← Ch.510 | Ch.512 → |
Tuy rằng tu vi lực lượng đã đạt đến Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ lực Nhị trọng, nhưng mà so sánh với Thánh An Na, vẫn còn xa chưa bằng được! Nếu như muốn dẫm nát Thánh An Na xuống dưới chân, tiểu lên trên đầu của nàng, như vậy thì ít nhất phải đạt đến được tu vi như nàng vậy, Hỗn Nguyên lực!
Đem tu vi lực lượng tăng lên đến cảnh giới Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ lực Tam trọng đã là chuyện tình thiên nan vạn khó rồi, muốn tăng lên đến cảnh giới Hỗn Nguyên lực, khó khăn trong đó so với lên trời có gì khác nhau?
Còn có một chuyện tình khiến cho Phó Thư Bảo cảm thấy khó chịu chính là, Thánh An Na không ngờ phái người truyền đến tin tức, bảo hắn phải đi tới Quy Vân Cung!
Người mang tin tức tới, vẫn như cũ chính là người mà Phó Thư Bảo quen thuộc nhất, Băng Oánh! Thân là Nữ vương một quốc gia, lại bị người khác sai phái làm một kẻ đưa thư, một Nữ vương như nàng ta quả thật vô cùng uất ức a!
- Không đi là không đi! Ả nữ nhân kia dã tâm lớn đến như vậy, mãi vẫn luôn muốn đối phó ta. Nếu như ta đi, không hề nghi ngờ gì chính là đưa dê vào miệng hổ. Ta ngốc như vậy hay sao?
Phó Thư Bảo liền ngay lập tức từ chối.
Băng Oánh nói:
- Thánh chủ cũng sớm đoán được ngươi sẽ cự tuyệt. Nàng ta bảo ta lúc ngươi cự tuyệt, thì nói cho ngươi biết, nàng ta sẽ để cho ngươi gặp một người!
- Là ai?
Phó Thư Bảo không thể tưởng tượng được, trong tay của Thánh An Na lại có người nào khiến cho hắn muốn gặp.
- Nữ nhân của ngươi, Chi Ni Nhã!
Băng Oánh nhàn nhạt nói.
- Cái gì?
Phó Thư Bảo nhất thời ngây người tại đương trường. Nếu như trong tay Thánh An Na lại có con tin như là Chi Ni Nhã mà nói, như vậy không thể nghi ngờ nàng ta đã bắt được mệnh môn của hắn.
Sự tình liền trở nên phức tạp rồi.
Vốn dĩ nếu cứ tiếp tục dây dưa như vậy, Thánh An Na căn bản không có biện pháp gì với hắn. Mà đợi đến khi Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện, như vậy Thánh An Na càng không thể làm gì được hắn. Nhưng mà, hiện tại Chi Ni Nhã đã nằm trong tay của Thánh An Na, hắn liền mất đi hết thảy sự chủ động, bị biến thành bị động rồi.
- Cái này không có khả năng! Thánh An Na như thế nào có thể một phen đem Chi Ni Nhã vào trong này chứ? Hộ tráo của Thế giới Nội tráo, nhân lực căn bản không thể nào phá hư nổi!
Điểm này, Phó Thư Bảo nghĩ thế nào cũng không ra nổi.
Băng Oánh nói:
- Kỳ thật, bên trong thư phòng của ta có một cái thông đạo có thể liên hệ cùng với ngoại giới. Cái thông đạo đó gọi là Thông đạo Thần Thông Bàn, là do hai cái Lực Luyện Khí Thần cấp đối ứng với nhau tạo thành. Nó là do Thiên Không Nữ Thần lưu lại, nghe nói, không chỉ có thể đi đến mỗi một góc nào trong cùng một thế giới, còn có thể đi thông đến mỗi một góc ở những thế giới khác nhau. Điều kiện tiên quyết chính là một đầu Thần Thông Bàn đối ứng kia cần đặt ở vị trí cần đến là được. Có thứ này, Thánh An Na bất cứ lúc nào cũng có thể rời khỏi Thế giới Nội tráo, lại có thể đi vào bất cứ lúc nào. Bởi vì cũng chỉ có mỗi mình nàng ta biết được phương pháp khởi động Thần Thông Bàn mà thôi.
