← Ch.337 | Ch.339 → |
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
- Bái kiến nương nương, Đại Tôn!
Tất cả cao thủ trong hậu viện, kể cả bọn người Ngưu Ma Vương cung kính quỳ xuống nói.
"Chẳng lẽ đến đây thật?" Bằng Ma Vương thấy tình thế như thế, không khỏi rùng mình, chỉ một mình Thái Úc hô lớn "bái kiến nương nương, Đại Tôn" thì hắn còn hoài nghi, nhưng nhiều người như thế, Bằng Ma Vương không thể xác định. Lúc này đột nhiên xoay người, chỉ thấy Xi Vưu và Nữ Oa cơ hồ đứng cùng một chỗ, còn Hạng Vũ đứng ở một bên Xi Vưu.
- Ra mắt nương nương, Đại Tôn.
Bằng Ma Vương khẽ gật đầu, xem như kiến lễ rồi.
Nữ Oa và Xi Vưu trong lòng có chút bất mãn, chủ yếu là vì bọn họ nghe được một câu của Bằng Ma Vương "cả Đại Tôn cũng không dám trừng phạt ta", nói thế làm cho hai vị Đại Tôn "cao cao tại thượng" có chút khó chịu.
- Kim Sí ngươi cũng biết, Lý Dương và Điền Cương chính là môn hạ của bổn tôn, ngươi vì sao dám tùy ý hạ độc thủ.
Xi Vưu lạnh lùng hỏi.
Bằng Ma Vương thấy Xi Vưu nghiêm túc như thế, trong lòng suy nghĩ, rồi tính vô lại bỗng nổi lên.
- Lý Dương và Điền Cương dám bất kính, thậm chí dám mắng chửi ta, bọn họ bất quá là một Ma Quân mà thôi, ta tốt xấu cũng là Yêu giới Đại Thánh, giết bọn họ lại thì sao chứ? Ma giới cùng với Yêu giới, thậm chí cả Minh giới đều là cường giả vi tôn, ta mạnh hơn bọn hắn, tự nhiên có thể giết bọn họ.
Bằng Ma Vương một bộ dáng rất dương dương tự mãn.
- Bằng Ma Vương, ngươi đường đường là một Yêu giới Đại Thánh, cũng so đo với hai Ma Quân, thậm chí so với còn ép vào trong quang quyển hạch tâm Hỗn Độn sơn không gian, thế mà vẫn vênh vang, ta cảm thấy xấu hổ thay cho ngươi.
Hạng Vũ đứng một bên cười lạnh nói.
Bằng Ma Vương nhìn Hạng Vũ liếc mắt, khinh thường nói:
- Hạng Vũ, ta và Đại Tôn nói chuyện, ngươi chõ mồm vào làm gì?
Hạng Vũ kinh ngạc, nhất thời mặt đỏ lên. Một cổ tức giận không ngừng bùng lên trong lồng ngực, trong mắt tản ra sát khí, nhìn chằm chằm vào Bằng Ma Vương. Nếu không phải biết mình không phải là đối thủ của Bằng Ma Vương, Hạng Vũ đã sớm ra tay rồi.
Xi Vưu khẽ nhíu mày, sắc mặt có vẻ rất khó coi.
Đại Tôn rất quan trọng chuyện sĩ diện. Bằng Ma Vương này nếu bình thường giáo huấn Hạng Vũ cũng không sao, nhưng trước mặt Xi Vưu Đại Tôn mà dám trực tiếp giáo huấn Hạng Vũ, coi như không có Xi Vưu Đại Tôn, Xi Vưu đương nhiên cho rằng Bằng Ma Vương không nể mặt mình.
- Kim Sí, đừng quá kiêu ngạo, toàn dựa hơi sư phụ, còn tưởng rằng mình là nhân vật ghê gớm lắm hả? Nhớ kỹ, ngươi cũng chỉ là một Yêu Đế mà thôi.
Xi Vưu âm thanh lạnh lùng nói
Xi Vưu không hề lo lắng, hắn tin rằng mình giáo huấn Bằng Ma Vương, kể cả trừng phạt một chút, chỉ cần không giết chết hắn, tin rằng Hồng Quân đạo nhân trong truyền thuyết sẽ không vì thế mà đối phó với hắn.
