Vay nóng Tima

Truyện:Thốn Mang - Chương 386

Thốn Mang
Trọn bộ 433 chương
Chương 386: Lưỡng cá danh ngạch
0.00
(0 votes)


Chương (1-433)

Siêu sale Lazada


Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Ba ngày sau, Kính Nguyệt Hồ trên thảo nguyên xanh rờn.

Lúc này trên thảo nguyên tụ tập không ít người Quỷ giới, trong đó có cao thủ, có người công lực bình thường. Những người này phần lớn chỉ đến xem chuyện vui mà thôi, chỉ có số ít cao thủ mới có ý muốn vào Kính Nguyệt Hồ.

Bình thường một hai ngàn năm mới mở Kính Nguyệt Hồ một lần. Mỗi lần mở Kính Nguyệt Hồ, chỉ có hai danh ngạch cho ngoại nhân đi vào. Nhưng có rất nhiều cao thủ cấp bậc Quỷ Đế ở Quỷ giới, các cao thủ cấp bậc Quỷ Đế này đếu đến có mục đích, không phải tự nhiên mà ghé ngang qua.

Mấy ngàn năm mới mở Kính Nguyệt Hồ một lần, điều này được rất nhiều người nhớ kỹ.

Chỉ là nước Kính Nguyệt Hồ cực kỳ lạnh lẽo, đám Quỷ Quân chỉ dám lò mò lơ lửng ở trên mặt hồ thôi. Lúc trước có một lần, một tên Quỷ Quân gặp vận may phát hiện một viên Luân Hồi Châu được những luồng nước của Kính Nguyệt Hồ phun lên. Do đó, hắn nhanh tay chộp được một viên Luân Hồi Châu.

Có tấm gương này, bây giờ thường xuyên có không ít người đến tìm vận khí. Hơn nữa, biết đâu lần này không có cao thủ cấp bậc Quỷ Đế nào tới, không chừng đám Quỷ Quân này có thể tiến vào?

Một trung niên áo lam và một trung niên áo đỏ đứng lẫn trong đám người, những người chung quanh cũng rất tự giác đứng cánh họ một khoảng cách. Dù sao hai người này đã là cao thủ cấp bậc Quỷ Quân, hồng y trung niên còn là Quỷ Quân hậu kỳ.

- Lần này mở Kính Nguyệt Hồ, nói không chừng huynh đệ chúng ta cũng có cơ hội đi vào.

Hồng y Quỷ Quân nói. Huynh đệ hắn Quỷ Quân mặc áo lam cũng gật đầu, trong lòng cầu cho mình gặp may. Đột nhiên cả hai người đều ngậm miệng.

- Đại ca. Ta nhìn không thấu ba người kia, ngươi có thể nhìn thấu không?

Quỷ Quân áo lam vừa nói vừa nhìn bốn thân ảnh đang bay tới từ đường chân trời.

Hồng y Quỷ Quân nhìn một lát, lắc đầu nói:

- Ta cũng nhìn không thấu, chỉ có cô gái là Quỷ Vương, còn ba người còn lại thì công lực cao kinh người, chỉ cần nhìn khí thế rồi họ, theo ta thấy hai Hắc y nhân phía trước cũng ít nhất còn lợi hại hơn cả Cửu Trọng Lâu Giang Thiên Lan đó.

Giang Thiên Lan, Quỷ Đế trung kỳ.

Những người chung quanh nghe thế, đều giật mình nhìn bốn người vừa bay tới, chẳng lẽ tu vi của hai Hắc y nhân đó còn vượt qua cả Quỷ Đế trung kỳ?

Lý Dương, Băng Hồn, Lý Tầm Hoan, Anh Anh bốn người cưỡi mây bay trên thảo nguyên. Đồ đệ Lục Hinh của Băng Hồn vì sự tình về Giang Phong làm Băng Hồn rất tức giận, bị Băng Hồn phạt phải bế quan tu luyện, nên lần này cũng không đến được.

