← Ch.0182 | Ch.0184 → |
Francis thậm chí không thể tin được, chính mình đột phá hào hứng đi một vòng lại có sinh ý tới tay.
Kế tiếp hai người bàn giá cả của ống nước, tường gạch và tháp nước. Trên thực tế đối với Mạnh Hàn mà nói thì cầm sinh ý bồn cầu tự hoại mà là đủ rồi, mặt khác Mạnh Hàn thậm chí hào phóng khiến cho Francis tìm công tượng của mình sản xuất cũng được, Mạnh Hàn quyết không can thiệp.
Bởi như vậy trên thực tế Francis có thể trắng trợn tăng giá, bởi vì Mạnh Hàn ở phương diện định giá cả tường gạch không hợp thói thường, một mét vuông có giá mười đồng tệ, đối với Francis mà nói chẳng khác gì là tặng không cả.
- Tony, làm vậy ngươi sẽ chịu thiệt.
Francis hiện tại đã trực tiếp tiếp gọi nick name của Anthony. Biểu hiện hai người càng thâm mật hơn nữa. Thậm chí Mạnh Hàn hào phóng đã làm cho Francis có cảm giác ngượng ngùng.
- Không không không, Francis, ta hiểu ta đang làm cái gì. Cho nên ta cũng chỉ lợi nhuận bộ phận ta cho rằng đáng tiền mà thôi.
Mạnh Hàn tiếp nhận hảo ý của Francis. Nhưng mà hắn cũng không cải biến ước nguyện ban đầu:
- Nhưng mà phương thức trả tiền ta cần một phương thức ưu đãi.
Thái độ của Mạnh Hàn đã đạt được hảo cảm rất lớn của Francis, ai cũng không đem sinh ý trên tay đẩy ra ngoài, nhất là đối mặt Mạnh Hàn đem toàn bộ hợp tác bàn nhanh như vậy.
- Bồn cầu tự hoại phải trả tiền trước ra hàng sau. Mà tường gạch thì một tay giao tiền, một tay giao hàng.
Mạnh Hàn không chút do dự đưa ra phương thức trả tiền có lợi nhất cho mình, không có có vì tước vị và chức quan của Francis mà có chỗ giữ lại. Vào thời khắc này thân phận của bọn họ là đồng bạn bàn sinh ý, mà không phải quan viên thượng hạ cấp.
- Sở dĩ nhượng nhiều lợi ích như vậy chính là thế này?
Francis nhìn ra dụng tâm của Mạnh Hàn, mỉm cười hỏi một câu:
- Bạch Diệu tinh thạch xác thực là đồ tốt, nhưng cũng không phải là đồ tốt không thể thay thế.
- Đương nhiên là có.
Mạnh Hàn sớm biết rõ Francis không phải dễ dàng đối phó như vậy, cho nên thời điểm cân nhắc bàn sinh ý với đối phương hắn cũng đã suy nghĩ rất nhiều, giờ phút này hắn không chút kinh hoảng:
- Nhưng mà cái loại không cần trạm trỗ thì bồn cầu tự hoại tương đối đơn giản, cho dù là con nít cũng có thể phỏng chế được, nhiều nhất chỉ có thể làm ra cấp bậc bình thường, tuyệt đối không thể làm ra điêu khắc nguyên khối được. Chuyện này chỉ có ta mới làm được thôi.
Điểm này Mạnh Hàn có tự tin cực độ. Muốn làm ra đến cái loại hiệu quả điêu khắc hoàn chỉnh, công tượng bình thường căn bản không có khả năng, Mạnh Hàn vẫn dựa vào thân phận ma pháp sư của mình, hơn nữa còn là thiên chuy bách luyện tu luyện Địa Thứ Thuật mới làm được. Cho dù là đổi một ma pháp sư, cắt không nói thân phận ma pháp sư tôn quý của bọn họ hạ mình đi dùng ma pháp làm bồn cầu tự hoại, chỉ là cần Địa Thứ Thuật nhỏ như Tú Hoa Châm cũng không phải Ma Đạo Sư bình thường có thể làm được. Muốn một Pháp Thánh thậm chí Pháp Thần thân phận tôn quý đi làm bồn cầu tự hoại? Trừ ý nghĩ hão huyền ra, trừ phi cầm một khỏa ma hạch cự long ra làm thù lao sao?
Nhìn thấy biểu lộ của Mạnh Hàn thì Francis dường như muốn tìm được một chút thất kinh trên mặt của Mạnh Hàn, đáng tiếc hắn thất vọng, Mạnh Hàn vẫn mỉm cười vô cùng tự tin, không thèm quan tâm tới Francis nói.