Thanh âm Xi Vưu lạnh như băng, lạnh như nước băng tan mùa đông chảy trên người Bằng Ma Vương.
Cũng chỉ là một Yêu Đế mà thôi.
Trong mắt Đại Tôn, Bằng Ma Vương với mức tu vi này thì không có ý nghĩa gì.
- Đại Tôn, ta không phải là cái gì cả, ta chỉ là một Yêu Đế mà thôi. Nhưng... chủ nhân ta là Hồng Quân đạo nhân. Là người duy nhất cảm ngộ Hỗn Độn Đại La Thiên Đạo hiện nay. Ta chỉ là tọa kỵ người hầu của ngài mà thôi.
Bằng Ma Vương lành lạnh nói:
- Ta là một tiểu nhân vật, một tiểu nhân nhân vật rất nhỏ. Tọa kỵ cho chủ nhân, người hầu cho chủ nhân, tự nhiên không so được với Đại Tôn ngươi.
Lời nói hắn đầy vẻ châm chọc
- Tốt, tốt, tốt!
Xi Vưu nói liền ba chữ tốt, cơn giận chứa đầy trong từng chữ.
- Xi Vưu đạo hữu, Kim Sí này cũng mồm mép lắm, không cần tranh hơi với hắn.
Nữ Oa lạnh lùng nhìn Bằng Ma Vương liếc mắt, xoay người quay về Xi Vưu nói
Xi Vưu gật gật đầu.
Bọn họ là Đại Tôn, chỉ cần không giết Bằng Ma Vương, tin rằng Hồng Quân đạo nhân cũng sẽ không vì một việc nhỏ tìm đến bọn họ phiền toái.
- Mồm mép, nương nương hình dung ta cực kỳ chuẩn xác, ta bản thể chính là Kim Sí đại bằng điểu, chim đại bàng đương nhiên mỏ nhọn rồi.
Bằng Ma Vương vẻ mặt cười cợt nói, hắn nghe ngữ khí hai vị Đại Tôn cũng biết, hai vị Đại Tôn này rồi phản cảm đối với hắn.
Bằng Ma Vương trong lòng cũng liều mạng "Mẹ nó, đã thấy ta không hợp nhãn, ta hoành hành bá đạo một phen, xem đám Đại Tôn, Ma Đế, Yêu Đế các ngươi dám làm gì ta chứ?" Bằng Ma Vương cũng bất chấp tất cả.
Mấy ngày qua, mất đi Kim Quang Càn Khôn Tráo, tựa hồ không có Yêu Đế, Ma Đế nào còn cung kính với Bằng Ma Vương như trước nữa. Lần trước xem Xi Vưu và Tôn Ngộ Không đại chiến, rất nhiều cao thủ Minh giới, Yêu giới, cao nhất Ma giới đến nơi.
Ánh mắt những cao thủ đó nhìn hắn ẩn chứa nhiều tia trào phúng.
Bằng Ma Vương đã rất khó chịu, bây giờ hắn liều mạng rồi, mẹ nó, ai sợ ai?
Nữ Oa nghe được Bằng Ma Vương giảo biện, trong mắt hiện lên lãnh ý, hừ lạnh một tiếng rồi không nói gì.
- Nữ Oa, không cần để ý Kim Sí nữa, ta trước tiên xem xét một chút, xem thử Hỗn Độn sơn này rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Xi Vưu quay về Nữ Oa nói.
Nữ Oa lập tức cười nói:
- Có đạo hữu ra tay thật tốt quá, Xi Vưu đạo hữu thân thể rất mạnh, các giới Đại Tôn không ai bì kịp, tin rằng khi đạo hữu ra tay, hẳn có thể tìm ra chút manh mối.
- Hừ, muốn vào Hỗn Độn sơn, đừng nói mạnh miệng.
Giọng âm dương quái khí của Bằng Ma Vương vang lên.
