← Ch.310 | Ch.312 → |
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Lý Dương và Điền Cương hai người lúc này rời khỏi đế cung, nhằm hướng Yêu giới bay đi.
Trên đế cung đại điện.
- Đông Mai, sự tình của đế cung ta giao cho ngươi quản lí, ta đi Quỷ giới một chuyến, một năm sau có khi ta sẽ trở lại.
Thái Úc quay về phía Đông Mai nhắc nhở, Đông Mai chẳng những là thê thiếp của hắn, cũng trợ thủ hắn yên tâm nhất.
- Minh Đế, yên tâm, ta sẽ quản lý tốt tất cả.
Đông Mai gật đầu nói, rồi nàng hơi lo lắng nói:
- Minh Đế, người đến Quỷ giới và Tiên giới cùng phe, ngươi phải cẩn thận, nếu Băng Hồn tìm thêm vài Quỷ giới cao thủ vây công người, thì rất nguy hiểm đó.
Thái Úc cười nói:
- Yên tâm, có Tam Sanh Thạch trong tay, ta không sợ ai vây công.
Lập tức, Thái Úc liền ly khai đế cung, hướng Bắc Minh hải bay đi...
Yêu giới, Ma Vân sơn, Ma Vân thảo nguyên, chung quanh hơn mười ngàn dặm phương viên cực kỳ rộng lớn, chính là nơi sinh sống và tu luyện của những Ngưu đầu nhân (bản thể là trâu), còn trong Ma Vân sơn, có một trong Ma giới thất Đại Thánh là Bình Thiên Đại Thánh Ngưu Ma Vương.
Trên Ma Vân thảo nguyên có đến hàng trăm vạn Ngưu đầu nhân đếm không hết, tất cả bọn họ thân đều là Ngưu đầu nhân, gào rống ầm ầm. Ở đây còn có một nhân vật đầu lĩnh của đám Ngưu đầu nhân.
Một kẻ thân cao mười trượng, cơ thể vạm vỡ, một Ngưu đầu nhân cường tráng làm cho người ta sợ hãi, tay nắm lang nha bổng dẫn đầu cả nhóm, đột nhiên rống to một tiếng.
- Hống...
Thanh âm làm cho không gian xuất hiện từng đạo sóng gợn, tiếng gầm kinh khủng hướng bốn phía tản ra, theo tiếng rống của hắn, nhất thời chung quanh mấy trăm vạn khối vô số Ngưu đầu nhân ngút măt nhìn không hết đồng thời rống theo một tiếng.
Tiếng rống điên cuồng vang vọng khắp chân trời, đồng thời tất cả Ngưu đầu nhân bỗng biến thân, biến thành dã ngưu.
Hơn trăm vạn dã ngưu đã tu luyện thành người điên cuồng lồng lên, trong mắt phát ra hồng quang kinh khủng. Tốc độ càng làm cho người ta sợ hãi, đám dã ngưu như một biển trâu nhìn không thấy bờ trên thảo nguyên ngút ngàn điên cuồng xông lên, bọn họ đều là tu luyện đến thành tựu có thể biến thành người, khi lên cơn thì quả là kinh khủng.
Còn lúc này...!
Ở bên kia Ma Vân thảo nguyên cũng đứng vô số Ngưu đầu nhân như vậy, có một Ngưu đầu nhân thân cao chỉ có ba trượng đang đứng trên mây, Ngưu đầu nhân này mặc dù chỉ cao ba trượng, không bằng Ngưu đầu nhân cao mười trượng kia, nhưng có vẻ uy vũ hơn, trong tay cầm một cây trường xoa màu đen. Ngưu đầu nhân này nhìn ra xa thấy vô số dã ngưu đang vọt tới, trong mắt hiện lên một tia hưng phấn, đột nhiên điên cuồng hét lên một tiếng.
- Hống...
Sóng âm có qui luật đặc biệt, thanh âm còn kinh khủng hơn lúc nãy, chung quanh vô số Ngưu đầu nhân vừa nghe được nhất thời mắt vằn lên những tia máu cả con ngươi hồng lên, thậm chí giống như phát ra hồng quang. Trên người vô số Ngưu đầu nhân cơ thể kịch biến, toàn bộ biến thành vô số dã ngưu.
