79), lo khi nhìn thấy nam nhân không khống chế được dục vọng trong lòng, do đó cấm không cho nam nhân vào, giữ việc tu tâm? Không đúng a, hắn thân là Minh Đế, cho dù là hifi, để cho nam nhân vào cũng không phải là đại sự. Có người dám nói hả? Dám nói thì giết luôn.
Điền Cương lẩm bẩm.
- Hifi, cái gì hifi?
Cao Lãm Minh Quân nghi hoặc hỏi, Cao Lãm chưa hề đến địa cầu, tự nhiên không biết từ lóng này.
- Hifi thì là hifi, là đặc sản tại một tiểu địa phương của Ma giới, các ngươi ở Minh giới không biết đâu.
Điền Cương tùy tiện nói đùa.
- Cao Lãm Minh Quân, ngươi không cần lo việc chúng ta có thể vào đế cung được hay không, bây giờ ta chỉ muốn biết Đông Phương Minh Đế ở đâu, điểm ấy ngươi chắc biết?
Lý Dương nhìn Cao Lãm Minh Đế, nói nhanh.
Cao Lãm Minh Quân nhìn Lý Dương, gật đầu nói:
- Điều ấy thì ta biết.
Trong lòng Lý Dương nhất thời vui lên.
- Nói thực ta cũng không rõ lắm. Ta chỉ căn cứ vào bản đồ ghi trong ngọc giản thôi.
Nói xong, Cao Lãm Minh Quân xòe tay ra, đưa ra một khối ngọc giản, lập tức trong đó có bản đồ được ghi lại, rồi lập tức đưa cho Lý Dương:
- Hai vị đạo hữu, cái này là chỗ Đông Phương Minh Đế đế cung. Bất quá...
Lý Dương lập tức cầm lấy, thần thức đảo qua, khẽ nhíu mày. Này bản đồ chỉ là chỉ là một bản đồ sơ lược một vài tiêu thức Sơn (tiêu thức: chỉ dẫn; Sơn: núi), cũng không có tiêu thức chỉ rõ chỗ Đông Phương Minh Đế đế cung.
Cao Lãm Minh Quân nói tiếp:
- Bất quá ta chỉ biết là Đông Phương Minh Đế đế cung ở Tuyết Mai sơn, cụ thể là ở chỗ nào trong Tuyết Mai sơn, ta cũng không biết, dù sao trước nay ta chưa đi đến đó, chung quanh Đông Phương Minh Đế đế cung nghe nói có một ảo trận thật lớn. Nếu không tinh thông trận pháp, căn bản không thể phá trận.
- Tốt lắm, cám ơn Cao Lãm Minh Quân. Chúng ta cáo từ.
Lý Dương cũng không muốn lãng phí thời gian, cùng Điền Cương hướng Cao Lãm Minh Quân cáo biệt. Rồi hai người lập tức hóa thành lưu quang. Hướng Tuyết Mai sơn bay đi.
Đồng thời, lại có một đạo lưu quang từ xa phóng tới.
"Lại là bọn hắn?" Bạch y thanh niên Cao Lập lăng lăng nhìn thân hình Lý Dương và Điền Cương chợt lóe lên rồi biến mất, trong lòng lửa giận bốc lên, dúng hai người bọn hắn, làm cho ta đường đường Minh Quân còn phải cướp bóc, đáng hận hơn chính là lần đầu tiên cướp bóc chỉ cướp được hai khối thượng phẩm ma nguyên thạch, làm ta không đủ tám khối thượng phẩm ma nguyên thạch. Cũng không đủ tám khối trung phẩm ma nguyên thạch, chỉ vì một vài khối ma nguyên thạch, mà phải đi ăn cướp hai lần mới đủ.
- Đệ đệ, ngươi trở lại, thật tốt quá, vừa rồi hai vị Ma giới cao thủ kia tới, làm ta tưởng rằng ngươi dám đắc tội với người trong Ma giới, đến tận đây đòi nợ. Bây giờ xem ra, không có quan hệ gì với ngươi, có vẻ ngươi học được nhiều thứ hay hả.
Cao Lãm vui mừng nói.
Cao Lập mỉm cười, gật đầu liên tục:
- Đương nhiên. Anh xem đệ đệ của mình là ai? Tự nhiên học giỏi rồi.