Bằng Ma Vương vẫn cái tính tình đó, vô cùng cố chấp, không sợ trời, không sợ đất, không quan tâm ngươi có phải là Đại Tôn không, chọc giận hắn là hắn chọc lại, Đại Tôn cũng phải nể mặt Hồng Quân đạo nhân, nhân vật đã cảm ngộ Hỗn Độn Đại La Thiên Đạo nên cũng không dám làm gì Bằng Ma Vương.
- Mạnh miệng?
Xi Vưu cười lạnh, lạnh lùng nhìn Bằng Ma Vương liếc mắt, rồi trực tiếp bay về phía Hỗn Độn sơn kia thông đạo, Xi Vưu muốn dựa vào thân thể của mình vào đó xem xét cẩn thận, Lý Dương và Điền Cương rốt cuộc ở trong đó xảy ra biến hóa gì?
Điền Cương, theo như Xi Vưu xem ra có xác suất chết rất cao. Dù sao Điền Cương chỉ có tiên thiên thân, đối mặt với kim sắc lôi điện và lục sắc lôi điện không thể ngăn trở được.
- Hưu...
Xi Vưu hóa thành một đạo quang ảnh màu xanh, vạch một đường thẳng, bay đến thông đạo, chung quanh Hỗn Độn sơn kim sắc lôi điện và lục sắc lôi điện tựa hồ cảm thấy áp lực, đột nhiên hóa thành từng đạo lôi điện hướng Xi Vưu bổ vào.
- Oanh!
Một đạo lôi điện giáng mạnh vào người Xi Vưu, Xi Vưu thậm chí ngay cả động tác phi hành cũng không có chút biến hóa nào, hiển nhiên lực công kích này đối với hắn mà nói căn bản không ảnh hưởng gì.
Khi, mười biến thành trăm đạo lôi điện như con rắn, từng đạo bắn thẳng vào người Xi Vưu. Trên tấm áo xanh của Xi Vưu xuất hiện đạo đạo thanh quang, dễ dàng ngăn cản tất cả lôi điện, nhưng... tất cả lôi điện chung quanh Hỗn Độn sơn đã bắt đầu biến hóa...
- Hưu...
Lưu thủy! Hỗn Độn sơn thông đạo duy nhất bỗng biến thành một dòng suối thật lớn, tất cả kim sắc lôi điện và lục sắc lôi điện đều theo nhau chảy vào đó. Đang lúc cơ hồ tất cả cao thủ ở đây đều cho rằng năng lượng lôi điện này muốn nhập vào hạch tâm không gian, thì lại xảy ra biến hóa làm cho mọi người vô cùng khiếp sợ.
- Xoẹt xoẹt...
Cửa thông đạo bỗng xuất hiện rất nhiều đạo lôi điện dày đặc, hiển nhiên vừa rồi tất cả năng lượng lôi điện không hề nhập vào hạch tâm không gian, mà là tập trung ngăn chặn động khẩu, vô số năng lượng cùng hợp lực phòng ngự như vậy, thì lực lượng quả là đáng sợ.
- Phá!
Xi Vưu hét lớn một tiếng, hữu quyền đột nhiên đánh ra, một quyền xuất ra, không gian không ngừng vỡ vụn. Một quyền cực kỳ uy mãnh nện mạnh vào vòng tròn đó, kim sắc quang mang và lục sắc quang mang không ngừng xoay tròn, hơn phân nửa công kích của Xi Vưu bị hóa giải.
Thật nguy hiểm, đánh vỡ một tầng, nhưng lại xuất hiện một tầng khác, cũng không biết rốt cuộc có bao nhiêu tầng?
Xi Vưu cau mày, năng lượng lôi điện tầng thứ nhất vừa mới bị hắn oanh phá bỗng tụ tập lại, một lần nữa hình thành một tấm màn ngăn cản. Nếu quả thật cứ như thế, cho dù Xi Vưu lợi hại đến đâu cũng không có khả năng đi vào.
- Đại Tôn quả nhiên lợi hại, đã phá được một tầng trong vô số tầng!
Thanh âm âm dương quái khí của Bằng Ma Vương lại bắt đầu cất lên.