Phó Thư Bảo thầm nghĩ:
- Hóa ra là như vậy! Không nghĩ tới cái bàn kim loại màu đen kia không ngờ lại là Lực Luyện Khí Thần cấp do Thiên Không Nữ Thần lưu lại! Thiên Không Nữ Thần vốn dĩ là người chưởng quản thiên không, xem ra, Thông đạo Thần Thông Bàn quả thật có thể đi đến mỗi một góc bên trong vũ trụ này. Cái này cũng không phải là lời tuyên bố ba hoa!
- Ngươi đang nghĩ cái gì vậy?
Nhìn thấy Phó Thư Bảo nhíu mày suy nghĩ, Băng Oánh có chút quan tâm hỏi.
Phó Thư Bảo lắc lắc đầu, cười khổ nói:
- Chẳng nghĩ gì cả! Ngươi có thể nói cho ta biết, lúc trước ngươi bằng cách nào quen biết được với Thánh An Na hay không?
Băng Oánh nói:
- Lúc chúng ta đi đến Thánh Lan Quốc, Thánh An Na liền chủ động đến tìm ta. Lúc ấy chúng ta quả thật cũng không biết nàng ta chính là Hy sinh giả của Thiên Không Nữ Thần trong truyền thuyết. Nàng ta bảo ta đem một cái Thần Thông Bàn đi đến Di Vong Chi Khư. Thời điểm đó, ta cũng không biết thứ ta mang theo chính là Thần Thông Bàn. Về sau, nàng ta cùng ta liên lạc mấy lần, ta mới biết được thân phận của nàng ta. Thành lập Quy Vân Quốc, cũng chính là đề nghị của nàng, nàng ta nói là sẽ trợ giúp chúng ta. Chính vì thế nên bà ngoại ta mới động tâm. Thời điểm khi Thế giới Nội tráo hình thành, liền đứng ra thành lập Quy Vân Quốc!
Phó Thư Bảo giật mình hiểu ra:
- Hóa ra là như vậy.
- Mấy ngày nay, ngươi trốn trong Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành không chịu xuất hiện, thế giới bên ngoài cũng đã phát sinh những biến hóa phiên thiên phúc địa rồi. Những tiểu quốc thành lập lúc trước hiện tại cũng đều bị thanh tẩy hết rồi. Hiện tại trong toàn bộ Thế giới Nội tráo này cũng chỉ còn lại mỗi mình Quy Vân Quốc chúng ta mà thôi. Nhân số quốc gia từ lúc ban đầu chỉ có một ngàn người, hiện tại đã là hơn năm vạn rồi!
Băng Oánh tiếp tục nói.
- Như vậy không phải rất tốt hay sao? Ngươi là Nữ vương của Vương quốc, không chỉ có thể mở rộng lãnh thổ, còn có mở rộng dân cư, còn hơn cả trước kia nữa. Hiện tại ngươi có thể đạt được thân phận tương đương với một vị Nữ Hoàng bình thường rồi.
- Ngươi đang trêu chọc ta đó à? Ngươi có từng gặp qua Nữ vương một quốc gia nào lại đi làm kẻ chạy chân truyền tin hay không?
Băng Oánh có chút buồn bực nói. Thứ nàng ta căm ghét nhất chính là điểm ấy của Phó Thư Bảo. Bất luận lúc nào đi chăng nữa, hắn cũng đều không thèm quan tâm đến cảm thụ của nàng.
- Thật xin lỗi, ta chỉ là muốn nói vài lời để cho chúng ta thả lỏng một chút mà thôi. Ngươi cũng biết, tình huống hiện tại đối với ta mà nói rất không xong a!
Phó Thư Bảo ngượng ngùng cười, nói. Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng mà tâm tình của hắn lại không có chút thả lỏng nào cả.