Vô số dã ngưu đồng thời hống lên, hướng về đối phương điên cuồng xông đến.
Một tiếng oanh long lớn, nghe như một tiếng nổ lớn, thật kinh khủng. Hai đàn trâu giống như bất chấp sống chết, đồng thời hướng về phía đối phương xông tới, chỉ cần tiếng đạp chân thình thịch của đám nhỏ dã ngưu đã tu luyện thành người cũng rất kinh người, chứ đừng nói ngút tầm mắt vô số dã ngưu như vậy.
- Trời ạ!
Điền Cương cả kinh mắt trợn trắng, hắn và Lý Dương từ Minh giới đi tới. Với mục tiêu đầu tiên là Ngưu Ma Vương, dù sao Ngưu Ma Vương và Xi Vưu chính là đồng tộc, hai người đi gặp Ngưu Ma Vương trước để điều tra xem Nữ Oa rốt cuộc ở nơi nào.
Nữ Oa cung ở phía trên cửu thiên cực từ lôi sát, Lý Dương bọn họ không thể biết Nữ Oa cung ở nơi nào, chỉ có thể hỏi Ngưu Ma Vương.
Nhưng đi tới nơi ở của Ngưu Ma Vương, thì thấy một trận đánh kinh người như thế.
Thần thức Lý Dương đảo qua, liền phát hiện đám dã ngưu đang chạy hồng hộc kia, con mạnh thì đã đạt tới Yêu Vương (tương đương với Ma Vương) cảnh giới, con yếu cũng khoảng chừng tương đương với Thiên Yêu (tương đương với Thiên Ma) tu vi, quá kinh khủng.
Hơn nữa số lượng càng qua ngàn vạn lần, Yêu giới nhiều như thế cao thủ lại dùng bản thể dã ngưu công kích, quả rất kinh khủng.
- Oanh long long...
Tiếng chấn động mặt đất càng ngày càng mạnh, vang vọng cả Ma Vân thảo nguyên, rốt cục, hai đàn dã ngưu lớn đã đánh nhau rồi.
- Hừ...
Một đám dã ngưu trong mắt phát ra hồng quang điên cuồng, mũi thở phì phào ra từng làn khí trắng, nhìn thẳng vào đám dã ngưu đối diện đang vọt tới, không hề có ý rút lui, rốt cục...
- Oanh!!!
So với vạn ngàn thiên lôi oanh kích còn kinh khủng hơn, vô số dã ngưu bất chấp tất cả vọt lên, tiếng đánh giết oanh long long vang dội, nhất thời máu tươi vung vãi, nhưng tất cả dã ngưu trong mắt vẫn phát ra hồng quang điên cuồng như trước, công kích đối phương.
Điên cuồng!
Thịt nát bay tán loạn, máu tươi rơi đầy thảo nguyên, đám dã ngưu mạnh nhất có Yêu Vương, yếu nhất cũng phải Thiên Yêu, dã ngưu công kích cũng không phải không có Chương pháp, ngược lại rất có quy tắc, dưới sự chỉ huy của Yêu Vương mà công kích.
Mỗi dã ngưu là hung hãn không sợ chết, cuồng bạo công kích, dùng nơi cứng rắn nhất của mình là ngưu giác mà đánh.
Mặc dù đám dã ngưu số lượng lớn khôn cùng, nhưng tốc độ công kích của đám dã ngưu quá nhanh, chỉ không đến nửa canh giờ, công kích đã kết thúc. Trên mặt đất huyết nhục vương vãi, máu tươi nhiễm hồng cả thảo nguyên, nhưng theo một đạo quang mang màu xanh xuất hiện, cả máu tươi toái nhục trên thảo nguyên bỗng biến mất vô tung.