Xi Vưu vẫn nhớ rõ Bằng Ma Vương từng nói, "đừng nói mạnh miệng". Nếu Xi Vưu không phá được, phỏng chừng có lẽ bị Bằng Ma Vương cười chết thôi!
- Hừ...
Xi Vưu hừ lạnh một tiếng, thanh y trên người đột nhiên hóa thành hư vô, cơ thể cực kỳ cường hãn bỗng xuất hiện, rồi lực lượng trên cơ thể Xi Vưu không ngừng đề cao, chỉ thấy đạo đạo thiểm điện màu xanh không ngừng lóe ra trên khắp cơ thể, khí thế cường đại áp bức vô số các cao thủ có mặt.
- Hát!
Hữu quyền của Xi Vưu giống như một quả đấm sắt thật lớn, quyền phong lướt qua, không gian hoàn toàn vỡ vụn, năng lượng trong khoảng trống màu đen không ngừng xoay tròn, nhưng không ảnh hưởng đến Xi Vưu chút nào, mặt Xi Vưu đanh lại, trong mắt lóe ra thanh quang.
- Bồng!... Bồng!... Bồng!... Bồng!... Bồng!...
Quyền này là do Xi Vưu bộc phát năng lượng cực mạnh trong cơ thể đánh ra, một quyền xuất ra, thiên băng địa liệt, tầng phòng ngự vốn rất mạnh không ngừng vỡ vụn, liên tiếp chấn nát chín tầng.
- Còn có một tầng!
Xi Vưu trong mắt bộc phát ra sát khí, quyền kính dùng hết, tấm chắn chỉ còn lại có một tầng cuối cùng.
- Phá!
Xi Vưu đột nhiên ngửa đầu, đập mạnh xuống, cũng giống như cầu thủ bóng đá ở địa cầu đánh đầu, đầu hắn đập mạnh vào tấm chắn, đừng quên, Xi Vưu bản thể chính là ngưu đầu nhân, trán hắn công kích rất mạnh, phải nói là cường đại nhất.
- Bồng!
Tầng chắn cuối cùng nhất thời vỡ vụn.
Trên mặt Xi Vưu lúc này mới mỉm cười, hắn Xi Vưu chính là đệ nhất Đại Tôn trong lục giới, nói về lực công kích ai có thể so với hắn?
Bằng Ma Vương phía dưới sắc mặt hơi khó coi.
Đột nhiên...
- Oanh long long...
Trên chín tầng trời, trong hỗn độn không gian phát ra trường những tiếng oanh long, từng tia chớp với năng lượng cường đại từ hỗn độn không gian đột nhiên đánh xuống, giống như vố số điện xà, hướng về Hỗn Độn sơn lũ lượt kéo đến, mỗi một điện xà có năng lượng cực mạnh, cũng tương đương với kim sắc lôi điện và lục sắc lôi điện.
Tất cả mọi người ngây người.
Nữ Oa, Xi Vưu và cả đám Ma Đế, Yêu Đế, Minh Đế, mọi người đều bị cảnh này làm ngây người, năng lượng kinh khủng như thế thì cả Đại Tôn cũng không chống được, tùy tiện một đạo năng lượng điện xà đã có thể làm bị thương Đại Tôn, còn lúc này...
Các nơi trong hỗn độn không gian, bốn phương tám hướng, dày đặc, giống như mưa rào, vô số điện xà đồng thời hướng Hỗn Độn sơn lao tới.
- Hừ!
Xi Vưu hừ lạnh một tiếng, thân hình trong nháy mắt chạy ra khỏi động khẩu sơn động, đi về hậu viện Nữ Oa Cung, đối mặt với năng lượng vô tận kia, cả Xi Vưu cũng phải tránh né, thân thể hắn dù mạnh đến đâu, nhưng lôi điện này là từ hỗn độn không gian mà đến, ai biết khi nào thì mới chấm dứt.
- Xoẹt xoẹt...
Cả thông đạo đều bị điện xà này vây quanh, đồng thời cả Hỗn Độn sơn cũng bị năng lượng kia vây quanh.
- Năng lượng bên trong Hỗn Độn sơn tối thiểu đề cao mười lần.
