← Ch.089 | Ch.091 → |
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Từng ánh mắt từng nụ cười của Khương Tuyết lại hiện ra trước mắt hắn.
Tại an toàn cục tổ số chín, mỗi ngày đều điên cuồng tập luyện, mồ hôi tuôn ra như tắm nhưng Lý Dương vẫn không hề để ý, tất cả đều là vì người mình yêu. Mỗi một ngày, mỗi một đêm, cho tới cả trong những giấc mộng Lý Dương đều nghĩ tới cuộc sống hạnh phúc sau này của mình và Tuyết, kỳ thực yêu cầu của Lý Dương cũng không phải là cao, hắn chỉ yêu cầu có được một cuộc sống hạnh phúc với Khương Tuyết mà thôi. Nhưng tất cả... tất cả đã bị hủy diệt trong tay Lâm Thiên Vũ, tất cả đều đã hết rồi.
Chỉ sau nháy mắt khuôn mặt của Lý Dương lại nở ra một nụ cười, một nụ cười khiến người ta cảm thấy lạnh buốt.
- A, là chủ tịch Lâm Thiên Vũ sao, ngày mai ta nhất định chờ đợi ngươi đại giá quang lâm.
Thanh âm của Lý Dương lộ ra vẻ ôn hòa.
Giọng Lâm Thiên Vũ trong điện thoại có một chút cao hứng:
- Không dám, không dám! Mộc Dịch tiên sinh, ngài có thể đón tiếp ta là ta đã cảm thấy cao hứng rồi.
Hiện tại Mộc Dịch đã là khách khanh trưởng lão của Thanh bang, mặc dù tin này chưa được tuyên truyền nhưng sớm đã không còn là bí mật trong thế giới ngầm nữa rồi. Với thế lực của to lớn Thanh bang tại Mỹ quốc hiện nay, Lâm Thiên Vũ đối với Mộc Dịch đương nhiên sinh ra một tia kính sợ, hơn nữa theo hắn được biết thì Mộc Dịch cùng Mafia Ý và Hồng Bang cũng có một mối quan hệ đặc thù. Cùng một người có bối cảnh như vậy hợp tác, Lâm Thiên Vũ làm sao dám vênh váo chứ!
- Ngày mai Lâm tiên sinh nhất định phải tới nhé!
Lý Dương cười dài nói.
- Nhất định, nhất định!
Lâm Thiên Vũ vui vẻ cười ha hả nói, hiển nhiên hắn đối với việc bản thân có thể cùng một nhân vật có bối cảnh như vậy quan hệ thì vô cùng cao hứng.
Sau khi gác điện thoại Lý Dương cười dài một tiếng, sắc mặt đột nhiên trở nên méo mó lạnh lùng, cả căn phòng đột nhiên giống như đã biến thành ma vực.
- Lâm Thiên Vũ, lần này cuộc giao phong của chúng ta mới chỉ bắt đầu... Sau này ta sẽ cho ngươi hưng phấn và kích động đến cực độ. Sau đó sẽ để ngươi hưng phấn trong điên cuồng, kích động trong tuyệt vọng...
Thanh âm lạnh lẽo như tới từ chín tầng địa ngục vang lên trong căn phòng âm u.
Ngày thứ hai.
Lý Dương cẩn thận lau chùi từng bức tượng gỗ, hắn lau một cách vô cùng chậm dãi, vô cùng tỷ mỉ...
- Tuyết, em nghỉ ngơi đi, anh ra ngoài một chút!
Lý Dương xoay người rời khỏi căn phòng.
Lúc này Lâm Thiên Vũ cũng đã rời khỏi khách sạn, chiếc xe của hắn đã trước cửa biệt thự của Lý Dương.
- Xin thông báo một chút, nói là có Lâm Thiên Vũ tiên sinh đến bái phỏng Mộc Dịch tiên sinh!
Lâm Ngọc nói với bảo vệ.
Người bảo vệ lập tức đi vào thông báo.
- Mời Lâm Thiên Vũ tiên sinh vào, Mộc Dịch tiên sinh đang đợi ngài.
Người bảo vệ ra mở cửa để chiếc xe tiến vào.
Trong phòng khách.
Lý Dương ngồi trên ghế sofa, vẫn một thân hắc y với mái tóc cắt ngắn, hàn khí nhẹ nhàng quấn quanh thân thể. Một cỗ khí thế phát ra một cách tự nhiên, đây là khí thế hình thành nên từ việc ma sát lực trong cơ thể Lý Dương tự động vận chuyển.
