Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thiên Tài Tướng Sư - Chương 135

Thiên Tài Tướng Sư
Trọn bộ 798 chương
Chương 135: Khai trương
0.00
(0 votes)


Chương (1-798)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Trần tổng, không cần, tiền thuê này đã quá thấp rồi...

Nghe được Trần tổng nói vậy, đang xem lên hợp đồng Diệp Thiên vội vàng lắc lắc đầu, nói đùa kiểu gì vậy, 200 m2 mặt bằng, mỗi tháng 1200 đồng tiền thuê, ngay cả phí quản lý cũng không đủ chi.

Phải biết rằng, nếu dựa theo con đường bình thường mà thuê văn phòng này, chỉ sợ 10 vạn đồng của Diệp Thiên, cũng chỉ đủ chi năm ba tháng tiền thuê nhà.

Hơn nữa hợp đồng còn ghi rõ, trong 1200 đồng này cư nhiên còn có phí điện nước, kỳ hạn thuê là năm năm, chẳng khác gì là cấp không cho Diệp Thiên năm năm sử dụng.

Diệp Thiên biết, xem như thiếu nợ Cát Lăng Tiêu một nhân tình không nhỏ.

- Được, vậy Diệp tiên sinh kí tên lên daya là được, nếu như sau này có cái gì cần đổi, cậu trực tiếp tìm tôi...

Nghe được Diệp Thiên nói vậy, Trần tổng cũng không nói thêm cái gì, sau này hai người cùng làm ở một tòa nhà, còn sợ không có thời gian kết thân cùng Diệp Thiên sao?

Diệp Thiên cẩn thận xem hợp đồng lại một lần, lấy bút ở trước mặt ký tên mình, chờ Trần tổng ký tên xong, đóng lên con dấu, liền cầm bản hợp đồng của mình cất vào trong túi xách.

Hợp đồng ký tên xong xuôi, Trần tổng ân cần nói:

- Diệp tiên sinh, hay là... Tôi đưa cậu đi xem qua văn phòng? Khuyết khuyết cái gì tôi bảo người ta mua thêm...

- Trần tổng, văn phòng cần ngài dẫn đi xem, nhưng... những đồ trong văn phòng của Diệp Thiên, lão Vệ tôi lo hết toàn bộ...

Đứng ở bên cạnh Diệp Thiên, Vệ Hồng Quân cười ha ha, cũng khiến cho Trần tổng xác định được thân phận Diệp Thiên, người thanh niên đầu bạc này, nhất định là con cháu đại nhân vật nào đó ở Bắc Kinh.

Thấy Trần tổng có thái độ kính cẩn, Diệp Thiên cười cười cũng không nói gì. Phong thuỷ vốn có cách nói phải dựa vào thế, mình hoàn toàn không phô bày thân thế, Trần tổng nếu muốn hiểu lầm, vậy hãy để cho hắn hiểu lầm đi.

Đi theo sau Trần tổng mấy người, Diệp Thiên không ngừng đánh giá một trường chung quanh, các cửa hàng, quả không hổ danh, đúng là xây dựng ở nơi sầm uất, lại rất chú trọng phong cách phục vụ.

Bởi vậy, khi mở cửa hàng buôn bán, nhất định phải tìm khu trung tâm, khai thác lượng khách hàng chung quanh, hấp dẫn mọi người vào mua sắm cao nhất.

Cho nên tầm quan trọng của cửa hàng, dĩ nhiên là không cần nói cũng biết, hạng mục mà Diệp Thiên muốn kinh doanh tuy rằng không giống buôn bán truyền thống, nhưng làm một công ty tư vấn phong thuỷ tướng thuật, hắn đương nhiên rất để ý mặt tiền của cửa hàng.

Trước đây giới buôn bán có câu tục ngữ: muốn làm kinh doanh tốt, nhất định tuân theo tám chữ. Tức là thành tín, nhân nghĩa, hoà nhã, lý trí và phong thuỷ.

Tám chữ này xuất xứ từ những thương nhân nhà Tấn, cũng có thể nói truyền thống văn hóa buôn bán thường chú trọng khu trung tâm.

Dựa theo tám chữ: "Thành tín, nhân nghĩa, hoà nhã, lý trí" này đi buôn bán, lịch sử buôn bán Trung Quốc đã sớm hình thành nhiều cửa hàng, như là "Nội liên thăng", "Đồng nhân đường" ở Bắc Kinh.