Băng Oánh nói:
- Ta còn muốn nói cho ngươi một chuyện nữa. Cũng là tin tức vô cùng xấu! Ta từ chỗ Thánh chủ nhận được tin tức, một chi Liên quân do Vương tước Thanh Dật cùng với Vương tước Thái Bình của Tú Quốc cầm đầu, đã liên hợp lại vây khốn Thánh Lan Thành, ép buộc Thánh Thập Tự Quân của Thánh Lan Quốc gia nhập Liên quân, tiến vào Thế giới Nội tráo! Thánh Lan Vương dựa theo chỉ thị của Thánh chủ đã đáp ứng gia nhập Liên quân, sau đó dẫn Liên quân tiến nhập vào Thế giới Nội tráo!
Phó Thư Bảo kinh ngạc nói:
- Không nghĩ tới hai gã Vương tước rác rưởi của Tú Quốc kia lại cũng muốn chen chân vào tràng náo nhiệt này! Liên quân của bọn chúng có bao nhiêu người?
Băng Oánh dựng lên một ngón tay.
- Mười vạn? Cũng không phải rất nhiều a! Chẳng lẽ hai cái tên gia hỏa kia chỉ mang theo những binh lính tinh nhuệ của chính mình thôi sao?
Phó Thư Bảo có chút không quan tâm nói. Liên quân mười vạn người ở trong mắt của hắn căn bản không là cái gì cả. Bởi vì hiện tại hắn đang nắm giữ một ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng. Đây mới chính là một chi quân đội vô địch a!
Cho dù là chính diện đối kháng, Phó Thư Bảo cũng hoàn toàn tự tin bằng vào chi Quân đoàn Luyện Ngục do một ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng, cộng thêm Thư Chi Lực Luyện Khí Nỗ của Bách nhân đội Hồ Tộc một ngụm ăn luôn Liên quân mười vạn của Vương tước Thanh Dật cùng với Vương tước Thái Bình kia!
Chiến đấu đến cuối cùng, người của bên hắn thậm chí sẽ không chết một người nữa!
- Ha hả... ngươi chưa bao giờ thiếu sức tưởng tượng, như thế nào lần này lại không dám tưởng tượng vậy?
Băng Oánh nói:
- Liên quân của Vương tước Thanh Dật và Vương tước Thái Bình là một trăm vạn đại quân! Hơn nữa cộng thêm Thánh Thập Tự Quân vào mà nói, ít nhất cũng là một trăm hai mươi vạn đại quân!
Cằm Phó Thư Bảo nhất thời rơi xuống sát đất.
Ngoại trừ hai mươi vạn Thánh Thập Tự Quân không phải là địch nhân ra, thì Liên quân một trăm vạn đại quân do Vương tước Thanh Dật cùng với Vương tước Thái Bình thống lĩnh tuyệt đối là địch nhân của hắn. Quân đội mười vạn người còn có thể đối phó, nhưng mà nếu như là một trăm vạn mà nói, đó căn bản là không thể đối phó được!
Một trăm vạn người, đứng ở trên chiến trường mà nói, khẳng định sẽ dày đặc như là một đám mây đen phô thiên cái địa. Quân đội một trăm vạn người, nếu như là cùng nhau xung phong, liền mãnh liệt giống như thủy triều trên hải dương vậy! Cho dù Chiến sĩ Thạch Tượng có hung hãn đến mức nào đi chăng nữa, cũng không thể nào ngăn cản nổi. Thư Chi Lực Luyện Khí Nỗ của Bách nhân đội Hồ Tộc căn bản không thể áp chế nổi địch nhân xung phong như thủy triều như vậy.
- Những gì ta biết cũng chỉ có như vậy! Cho nên, mọi phương diện ngươi cũng đều phải cẩn thận. Hiện tại tình hình đối với ngươi phi thường bất lợi.
Băng Oánh sâu kín nói. Tâm tình của nàng cũng phi thường áp lực.
Ánh mắt Phó Thư Bảo dừng lại trên mặt của Băng Oánh:
- Vì sao ngươi lại nói cho ta biết những chuyện này?
Khóe miệng Băng Oánh nhếch lên, cười khổ, nói:
- Tuy rằng ngươi đã làm những chuyện tình như vậy với ta, nhưng mà hiện tại chúng ta cũng đã như vậy rồi, đối với ta, ngươi có địa vị gì, trong lòng ngươi hẳn cũng hiểu chứ? Như vậy, ngươi cũng không cần phải hỏi vì sao ta lại giúp ngươi như thế!
