← Ch.0199 | Ch.0201 → |
Mạnh Hàn nếu như nói Bá Tước đại nhân đã thu thuế của hắn, Bạo Phong Thành đúng là không có tư cách thu thuế của Hoàng Sa Trấn.
- Ta không tin!
Suy nghĩ cả buổi thuế vụ quan mới nghẹn nói ra lời này, con mắt nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn, giống như đang nói bừa.
- Đem hóa đơn chứng minh do Bá Tước đại nhân viết ra cho hắn nhìn đi.
Mạnh Hàn phất phất tay, Kiều cầm lấy hóa đơn nộp thuế của Mạnh Hàn từ trong tay Bá Tước có được, mở ra trước mặt của thuế vụ quan.
Thuế vụ quan nhìn thấy con dấu và ký tên trên đó, nhịn không được văn vê dụi mắt. Đây chẳng lẽ là thực? Nhìn qua nụ cười vui vẻ của Mạnh Hàn thì thuế vụ quan đột nhiên quyết định chắc chắn, thò tay cướp lấy, chỉ cần xé nát thứ này thì tiền lời khổng lồ của Hoàng Sa Trấn chắc chắn rơi vào trong tay của thành chủ đại nhân, lập nhiều công lao như vậy thì địa vị mình nhất định sẽ nước lên thuyền lên.
Kiều sớm có chuẩn bị, thậm chí thuế vụ quan đại nhân vừa vươn tay ra thì hắn đã sớm thu hồi lại, thuế vụ quan không chụp trúng, xấu hổ bày ra tư thế vô cùng khó coi. xem tại t. u. n. g. h. o. a. n. h. c. o. m
Sắc mặt của Mạnh Hàn biến đổi. Loại hành vi này khác gì cướp bóc? Mạnh Hàn cố gắng thời gian dài như vậy chẳng lẽ để cho người ta cướp không của mình, thuế vụ quan lại dám đùa trên họng súng.
- Donald tiên sinh. Thân là thuế vụ quan, lại công nhiên cướp đoạt khế ước chừng minh nộp thuế, dựa theo luật pháp của công quốc thì hắn phạm tội gì?
Mạnh Hàn không hỏi thuế vụ quan, lại nhìn qua Donald quản gia. Hiển nhiên là không muốn có liên hệ gì với tên thuế vụ quan.
- Đây là tội rất nghiêm trọng, đại nhân.
Donald quản gia vô cùng phối hợp, tuy hắn cũng không có nói ra là dạng phạm tội gì, nhưng mà hắn nói ra cách xử lý:
- Hơn nữa hắn đối mặt với một quý tộc được công quốc sắc phong chính thức, ngài có thể phán xử hắn hình phạt treo cổ, đại nhân!
- Vậy sao?
Mạnh Hàn nghe nói như thế dường như cười mà không phải cười nhìn qua thuế vụ quan:
- Thực sự có thể phán xử hình phạt treo cổ sao?
- Bắt lại!
Thuế vụ quan nghe đến bây giờ đã không còn có đừng lui nữa, đường ra duy nhất chính là chế ngự Mạnh Hàn lại, sau đó cưỡng ép hủy diệt từ hóa đơn chứng minh kia. Tuy không cách nào lauwf gạt được Bá Tước đại nhân, nhưng mà so với sản nghiệp của Hoàng Sa Trấn thì Bá Tước đại nhân sẽ động tâm nhiều hơn.
Thuế vụ quan mang theo mười thân binh thành chủ tới, nghe được thuế vụ quan ra lệnh thì không chút do dự trực tiếp xông lên. Phân biệt đánh về phía Mạnh Hàn, Donald, cùng với Grace và Kiều.
Chu đã sớm được Mạnh Hàn bày mưu đặt kế đứng bên người của Grace rồi, gặp tình hình này sớm đã rút cự kiếm của mình ra, bổ kiếm vào tên xông về phía mình.
Oanh. Âm thanh binh khí giao nhau vang lên cực lớn. Sau đó tên bị Chu công kích, bội kiếm trực tiếp rời tay bay đi, cánh tay và bả vai nghe được tiếng răng rắc vang lên, thân thể giống như bị cự chùy đụng phải, dùng tốc độ nhanh gấp đôi lúc lao tới bay ngược ra sau. Trong âm thanh ầm vang trực tiếp nện ngã bốn năm người phía sau.
Xoạt, một đạo thiểm điện xuất hiện vào lúc này, đem tên thuế vụ quan đánh thành cây đuốc. Nếu như không phải cây đuốc này vàng còn đang nhúc nhích, ai cũng không dám tin tưởng hắn còn sống.
Nhưng mà đám thân binh thành chủ cũng đã không có cơ hội thấy một màn như vậy, thân thể gầy yếu của Kiều lúc này như quỷ dị xuất hiện bên cạnh mọi người, sau đó công kích về phía đám người lao tới muốn bắt lãnh chúa đại nhân, những tên này chỉ kịp nhìn thấy người bên cạnh mình và cảm giác được trên người truyền tới cảm giác đau đớn.