Mà những cửa hàng cổ đó, thường thường đều là dựa theo yêu cầu "Phong thuỷ" làm nền tảng đặt cửa hàng, sáng tạo ra mọt không gian thoải mái, môi trường hài hòa cho các khách hàng, cửa hàng lấy được sự yêu quý từ khách, hai bên phối hợp. Điều này mới có thể khiến cho việc kinh doanh thuận lợi.

Đi thang máy lên tới tầng hai, vừa ra cửa thang máy, Trần tổng liền chỉ vào một cánh cửa kính bên cạnh, nói:

- Diệp tiên sinh, chính là văn phòng này, bên trong được ngăn thành ba gian, cậu xem xem có cần đổi chỗ khác không?

- Ha ha. Vào xem rồi nói sau, hẳn là không cần đổi...

Diệp Thiên đưa mắt đánh giá bốn phía một hồi, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng.

Theo hướng từ bên ngoài thang máy đi vào, căn phòng mà Trần tổng chỉ vào nằm ở hướng Tây Bắc. Cửa chính quay hướng Đông Nam, trong phong thuỷ gọi là vị trí "Tứ thủy triều đường", là nơi phong thuỷ tốt.

Dùng lực xoay người mở cửa kính ra, Trần tổng quay đầu lại mời:

- Diệp tiên sinh, chủ nhiệm Cát, mời vào...

Văn phòng phía ngoài cùng này cũng là một gian lớn nhất, chiếm diện tích ước chừng hơn 100m2, bên trong không có đồ vật gì, có vẻ có chút trống trải.

Bao quanh gian ngoài này, còn có hai văn phòng được ngăn bằng lớp kính, bên trong lớp kính là tấm rèm, từ bên ngoài thì không cách nào thấy bên trong.

Loại rèm này cũng là loại rất nhiều chủ công ty thích sử dụng, bởi vì nhân viên bên ngoài không nhìn thấy văn phòng của ông chủ, nhưng ông chủ lại có thể thấy rõ ràng tình hình bên ngoài, cái này khiến các nhân viên cảm giác được mình đang bị ông chủ chú ý, khi làm việc sẽ không dám lười nhác.

- Diệp Thiên, thế nào, nơi này có đủ lớn không?

Cát Lăng Tiêu tuy rằng không hiểu phong thuỷ, nhưng nhìn thấy văn phòng này, hai mắt cũng có cảm giác sáng lên, dù sao không gian rộng rãi, cũng làm cho lòng người tự nhiên thấy khoan khoái.

- Không phải không lớn, là quá lớn.

Diệp Thiên nghe vậy cười khổ một tiếng, theo quyết định của hắn, cái công ty này chỉ cần một ông chủ và một nhân viên, cần gì dùng không gian lớn như vậy?

Thấy vẻ mặt của Diệp Thiên, Vệ Hồng Quân đoán ra tâm tư Diệp Thiên, lập tức cười nói:

- Diệp Thiên, ở đây chưa có đồ đạc gì, sau này có đồ đạc rồi sẽ không quá lớn như vậy, cháu còn cần cái gì không? Nói với chú Vệ, chú nhất định làm cho thỏa đáng...

Diệp Thiên đẩy cửa lính đi vào hai gian phòng nhìn một chút, nói:

- Thật sự cần sửa một chút, Trần tổng, ngài có giấy bút không?

- Có, có, Diệp tiên sinh, cậu chờ chút, tôi lập ra đây ...

Trần tổng liên tục gật đầu, đi ra ngoài với tốc độ hoàn toàn không tương xứng với dáng người hắn, qua hơn một phút, liền bê một chồng giấy A4 chạy trở lại văn phòng.

Diệp Thiên nhận giấy bút, vừa men theo cửa, dùng chân đo khoảng cách, vừa cầm bút vẽ trên giấy, ước chừng đi lại trong 100m2 mất chừng nửa giờ, mới dừng bước.

- Chú Vệ, công trình này có lẽ không nhỏ, nơi này phải đặt một cái hình Bát Quái, còn cửa kính thì bỏ đi, đổi thành một tấm bình phong làm bằng gỗ, ở cửa chỗ này tốt nhất có một rương Thủy Tộc, phía sau bày vài cây xanh...

