Vay nóng Homecredit

Truyện:Thiên Hạ Vô Song - Chương 0290

Thiên Hạ Vô Song
Trọn bộ 1154 chương
Chương 0290: Thí luyện ma pháp (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1154)

Siêu sale Shopee


Giờ phút này, đám mây cực lớn ùn ùn kéo đến, che kín bầu trời. Mơ hồ có thể nghe thấy ầm ầm ầm tiếng sấm từ trong không trung truyền đến. Một cảnh tượng giống như sẽ lập tức đổ mưa.

Trong nhất thời, tiếng sấm đùng đoàn nổ vang trên đỉnh đầu mọi người đang có mặt ở đây. Dường như những tiếng sấm sét đánh xuống khiến rất nhiều người đều cảm thấy kinh hãi. Có hai ma pháp sư không ngờ kinh hãi tới mức phát ra những tiếng kêu trầm thấp. Tại một góc nơi mọi người không mấy chú ý, Cosmo một cước đá một viên ma hạch xám đen có dáng vẻ không chút bắt mắt trên mặt đất vào giữa ma pháp trận.

Động tác Cosmo của rất nhanh, lại thêm sắc trời hiện tại đang mờ tối, không có ai nhìn thấy hành động của hắn. Âm thanh lăn đi của ma hạch cũng chìm trong những tiếng sét đánh kia. Sau khi làm xong tất cả những điều này, trên mặt Cosmo hiện ra một nụ cười thâm hiểm, nhưng lại không phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Hai ma pháp sư phát ra tiếng kêu sợ hãi, bị viện trưởng Green lườm một cái, lập tức vội vàng bịt kín miệng mình. Cosmo nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nhưng chỉ tỏ ra thờ ơ lạnh nhạt. Bất kỳ ai cũng không biết, hai người bọn họ phát ra tiếng kêu như vậy, là do hắn đã phân phó. Âm thanh không cần lớn, chỉ cần khiến người khác chú ý tới là được. Như vậy cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc Mạnh Hàn thí luyện ma pháp. Hắn chỉ cần thế mà thôi.

Khối ma hạch màu xám đen kia chính là một khối ma hạch đã bị nguyền rủa. Đây là ma hạch được hình thành trong thời điểm ma thú bị bắt giết, trúng phải nguyền rủa mãnh liệt. Chỉ cần tiếp xúc đến một ma lực nhất định, ma hạch cũng sẽ bị phát động, phóng ra nguyền rủa. Trong khi chiến đấu, đây là một loại thủ đoạn tương đối dễ dùng, có thể trực tiếp khiến đối thủ chịu sự nguyền rủa.

Chỉ có điều, trong thời điểm thí luyện ma pháp, nguyền rủa này bị phát động, đối với người tiến hành thí luyện mà nói, chắc chắn một tai họa. Nếu không khéo ma pháp trận đầy đủ ma lực sẽ phát động nguyền rủa của khối ma hạch này lên mấy chục lần.

Trong lòng Cosmo thầm cười lạnh. Hắn nhìn Mạnh Hàn vẫn đang bị bạch quang bao phủ, trên mặt lại bình tĩnh tự nhiên không nhìn ra một chút vết tích về những hành động vừa rồi. Hắn đã nhìn thấy, bạch quang bao quanh Mạnh Hàn, giờ phút này đang từ từ nhuộm thành một màu xám nhàn nhạt.

- Chuyện gì thế này?

Viện trưởng Green nhìn bạch quang đổi màu, không nhịn được khẽ kêu lên một tiếng. Thời điểm viện trưởng Green quay đầu lại nhìn ma pháp sư cung đình, cũng thấy vẻ mặt của hắn vô cùng nghi hoặc, dường như không biết đã xảy ra chuyện gì.

Ngược lại Khải Văn tiên sinh đứng bên cạnh, cho dù hắn đã không còn ma lực, nhưng trong quá trình trông coi thư viện nhiều năm như vậy, kiến thức được tăng cường. Vừa nhìn hào quang màu xám, hắn không nhịn được hỏi:

- Đó có phải là hào quang nguyền rủa hay không?

- Không thể nào. Thí luyện ma pháp, sao có thể có nguyền rủa được?

Viện trưởng Green trực tiếp lắc đầu phủ nhận. Loại thí luyện ma pháp này cũng không phải là lần đầu tiên. Sao có thể có nguyền rủa xuất hiện được.

- Hay là Tử tước Antonio ở lại nơi nguyền rủa trong thờì gian quá dài.

Cosmo ở bên cạnh vẫn không nói gì, giờ phút này dù trong lòng vô cùng lo lắng, nhưng trên mặt lại bình tĩnh thong dong mở miệng.

- Nơi nguyền rủa?

Viện trưởng Green cũng nhíu mày. Cái chỗ kia quá thần bí, đến nay ngoại trừ ma pháp sư Wright đã từng đi qua đó một chuyến ra, những người khác chưa có ai từng đi qua. Cũng không một ai biết chỗ đó sẽ phát sinh chuyện gì. Đồng thời không có ai biết thí luyện ma pháp lần thứ hai sẽ phát sinh ra chuyện gì. Tất cả đều không biết.