Chỉ là đau đớn, nhưng mà những kẻ bị đau đớn giống như khí cầu bị xẹp hơi. Rốt cuộc không cách nào ngưng tụ lực lượng toàn thân, ngồi mềm nhũn xuống. Hai tay theo bản năng ném vũ khí đi, gắt gao bụm lấy bộ vị bị đâm ở bụng, muốn nói chuyện nhưng một câu cũng không nói ra khỏi miệng, hai con mắt trợn lên như cá vàng, lồi ra khỏi hốc mắt, lẳng lặng cảm giác một chất lỏng ấm áp từ vêt thương trào ra, mở tay ra thì máu tươi chảy tràn dưới đất.
Mấy thân binh bị Kiều công kích trừ ngẵ xuống đất lẳng lặng chờ đợi tử vong tiến đến, cũng chỉ còn lại một việc nghe được âm thanh rên rỉ của đồng bạn chung quanh, trong đó còn nghe được tiếng quát kỳ quái của lãnh chúa Hoàng Sa Trấn.
- Gai đất, đâm. Gai đất!
Mạnh Hàn máy móc hô mấy câu ma pháp chú ngữ "Chuyên chúc" của mình, gai đất liên tục xuất hiện, trực tiếp từ mặt đất đột ngột bắn lên, xuyên qua toàn bộ khôi giáp của đám người này, sau đó mũi nhọn chỉa lên trên.
Trong mắt Mạnh Hàn đã không còn tao nhã trước kia, không còn là lãnh chúa nhu nhược nói chuyện với tinh linh như trước. Giờ phút này rốt cuộc Mạnh Hàn cũng đem toàn bộ áp bức của Tinh linh tộc bộc phát ra ngoài. Đem những sỉ nhục của Tinh linh tộc thông qua từng cái Địa Thứ Thuật phát tiết ra ngoài. Đối diện với lũ tiểu tử tới từ phủ thành chủ này, Mạnh Hàn thậm chí không có một chút mềm lòng, ngay cả cảm giác buồn nôn khi giết người cũng không có, trong đầu chỉ có một ý niệm, đem những tiểu tử mưu đoạt tài sản của mình bầm thây vạn đoạn!
Sau khi Mạnh Hàn phát ra năm cái gia đất, trước mặt không còn người nào đứng cả. Dưới chân của Chu nằm một đống, bên cạnh Kiều cũng có vài tên, trước mặt Mạnh Hàn có năm tên, thậm chí ngay cả bên người Donald quản gia cũng có một. Mạnh Hàn rõ ràng không có nhìn thấy Donald quản gia nhìn thì khôn khéo này động thủ thế nào. Duy nhất có thể hoạt động chính là tên thuế vụ quan hóa thành cây đuốc sống kia.
- Donald tiên sinh, những người này tập kích ta trong lãnh địa, đây là ngài tận mắt nhìn thấy đúng không?
Tử thi trên mặt đất dường như Mạnh Hàn không thèm để ý, quay người lại nhìn qua Donald, hỏi một câu này.
- Đương nhiên. Đại nhân, vô duyên vô cớ tập kích quý tộc chính là tự tìm cái chết.
Quản gia nói giống như không có chuyện gì xảy ra. Thập phần bình tĩnh trả lời vấn đề của Mạnh Hàn. Nhưng mà lời lẽ của hắn toàn bộ là ủng hộ Mạnh Hàn.
Trên thực tế Donald cũng đã bị biểu hiện vừa rồi của Mạnh Hàn làm chấn kinh rồi. Cái gọi là thân vệ của thành chủ thoạt nhìn chỉ là lũ tiểu tử bình thường, cao thủ chân chánh đều ở bên người của thành chủ, làm sao có thể do thuế vụ quan mang theo được chứ. Nhưng mà như vậy biểu hiện của Mạnh Hàn cũng làm cho Donald quản gia lau mắt mà nhìn.
Vốn cho rằng chỉ là tiểu quý tộc thất thế. Chỉ ỷ vào một chút vận khí phát hiện ra mỏ đá quý, sau đó mới đánh quan hệ với Tử tước thiếu gia, lại được thiếu gia của mình chiếu cố một phen. Về sau mới phát hiện vị Antonio lãnh chúa đại nhân dường như không chỉ dựa vào vận khí, đầu óc cũng không tệ, ngay cả Hầu tước đại nhân cũng rất xem trọng. Nhưng hiện tại Donald quản gia lại phát hiện ra một điểm, vị lãnh chúa đại nhân này là ma pháp sư đáng sợ.
Tuy nghe không hiểu trong miệng Mạnh Hàn nói có nghĩa gì, nhưng Donald quản gia cũng không phải là người hoàn toàn không biết ma pháp, mà trái lại bởi vì Hầu tước đại nhân lôi kéo không ít ma pháp sư, Donald tiên sinh tiếp xúc với bọn họ rất nhiều, hiểu biết đối với ma pháp thậm chí còn vượt qua người bình thường nhiều.
← Ch. 0199 | Ch. 0201 → |