Trong lòng Phó Thư Bảo chợt có chút cảm động, những lời của Băng Oánh vừa rồi, chính là muốn nói, hắn là nam nhân của nàng.
- Ta không cầu ngươi có thể xem ta như là Chi Ni Nhã hay là Độc Âm Nhi vậy, chỉ cầu ngươi xem ta giống như là Hồ Nguyệt Thiền, nữ nhân bên cạnh ngươi là đủ!
Nói ra những lời như vậy, khuôn mặt của Băng Oánh thoáng có chút cúi thấp xuống. Cái cằm thanh tú của nàng, suýt chút nữa là va chạm lên cặp ngọc nữ phong cao ngất bên dưới.
Phó Thư Bảo cũng không có gật đầu, cũng không nói lời đồng ý hay từ chỗ gì nữa, mà chỉ là một phen ôm lấy phần eo nhỏ của Băng Oánh, trực tiếp ôm nàng chạy về phía căn thạch ốc lần trước đã làm việc kia.
- Ngươi... ngươi muốn làm gì?
Băng Oánh nhất thời khẩn trương, phi thường khẩn trương.
- Trước kia đều là ngươi chủ động đòi, lần này lão tử tình nguyện dâng tặng!
Băng Oánh:
- ...
Hai tay Phó Thư Bảo phi thường linh hoạt, soạt soạt vài cái, một đầu dê béo trắng noãn đã hoàn hảo xuất hiện trước mặt của hắn. Có cao có thấp, khê cốc màu trắng tinh khiết như tuyết, còn có hai bàn chân thon dài hoàn mỹ... Những cái này, toàn bộ đều khiến cho hắn miệng khô lưỡi đắng.
Nhìn thấy cặp mắt giống hệt như ác lang của Phó Thư Bảo đang nhìn chằm chằm mình, trong lòng Băng Oánh dâng trào một mảnh khiếp sợ, nhưng đồng thời cũng là một mảnh kích động cùng hưng phấn, còn có cả một tia cảm giác ngọt ngào nữa. Bởi vì, Phó Thư Bảo đã dùng hành động thực tế để trả lời câu hỏi lúc nãy của nàng. Hắn rốt cuộc cũng thừa nhận, nàng chính là nữ nhân của hắn!
Vận mệnh chính là hay trêu đùa như vậy. Tựa hồ bắt đầu từ cái đêm kia, ngay tại thời điểm Phó Thư Bảo dùng bút lông cắm vào cái chỗ đó của Băng Oánh, liền quyết định cả đời này, nàng sẽ trở thành nữ nhân của hắn. Tuy rằng, cũng chỉ là có một cái danh phận tình nhân mà thôi...
- Ai da... a... a...
Bị tiến vào, trong cổ họng của Băng Oánh nhộn nhạo thanh âm rên rỉ khoái hoạt.
Sau đó, những thanh âm kỳ diệu nhất thời hỗn hợp lại cùng một chỗ, bên trong căn thạch ốc vang lên thanh âm chương nhạc sinh ra tiểu hài tử...
Mỗi khi ra sức cày cấy, Phó Thư Bảo liền có thể quên đi những phiền não trên người. Đây cũng là một biện pháp giúp hắn loại bỏ bớt áp lực. Tuy rằng cái biện pháp này có chút hạ lưu...
- Khi trở về, ta phải báo cáo Thánh chủ như thế nào? Ái da... a... a...
- Ngươi cứ nói với nàng ta, ngày mai ta sẽ đi gặp nàng ta!
Phó Thư Bảo vung tay lên, đột nhiên vỗ mạnh một cái lên cặp mông trắng nõn của Băng Oánh. Nhất thời, một dấu thủ ấn đỏ hồng liền hiện lên trên đó.
- Ai da...
Băng Oánh rên lên một tiếng, vừa đau đớn, vừa sảng khoái...
o0o
Thiên Tháp Sơn...
