← Ch.0410 | Ch.0412 → |
Ngay chỉ tính chuyện Mạnh Hàn nhắc nhở nàng hậu quả nghiêm trọng của bế quan toả, nàng đã có thể giúp Mạnh Hàn việc nhỏ này.
Tuy nhiên, muốn nữ hoàng Tinh Linh tự mình đi giúp, Mạnh Hàn còn chưa đủ tư cách. Jessyca và tỷ muội Louisa Louise đứng ra như vậy là đủ rồi. Điều Mạnh Hàn muốn chẳng qua chỉ là có Tinh Linh Tộc tham dự mà thôi. Có thể nói, hai bên đều cùng hoan hỉ.
- Nghe nói, bây giờ ngươi có thể chế tạo quyển sách mặt phẳng chiếu cấp ba?
Ngay khi Mạnh Hàn cho rằng chuyện lần này đã xong xuôi, dự định cáo từ, trong chớp mắt nữ hoàng Tinh Linh lại gọi Mạnh Hàn lại, bắt đầu hỏi hắn chuyệnliên quan với quyển sách mặt phẳng chiếu.
- Vâng, bệ hạ!
Chút chuyện này Mạnh Hàn không giấu được người khác. Hắn không nghĩ muốn gạt, nên thoải mái thừa nhận.
- Nếu như ngươi có thể cung cấp cho chúng ta một trăm quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn, ta có thể nói cho ngươi biết phương pháp trị liệu cho người bạn đã bị mất ma lực của ngươi.
Hình như trong chớp mắt, nữ hoàng bệ hạ cũng bắt đầu cảm thấy hứng thú đối với quyển sách mặt phẳng chiếu. Hơn nữa nàng vừa mở miệng đã muốn cấp bốn, cùng loại với yêu cầu của Pháp Thánh Jerome đưa ra:
- Hơn nữa chúng ta có thể cung cấp tất cả mọi thứ, bảo đảm để hắn hồi phục tất cả ma lực. Ngươi có hứng thú hay không?
- Có!
Hồi phục ma lực cho Khải Văn tiên sinh vẫn là một tâm bệnh của Mạnh Hàn. Một khi Khải Văn tiên sinh hồi phục ma lực, chẳng khác nào Mạnh Hàn có thêm một ma đạo sư đỉnh phong ở bên người. Bất kể là từ phương diện thực lực hay từ góc độ an toàn đều sẽ có sự tăng mạnh.
Hơn nữa, Khải Văn tiên sinh có ma lực không những có thể hướng dẫn Mạnh Hàn tu luyện ma pháp, còn có thể chế tạo rất nhiều quyển sách ma pháp. Đối với dự trữ quân bị của Mạnh Hàn hiện tại, có ý nghĩa trọng đại.
- Như vậy, ta chờ tin tức tốt của ngươi!
Sau khi nữ hoàng Tinh Linh nói xong, nhìn về phía Mạnh Hàn gật đầu, dẫn theo Jessyca xoay người rời đi. Rất nhanh hai người đã biến mất khỏi rừng rậm. Lúc rời đi, Jessyca còn cho Mạnh Hàn một ánh mắt uy hiếp, nhưng thoạt nhìn phần lớn là hài lòng.
Mạnh Hàn lại đứng sững sờ ở tại chỗ. Tại sao Tinh Linh Tộc cũng muốn quyển sách mặt phẳng chiếu, hơn nữa muốn một trăm quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn. Lẽ nào, Tinh Linh Tộc muốn chiến đấu với ai sao?
Bất kể nói thế nào, chuyện này đối với Mạnh Hàn là một tin tức tốt. Trước tiên không nói sau khi đạt được điều kiện Khải Văn tiên sinh có thể hoàn toàn hồi phục ma lực, trở lại thành ma đạo sư đỉnh phong. Chỉ riêng chuyện quyển sách mặt phẳng chiếu của Mạnh Hàn nhận được sự khẳng định của Tinh Linh Tộc, điều này cũng đã nói rõ tính quan trọng quyển sách mặt phẳng chiếu của Mạnh Hàn hiện tại.
Càng nhiều người có nhu cầu, đối với Mạnh Hàn lại càng có lợi. Cũng có nghĩa là địa vị của Mạnh Hàn trong cảm nhận của rất nhiều người càng ngày càng quan trọng. Đối với Mạnh Hàn, đây quả thực chính là tin tức vô cùng tốt. Nếu như còn nói tới chuyện nữ hoàng Tinh Linh cho phép Jessyca tới tạo thế cho mình, chuyến đi này Mạnh Hàn thu hoạch được quả thực vượt quá sức tưởng tượng của hắn.
Tất cả chỉ còn chờ cơ hội. Tiệc rượu của Mạnh Hàn chuẩn bị đã tiến vào giai đoạn cuối cùng. Khách từ các nơi đã lục tục đến đây.
