Vay nóng Tima

Truyện:Thiên Hạ Vô Song - Chương 0511

Thiên Hạ Vô Song
Trọn bộ 1154 chương
Chương 0511: Thu thập tàn cục
0.00
(0 votes)


Chương (1-1154)

Siêu sale Lazada


Từ trang bị của những thân vệ trước mắt này, hắn có thể thấy được, Tử tước đại nhân Antonio đối với người của mình hoàn toàn không keo kiệt.

- Đúng vậy, đại nhân, thời điểm ta dẫn người vây giết, không có những ánh lửa này thật sự không thể làm được gì.

Một câu trả lời vô cùng đơn giản, nhưng cũng biểu lộ chân thực tấm lòng của thống lĩnh Lôi Âu.

- Vậy ngươi có thể sẽ bớt đi không ít công lao.

Mạnh Hàn có chút kinh ngạc, nhìn thống lĩnh Lôi Âu đang ở phía sau mình. Tuy rằng Mạnh Hàn biết Lôi Âu sẽ từ từ ngả về phía mình, nhưng không dự đoán được hắn lại ngả về phía mình nhanh như vậy.

- Đây vốn chính là đi tìm cái chết. Có thể tìm được cơ hội tiếp tục sống cũng đã không tồi.

Thống lĩnh Lôi Âu cười khổ một tiếng, hơi lắc đầu:

- Hiện tại không chỉ không chết, hơn nữa còn có công lao. Như vậy ta đã cảm thấy rất thỏa mãn.

Sau khi cười khổ, sắc mặt hắn lại có phần nghiêm chỉnh một chút:

- Hơn nữa ta tin tưởng, sau này ta theo đại nhân, sẽ không phải lo lắng mình không có công lao còn lớn hơn.

Tình cảnh quân địch tan vỡ đã không cần nhìn nữa. Cho dù là người còn không hiểu về quân sự cũng biết, cuộc chiến đấu trước mắt chắc chắn sẽ thắng. Những binh lính riêng của các lãnh chúa đang vô cùng phấn khởi nắm lấy tù binh, hoặc là đang chém giết một ít gia hỏa đang trong tình thế cấp bách liều mạng. Không có bất kỳ ai chú ý tới sự yên tĩnh bên này. Bắt được một tù binh có thể đổi được một kim tệ. Đây là một vụ buôn bán kiếm tiền trước nay chưa từng có.

- Ta nghĩ ngươi còn cần một vài chiến binh.

Mạnh Hàn nhìn cảnh tượng hỗn loạn bên kia, gật đầu nói:

- Thời điểm bình minh khi tập hợp, ngươi hãy nói thật cho những gia hoả này biết tình cảnh hiện tại, nói cho bọn họ biết mình đã bị xem là bia đỡ đạn thế nào. Mặt khác, những tài vật trong quân doanh sẽ do ngươi đến phân phối. Tùy ngươi phân chia. Nói chung chí ít ngươi phải có được một nhóm người có thể sử dụng.

- Vâng, đại nhân!

Thống lĩnh Lôi Âu lại càng thêm hài lòng. Mặc dù mình chủ động bỏ qua công lao lớn nhất, nhưng Mạnh Hàn lại không bạc đãi hắn. Tài vật của sáu ngànkỵ binh do hắn phân phối, quả thực so với một quân công còn khiến cho người ta thèm nhỏ dãi hơn. Huống gì, hắn còn ám chỉ mình có thể lôi kéo một nhóm đội ngũ có hiệu lực. Trong đêm tối những đội quân cá nhân lộn xộn này, cho dù hiện tại bọn họ không có cách nào đoàn kết nhất trí, nhưng có thể trở thành đội quân riêng của một quý tộc, nói vậy về mặt thực lực bọn họ vẫn không tồi. Cho dù hắn chỉ có thể lôi kéo được một phần nhỏ trong đó, cũng đủ làm hắn mỉm cười trong mộng.

- Mặt khác, tốt nhất trước buổi trưa phải hoàn thành tất cả những điều này. Ta hi vọng thời điểm đội quân chủ lực khả ái của chúng ta chạy tới, tất cả đều đã kết thúc một cách hoàn mỹ.

Sau khi thương lượng một cách đơn giản, Mạnh Hàn bắt đầu không chút do dự dùng giọng điệu ra lệnh để tuyên bố ý nguyện của mình. Thống lĩnh Lôi Âu cũng vô cùng tự nhiên tiến vào vai trò nhân vật thuộc hạ.

Một đêm tối đen rốt cuộc đã kết thúc trong sự hỗn loạn, nghênh đón ánh bình minh tới. Trong số sáu nghìn kỵ binh sợ mất mật chỉ có chưa tới một phần mười chạy trốn được. Số còn lại ngoại trừ chết ở trong quân doanh ra, còn lại không phải là bị những gia hỏa đánh bọc xung quanh giết chết, chính là bị bắt làm tù binh. Sắc trời đã sáng tỏ. Tình thế đã hoàn toàn bị khống chế trong tay Mạnh Hàn.