- Lý Dịch, với thực lực của ngươi, tin rằng ngươi có thể dễ dàng lấy được một trong hai danh ngạch. Xem ra ngươi có vẻ rất đắc ý nhỉ.

Băng Hồn cười lạnh nói.

Lý Dương khẽ nhíu mày.

Tên Băng Hồn này! Đích thật là trong lòng có chuyện. Ngày ấy khi kết hạ đồng minh với mình, chỉ thấy cười rất tươi. Nhưng bây giờ lại tỏ vẻ hận thiên hận địa đầy một bụng, sắc mặt cũng rất lạnh lùng. Bất quá Lý Dương trong lòng thầm kêu may mắn. Băng Hồn vừa rồi gọi mình là "Lý Dịch", xem ra Băng Hồn cũng không muốn đối địch quá mức với Lý Dương.

- Đắc ý, tại sao đắc ý? Ngươi có thua gì ta, ngươi cũng muốn tham gia à?

Lý Dương hỏi lại.

Băng Hồn khinh thường nói:

- Luân Hồi Châu mặc dù dùng để cảm ngộ thiên địa rất tốt, bất quá Băng Phách Tông của ta có băng phách huyền tinh, cũng đủ để tu luyện rồi, còn cần cái Luân Hồi Châu kia làm gì!

Băng Hồn nhìn thẳng vào Lý Dương, lạnh lùng nói:

- Hôm nay ta tới đây, chỉ vì lời hứa đồng minh ngày đó. Nếu Giang gia nhị trưởng lão có tới, cũng không chắc ngươi đơn độc một người có chống đở được hay không. Nếu ngươi chết, ta không phải trở thành tiểu nhân không tuân thủ lời hứa sao."

Lý Dương nghe vậy, cũng cải thiện không ít cái nhìn về Băng Hồn.

Đột nhiên, Lý Dương và Băng Hồn cùng ngẩng đầu nhìn lên.

Xa xa, một cổ khí thế khổng lồ như băng sơn địa liệt, ầm ầm vang động cả thảo nguyên. Cả đám người Quỷ giới chung quanh vốn nghĩ chỉ đến đây xem chuyện vui nhất thời nên ba chân bốn cẳng chạy trốn. Một lát sau, một đội quân mấy trăm người đã xuất hiện trên thảo nguyên.

Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão Giang gia đang được đám người này hộ tống xung quanh.

Đại trưởng lão nhìn Lý Dương, bước ra khỏi đám người, đứng ở hàng đầu.

- Lý Dịch đạo hữu, nhân sinh hà xử bất tương phùng, chúng ta quả nhiên hữu duyên. Lần này Vũ Sơn muốn mở Kính Nguyệt Hồ, chỉ có hai danh ngạch, Giang gia chúng ta cũng rất hứng thú với hai danh ngạch này, Lý Dịch đạo hữu có thể nhường cho không?

Đại trưởng lão quay về Lý Dương cười nói.

Băng Hồn và Lý Tầm Hoan cùng nhíu mày, trong lúc nhất thời không biết lời này của Đại trưởng lão rốt cuộc có ý tứ gì.

- Ủa... như vậy hả, đáng tiếc, hai danh ngạch lần này, ta và Tầm Hoan chân nhân nhất định phải lấy cho được. Không biết Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão có thể nhường cho không?

Lý Dương hỏi ngược lại.

Đại trưởng lão hơi có vẻ khó chịu.

Còn lúc này cả đám người cũng bắt đầu huyên náo.

- Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão của Giang gia! Đó là hai siêu cấp cao thủ đó. Nghe nói năm đó Phong Đô Đại Đế và hai vị trưởng lão đó đại chiến rất lâu, cuối cùng chỉ là bình cục mà thôi. Hai vị tiền bối xuất tràng, lần này chắc chẳng ai dám tranh.

