← Ch.0489 | Ch.0491 → |
Vừa nghe thấy cái giá này, Mạnh Hàn vốn đang liếc mắt đánh giá cao đối với vị bá tước Richard này, hiện tại lập tức không còn lòng dạ nào nữa. Ngay cả báo giá cũng thiếu khí thế như vậy. Không những vậy hắn còn dám đưa ra tên tuổi của một thế tử thân vương. Mạnh Hàn không nhịn được châm chọc nói một câu:
- Một ngàn kim tệ, tính đưa cho ăn mày sao? Tính toán một chút, không chấp nhặt với ngươi. Ngươi từ nơi nào đến thì chạy về đó đi, thích đùa với ai thì đùa đừng ở đây đùa với ta!
Chắc hẳn ngay cả công tử bệ hạ Đại Công ra tay cũng hào phóng hơn hắn. Vậy mà hắn còn dám nói mình là thế tử thân vương?
Về điểm này, thật ra Mạnh Hàn đã có phần nghĩ oan cho bá tước Richard. Trên thực tế, trong giới quý tộc đẳng cấp cao trong vương quốc, một nô lệ Tinh Linh cũng chỉ có giá một ngàn kim tệ. Sở dĩ lần trước Mạnh Hàn kêu 2 vạn kim tệ, đó là bởi vì hắn không biết giá thị trường. Hơn nữa lúc đó hắn ở trong tình thế bắt buộc. Đây hoàn toàn không phải là do bá tước Richard ra tay keo kiệt.
- Ngươi!
Mạnh Hàn vừa mở miệng đưa ra một cái đinh lớn chặn lại, sắc mặt bá tước Richard nhất thời biến đổi. Tuy nhiên, hắn lại không mấy chú ý tới điều đó. Lúc này đội trửng thân binh hộ vệ của bá tước Richard đã chảy đầy mồ hôi lạnh. Chỉ vì bị một khí thế mạnh mẽ tập trung, hắn đã không có cách nào động đậy được dù chỉ một chút, càng không cần phải nói tới chuyện nhắc nhở chủ nhân của mình không nên nói bậy nói bạ.
Lần này thế tử đã va phải tấm bảng sắt lớn. Những người đối diện này, ngoại trừ Mạnh Hàn và mấy người hầu ra, toàn bộ đều là mỹ nữ. Chỉ riêng điểm này đã rất không tầm thường. Những khí thế mạnh mẽ xung quanh này đã nói cho hắn biết, hắn cũng không phải là người bình thường. Tại sao thế tử của mình lại giống như bị sắc đẹp trước mắt mê hoặc, thấy không thấy rõ điều này?
Hộ vệ Kiếm Thánh cảm thấy sốt ruột. Lúc này trong lòng hắn thậm chí đã bắt đầu chửi rửa đám hộ vệ đứng phía sau hắn. Không hiểu bọn họ làm ăn kiểu gì vậy? Lẽ nào bọn họ còn chưa phát hiện ra trước mắt có điều gì bất ổn hay sao?
- Hai ngàn kim tệ!
Sắc mặt Bá tước Richard hết sức khó coi. Bản thân là thế tử thân vương, hắn làm sao có thể cho phép mình bị một tiểu quý tộc ở nông thôn khinh thường như vậy được. Lần này, giọng điệu bá tước đại nhân trả lời cũng có một chút lạnh lẽo:
- Mỗi người hai ngàn kim tệ. Đây là giá gấp hai so với giá trên thị trường rồi!
Hắn có thể cướp người, nhưng hắn lại không thể chấp nhận để mình bị người khác cho là một kẻ nghèo rớt mồng tơi.
- Bốn ngàn kim tệ, ngươi có bao nhiêu nô lệ Tinh Linh ta lấy bấy nhiêu!
Mạnh Hàn càng khinh thường, dùng kim tệ báo giá. Với cái giá còn chưa tới đơn vị vạn này, rõ ràng cũng không phải là cái giá đáng để khiến người ta động tâm. Mạnh Hàn vừa lắc đầu, vừa ra hiệu cho Jessyca tiếp tục bóp vai cho mình:
- Quên đi, nhìn ngươi cũng không biết cái tước vị bá tước này là thật hay là giả. Sao lại keo kiệt như vậy!
Vừa nghe thấy Mạnh Hàn nói như vậy, quả thực khiến bá tước Richard tức muốn nổ phổi. Tuy nhiên, so với sự phẫn nộ của hắn, vẻ mặt thủ lĩnh hộ vệ Kiếm Thánh bên cạnh hắn lại đổ đầy mồ hôi lạnh.
Toàn thân thủ lĩnh hộ vệ Kiếm Thánh đã không nhịn được bắt đầu run rẩy. Giữa những đối thủ vô hình này, có một người có khí thế mạnh mẽ vượt qua những người khác rất nhiều, đã bắt đầu từ từ tạo áp lực cho hắn. Lúc này Kiếm Thánh hộ vệ có thể duy trì tư thế đứng, cũng đã khiến hắn hao tổn hết lực lượng toàn thân. Hắn căn bản không thể nào nhắc nhở thế tử điện hạ của mình được.