Thời điểm tất cả mọi người, kể cả những bính lính riêng lại nhìn thấy đội ngũ của Mạnh Hàn, ánh mắt đều có phần không giống như trước đây. Những kỵ sĩ của quân địch bị bắt làm tù binh tất nhiên không cần phải nói. Luôn có người nhìn thấy tình hình phát sinh trong đêm tối. Mà những đội quân riêng của các lãnh chúa quý tộc từ trong miệng đám tù binh cũng biết được rốt cuộc tối ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì.

Thêm lời nói của thống lĩnh Lôi Âu cùng với số tử thi và tù binh mà bọn họ kiểm kê được đã khiến những đội ngũ binh lính riêng này hiểu rõ, ngày hôm qua bọn họ đối mặt căn bản không phải hai ngàn tàn binh, mà là sáu ngàn kỵ binh tinh nhuệ. Những binh lính riêng này có thể là thân binh của các lãnh chúa, ngoại trừ thực lực xuất chúng ra, còn có một chút kiến thức. Chí ít thủ lĩnh của bọn họ đều không phải là người ngu.

Bốn ngàn đội quân riêng rẽ không ai phục ai dùng sức mạnh tấn công sáu ngàn kỵ binh tinh duệ sẽ có kết cục như thế nào, bất kỳ ai cũng có thể nghĩ được rõ ràng. Sau khi nghe thống lĩnh Lôi Âu nói rõ mọi chuyện, sắc mặt mọi người đã bắt đầu trắng bệch. Tối ngày hôm qua, đám người bọn họ thiếu chút nữa đều trở thành những quân tốt bị hy sinh.

Điều càng khiến người ta sợ hãi chính là lực chiến đấu các thân binh của Tử tước đại nhân Antonio. Hai trăm người vẫn hộ vệ xe ngựa sa hoa của Mạnh Hàn lại dám mạnh mẽ xông vào quân doanh của sáu ngàn kỵ binh quân địch. Loại can đảm kinh người này lại thêm tốc độ trước nay chưa từng có xuyên qua quân doanh của kẻ địch khiến sáu ngàn kỵ binh tinh duệ bị sát thương đến nổ quân doanh. Trong khi đó mọi người lại lông tóc không tổn hại. Điều này nói rõ cái gì?

Đặc biệt bọn họ còn nghe được từ trong miệng đám tù binh, những người này gần như đao thương bất nhập. Hơn nữa sau khi biết được công kích của bọn họ đáng sợ đến dọa người, ánh mắt mọi người nhìn bọn họ đã không còn như trước nữa. Cho dù có người không thể nào tin được, nhưng thời điểm thu thập tàn cục trong quân doanh của quân địch nhìn thấy kia một phần thi thể nát vụn kia đã đánh nát nghi ngờ trong lòng mọi người. Cho nên, cho dù từ đầu đến cuối Mạnh Hàn và đội ngũ của hắn giống như đều ở bên ngoài thờ ơ quan sát cũng không có một người nào dám nói điều gì không phục.

Mà khi bọn họ lại nhìn thấy Mạnh Hàn dưới sự hầu hạ của hai tiểu thị nữ mỹ lệ tao nhã ăn uống, thoải mái nghỉ ngơi, không có ai còn cảm thấy cảnh tượng như vậy chói mắt nữa. Mặc kệ Tử tước Antonio sa hoa dù tới mức nào, hung hăng càn quấy tới mức nào, ít nhất người ta đã cùng các thân vệ của mình ở chung một chỗ chiến đấu. Không giống như lãnh chúa đại nhân của chính bọn họ. Lúc này bọn họ đang tập trung trong đội quân chủ lực phía sau, chờ tới lúc không còn nguy hiểm mới tới nhặt xác bọn họ.

Khi đã hiểu rõ nhân quả trước sau, hơn nữa thời điểm thống lĩnh Lôi Âu ban thưởng rất nhiều tài vật xuống, gần như phần lớn mọi người đều lựa chọn đi theo thống lĩnh Lôi Âu. Không có ai ngu dốt, chỉ là vị trí không giống nhau. Biểu hiện của Mạnh Hàn lại thực lực cường hãn của các thân vệ kia.

Hơn nữa còn có lời đồn đại Mạnh Hàn đối với thuộc hạ vô cùng hào phóng, khiến những đội quân riêng đã bị vứt bỏ này tin tưởng đi theo Mạnh Hàn, so với đi theo các lãnh chúa trước kia của bọn họ còn tốt hơn rất nhiều lần.

Thống lĩnh Lôi Âu rất rõ ràng đã đứng ở phía bên Mạnh Hàn. Về điểm ấy đã không thể nghi ngờ gì nữa. Chỉ nhìn thái độ của hắn đối với Mạnh Hàn đã có thể nhận ra được, đó là thái độ chỉ thuộc hạ mới có.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1154)