Diệp Thiên chỉ vào hình vẽ vừa vẽ trên giấy, nói vói Vệ Hồng Quân, mơ hồ miêu tả ý nghĩ của mình, cuối cùng nói:

- Chú Vệ, bản vẽ này chú cầm, cần bao nhiêu tiền làm dự toán, cháu sẽ gửi cho chú ...

Vệ Hồng Quân cười khoát tay, chỉ chí vào bản vẽ trong tay, nói:

- Khụ, tiền nong gì, tí việc ấy thì đáng bao nhiêu, cháu đừng lo, chú Vệ sẽ đặt mua được...

Nghe được Vệ Hồng Quân nói vậy, Trần tổng nhất thời ngây dại ra một chút, hắn vừa rồi cũng nghe thấy bố trí của Diệp Thiên, nếu thật là dựa theo quy cách trang hoàng này, chỉ sợ không có 20 vạn thì làm không nổi.

Trần tổng vốn cho là những việc mình làm đã là để Diệp Thiên mang ơn rồi, không ngờ ông chủ Vệ cũng không hề thua kém, trong lòng càng thêm tò mò về thân phận Diệp Thiên.

- Chú Vệ, tình cảm là tình cảm, kinh doanh và kinh doanh, số tiền kia chú ứng trước, sau này cháu tính cho chú một năm tiền tư vấn của công ty, được không ạ?

Tâm ý của Vệ Hồng Quân, Diệp Thiên tiếp nhận, Trần tổng nghe thấy không hiểu gì cả, phí tư vấn đắt đến vậy sao? Một năm có đủ hai ba mươi vạn chăng?

- Khụ khụ...

Trần tổng thật sự là không áp chế nổi tò mò trong lòng, ho khan một tiếng, chần chờ hỏi:

- Diệp tiên sinh, cậu... công ty này, rốt cục là kinh doanh cái gì?

- Chính là công ty tư vấn, chờ ngày khai trương, xin Trần tổng cổ động...

Diệp Thiên cười cười, cũng không nói thêm, phạm vi nghiệp vụ kinh doanh có chút khó nói, phỏng chừng giai đoạn đầu phải dựa vào Vệ Hồng Quân và Cát Lăng Tiêu giúp hắn mời chào.

- Nhất định, nhất định vậy, chủ nhiệm Cát, anh xem đã giữa trưa rồi, hay là... các ngài hân hạnh nhận lời mời bữa cơm rau dưa với tôi?

Nhìn thấy Diệp Thiên không nói nhiều, Trần tổng cũng rất thức thời, không tiếp tục hỏi tới.

- Ăn cơm thì thôi, trở về tôi còn phải họp ...

Cát Lăng Tiêu lắc lắc đầu, nhìn thoáng qua khuôn mặt vô cùng chân thành của Trần tổng, một lúc sau, thoáng hạ giọng xuống, nói:

- Sắp tới sẽ có thuế với thị trường chứng khoán, có thể sẽ có một số điều chỉnh, Trần tổng các anh nên có chuẩn bị tâm lý...

- Cám ơn, cám ơn chủ nhiệm Cát, sau này còn nhiều việc cần thỉnh giáo anh!

Nghe được Cát Lăng Tiêu nói một câu này, Trần tổng nhất thời mừng rỡ, tuy rằng tin tức này không mấy quan trọng, nhưng lại biểu đạt chủ nhiệm Cát đã coi trọng hắn, sau này tự nhiên có thể thân cận nhiều hơn.

Chuyện trang hoàng công ty đã có Vệ Hồng Quân giúp đỡ, còn giấy phép buôn bán lại có Cát Lăng Tiêu phụ trách, Diệp Thiên làm ông chủ, cả ngày cũng không khác ngày thường, không có gì thay đổi.

Đương nhiên, Diệp Thiên cũng không còn nhàn rỗi, hắn đến một cửa hàng tranh chữ của các danh họa cận đại nổi tiếng mua mấy bức tranh, lần này Diệp Thiên mất gần sáu vạn đồng, coi như là một khoản chí của công ty mới của Diệp Thiên.

Đợi cho công ty trang hoàng xong, giấy phép kinh doanh cũng đến tay, những tranh chữ này cũng đều được Diệp Thiên đưa tới công ty mới, khiến cho công ty tràn đầy một không khí văn hóa.