Lâm Thiên Vũ mỉm cười tiến vào phòng khách, nhưng vừa tiến vào sắc mặt hắn lập tức đại biến.
Khí thế hình thành từ Ma Sát lực của Lý Dương đã biến cả căn phòng khác trở thành địa bàn của hắn, trong căn phòng này Lâm Thiên Vũ hoàn toàn bị Lý Dương áp bức.
Bá khí!
Bá khí đặc hữu của người tu luyện ma đạo!
Hàn khí!
Hàn khí mà bản thân Lý Dương vốn luôn mang theo.
Tất cả những việc này khiến cho căn phòng trở nên lạnh lẽo, Lâm Thiên Vũ lập tức vận chuyển tâm pháp gia truyền, năng lượng của Thanh Đồng chiến giáp trong cơ thể lập tức tỏa ra và bao quanh thân thể hắn. Lâm Thiên Vũ thực lực vốn mới chỉ đạt tới ngũ cấp, năng lượng của cái Thanh Đồng chiến giáp này cũng xấp xỉ ngũ cấp, sau khi hai cái kết hợp lại, thực lực của hắn đã đạt tới cảnh giới lục cấp.
Tuy năng lượng trong thể nội hắn đã đạt tới lục cấp, nhưng nếu luận về tâm cảnh làm sao có thể so sánh với Lý Dương, người đã tham ngộ "Ma Thần lục tuyệt". Khí thế của Lý Dương đã hoàn toàn áp bức hắn, khiến hắn không thể kháng cự, tinh thần cùng tâm cảnh của hắn so với Lý Dương chênh lệch thật sự quá lớn.
Cả căn phòng khách tràn đầy những khối khí hình thành từ khí thế, tất cả đã hoàn toàn bị tâm thần của Lý Dương khống chế. Tinh thần cùng tâm cảnh của Lý Dương hiện nay có lẽ nếu so với một Đại Thành kỳ cao thủ, khoảng cách cũng tuyệt đối không cách biệt bao nhiêu. Lâm Thiên Vũ, kẻ nhờ vào Thanh Đồng chiến giáp mới có thể miễn cưỡng đạt đến lục giai làm sao có thể so sánh chứ.
Sợ hãi.
Đối mặt với Lý Dương, hắn cảm thấy cực kì sợ hãi.
Nhưng hắn là Lâm Thiên Vũ, chủ tịch Thánh Lâm tập đoàn, một trong hai lục cấp cao thủ của gia tộc.
Lâm Thiên Vũ cắn mạnh đầu lưỡi, máu tươi chảy ra khiến hắn có thể kiên trì chống chọi với khí thế áp bức của Lý Dương.
- Lâm tiên sinh! Mời ngồi!
Lý Dương bình thản nói.
Lập tức khí thế trong căn phòng đã hoàn toàn tiêu tan sau nháy mắt. Thế nhưng Lâm Thiên Vũ vấn cảm thấy có một dòng máu tới trào lên, hắn đành phải gắng gượng mà nuốt ngụm máu đó xuống. Khí thế áp bức của Lý Dương vừa rồi đột nhiên biến mất khiến hắn trở tay không kịp.
- Cao thủ, siêu cấp cao thủ!
Lâm Thiên Vũ lập tức cho rằng Lý Dương là một đỉnh cấp cao thủ! Chỉ với khí thế đã bức hắn phải thụ thương, trong những người hắn từng gặp qua, có lẽ chỉ có Giáo Hoàng là có thực lực này.
Bị Lý Dương đùa bỡn nhưng Lâm Thiên Vũ lại không hề tức giận, mà cũng không dám tức giận. Trong lòng hắn thầm cho rằng đây chính là sự khảo nghiệm của Thanh bang khách khanh trưởng lão với hắn.
- Lâm tiên sinh công lực không tồi, có thêm Thanh Đồng chiến giáp trong người, cũng có thể coi là lục cấp cao thủ rồi!
Lý Dương mỉm cười nói, nụ cười của hắn tựa hồ rất chân thành.
Lâm Thiên Vũ vừa ngồi xuống đã lập tức nói:
- Xấu hổ, xấu hổ quá! Tại hạ tự biết rõ mình, so sánh với một số tiểu nhân vật thì tại hạ còn có thể nói là có một ít tiền, chứ so với Mộc tiên sinh, khoảng cách không phải chỉ là một chút. Mộc tiên sinh xin đừng làm kẻ hèn này xấu hổ!