- Ha ha, Ngưu Sơn, ngươi thua, ta chỉ dùng một phần mười công lực của mình đó, ngươi tốt xấu cũng là Yêu Đế tiền kì, thực lực khi hoàn toàn bộc phát thậm chí còn vượt qua một phần mười của ta một chút ba, nhưng ngươi xem kìa...
Đại hán Ngưu đầu nhân người đang nắm một cây xoa màu đen cười to, lập tức thân thể nhoáng lên, biến thành hình người, cao khoảng chừng hai thước, chỉ là trên trán có hai sừng trâu, ngoài ra so với người bình thường không có gì khác.
Người kia cầm lang nha bổng, cự hán thân cao mười trượng thân thể cũng nhoáng lên, biến thành một người, nhưng phải cao đến ba thước, trên trán cũng có hai sừng.
- Đại Vương! Thị Huyết Chi Hống của ngươi mạnh hơn ta, mặc dù ta đã bộc phát tất cả thực lực vẫn thua thôi, kể cả cùng với số lượng trăm vạn nhân mã, số lượng cao thủ cũng tương đương, nhưng trong đội của ta có hơn một trăm đứa thân thể hoặc yêu hạch bị hủy diệt. Đám quân của Đại Vương ngươi lại chỉ có mười mấy.
Ngưu Sơn lầm bầm.
Mặc dù vừa rồi hai đội quần chiến, bất chấp tất cả mà đánh, nhưng có quy củ là không cho phép giết chết nguyên thần. Dã ngưu này yếu nhất đều là Thiên Yêu, đã có nguyên thần, trong một ngàn tám trăm vạn chỉ có hơn một trăm con bị đánh nát yêu hạch, xác suất cũng rất thấp.
Nguyên thần chỉ cần bất diệt, tựu sẽ không chết, mặc dù yêu hạch bị đánh nát có thể phải tu dưỡng trăm năm, nhưng tốt xấu gì cũng không chết.
- Ha ha, bạn tốt từ Ma giới đến đây, mau tới đây.
Đại hán được gọi là "Đại Vương" đang nắm cây xoa màu đen quay về phía bầu trời xa xa gọi bọn Lý Dương, thanh âm trực tiếp lọt vào tai hai người.
Thần thức của Lý Dương đã sớm phát hiện Đại Vương này công lực đã đạt tới Yêu Đế hậu kỳ, cây xoa màu đen kia là thần khí, rất hiển nhiên chính là một trong Yêu giới thất Đại Thánh Ngưu Ma Vương.
- Vãn bối Lý Dương, Điền Cương ra mắt Ngưu Ma Vương tiền bối.
- Ha ha. Không cần câu lễ vậy đâu, lão ngưu ta là một man nhân, không có thói quen phiền toái như vậy, ta cũng coi như vãn bối của Xi Vưu Đại Tôn, còn bình thường ta và Hạng Vũ cũng hay qua lại, Lý Dương ngươi gọi ta đại ca là được, Điền Cương này thì gọi ta là sư bá đi. Ha ha...!
Ngưu Ma Vương nói một hơi rồi khoác vai Lý Dương và Điền Cương, bay về phía Ma Vân sơn.
- Ngưu Sơn, chuẩn bị một chút, bảy ngày sau ta và ngươi đấu một lần nữa, lần sau cần phải chuẩn bị cho tốt, không được thua quá thảm a, ha ha.
Ngưu Ma Vương cười nói với Ngưu Sơn.
Ngưu Sơn nhìn Ngưu Ma Vương liếc mắt, cúi đầu thấp giọng lầu bầu nói:
- Đúng là lão khi dễ ta, mỗi lần lão khi dễ ta. Hừ, ta cũng khi dễ con thỏ nhỏ này của ta chết đi.
Ngưu Sơn xoay người đi tìm một vật gì đó để trút giận, nhằm cân bằng tâm lý một chút.
Ma Vân sơn, Ma Vân cung.
Lý Dương và Điền Cương thấy Ma Vân cung không khỏi trợn mắt, Ma Vân cung mới trông thật dữ dằn. Một bức phù điêu thật lớn hình đầu trâu vĩ đại phía trên cung điện, hơn nữa cả khí tức của cung điện... phải nói như thế nào nhỉ, cảm giác rất hoang dã, rất không có phong cách.
