← Ch.0205 | Ch.0207 → |
- Đi!
Thời điểm này dường như cũng không quan tâm nói thêm cái gì, Mạnh Hàn xoay người rời đi, các chiến sĩ vệ đội sau lưng cũng không có nói hai lời, sắp xếp đội ngũ chỉnh tề đi theo Mạnh Hàn ra khỏi quân doanh.
- Đại nhân!
Không ngờ rằng Grace thấy lãnh chúa đại nhân đi làm việc như vậy, đã cảm động, lại có chút lo lắng, vội vàng gọi Mạnh Hàn:
- Ta cũng đi!
- Ngươi lưu lại.
Grace không có sức chiến đấu gì, Mạnh Hàn sợ nàng cũng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, kiên quyết không đồng ý. Không ngờ không đợi Grace đáp ứng, vạt áo của mình đã có người túm lấy. Mạnh Hàn xoay người nhìn lại chính là hai tiểu thị nữ Demi cùng Diana.
- Chúng ta cũng đi.
Hai tiểu thị nữ bày thủ thế, nhìn Mạnh Hàn biểu đạt ý của các nàng.
- Đừng làm rộn, các ngươi lưu lại.
Mạnh Hàn lắc đầu, Demi cùng Diana thật sự là quá nhỏ tuổi rồi, không thể cho các nàng đi mạo hiểm. Nhưng mà Mạnh Hàn nói ra lời này có hiệu quả ngược.
- Đại nhân cảm thấy chúng ta không có trợ giúp gì đúng không?
Demi bày thủ thế hỏi:
- Ngươi xem!
Theo thủ thế của Demi thì đột nhiên trước mặt Mạnh Hàn xuất hiện một khỏa hỏa cầu, hô một tiếng bay ra xa xa, ầm ầm nổ tung, thanh thế vô cùng kinh người. Hỏa cầu vừa tắt thì một đạo Ma Pháp Tiến xuất hiện, trực tiếp bắn vào nơi hỏa cầu nổ tung, đồng dạng cũng nổ mạnh một cái, đem cái hố kia nổ thành lớn hơn.
- Hỏa Cầu Thuật, Ma Pháp Tiến?
Mạnh Hàn cơ hồ là cả kinh kêu ra tiếng. Demi cùng Diana đã làm cho hắn khiếp sợ quá nhiều, hai nữ chỉ nghe tiểu ma nữ giảng nguyên lý ma pháp và hai ma pháp cơ bản một buổi, hiện tại đã có thể phóng xuất ra được, bàn về thiên tư học tập ma pháp thì Mạnh Hàn có thúc ngựa cũng không đuổi kịp. Hơn nữa nhìn cường độ ma pháp của hai nàng, dường như tạo nghệ không thấp.
Kể cả Joy cùng Julie và tất cả vệ đội đang đứng nơi đây, toàn bộ đều trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Demi cùng Diana. Tuy hiệu quả ma pháp thuẫn các nàng đã sớm biểu thị ra rồi, nhưng dù sao cũng không quá rõ ràng, thế nhưng mà Hỏa Cầu Thuật cùng Ma Pháp Tiến chính là ma pháp công kích, một chút cũng không làm giả được. Lúc nào thì song bào thai đang thương đã trở thành ma pháp sư rồi?
Hai gương mặt nhỏ nhắn của Demi cùng Diana lúc này chờ mong nhìn qua Mạnh Hàn, hy vọng ma pháp vừa rồi của các nàng có thể khiến Mạnh Hàn chú ý, đồng ý mang theo hai nàng cùng đi tham gia hành động. Mạnh Hàn nhìn qua hai tiểu nữ hài, nhìn qua cái hố to xa xa rốt cục gật gật đầu. Demi cùng Diana vừa thấy Mạnh Hàn gật đầu, lập tức lộ ra bộ dáng tươi cười, sau đó lập tức đi theo sau lưng Mạnh Hàn.
- Đại nhân!
Mạnh Hàn vừa định nói chút gì đó, Grace cũng dùng ánh mắt chờ mong nhìn qua Mạnh Hàn, cũng là ánh mắt mong ngóng. Mạnh Hàn thời điểm này không thể làm ra tâm địa cứng rắn được, Grace không biết ma pháp.
- Grace, ngươi lưu lại, nhà của chúng ta toàn bộ nhờ ngươi rồi.
Mạnh Hàn đem bốn chữ nhà của chúng ta nói rất nặng, Grace nghe được, cũng không thể làm cái gì, hơi thi lễ sau đó đứng qua một bên.
- Chúng ta đi.
Mạnh Hàn hiện tại đã không có lựa chọn. Giống như lúc sa đạo đột kích, đầu hàng cũng là chết, hoặc là khuất nhục sông trong thời gian ngắn, nhưng chung quy không có kết cục gì tốt. Đối với dạng địch nhân này, trừ khi chặt đứt bàn tay chúng vươn ra, sau đó đánh bọn chúng không dám thò tay ra nữa, không có biện pháp nào hữu hiệu hơn cách này cả.