Lão Tom là một người hưởng ứng kịch liệt nhất. Tại tiệc rượu như vậy, thành chủ đại nhân lại mời hắn. Chuyện này quả thật khiến lão Tom được sủng mà kinh. Sau khi vội vội vã vã đáp ứng, lão Tom thậm chí tự thân xuất mã, đi mời mấy vị đối tác của hắn.
Cho dù những người kia đều có tước vị quý tộc còn cao hơn so với Mạnh Hàn, nhưng tin tưởng lấy hiệp nghị với đạt được giữa lão Tom và bọn họ gần đây cùng với khả năng kiếm tiền của Mạnh Hàn, những người này tuyệt đối sẽ tự mình tới.
Một người khác đáp ứng sảng khoái nhất cũng đang ở trong Hoàng Sa Thành. Đó chính là Pháp Thánh Jerome. Bản thân hắn là thành viên cao tầng của nghiệp đoàn ma pháp sư, hắn không cần xin chỉ thị của những người khác, có thể chủ động đáp ứng lời mời của Mạnh Hàn.
Dù sao mục đích chủ yếu khiến hắn lưu lại, chính là để thưởng thức lãnh chúa phủ mới xây của Mạnh Hàn. Tiệc rượu chính là cơ hội tốt.
Về phần Bruce và Jensen, tuy rằng bọn họ đồng thời nhận được thiệp mời, nhưng bọn họ cũng biết, thân phận địa vị của bọn họ còn chưa đủ. Bọn họ nhanh chóng xin chỉ thị từng người trong cao tầng của nghiệp đoàn mình, chờ tiến một bước nữa mới sắp xếp.
Các cư dân Hoàng Sa Thành cũng biết phủ thành chủ của thành chủ đại nhân mình khánh thành, muốn tiến hành một tiệc rượu long trọng. Tất cả cư dân nơi này đều từ bên ngoài tới, đều không sống nổi ở chỗ khác, hoặc là ham muốn tiền công gấp đôi ở nơi này nên mới đi tới nơi này.
Sau khi tới đây, cuộc sống của mọi người từng ngày đều trở nên tốt hơn. Điều khiến người ta kinh ngạc nhất chính là, lãnh chúa đại nhân của mình chưa từng hoành hành ngang ngược, sưu cao thế nặng như những nơi khác. Điều này khiến tất cả cư dân cảm thấy kinh ngạc, đồng thời cũng không khỏi cảm thấy may mắn khi mình lựa chọn đi tới Hoàng Sa Trấn.
Đương nhiên, cuộc sống tốt đẹp như vậy, hoàn toàn không tách rời khỏi quan hệ với lãnh chúa đại nhân. Đại nhân muốn chuyển nhà tới phủ thành chủ mới, cũng khiến tất cả mọi người trong Hoàng Sa Thành hài lòng. Bộ dạng tất cả mọi người đều vui sướng như vậy khiến những khách thương mới đến thậm chí không biết chuyện gì xảy ra.
Trong vòng vài ngày, các vị khách đã lục tục chạy tới. Trong đó có không ít quý tộc. Mặc dù Mạnh Hàn là một Tử tước nho nhỏ, nhưng kim tệ, tơ lụa của hắn, và quan hệ giữa hắn cùng hầu tước đại nhân đã khiến lời mời của hắn ở trong Công quốc cũng coi như có trọng lượng nhất định. Những vị khách tới trước tiên chạy được thu xếp ở trong một lữ quán của Hoàng Sa Thành. Cũng không có cách nào khác, khách sạn cấp sao của Mạnh Hàn vẫn chưa được làm xong, chỉ có thể như vậy.
Tuy nhiên, tiếc nuối chính là những quý tộc đến đó cũng chỉ là một vài gia hỏa không đủ tư cách. Những kẻ thật sự đủ phân lượng lại không có đến một người. Về điểm này, Mạnh Hàn đã sớm có chuẩn bị về mặt tâm lý, cho nên không có chút sốt ruột nào. Dù sao đi nữa sau bữa tiệc rượu lần này, không biết sẽ có bao nhiêu quý tộc sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế muốn mình lại tổ chức tiệc rượu ở chỗ này.
- Hừ, một Tử tước nho nhỏ, phủ thành chủ khánh thành còn dám phát thư mời cho chúng ta sao?
Đại điện hạ và Nhị điện hạ hiếm khi nào lại thấy ngồi ở chung một chỗ. Đó cũng không phải là bọn họ nguyện ý, mà phụ thân của bọn họ, bệ hạ Đại Công gần đây đã yêu cầu bọn họ đồng tâm hiệp lực, cùng nhau xử lý sự uy hiếp của hầu tước đại nhân.
- Nghe nói còn mời cả phụ thân.
Nhị điện hạ cũng cười lạnh đáp lại. Thái độ đối với Mạnh Hàn của hai huynh đệ bọn họ lại có sự nhất trí tới kỳ lạ.
- Ngươi nói, gia hoả Francis kia có thể đi hay không?
Rốt cuộc Đại điện hạ nghĩ đến một vấn đề:
- Hầu tước có thể đi hay không?
- Có thể có.
← Ch. 0410 | Ch. 0412 → |