Lâm Thiên Vũ nhũn nhẵn như một hậu bối vậy.
Đột nhiên hai Lâm Thiên Vũ sáng lên, hắn nhìn Lý Dương với vẻ không thể tin được.
- Tiền bối, người là ...
Lâm Thiên Vũ phát hiện gương mặt vị Mộc Dịch tiên sinh trước mặt rất giống cái tên tiểu tử Lý Dương ngày trước. Bất quá khí chất của Lý Dương đã hoàn toàn thay đổi rồi. Lý Dương của năm đó tương đối nhu hòa, nhưng bây giờ lại vô cùng cương nghị. Năm đó Lý Dương tóc dài, bây giờ lại là tóc ngắn. Hơn nữa về mặt khí chất Mộc Dịch tiên sinh trước mặt lại vô cùng bá đạo, ngay đến bản thân Lâm Thiên Vũ cũng cảm thấy áp lực.
- Sao vậy? Chẳng lẽ ngươi đã gặp qua ta?
Lý Dương hỏi ngược lại.
Lý Dương rất tự tin, khuôn mặt hắn đã có chút thay đổi, đương nhiên là dựa theo phương pháp của Bá Vương Hạng Vũ. Dung mạo của Lý Dương đã hơi có biến hóa một chút, tuy thoạt nhìn có vẻ chẳng khác gì, nhưng nếu tỷ mỉ nhìn kỹ mới thấy hoàn toàn bất đồng. Hơn nữa công lực hiện nay của Lý Dương cao như vậy, nói ra có lẽ chẳng ai tin trước đây hắn là một kẻ đến Tiên Thiên cảnh giới cũng chẳng vượt qua được.
Lâm Thiên Vũ đương nhiên không tin, mới chỉ mấy năm, làm sao tên tiểu tử Lý Dương có thể đạt tới cảnh giới như Mộc Dịch trưởng lão bây giờ cơ chứ? Hơn nữa hắn cho rằng Lý Dương của năm đó đã chết rồi. Hắn biết một khi tòa án quân sự mà tuyên án thì vận mệnh kẻ bị tuyên án đã được quyết định. Trừ khi thượng tầng của quân đội trung ương có lệnh, nếu không kẻ đó chết chắc không sai.
Hơn nữa Lâm Thiên Vũ nhìn kĩ, Mộc Dịch trưởng lão và tên Lý Dương năm đó thật sự khác nhau, tỷ như ánh mắt, tỷ như đôi môi đều có chút khác biệt...
- Không, không, chỉ là tại hạ vừa phát hiện Mộc Dịch tiên sinh và một người quen cũ rất giống nhau mà thôi!
Lâm Thiên Vũ nói một cách tự nhiên.
Lý Dương cười nói:
- A, có người giống ta sao? Hắn là ai vậy?
Lâm Thiên Vũ mặt không hề đổi sắc nói:
- Hắn là một hảo hữu của tôi, năm đó hắn ở cùng tôi và giúp tôi xử lý một số chuyện, tôi rất coi trọng hắn, nhưng trong một sự cố, hắn vì bảo vệ tôi mà chết nên tôi vẫn luôn cảm thấy rất thương tâm.
Dứt lời mắt hắn đã hơi ươn ướt.
Lý Dương nghe xong, trong lòng không biết nên cười hay khóc, tên tiểu tử Lâm Thiên Vũ này mà nói dối thì có lẽ ngay cả cỗ máy kiểm tra tiên tiến nhất cũng chẳng thể nào tra ra được, bởi vì trong lòng Lâm Thiên Vũ, chuyện nói dối đã trở nên bình thường như ăn cơm uống nước vậy.
- Lâm tiên sinh có một hảo hữu như vậy quả là có phúc khí lớn a. Không biết vị hảo hữu này có thân nhân không, nếu có chắc hẳn đã được Lâm tiên sinh chiếu cố cẩn thận chứ nhỉ!
Lý Dương nói với vẻ nhắc nhở.
Lâm Thiên Vũ gật đầu thở dài nói:
- Đáng thương a, vị hảo của tôi chỉ có một người bạn gái, người bạn gái đó đã thương tâm rất lâu. Còn may là bây giờ cô ấy cũng đã nguôi ngoai và tìm được bạn trai khác rồi.