Đáng tiếc chính là, tất cả lực chú ý của mọi người đều ở trên người Mạnh Hàn và mỹ nữ bên cạnh hắn, lại không có bất kỳ người nào chú ý tới vẻ khác thường của hộ vệ Kiếm Thánh. Không thể không nói, những mỹ nữ ở bên cạnh Mạnh Hàn thật sự quá mức xuất chúng. Cho dù không tính ba nô lệ Tinh Linh này, hai tiểu thị nữ đang ở một bên chuẩn bị đồ ăn cũng xinh đẹp dị thường. Cho dù tuổi và vóc người có chút không đủ, nhưng vừa nhìn đã biết chính là hai nhân vật mỹ nhân. Trong mắt thế tử, tiểu quý tộc ở nông thôn trước mặt này, đúng là có chút diễm phúc.
- Khẩu khí lớn như vậy sao?
Lần này, thật ra bá tước Richard không tức giận như vừa nãy. Khẩu khí của Mạnh Hàn thực sự quá lớn, khiến người ta không thể không cân nhắc tới một khả năng:
Tùy tùy tiện tiện nói chuyện chính là mấy ngàn kim tệ. Xem ra ngươi hẳn chính là thành chủ nơi này, Tử tước Antonio, đúng không?
- Ta đã nói, gia hỏa dùng cằm nhìn người vẫn có chút nhãn lực, có đúng hay không?
Lời này là Mạnh Hàn nói với ba Tinh Linh. Hơn nữa sau khi nói xong, Mạnh Hàn còn hưng phấn vỗ một cái bào bắp đùi. Jessyca và Louisa Louise không thừa nhận cũng không được. Gia hoả này chỉ thông qua một điểm như vậy đã kết luận được thân phận của Mạnh Hàn, lời Mạnh Hàn nói thật sự có đạo lý. Tuy nhiên, ai biết có phải trước đây hắn đã gặp Mạnh Hàn hay không? Tại Hoàng Sa Thành, không phải chỉ có một hai người biết Mạnh Hàn.
Bá tước Richard vừa nói ra khỏi miệng, những hộ vệ bên cạnh hắn lập tức tỏ ra khẩn trương. Bản thân bọn họ là hộ vệ do thân vương đại nhân tự mình lựa chọn. Cho dù thực lực của bọn họ còn chưa đạt tới mức độ Kiếm Thánh, nhưng tính cảnh giác và thực lực không liên quan đến nhau. Danh tiếng của Mạnh Hàn ở nơi này thật sự có chút vang dội tới mức quá đáng. Ngoài cửa thành là cả đoạn đường dài tới mấy ngàn mét có đầy giá treo cổ đã rất nói rõ vấn đề, dường như hiện tại hắn và thế tử của mình có một chút hiểu lầm.
Đương nhiên, là hiểu lầm. Nơi này thế tử đại nhân hoàn toàn không có chuyện gì. Hoàn toàn chỉ là ban đầu hai người đã không thông báo thân phận dẫn đến hiểu lầm mà thôi. Còn nói thế tử muốn nô lệ Tinh Linh của người ta, chuyện này đã xảy ra sao?
Nếu biết Tử tước Antonio là người đứng đầu ở chỗ này, hơn nữa còn là một quý tộc vô cùng cường thế, tay của đám hộ vệ không thể không cẩn thận đặt ở bên trên bội kiếm của mình. Một khi có vấn đề gì, không thể nói chueyẹn được bọn họ nhất định sẽ phải động thủ.
- Mấy ngàn kim tệ cũng coi là buôn bán sao?
Mạnh Hàn nói ra lời, lần này lại không chút nào che giấu sự giàu có của mình. Mạnh Hàn hoàn toàn không đặt vị bá tước đại nhân này vào. Hắn nhỏ giọng lầm bầm nói:
- Thế tử thân vương gì mà lại ra tay hẹp hòi như vậy chứ!
Tuy rằng giọng nói của Mạnh Hàn thấp, nhưng lại có thể khiến người ta nghe thấy rất rõ ràng. Trong đám người đối diện kể cả thế tử đều nghe thấy rất rõ ràng. Nhất thời, không riêng gì bá tước Richard mắt cao hơn đầu, ngay cả những hộ vệ kia đều bắt đầu phẫn nộ. Một quý tộc nho nhỏ ở nông thôn bên trong Công quốc lại dám châm biếm thế tử thân vương như vậy sao?
- Ha ha ha!
Đối mặt với tình hình như vậy, bá tước Richard bỗng nhiên lại thấp giọng nở nụ cười ha ha. Tất cả mọi người nghe thấy nụ cười có tố chất thần kinh của hắn, lại có chút không hiểu.
← Ch. 0489 | Ch. 0491 → |