Hồi lâu sau, Nữ Oa thở dài nói.
Xi Vưu cũng cười khổ, hắn xem ra phải dùng hết bổn sự mới phá được tấm chắn năng lượng, càng về sau, càng khó phá, bây giờ lôi điện năng lượng quá mạnh, vượt qua mười lần trước kia, Xi Vưu đối mặt với sự việc này cũng không có biện pháp.
- Nói mạnh miệng, ông trời đã muốn trừng phạt, kể cả Đại Tôn cũng là con người.
Bằng Ma Vương thanh âm lại vang lên.
Xi Vưu sắc mặt nhất thời trầm xuống, đột nhiên xoay người nhìn về phía Bằng Ma Vương.
Bằng Ma Vương sắc mặt có vẻ nghi hoặc:
- Đại Tôn, ngươi nhìn ta làm gì? Chẳng lẽ Kim Sí ta có chỗ nào hấp dẫn Đại Tôn ngươi. Oa, kia quả là vinh hạnh cho Kim Sí ta.
Trên mặt Bằng Ma Vương tràn đầy tiếu ý.
- Đừng tưởng rằng ta không dám giết ngươi!
Xi Vưu mắt khẽ nheo lại, một đạo hàn quang hiện lên.
Mặc dù Đại Tôn đối mặt với Hồng Quân, cũng không có lực hoàn thủ nên rất sợ Hồng Quân, nhưng thân là Đại Tôn vô số năm, thể diện là rất quan trọng, Bằng Ma Vương này lại ba phen bốn lượt không để cho mình còn mặt mũi gì.
Cho dù không thể giết, cũng muốn hành hạ hắn một phen.
- Hừ!
Bằng Ma Vương cười nhạt, cũng căn bản không quan tâm.
Hắn tin rằng Đại Tôn này đều cực kỳ tính toán, tuyệt đối sẽ không dễ dàng đắc tội với Hồng Quân đạo nhân.
Ở đây Ma Đế, Yêu Đế, Minh Đế, nhìn Bằng Ma Vương, có người khinh thường,có người chỉ coi là trò cười, cũng có người khâm phục Bằng Ma Vương dám hỗn láo với Đại Tôn như thế.
Bằng Ma Vương hưởng thụ chút ánh mắt khâm phục của vài Yêu Đế, Ma Đế.
Đấu với Đại Tôn, đây mới là sự việc đáng tự hào. Địa vị Bằng Ma Vương tự nhiên lên cao trong mắt vài người, trong mắt tỏ vẻ tươi cười. Chính diện nói chuyện với Đại Tôn như thế, cảm giác đó thật là tốt, Bằng Ma Vương cảm giác như vậy.
- Nghiệt súc!
Đột nhiên một đạo thanh âm vang vọng cả thiên địa, tiếng vang cứ vọng mãi giữa trời đất. Đồng thời một cổ năng lượng cực kỳ kinh khủng, thậm chí tương đương với cả lôi điện năng lượng siêu việt ở Hỗn Độn, hóa thành một bàn tay thật lớn, chộp một cái liền bắt ngay Bằng Ma Vương.
- Chủ nhân!
Bằng Ma Vương cả kinh, năng lượng quen thuộc kia làm cho hắn không tự kìm hãm được kêu lớn.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn bàn tay vĩ đại kia, năng lượng do bàn tay hình thành, chỉ bàn tay đó đã áp lực mọi người, so với khí thế trên thân thể Bàn Cổ của Xi Vưu còn mạnh hơn, lớn hơn không biết bao nhiêu lần.
Nhưng áp lực này mặc dù lớn, cũng không làm cho ai bị thương.
- Ra mắt sư phụ!
Xi Vưu và Nữ Oa lúc này tỉnh ngộ, đột nhiên cung kính nói, không dám ngửng đầu, mặc dù nhìn không thấy ai, bọn họ biết người đó hẳn là Hồng Quân. Ngoại trừ Hồng Quân, không ai có thực lực này.
Tập 10: Tam Sanh Thạch
← Ch. 337 | Ch. 339 → |