Lần một sẽ có lần hai, Mạnh Hàn có thể nhẫn nhưng không thể nhục, Mạnh Hàn cũng không phải là người theo chủ nghĩa hòa bình ăn chay niệm phật. Bị Tinh linh tộc nhục nhã đã đủ rồi, Mạnh Hàn mới không muốn cúi đầu trước mặt tên thành chủ này. Huống hồ thuế vụ quan đã giết, cho dù mình cúi đầu cũng không có khả năng giải quyết theo phương thức hòa bình.
Có lẽ là cảm giác được khí thế làm việc nghĩa không trùn bước của Mạnh Hàn, các chiến sĩ sau lưng mặt mũi tràn đầy nghiêm túc, trong tay cầm chặt binh khí của mình, theo sát lãnh chúa đại nhân, từ trong cửa lớn tòa thành ra ngoái.
- Đại nhân!
Vừa đi không được bao xa, Mạnh Hàn lại bị người ta gọi lại lần nữa. Lần này gọi ngừng là huynh đệ Ải nhâ. Trong tay bọn họ cầm một cái túi lớn, đang cầm theo chạy tới hướng này, rất nhanh xuất hiện tại trước mặt Mạnh Hàn.
- Đại nhân, ngươi muốn thứ này đã làm ra rồi.
Edward cầm miệng túi mở ra, đem cường nỏ bên trong giao cho Mạnh Hàn, Mạnh Hàn cầm vào trong. Hắn lại giao thêm thiết tiễn. Những thiết tiễn này hoàn toàn làm theo yêu cầu của Mạnh Hàn, bốn cái cánh, mũi tên hình móc câu, toàn bộ từ thép tinh tạo thành. Đánh bóng vô cùng sắc bén, xem xét chính là lợi khí giết người.
- Chúng ta đã thử qua mấy lần, đại nhân, uy lực rất mạnh, cũng đưa cho đại nhân sử dụng.
Edward rất là chăm chú nhìn lãnh chúa đại nhân báo cáo. Phương pháp sử dụng căn bản không cần huynh đệ Ải nhân dạy, bởi vì đây là thiết kế của Mạnh Hàn.
- Rất tốt.
Rốt cuộc Mạnh Hàn cũng lộ ra bộ dáng tươi cười. Có cường nỏ trong tay, cho dù là Đại Kiếm Sư đỉnh phong, Mạnh Hàn có cảm giác liều mạng được. Đáng tiếc là quá ít, nếu như đủ người, Mạnh Hàn cơ hồ có thể quét ngang Bạo Phong Thành.
- Chúng ta đi!
Lần này không có người nào ngăn cản nữa, Mạnh Hàn vung tay lên, hơn một trăm cũng đi tới Bạo Phong Thành.
- Đại nhân!
Khoảng cách Bạo Phong Thành chỉ chừng một ngày đường, Gavin cũng đã một mình quay về, gắng sức đuổi theo đội ngũ Mạnh Hàn.
- Bạo Phong Thành có tình hình gì?
Mạnh Hàn quan tâm nhất là mình địch nhân thế lực. Nếu thức sự quá mạnh, Mạnh Hàn không ngại trước tiên giao mỏ đá cho bọn chúng, trước tiên cứu người về rồi nói sau. Về phần vật ngoài thân, Mạnh Hàn có lòng tin lợi dụng Tinh linh tộc đem mỏ đá một lần nữa chiếm trở về.
- Nội thành không có động tĩnh gì. Cả Bạo Phong Thành có chừng một ngàn hộ vệ.
Gavin nhanh chóng báo cáo thực lực của Bạo Phong Thành:
- Mà nghe nói Đại Kiếm Sư tạm thời không ở trong thành.
Tin tức này làm cho Mạnh Hàn vui vẻ, nhưng mà dù vậy Bạo Phong Thành cũng có một ngàn hộ vệ, vượt qua xa thủ hạ của Mạnh Hàn có một trăm người này. Muốn cứu Elyse ra cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Hơn nữa cho dù cứu người ra, về sau làm cách nào đối mặt với thành chủ Bạo Phong Thành trả thù, đây là chuyện rất khó giải quyết.
Khá tốt chính là Mạnh Hàn đã không cần tưởng tượng nữa, vậy dứt khoát không cần nghĩ, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, chuyện trong yếu trước mắt là an bài tình huống bây giờ.
Cho tới bây giờ đi tới Hoàng Sa Trấn phải xuyên qua một cái hạp cốc nhỏ, đây là phòng thủ tự nhiên. Núi bên Hoàng Sa Trấn vô cùng hoang vu, quả thực chính là ghềnh sa mạc, mà núi bên phạm vi thế lực của Bạo Phong Thành lại có bốn mùa xuân hạ thu đông.
Mạnh Hàn nhìn qua sau lưng ngọn núi không cao lắm kia, dường như cũng hiểu được cái sơn mạch thật dài này ngăn can gió mang mưa tới, cho nên hai bên dãi núi mới hình thành một màn trái ngược nhau.
← Ch. 0205 | Ch. 0207 → |