Lý Dương trong lòng hừ lạnh, nhưng trên mặt vẫn là nụ cười nhẹ nhàng như trước, nói:
- Ngày mai chính là ngày đấu giá, đến lúc đó ta và Lâm tiến sinh sẽ cùng đi. Chúng ta sẽ ở tại hiện trường xem xét cuộc đấu giá, thế nào?
Lâm Thiên Vũ nghe được câu này tinh thần phấn chấn hẳn lên, lần này hắn cũng vì cuộc đấu giá này mà tới. Vì vậy hắn nói:
- Được, được, may mắn lắm mới được đi cùng Mộc tiên sinh, Thiên Vũ sao có thể bỏ lỡ cơ hội này chứ? Ngày mai tôi nhất định sẽ đi!
Bỗng dưng Lâm Thiên Vũ như nhớ ra điều gì, hắn lấy một tấm kim tạp (1) ra từ trong người rồi cung kính đặt trên bàn và nói:
- Mộc Dịch tiên sinh, đây là mười tỉ đô la. Án chiếu theo hiệp định của chúng ta, chỗ tiền này xin đưa cho Mộc tiên sinh.
Lý Dương cười nhạt nói:
- Lâm tiên sinh cứ yên tâm đi, đã nhận tiền của ngươi thì cuộc đấu giá này ta nhất định sẽ tận lực, huống chi không phải Lâm tiên sinh cũng cùng đi sao? Ta thậm chí còn có thể cho Lâm tiên sinh làm đại biểu của Tuyết Lan tập đoàn.
Lâm Thiên Vũ hai mắt sáng bừng, hắn lập tức nói:
- Như vậy thì tốt quá, tốt quá! Sẽ để Lâm Ngọc và Lily tiểu thư tổng giám đốc của tập đoàn Tuyết Lan cùng đi đấu giá, còn ta sẽ bồi tiếp Mộc Dịch tiên sinh là được rồi.
Lý Dương mỉm cười gật đầu.
Đêm khuya hôm đó.
Bóng đêm quả thật mê người, trăng sao chỉ còn lại thưa thớt, từng đợt gió nhẹ lướt qua những cành cây tạo nên âm thanh xào xạc, tất cả đều lộ ra vẻ yên tĩnh. Nơi đây là một biệt thự cao cấp, hoàn toàn khác với những nơi ồn ào tạp loạn khác.
Lý Dương ngồi trên ban công, bên cạnh là mấy chục bình rượu trắng. Hôm nay hắn không xuống đáy sông Harder tu luyện.
Lý Dương cứ uống từng ngụm từng ngụm rượu một cách chậm dãi, một cách có quy luật. Mắt của hắn cứ nhìn chăm chăm vào mặt trăng, mặt trăng thứ đại biểu cho sự viên mãn nay cũng đã tàn khuyết rồi.
- Vì sao trăng lại có lúc mờ lúc tỏ lúc tròn lúc khuyết nhỉ?
Trong đầu Lý Dương đột nhiên nảy sinh ra suy nghĩ đó.
Trong yên lặng Lý Dương chậm dãi uống rượu, từng luồng liệt hỏa tràn ngập trong ngực hắn, từng luồng tư niệm như triều thủy dạt dào trong đầu hắn mà chậm dãi nhấn chìm hắn xuống.
Cứ như thế, Lý Dương không ngừng uống rượu, trong đầu cũng không ngừng nảy sinh ra những suy nghĩ như vừa rồi...
Dần dần trời tối dần đi, cũng có thể nói đó chính là màn đêm trước buổi bình minh. Trong đầu Lý Dương vẫn là những suy nghĩ như vừa rồi...
Trong đầu Lý Dương chợt lóe lên một đáp án "Có lẽ... con người cũng có lúc buồn lúc vui lúc li lúc hợp a!"
Trời bỗng sáng lên, thái dương từ từ lộ ra, khóe mắt Lý Dương có một dòng nước mắt đang từ từ chảy xuống, những giọt nước mắt rơi xuống đất rồi vỡ tan thành từng mảnh vụn... Lý Dương đứng dậy rời khỏi chiếc ghế mà mình đã ngồi cả một đêm, bên cạnh là mấy chục bình rượu trắng đã biến thành trống rỗng.
Hôm nay, cuộc đấu giá diễn ra tại tầng ba mươi mốt, khách sạn Happy.
Hiện nay toàn bộ tầng ba mươi mốt của khách sạn đã biến thành một khu đấu giá, cả hội trường được phân thành ba khu, một số nhân viên của tập đoàn Tuyết Lan chiếm một khu.