Đương nhiên, cửa kính bình thường đó, cũng bị Diệp Thiên đổi thành kính chống trộm, hơn nữa còn gắn thêm khóa điện tử và hệ thống theo dõi, chỉ cần hơi có biến động nhỏ, phòng giám sát của tòa nhà lập tức có thể hành động.

Từ mấy năm trước thành Bắc Kinh bắt đầu cấm đốt pháo, nhưng các thương gia khai trương, tự nhiên cũng có biện pháp ứng phó, lấy cái máy ghi âm, tiếng pháo "Bùm bùm" dĩ nhiên là vẫn có.

- Chú Vệ, chú... cũng hơi khoa trương nhỉ?

Nhìn thấy một hàng lẵng hoa xếp đầy cửa tòa nhà, cùng một tấm băng rôn bắt mắt bằng lụa đỏ bên cạnh tấm biển tên tòa cao ốc, Diệp Thiên lại cười khổ.

*****

Diệp Thiên ở thành Bắc Kinh không nhiều người thân thích, cũng không có quan hệ rộng, hắn vốn định lên công ty treo cái biển hiệu là coi như xong.

Hắn làm nghề này, dựa vào là cái duyên cùng danh tiếng, cũng không phải tiêu thụ sản phẩm, trông cậy vào khách hàng đi vào mua, cho nên khai trương náo nhiệt hay không, Diệp Thiên cũng không để ý.

Không ngờ hôm sáng sớm nay, người đưa hoa liền nối nhau đến không dứt, hơn nữa tên các công ty mặt trên cũng đều không trùng nhau.

Diệp Thiên vừa đi lại rất lâu, xem xét những cái tên không quen, lúc này hắn còn sửng sốt không hiểu gì, mình đã bao giờ chụp ảnh cùng người trong hiệp hội thương gia chưa nhỉ? Hắn lớn như vậy nhưng ngay cả cameras đồ chơi của trẻ con cũng chưa sử dụng qua.

- Ồ, Vệ tổng, chúc mừng, chúc mừng, vị này chính là Diệp tổng? Thật sự là anh hùng xuất thiếu niên!

Khi Diệp Thiên định kéo Vệ Hồng Quân để hỏi cho rõ ràng, một chiếc xe dừng trước cửa Cao ốc, một người ra hiệu cho người ta bê lẵng hoa trên xe xuống, tiến thẳng đến chỗ Vệ Hồng Quân.

- Lưu Tổng, đa tạ ông đến góp vui, lát nữa nhất định phải kính ngài một ly...

Vệ Hồng Quân giao hảo rất tốt, hàn huyên vài câu, liền bảo người phía sau đưa khách tới bàn tiệc đồ ăn Trung Hoa ở một góc phía Đông Bắc tầng một, nơi đó đã tụ tập không ít ông chủ ở Bắc Kinh này.

Hôm nay ông chủ Vệ cũng không phải tới một mình, cơ hồ đã đưa hết cả nhân viên trong công ty xây dựng của hắn lại đây, từ nhân viên tiếp khách đến dẫn đường, tổng cộng hơn ba mươi người.

- Chú Vệ, chú định làm gì đây? Cháu làm kinh doanh, không cần nhiều người!

Nhìn thấy người càng ngày càng nhiều, Diệp Thiên nhịn không được kéo Vệ Hồng Quân lại.

Hắn biết Vệ Hồng Quân có ý tốt, muốn giúp hắn quảng cáo, nhưng từ xưa đến nay người làm nghề phong thuỷ thầy tướng này, thái độ đều vô cùng khiêm tốn, cũng rất ít tiếp xúc cùng ngoại giới, thế nên mới làm cho người ta có cảm giác thần bí.

Trong chuyện này cố nhiên là có chuyện thầy phong thuỷ, thầy tướng vì nâng lên giá trị con người cố làm ra vẻ huyền bí, nhưng theo ý nào đó mà nói, lại là vì lẩn tránh Thiên Khiển.

Mà người xem phong thủy hay xem bói mẹnh cho người ta, thường thường cũng sẽ không đi đăng ký mở công ty, thông thường đều lập phái riêng.