Francis vốn còn muốn nói thêm một câu, nếu như đem thân phận lãnh chúa Mạnh Hàn lột đi. Nhưng mà không đợi hắn mở miệng đã bị chính hắn bác bỏ. Francis là người thông minh, cho nên hắn mới có thể đạt được lợi ích lớn nhất từ Mạnh Hàn. Nhưng mà chính hắn là người thông minh, hắn cũng hiểu được đắc tội một người mà học viện ma pháp Đại Ma Pháp Sư cùng với quốc vương bệ hạ cũng phải bảo hộ thì hắn không nên vì chút kim tệ mà phá hư quan hệ, chuyện này càng thêm trọng yếu hơn. Huống chi nơi này chính là chỗ nguyền rủa, cho dù lột thân phận lãnh chúa đi thì đám con dòng cháu giống sẽ tới đây sao?
- Thành giao!
Rốt cục Francis duỗi bàn tay phải ra. Mạnh Hàn cũng cười tủm tỉm vươn tay, hai người nắm cùng một chỗ. Hai người trẻ tuổi trên mặt đều cười có tư tâm, giống như hai con tiểu hồ ly đạt thành mưu đồ của mình.
Thị nữ xinh đẹp một mực nghe Mạnh Hàn cùng Francis giao dịch, từ đầu tới đuôi không có nói qua một chữ nào.
Xem ra nàng cũng là người được Francis cực độ tín nhiệm, Mạnh Hàn cũng chú ý nàng nhiều hơn. Thị nữ xinh đẹp thấy Mạnh Hàn nhìn nàng thì ném ánh mắt mỵ nhãn câu hồn cho Mạnh Hàn, Mạnh Hàn ngẩn ngơ.
- Như thế nào, Tony, vừa ý nàng?
Francis rõ ràng thấy được một màn này thì gương mặt của hắn tươi cười, thò tay đẩy mỹ nữ tới:
- Tặng cho ngươi đấy!
- Ah, à?
Mạnh Hàn vô ý thức trả lời một câu, đột nhiên ý thức được không đúng, kinh kêu một tiếng vội vàng lắc đầu, lại khoát tay.
Nhìn thấy bộ dáng khẩn trương của Mạnh Hàn như thế thì thị nữ xinh đẹp cũng cười gập eo, Francis lúc này cũng cảm thấy có điểm mình hơn Mạnh Hàn một đầu, vui vẻ cười ha ha
Mạnh Hàn lúc này mới ý thức được bị Francis đùa nghịch, vẻ mặt phiền muộn. Nếu không phải vừa rồi bàn thành hợp tác, tâm tình thật tốt của Mạnh Hàn cơ hồ bị phá hư không còn.
- Đi lên xe của ta đem cái gương kim tệ xuống đây!
Francis đi đến cửa phủ, nhìn qua đám hộ vệ bên ngoài hô một tiếng. Lập tức hộ vệ trưởng và hai xa phu liên thủ, rất nhanh đã mang cái gương lớn tới đặt giữ phủ lãnh chúa của Mạnh Hàn.
- Số kim tệ này ta không có đếm qua, có chừng một ngàn kim tệ, chỉ nhiều không ít.
Francis hào phóng một cước đá nấp gương ra. Bên trong lộ ra kim tệ vàng óng:
- Trước ngươi làm ra năm mươi cáo bồn cầu tự hoại cao cấp. Về phần gạch tường thì tạm thời chưa cần, ngươi phải phụ trách dạy người của ta lắp đặt thứ này thế nào.
- Đương nhiên, Francis, phái người của ngươi tới đi!
Mạnh Hàn tự nhiên đảm nhiệm loại chuyện nhỏ này. Nhưng mà Mạnh Hàn vẫn nói trước:
- Đợi người của ngươi học rồi, Francis, ngươi nên bảo người trong nhà chế định giá cả phù hợp đi, miễn cho ngươi ngay từ đầu làm sinh ý lại ăn thiệt thòi.
- Vừa bắt đầu đã ăn thiệt thòi là nhất định. Bởi vì nơi đầu tiên chính là hoàng cung, chẳng lẽ ta còn dám đòi tiền của bệ hạ sao?
Francois cười cười, nghe Mạnh Hàn nhắc nhở rất hài lòng, mang theo thị nữ xinh đẹp rời khỏi phủ lãnh chúa, trực tiếp quay người vỗ vỗ vai của Mạnh Hàn:
- Nếu như ta là ngươi, ta sẽ dùng số tiền này sửa sang phủ lãnh chúa của mình, thật sự là quá nát.
Ở ngoài cửa cách đó không xa đám kỵ sĩ hộ vệ nghe được chủ tử Francis Tử tước của bọn họ nói vậy. Thiếu chút nữa hoài nghi lỗ tai của mình. Chủ tử của mình đi tới đâu quý tộc nơi nào không đưa tiền cho hắn chứ. Nhưng mà tại sao đi tới nơi này còn phải bỏ tiền ra? Chuyện này còn chưa tính, mấu chốt là Francis Tử tước đại nhân cho dù là bỏ tiền, nhưng mà bộ dáng vui sướng kia là thế nào, chẳng lẽ hấp huyết quỷ trong nháy mắt biến thành một đại thiện nhân rồi?
← Ch. 0182 | Ch. 0184 → |