Cao Lãm nếu biết đệ đệ của mình tại Ma giới gây chuyện thị phi, bị người ta đuổi giết chạy trốn trối chết tới Tam Giới sơn, rồi tới không gian thông đạo kết hạ một tiểu thù oán với Lý Dương và Điền Cương, chắc Cao Lãm sẽ không tán dương hắn như thế.
Tuyết Mai sơn, những cây tuyết mai chập chùng như biển, tuyết mai khôn cùng. Trải dài qua mấy vạn dãy núi dài mọc đầy tuyết mai, tràn ngập mùi hoa mai. Quan trọng nhất là Tuyết Mai sơn này được bố trí ngũ hành trận, làm cho cả Tuyết Mai sơn quanh năm khí hậu luôn thích hợp cho tuyết mai sinh trưởng.
Lý Dương hít một hơi hương khí hoa mai, sự kích động trong lòng đã dịu xuống một chút.
Nhưng là vừa nghĩ đến việc có thể gặp Đông Phương Minh Đế, Lý Dương lại không kìm chế được cả người run lên, ba nan đề lớn, nan đề thứ hai là mượn Tam Sanh Thạch, rốt cuộc có thể thành công hay không, thật sự khó nói.
- Sư huynh, nghe Cao Lãm Minh Quân nói, ở ngoài Đông Phương Minh Đế đế cung có ảo trận, chúng ta làm sao đi vào được đây?
Điền Cương nhìn biển tuyết mai khôn cùng, trong lúc nhất thời không biết phải làm gì, bèn sử dụng thần thức lục soát, cũng căn bản phát hiện không được gì.
Lý Dương tự tin cười:
- Ngươi đi theo ta đến đây.
Ảo trận mặc dù rất lớn, nhưng so với "Lưu Ly thế giới" Của Thánh Chủ Lưu Ly thì còn chênh lệch lớn, hơn nữa thần thức của Lý Dương cực kỳ biến thái, dễ dàng phát hiện những gì trong ảo trận, Đông Phương Minh Đế đế cung nằm trong ảo trận.
- Đi theo ta.
Lý Dương một tay nắm lấy Điền Cương, hai người lập tức tiến vào trong ảo trận. Người bình thường không thể sử dụng thần thức trong ảo trận, cả trận pháp làm hai mắt bị ảo ảnh, nên rất dễ làm cho người ta bị lạc, nhưng Lý Dương lại nhìn thấy rõ ràng.
- Sư huynh, đây là tường đá, ngươi như thế nào...?
Điền Cương nhìn Lý Dương lôi hắn đi vào trong tường đá, nhưng tường đá kia lại giống như hư ảo, Lý Dương dễ dàng đi xuyên qua, Điền Cương lúc này không nói gì. Hắn biết... hắn không có khả năng phá ảo trận này.
Lúc này trong Đông Phương Minh Đế đế cung.
- Tiểu công chúa chạy đi đâu rồi, các ngươi trông tiểu công chúa như thế nào hả, mau đi tìm, mau đi tìm!
Một bạch y thiếu phụ xinh đẹp trên đế cung đại điện liên tục ra lệnh cho đám cung nữ, lúc này thiếu phụ xinh đẹp này có vẻ rất khẩn cấp.
- Đông Mai tỷ tỷ, tiểu công chúa thật tìm không thấy sao? Nếu Minh Đế hắn trở về biết việc này thì nguy to.
Một lục y thiếu phụ đi tới, vừa đi vừa vội hỏi.
Bạch y thiếu phụ gật đầu lia lịa, trên mặt đầy lo lắng:
- Đúng vậy, Minh Đế quí tiểu công chúa hơn tính mạng của mình, nếu hắn trở về biết chúng ta không trông được để tiểu công chúa đi lạc, phỏng chừng bốn chi em ta đều bị giết chết. Tiểu công chúa đi đâu không biết nữa?
Trong chốc lát, trong đại điện xuất hiện thêm hai thiếu phụ.
Bốn thiếu phụ chính là tứ đại mĩ thiếp của Đông Phương Minh Đế, nhưng bảo bối quan trọng nhất của Đông Phương Minh Đế lại là con gái của hắn, cũng chính là theo như lời bạch y thiếu phụ gọi là tiểu công chúa. Vì tiểu công chúa, Đông Phương Minh Đế cho dù giết chết tứ đại mĩ thiếp, cũng sẽ không có một chút do dự.
- Thế nào? Tìm được rồi hả?