- Việc này không nhất định, ngươi có biết Lý Dịch tiền bối không? Hắn đã là Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ, bản thân có Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, thực lực cũng thâm sâu không lường được, kết quả cũng rất khó nói.

Đám người rỗi hơi đang xem cuộc chiến tùy tiện bình luận. Những người bên Giang gia và người bên Lý Dương lúc này lẳng lặng nói gì nữa, chỉ cùng nhau đợi Phong Đô Đại Đế đến.

Sau một lúc lâu. Chỉ thấy một đám mây mù khổng lồ từ phía chân trời cấp tốc bay tới. Phong Đô Đại Đế đi đầu, phía sau có Thập Điện Diêm Vương. Thập Điện Diêm Vương đều là siêu cấp cao thủ, yếu nhất cũng là Quỷ Đế trung kỳ, mạnh thì có Quỷ Đế hậu kỳ, đây là thế lực tuyệt đối của Phong Đô Đại Đế.

Đúng là tung hoành Quỷ giới, thế lực tuyệt đối đệ nhất trong Quỷ giới, Giang gia căn bản không thể so được.

Mọi người ở đây đều đã thấy Phong Đô Đại Đế đang đến.

- Ra mắt Đại Đế.

Ngoại trừ hai trưởng lão Giang gia, tất cả những người khác đều thi lễ.

Mây tan, Phong Đô Đại Đế cùng Thập Điện Diêm Vương hiện ra trước mắt mọi người, Thập Điện Diêm Vương cung kính đứng sau Phong Đô Đại Đế, tỏ vẻ tuyệt đối trung thành với Phong Đô Đại Đế. Không ai nghi ngờ về quyền lực của Phong Đô Đại Đế.

- Lý Dịch đạo hữu, Băng Hồn đạo hữu, Tầm Hoan chân nhân, mọi người đều đến rồi à.

Phong Đô Đại Đế mỉm cười nói.

- Ta và Tầm Hoan chân nhân rất khẩn cấp muốn có được Luân Hồi Châu, cơ hội ần này tự nhiên không thể bỏ qua. Sao lại không đến chứ?

Lý Dương cười nói.

- À, không biết Đại Đế có thể trực tiếp cấp luôn cho ta và Tầm Hoan chân nhân hai cơ hội này hay không? Ha ha, nói đùa thôi, giỡn chơi cho vui thôi.

Đám người đang vây quanh đều trợn tròn mắt. Dám đứng trước mặt Phong Đô Đại Đế nói giỡn, bộ hắn muốn lấy mạng mình ra đánh bạc hay sao chứ?

Phong Đô Đại Đế nhìn về phía hai trưởng lão Giang gia, nói:

- Ta cũng nghĩ đến việc trực tiếp đem hai danh ngạch cấp cho Lý Dịch đạo hữu, bất quá thấy hai huynh đệ Giang Phàm tới đây, tựa hồ cũng muốn tranh đọat hai danh ngạch này. Giang Phàm, Giang gia các ngươi trước nay không hề cạnh tranh danh ngạch này. Lần này lại để cả hai đại trưởng lão cùng ra tay. Thật sự là...

Phong Đô Đại Đế có vẻ rất cảm thán.

Đại trưởng lão cười lạnh nói:

- Vu Sơn, ngươi là Phong Đô Đại Đế, chúng ta đương nhiên phải tin những gì ngươi nói! Trước đây ngươi có nói, hai danh ngạch này để dành cho ngoại nhân, chúng ta Giang gia cũng coi như là ngoại nhân, cũng là có quyền tranh đoạt. Vũ Sơn ngươi bất tất suy nghĩ nhiều, chúng ta chỉ bằng thực lực chân chính tranh đấu mà thôi.

Theo ngữ khí của Đại trưởng lão, xem ra chẳng có chút tôn kính nào với Phong Đô Đại Đế.