- Có lẽ là như vậy?

Trong đầu chợt hiện lên ý nghĩ này, viện trưởng Green cau mày, không dừng vận hành ma pháp trận nữa. Hắn chỉ đưa ánh mắt trưng cầu nhìn sang bên cạnh.

Bên cạnh hắn, vẻ mặt ma pháp sư cung đình và Khải Văn tiên sinh đều đầy nghi hoặc, không biết rốt cuộc trong tình huống như thế thì phải làm gì. Đối mặt tình hình như vậy, bọn họ cũng không biết nên dừng lại hay tiếp tục.

Chỉ một chút do dự ngắn ngủi đã khiến bạch quang bên trong ma pháp trận hoàn toàn biến thành hào quang màu xám đen.

Trên mặt Đại ma pháp sư Cosmo, vẫn là thần sắc cười mà như không cười. Hắn ngồi ở bên cạnh, hai chân bắt chéo vào nhau, hai tay ôm ngực, trong lòng lạnh lùng nguyền rủa nói:

"Không phải ngươi được gọi là người không sợ nguyền rủa sao? Như vậy, tại thời điểm thí luyện ma pháp bị nguyền rủa một chút, chắc cũng không sao chứ?"

Mạnh Hàn đang bị bạch quang vây quanh, đột nhiên cảm giác được một lực lượng quen thuộc từ bên ngoài truyền đến. Trong nháy mắt sau đó, cỗ tinh thần lực này liền dọc theo liên hệ giữa mình và sủng vật đám mây, nhanh chóng truyền về phía không trung.

Đám mây trên bầu trời bắt đầu điên cuồng biến hóa.

Theo cỗ tinh thần lực này thẩm thấu, lực lượng vừa từ bên ngoài cơ thể của Mạnh Hàn lọt vào xông trái xông phải tìm kiếm chỗ để đột phá kia giống như tìm được chỗ phát tiết. Dọc theo con đường của tinh thần lực, lượng lượng đó nhanh chóng chui vào bên trong sủng vật đám mây.

Trong bầu trời tối đen, chỉ có một đám mây lớn đang điên cuồng vần vũ rung chuyển. Một hồi đám mây biến thành hình dạng thế này, một hồi lại biến thành hình dạng thế kia. Chỉ có điều, tất cả những biến hoá này đều ở phía trên đám mây. Tất cả mọi người phía dưới vĩnh viễn không thể nào thấy được cảnh tượng như vậy.

Hào quang màu xám kéo dài không lâu lắm. Rất nhanh, những hào quang màu xám này chậm rãi rút đi. Hào quang khôi phục lại màu trắng sáng ban đầu. Bạch quang cũng càng lúc càng nhạt dần. Đây là dấu hiệu ma pháp trận vận hành chậm rãi chuẩn bị dừng lại.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng một đám người đều thả nghi hoặc trong lòng xuống, lẳng lặng chờ ma pháp trận chấm dứt vận hành.

Nhưng trong lòng Cosmo lại có sự khiếp sợ nói không ra lời. Nhưng hắn cố gắng trấn tĩnh, trên mặt khôngcó biểu hiện gì đặc biệt, dường như tất cả đều bình thường.

Rốt cuộc, tất cả hào quang đều ngừng lại, biến mất khỏi vòng tròn của ma pháp trận. Thân hình Mạnh Hàn xuất hiện phía trong ma pháp trận. Xem dáng vẻ của hắn, thật giống như tất cả đều bình thường.

Chỉ có điều, viện trưởng Green và ma pháp sư cung đình và Khải Văn tiên sinh nhìn thấy cảnh tượng này, lại không được bình tĩnh như vừa nãy.

Ngay cả những ma pháp sư khác nhìn thấy cảnh tượng này cũng không nhịn được bắt đầu nghị luận sôi nổi. Giờ phút này, tình hình không khác gì thời điểm Mạnh Hàn vừa trải qua lần thí luyện ma pháp thứ nhất, hoàn toàn không có nửa điểm biến hóa.

- Tử tước Antonio... ngươi, sủng vật ma pháp của ngươi đâu?

Trong lòng viện trưởng Green vẫn lưu lại một tia hi vọng. Nói không chừng sủng vật của Mạnh Hàn rất nhỏ, mọi người không nhìn thấy được. Hoặc là Mạnh Hàn đã thu sủng vật lại trước.

Mạnh Hàn đứng tại chỗ, cảm thấy dường như hắn không có gì khác với trước đây. Hắn khẽ lắc đầu.

Sủng vật đám mây đương nhiên đang ở đây. Mọi người đều có thể nhìn thấy, nhưng Mạnh Hàn lại không thể nói. So với danh tiếng ma pháp sư, cái mạng nhỏ quan trọng hơn.

- Ha ha ha ha!

Một trận cười cực kỳ hung hăng càn quấy từ trong miệng Cosmo phát ra:


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1154)