Nhưng vừa tiến vào Ma Vân cung, Lý Dương và Điền Cương biết mình sai, sai rành rành.
Không có phong cách?
Nói bậy, không phải là có phong cách phi thường sao, mặc dù rất hoang dã, nhưng vừa thấy bố trí, liền cảm thấy một cổ nghệ thuật hoang dã.
Đúng! Nghệ thuật hoang dã!
- Thế nào, ổ của lão ngưu ta cũng được chứ hả? Đến đây! Chúng bay đâu, nhanh chuẩn bị tửu yến, bổn Đại Vương hôm nay muốn uống một trận lớn.
Ngưu Ma Vương lớn tiếng hô.
Lý Dương đột nhiên phát hiện, trong cung điện này đặc biệt nhiều thị nữ, lại đều là mỹ nữ. (bỏ đi một đoạn thừa của tác giả - vandai79)
Lý Dương không biết, Ngưu Ma Vương này rất khó lường tại Yêu giới, hắn tuyệt đối là "Tình thánh", có vợ hai, còn có vợ ba, rồi lại kiếm thêm vợ bốn, vụng trộm còn có một đại đội tình nhân, đồng thời hoàn vẫn phải làm vui lòng lão bà Thiết Phiến công chúa mỹ miều nữa.
Tình thánh như thế, cung điện được bố trí đương nhiên cũng khá đặc thù, sẽ không giống như những người khác theo đuổi hoa lệ, Ngưu Ma Vương theo đuổi hoang dã, nghệ thuật hoang dã.
Lập tức, Ngưu Ma Vương, Lý Dương, Điền Cương ba người liền ngồi một viên trác thật lớn bắt đầu ăn uống.
- Lý Dương a, lão ngưu ta sớm nghe nói đại danh của ngươi. Ha ha, Li Lộc cái lão hỗn đản kia, lão ngưu đã sớm xem hắn không vừa mắt, luôn tự cho mình là giỏi. Hừ, đáng chết, nghĩ đến hắn đã chết, quả là hơi tiếc nuối lão ngưu ta không có cơ hội giáo huấn hắn một phen, làm cho hắn nếm tư vị "Ngưu Xoa" của ta đây.
Ngưu Ma Vương trong tay chợt lóe lên, liền xuất hiện một cây xoa màu đen thật lớn.
Ngưu Xoa!
Lý Dương thấy thần khí này thật uy vũ, cũng không thể tưởng được lại có tên "Chấn Động" như thế.
- Ọe, sư bá, vũ khí của ngươi tên là Ngưu Xoa hả? Đúng là rất "Ngưu Xoa" đó.
Điền Cương phun sạch ra một ngụm rượu vừa uống, mắt trợn trắng tỏ vẻ khó tin.
Ngưu Ma Vương dương dương đắc ý nói:
- Thế nào? Hay chứ hả, lúc trước xoa tử này gọi là "Liệt Sơn xoa", lão ngưu ta cảm giác tên đó như bà già vậy, do đó lão ngưu ta đổi tên thành "Ngưu Xoa", xoa tử mà Ngưu Ma Vương ta sử dụng đương nhiên phải là "Ngưu Xoa".
Nói rồi múa lên hai vòng.
- Đến đây, Lý Dương lão đệ, Điền Cương sư điệt, cạn chén!
Ngưu Ma Vương đang cầm một chén rượu thật lớn cụng ly với Lý Dương và Điền Cương, Lý Dương mặc dù uống rượu cũng không phải tệ, nhưng uống bằng chén rượu thật lớn này thì hơi lạ, bởi vì... chén rượu này dung lượng khoảng chừng bằng hai bình tửu.
Ngưu ẩm!
Cái gì gọi là ngưu ẩm?
Xem Ngưu Ma Vương uống rượu là biết, chén rượu thật lớn kia đầy tràn liệt tửu, Ngưu Ma Vương dốc tay một cái, một chén rượu lớn liền chui cả vào bụng.