Những người đang vây xem xung quanh đều vô cùng sợ hãi. Bọn họ không bao giờ dám bất kính với Phong Đô Đại Đế, nhưng nay thấy có một người dám làm vậy, trong lòng rất mong được thưởng thức một màn hay.

Phong Đô Đại Đế cười. Đột nhiên nhảy vọt lên, bay vút lên trời cao, ngạo thị nhìn mọi người phía dưới.

Rồi đột nhiên, một cái quang trụ khổng lồ trên tay phải của Phong Đô Đại Đế chợt bắn ra, trong quang trụ ẩn chứa quỉ minh lực khổng lồ, Phong Đô Đại Đế liền thông qua quang trụ này liên tục mở rộng ra, một lát sau đã thấy xuất hiện một quang quyển thật lớn, bán kính cũng phải hơn mười dặm. Trong lòng Lý Dương cũng hiểu, quang quyển này cũng tương tự như quang quyển ở Ma Thần Cung.

Phong Đô Đại Đế mỉm cười nhìn xuống mọi người, nói:

- Các vị, một hai ngàn năm mới mở Kính Nguyệt Hồ một lần, đây là truyền thống của chúng ta từ vô số năm qua. Về phần quy củ ta tin rằng tất cả mọi người đều biết. Ngoại trừ ta và Thập Điện Diêm Vương, có thể cho thêm hai người nữa đi vào. Do chỉ có hai danh ngạch, nên phải dùng vũ lực tranh đoạt.

Nghe nói như thế, hai người Giang gia chỉ cười lạnh.

Theo lý nếu tranh đoạt vật, Lý Tầm Hoan chắc chắn sẽ tham gia. Đến lúc đó bọn họ sẽ khiêu chiến Lý Tầm Hoan, rồi có thể giết chết Lý Tầm Hoan tại đây. Còn tên Lý Dịch dù công lực cao thâm đến đâu cũng không thể ngăn trở được.

Tần Nghiễm Vương đang đứng phía sau Phong Đô Đại Đế vái hắn môt cái, rồi sau đó tiến lên nói:

- Tin rằng tất cả mọi người đều biết quy tắc, ta không phải nói nhiều. Quy tắc rất đơn giản, ai muốn tranh đoạt danh ngạch, cứ trực tiếp tiến vào trong quang quyển, người muốn khiêu chiến cũng có thể. Ai thắng tiếp tục được đứng trong quang quyển. Nếu không có ai khiêu chiến, người này coi như thắng cuộc. Sau khi xác định đệ nhất danh ngạch sẽ lập tức tiến hành tranh đoạt lần thứ hai.

Anh Anh đứng bên cạnh Lý Tầm Hoan rất nghi hoặc.

- Tầm Hoan đại ca, người thứ nhất lên đài chẳng phải rất xui xẻo sao? Hắn phải chiến thắng rất nhiều người khiêu chiến? Anh Anh nghi hoặc hỏi.

- Xui xẻo?

Lý Tầm Hoan cười:

- Anh Anh, ta tin là người đầu tiên phải là cao thủ cấp bậc Quỷ Đế, cao thủ tự biết mình không năng lực ai dám vào chứ. Đi vào đó chắc chắn là chết, bât luận là ai cũng sẽ không đem mạng ra đùa được. Huống chi đối với cao thủ cấp bậc Quỷ Đế mà nói, xa luân chiến không có tác dụng lớn.

Lý Dương cười... Thân hình chợt lóe, liền tiến vào trong quang quyển, lăng không đứng trong vòng ánh sáng, Lý Dương nhìn về phía mọi người ở đây

- Có vị đạo hữu nào muốn khiêu chiến không?

Thanh âm Lý Dương vang lên rõ ràng trong tai mỗi người

Mệt quá rồi, mấy lão thông cảm nhé, tối nay chỉ làm dc 4 Chương thôi, tớ đi ngủ đây... bb - vandai79

Tập 11: Ngũ Đức Chi Thân


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-433)