Diệp Thiên có ý tưởng đột phát mở một công ty như vậy, kỳ thật cũng là chịu ảnh hưởng của những người trong nghề ở Phương Nam, thời đại đã thay đổi, cái nghề cổ xưa này, tự nhiên cũng cần thay đổi.

Nhưng những thầy phong thuỷ, thầy tướng có bản lĩnh thật sự, thông thường cả tháng cũng mới có thể làm một vụ, mà làm một vụ, cũng đủ cho hắn ăn tiêu trong vài năm, Diệp Thiên cũng là có ý nghĩ này, cho nên hôm nay Vệ Hồng Quân làm thế này, khiến cho hắn có chút không kịp chuẩn bị.

- Diệp Thiên, chú Vệ biết năng lực của cháu, nhưng rượu thơm cũng sợ ngõ nhỏ sâu, những người hôm nay tới đều này bạn của chú, chú Vệ chỉ là bắc cầu giật dây cho cháu, còn làm kinh doanh được đến đâu, đều do chính cháu...

Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Diệp Thiên, trong lòng Vệ Hồng Quân có chút đắc ý, mấy năm trước ở thị trường chứng khoán hắn bị thua lỗ, hiện tại chuyển hướng về thị trường bất động sản, rất có tiếng, hiện tại ở thành Bắc Kinh này Vệ Hồng Quân tuyệt đối là nhân vật quan trọng.

Nhưng trong lòng Vệ Hồng Quân, cũng đem một nửa thành tựu mình có này, quy vào công lao của Thiên, nếu không phải Diệp Thiên chỉ điểm, nói không chừng năm đó hắn đã thất bại hoàn toàn ở thị trường chứng khoán, nên hôm nay hắn mới đưa thiếp, mời một vài bằng hữu lại đây.

- Chú Vệ, việc này, ôi, cám ơn chú...

Nghe được lời giải thích của Vệ Hồng Quân, Diệp Thiên có chút dở khóc dở cười, xem phong thuỷ cho người ta và xu cát tị hung cũng không phải ai cũng có thể làm, Diệp Thiên cũng có được chính kiến của mình, tối thiểu đối với những người có tâm bất chính, hắn sẽ không giúp đỡ.

Vệ Hồng Quân nào biết được tâm tư Diệp Thiên, khoát tay nói:

- Được rồi, chúng ta đừng nói chuyện này, ôi, lão Cát đến rồi, công ty này của cháu có thể làm được, ông ấy giúp đỡ không ít đâu...

Công ty của Diệp Thiên, vốn đăng ký là năm mươi vạn, theo lẽ thường mà nói, thời gian giám định tài sản cần một tháng, trong nửa tháng hắn có thể có được giấy phép kinh doanh, thật đúng là phải kể đến công lao của Cát Lăng Tiêu.

- Chú Cát, không phải nói hôm nay chú không cần tới sao...

Thấy Cát Lăng Tiêu cùng vài người đi xuống từ một chiếc xe thương vụ, Diệp Thiên vội vàng nghênh đón.

- Diệp Thiên, hôm nay chú Cát còn có việc, sẽ không vào đâu, mấy vị này đều là bằng hữu của chú, có chút việc cần cháu tư vấn, cháu tiếp họ là được...

Cát Lăng Tiêu không định đi vào, nghiệp vụ kinh doanh của công ty Diệp Thiên thật sự là không nên tuyên truyền rộng, với thân phận của hắn hiện tại, nếu bị người ta truyền đi quả là không thích hợp.

- Vị này chính là Tiểu Diệp, thật sự là anh hùng xuất thiếu niên ...

- Tiểu Diệp, chúc mừng khai trương công ty, đây là danh thiếp của tôi...

Cát Lăng Tiêu nói chưa dứt lời, mấy người đi theo phía sau hắn, đều sôi nổi móc ra danh thiếp, đưa tới tay Diệp Thiên, nhưng những người này tuy rằng lời nói khách khí, nhưng Diệp Thiên cũng thấy thú vị.

- Phó giám đốc ngân hàng nhân dân X – Thành Tây.

- Trưởng phòng tín dụng ngân hàng công thương X...

Nhìn thấy tên trên tấm vé danh thiếp, Diệp Thiên không khỏi lặng đi một chút, cảm nhận Cát Lăng Tiêu và Vệ Hồng Quân giống nhau, đều là giúp hắn kiếm tìm khách đến đây.