Từ trên thiên không quan sát, hơn một ngàn lều trại đã được dựng lên dọc theo sườn núi sừng sững. Một vài địa phương địa thế bằng phẳng, hiện tại đã được xây dựng lên một vài căn nhà gỗ vật liệu thô sơ. Những địa phương như thế này, hiển nhiên chính là nơi sinh hoạt của những người đã lựa chọn quy thuận Quy Vân Quốc.
Thời gian hai ngày cũng không đủ để đem tất cả mọi người dàn xếp ổn thỏa được. Có thể nhìn ra được, những phương tiện đơn giản như thế này, cũng không phải là quy mô quá lớn. Quy Vân Quốc trước mắt cũng chỉ là bước đầu sắp xếp cho ổn định mà thôi.
Nhưng mà bất luận là quy mô cùng với phương tiện như thế nào, cũng có thể nhìn ra được đây là một sự phát triển bồng bột, không có tính lâu dài.
Nếu như tin tức tình báo Băng Oánh chuyển đến là thật, như vậy nếu như Liên quân trăm vạn đại quân do Vương tước Thanh Dật cùng với Vương tước Thái Bình thống lĩnh tiến vào Thế giới Nội tráo, lại bị Thánh An Na khống chế mà nói, thì Quy Vân Quốc sẽ ngay lập tức biến thành một đại cường quốc mạnh nhất. Tất cả đều là những chiến sĩ tinh nhuệ, đến từ khắp các nơi trên thế giới. Nếu như bọn họ ở bên trong Thế giới Nội tráo tràn ngập linh khí dư thừa này mà tu luyện, trồng trọt, sinh sản phát triển... như vậy thì tương lai không bao lâu sau, sẽ phát triển thành bộ dáng như thế nào, không khó mà tưởng tượng.
Đem toàn bộ tình huống đại khái thu vào trong tầm mắt, Phó Thư Bảo từ trên thiên không hạ xuống, quay trở lại bên trong đội ngũ của hắn. Đầu tiên chính là Độc Lang Tộc cùng với Bách nhân đội Hồ Tộc do Độc Âm Nhi cùng với Hồ Nguyệt Thiền thống lĩnh. Phía sau là hơn một ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng của Quân đoàn Luyện Ngục. Phía sau Quân đoàn Luyện Ngục chính là năm ngàn chiến sĩ của Quân đoàn Ngũ Nguyệt Hoa trang bị hoàn mỹ, sĩ khí tăng vọt. Bên người Phó Thư Bảo còn có hai vị tùy tùng thị vệ thực lực cực cao là Tiểu Thanh và Thất Luyện Mãng. Lúc này đây, Phó Thư Bảo cũng mang theo đội hình cường đại nhất của mình mà xuất hiện.
Một chi thực lực như thế, nếu như không có Liên quân trăm vạn đại quân của Vương tước Thanh Dật và Vương tước Thái Bình gia nhập vào trận doanh của Quy Vân Quốc, chỉ dựa vào nhân mã nguyên bản của Quy Vân Quốc cùng với hai ba vạn chiến sĩ tù binh, Phó Thư Bảo hoàn toàn có thể tiêu diệt toàn bộ Quy Vân Quốc.
Cùng với người như Thánh An Na, thời khắc nào cũng đánh chủ ý với lạc ấn Kim Chi Nguyên Tố trong cơ thể hắn gặp mặt, nếu như không có bất cứ biện pháp nào phòng hộ, chính là một việc phi thường ngu xuẩn.
- Lão công, chúng ta trực tiếp giết lên trên đó hay sao?
Độc Âm Nhi cho tới bây giờ cũng đều là nữ nhân tính tình nóng nảy, hơn nữa đối với giết chóc có sự ham mê đặc thù.
Phó Thư Bảo cười nói:
- Chúng ta chẳng qua tới đây gặp mặt, nói chuyện, nào có ai ngay cả mặt cũng chưa gặp, chuyện tình gì cũng chưa nói đã liền xông lên đánh đấm rồi?
- Cứ như vậy mà xông lên núi à? Địa hình đối với chúng ta rất bất lợi a!
Thân là đại sư phụ trợ chiến đấu, Hồ Nguyệt Thiền luôn có cái nhìn độc đáo.
← Ch. 510 | Ch. 512 → |