Bạch y thiếu phụ dò hỏi.
Đám cung nữ này đều lắc đầu, ba vị thiếu phụ bên cạnh cũng vô cùng nóng ruột, cả Đông Phương Minh Đế đế cung cũng chỉ lớn chừng đó, mấy trăm người cung nữ, nếu tìm được thì đã sớm tìm được rồi, làm sao mà tìm không thấy được đây?
- Chẳng lẽ tiểu công chúa nàng rời khỏi đế cung rồi?
Lục y thiếu phụ kinh hô.
Mặt khác ba vị thiếu phụ nhất thời chấn động, tiểu công chúa từ nhỏ lớn lên, không hề ra khỏi Đông Phương Minh Đế đế cung, với cá tính của tiểu công chúa, ra ngoài tuyệt đối sẽ bị ngoại nhân ăn hiếp, mặc dù tiểu công chúa có thực lực khá tốt, nhưng lại... quá thuần chân.
- Lập tức phái người đi tìm tiểu công chúa, không tiếc gì hết, ra lệnh các đại Ma Quân lập tức tìm kiếm tiểu công chúa, phải tìm càng nhanh càng tốt.
Bạch y thiếu phụ hiển nhiên là người đứng đầu trong bốn thiếu phụ, lúc này hạ lệnh. Lúc này...
- Mấy vị nương nương, bên ngoài có hai nam nhân muốn gặp Minh Đế bệ hạ.
Một cung nữ cung kính nói.
Bạch y thiếu phụ vừa nghe, nhất thời lòng thầm nghi hoặc:
- Nam nhân?
- Các tỷ muội, chúng ta đến xem, sao lại có hai tiểu tử không cần mạng, dám đến Minh Đế đế cung. Chẳng lẽ ngay cả quy củ nam nhân không được đi vào đế cung cũng không biết?
Bạch y thiếu phụ lập tức lắc đầu nói...
Lý Dương và Điền Cương đứng ở ngoài cung điện, lẳng lặng cùng đợi.
Người "Ma giới"
Bạch y thiếu phụ vừa ra tới, lập tức nhíu mày, bạch y thiếu phụ Đông Mai thân là đứng đầu trong Đông Phương Minh Đế tứ đại mĩ thiếp, chẳng những vì có khả năng quản lí, mà quan trọng nhất là đã đạt tới Minh Đế cảnh giới. Tự nhiên liếc mắt xem thấu hư thực của Điền Cương và Lý Dương.
- Tại hạ Lý Dương, xin được bái kiến Minh Đế bệ hạ.
Lý Dương chắp tay đạo.
Đông Mai lúc này muốn huấn xích (giáo huấn, mắng mỏ) một phen, đột nhiên sửng sốt:
- Cái gì, ngươi nói Lý Dương là ngươi? Đúng là cái gì Lý Dương ở Ma giới. Vì ngươi, Li Lộc Ma Đế bị Xi Vưu Đại Tôn giết chết, chẳng lẽ ngươi là Lý Dương kia?
- Đúng vậy!
Lý Dương gật đầu nói.
Đông Mai biết thân phận của Lý Dương, thái độ cũng không giống như trước. Dù sao Xi Vưu Đại Tôn cũng vì Lý Dương ngay cả Li Lộc Ma Đế cũng giết, có thể tưởng tượng địa vị quan trọng của Lý Dương trong mắt Xi Vưu Đại Tôn. Xi Vưu Đại Tôn, cho dù ở Minh giới, Ngũ Đại Minh Đế cũng phải vô cùng cung kính.
- Lý Dương huynh đệ, rất lấy làm tiếc, Minh Đế bệ hạ đã đi ra ngoài rồi. Lâu lâu, Minh Đế bệ hạ lại ra ngoài một lần.
Đông Mai thở dài nói, nàng biết Đông Phương Minh Đế có bí mật, nhưng bí mật này ngay cả các nàng tứ đại thê thiếp cũng không biết.
- Vắng mặt?
Lý Dương nhất thời trợn mắt, thần thức như cuồng phong đại vũ, trong nháy mắt quét ngang, nháy mắt đã bao trùm cả Đông Phương Minh Đế đế cung.
Quả nhiên...
Không có cao thủ nào đạt tới Minh Đế hậu kỳ.
Tập 10: Tam Sanh Thạch
← Ch. 299 | Ch. 301 → |