- Thống khoái, Lý Dương lão đệ, ngươi uống rượu cũng không ít, lúc trước khi đi Ma giới, chén uống rượu ở đây quá nhỏ, lão ngưu ta uống một hơi mà bọn họ phải năm sáu lần.
Nói rồi Ngưu Ma Vương quẹt tay vuốt cằm vuốt râu, rượu còn dính đầy trên đó.
- Được rồi, Lý Dương lão đệ, các ngươi hai người gặp ta có sự tình gì? Nói đi, chỉ cần lão ngưu ta làm được, nhất định giúp ngươi làm.
Ngưu Ma Vương vỗ vỗ bụng, lớn tiếng nói.
Lý Dương buông chén rượu, cười nói:
- Cũng không phải đại sự gì, ta muốn đi Hỗn Độn sơn ở Nữ Oa cung, cũng không biết Nữ Oa cung ở nơi nào? Phỏng chừng Ngưu Ma Vương đại ca ngươi chắc là biết.
Ngưu Ma Vương nhất thời trợn mắt trâu nói:
- Cần phải nói sao? Lão ngưu ta không biết đã đi qua Nữ Oa cung bao nhiêu lần, nương nương đối xử với lão ngưu ta rất tốt, Ngưu Xoa này và cả Thúy Vân sơn của ta cũng từ Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch mà ra.
Hai đại thần khí Ngưu Ma Vương đều rất nặng.
Một là Liệt Sơn xoa, xem cây xoa dài hơn ba trượng kia, múa khẽ một chút đã một trận chấn động trong không khí thì có thể tưởng tượng sức nặng ghê gớm như thế nào, hơn nữa Ngưu Ma Vương vốn nổi danh là Ma giới Đại Lực Vương, bình thường người ta gọi là Đại Lực Ngưu Ma Vương.
Nói về Thúy Vân sơn, vốn lúc đầu Thúy Vân sơn là một tòa núi thật lớn được luyện chế mà thành, nặng vô cùng, nhưng chỉ là yêu khí bình thường, sau lại dung nhập Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch luyện hóa lại, liền biến thành thần khí. Dùng để đè người, sức nặng trở nên rất kinh khủng.
- Lý Dương lão đệ, ngươi muốn đi Hỗn Độn sơn ở Nữ Oa cung, vậy thì phải đợi một thời gian rồi, Hỗn Độn sơn bởi vì năng lượng bên trong bạo loạn, lôi điện màu vàng và lôi điện màu xanh rất kinh khủng, bình thường thậm chí còn ảnh hưởng ra cả bên ngoài, mỗi một ngàn năm, mới có một năm năng lượng thu liễm vào trong chỗ sâu nhất trong hạch tâm của không gian Hỗn Độn sơn, khi đó mới có thể tiến vào Hỗn Độn sơn.
Ngưu Ma Vương nói.
- Do đó, nương nương hạ lệnh, thông đạo Hỗn Độn sơn cũng một ngàn năm mở cửa một lần, bình thường đóng cửa, căn bản không thể tiến vào.
Ngưu Ma Vương nói với Lý Dương.
Lý Dương rùng mình:
- Một ngàn năm?
- Sư bá, phải đợi một ngàn năm, như thế không phải quá lâu sao?
Điền Cương cũng nóng nảy như Lý Dương, chỉ một lần ngủ một ngàn năm làm Lý Dương khẩn cấp phát điên rồi lần này nếu phải đợi một ngàn năm, không biết Lý Dương sẽ ra sao.
Ngưu Ma Vương lúc này cười nói:
- Không cần chờ lâu vậy, cũng sắp đến ngày thông đạo mở ra, chỉ còn khoảng một năm nữa, đến lúc đó ngươi đi theo lão ngưu ta, ta tự mình mang ngươi vào. Ha ha, theo lão ngưu ta vào, tuyệt đối không có chuyện gì.
Bàn tay to lớn của Ngưu Ma Vương vung lên, có vẻ tin tưởng mười phần.
Tập 10: Tam Sanh Thạch
← Ch. 310 | Ch. 312 → |