Những nhân viên của khách sạn không ngừng đi qua đi lại phục vụ cho những người tham gia đấu giá. Cuộc đấu giá lần này chủ yếu do ba tập đoàn lớn quyết định, một trong số đó là Tuyết Lan tập đoàn.
Lý Dương cùng Lâm Thiên Vũ ở trong phòng bao tầng ba mươi hai, ở đó có thể dễ dàng quan sát tất cả mọi chuyện phát sinh bên dưới.
- Sư huynh, muội xuống trước đây!
Lily nói với Lý Dương.
Lý Dương gật đầu, nói:
- Lily, nhất định phải phối hợp với Lâm Ngọc tiên sinh, cuộc đấu giá lần này có thể lên tới trên một trăm tỉ đô la đấy.
- Sư huynh yên tâm, muội nhất định sẽ phối hợp thật tốt với Lâm Ngọc tiên sinh!
Lily có vẻ rất nghe lời.
Lâm Thiên Vũ chứng kiến màn này thì trong lòng cảm thấy rất yên tâm, hắn quay qua nói với Lâm Ngọc:
- Tam đệ, cứ dựa theo kế hoạch mà tiến hành báo giá. Nhớ kỹ, lần này chỉ được thành công không được thất bại!
Lâm Ngọc gật đầu nói:
Yên tâm đi đại ca, ta sẽ không làm huynh thất vọng đâu!
Dứt lời Lâm Ngọc bèn lập tức cùng Lily đi xuống tầng dưới.
- Lâm tiên sinh đừng khẩn trương, ta tin rằng cuối cùng mỏ dầu này nhất định sẽ trở thành vật trong túi Thánh Lâm tập đoàn các ngươi thôi.
Lý Dương mỉm cười nâng ly lên rồi quay qua nói với Lâm Thiên Vũ.
Lâm Thiên Vũ trong lòng thầm nghĩ:
Khẩn trương? Sao ta lại không khẩn trương được cơ chứ? Lần này đã chuẩn bị một trăm năm mươi tỉ đô la, hơn một phần ba tổng tài sản của Thánh Lâm tập đoàn, làm sao dám không khẩn trương cơ chứ?
Nhưng ngoài mặt Lâm Thiên Vũ vẫn bảo trì được sự bình tĩnh.
Lâm Thiên Vũ cũng nâng li rượu lên đáp:
- Có được lời chúc của Mộc Dịch tiên sinh, ta tin rằng lần này sẽ thành công mỹ mãn.
Hai người khẽ chạm li một cái rồi một hơi uống cạn.
Tiếp đó ánh mắt hai người đồng thời hướng xuống tầng dưới.
Một lão nhân tóc bạc mặle trắng, thần hình cao gầy quắc thước xuất hiện, đó chính là Mushi, nhà tổ chức đấu giá trứ danh Mỹ quốc.
- Thưa các quý ông, quý bà, lần này được chủ trì một cuộc đấu giá lớn như thế này tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh. Đầu tiên, ta xin giới thiệu về chủ tịch của ba đại tập đoàn và những vị đại biểu của họ.
Mushi sống trong giới thượng lưu đã lâu, y đã biết không thể đắc tội với những đại nhân vật này, vì vậy vừa vào y đã lập tức giới thiệu.
Lý Dương không còn cách nào đành đứng lên vẫy chào tất cả qua tấm cửa kính của căn phòng bao.
- Mỏ dầu M7 ở I rắc, trị giá ước tịnh năm mươi tỉ đô la, mời các vị đại gia ra giá!
Mushi cười nói, y cũng không muốn giới thiệu quá nhiều về mỏ dầu này, y tin rằng ba tập đoàn đã biết về nó còn nhiều hơn y nhiều.
- Tám mươi tỉ đô la!
Một người da đen đại diện cho phe bên trái đứng lên ra giá đầu tiên.
Lâm Thiên Vũ trong lòng chấn động, cuộc đấu giá vừa mới bắt đầu mà đã tăng nhiều như vậy, có thể tưởng tượng được phần sau sẽ khốc liệt đến thế nào.
Nhưng Lý Dương bên cạnh vẫn đang rất nhẹ nhàng chắt một ly rượu ra rồi chậm dãi thưởng thức, hắn mỉm cười nhìn bên dưới đang báo giá.
1. Thẻ vàng, dùng để thay thế những khoản tiền lớn
Tập 4: Cực thối Đạo quán
← Ch. 089 | Ch. 091 → |