Diệp Thiên đoán không lầm, mấy vị này đều là cue điện thoại của Cát Lăng Tiêu đưa tới, thậm chí cả hạng mục kinh doanh của công ty Diệp Thiên cũng không biết, mấy vị này bình thường ở hệ thống ngân hàng là người oai phong lẫm liệt, có thể đưa cho Diệp Thiên danh thiếp, tất cả đều là vì thể diện của phó phòng Cát kia.

- Tiểu Diệp, chú còn có việc, chú đi trước nhé...

Sau khi giới thiệu mấy người dẫn tới cho Diệp Thiên, Cát Lăng Tiêu xoay người lên xe rời đi.

Chờ Cát Lăng Tiêu đi rồi, Vệ Hồng Quân nhìn đồng hồ đeo tay một chút, nói:

- Diệp Thiên, cũng đến giờ rồi, lễ khai trương của chúng ta có thể tiến hành rồi...

- Chú Vệ, chuyện này chú lo liệu là được ạ!

Diệp Thiên cười khổ một tiếng, sự tình phát triển tựa hồ thoát khỏi sự tưởng tượng của hắn, có lẽ từ khi các thầy tướng biết làm ăn đến nay, lần này mình khai tông lập phái, xem như nhất một lần rêu rao mạnh nhất?

- Hôm nay là lễ khai trương công ty của Diệp Thiên tiên sinh, cảm tạ các vị tiên sinh đã đến dự, lão Vệ tôi cũng cám ơn mọi người, rất hân hạnh được mọi người nể mặt, sau đây mời Diệp tiên sinh cắt băng khai trương...

Sau khi triệu tập lại các ông chủ lại, Vệ Hồng Quân đảm đương người điều khiển chương trình, cũng may hôm nay lẵng hoa tuy nhiều, nhưng người đến tham dự cũng không phải rất nhiều, chỉ có hơn hai mươi người, hội trường không quá náo nhiệt, nhưng cũng không phải thực nhạt nhẽo.

Cái gọi là cắt băng cũng chỉ là hình thức, Diệp Thiên và Vệ Hồng Quân và mấy vị phó giám đốc ngân hàng kia mỗi người cầm một cái kéo, đem tấm lụa đỏ cắt thành vài đoạn, sau đó Diệp Thiên vén lên tấm biển công ty đang được che bởi tấm vải đỏ, nghi thức đã hoàn thành.

Nhưng vị trí biển hiệu công ty Diệp Thiên, cũng rất nổi trội, xếp hạng thứ hai trong hàng chục công ty tại tầng 1 Cao ốc này, chứng minh giấy phép của công ty TNHH tư vấn môi trường Diệp Thiên, rất dễ nhận thấy.

- Công ty tư vấn môi trường? Đó là công ty như thế nào?

- Đúng vậy, sao trước kia không nghe nói về công ty như vậy, có quan hệ với bảo vệ môi trường không?

- Vệ tổng, Diệp tổng, cái công ty này rốt cuộc kinh doanh hạng mục gì, ngài có thể nói chứ?

Thấy tên công ty của Diệp Thiên, những người đó sôi nổi nghị lụân, cũng giống như Cát Lăng Tiêu, khi Vệ Hồng Quân mời những người này đến, cũng không nói rõ tình huống.

- Ha ha, hôm nay những người có thể tới đều là bạn của Vệ mỗ, mọi người an tâm, chớ vội nóng, mời lên tầng hai ngồi một chút, sau đó để Diệp tổng giải thích cho mọi người hiểu!

Lời nói của Vệ Hồng Quân khiến khách khứa đều ngậm miệng lại, đã đến thì nên yên vị, dù sao nghe một chút cũng được, công ty này có thể làm cho Vệ tổng tôn sùng như thế, nói vậy cũng là nơi thú vị.

Cho tới giờ khắc này, vẫn không có người nào đoán được tính chất kinh doanh của công ty của Diệp Thiên, cả đám người đi thang máy lên tầng hai, nhưng mới vừa vào đến công ty Diệp Thiên, nhất thời cũng cảm giác được có chút lạ.

Ở nơi này là công ty gì đây, quả thực giống như là nơi nghỉ dưỡng của một số người, sau khi vào cửa vòng qua cái rương Thủy Tộc lớn, dễ dàng nhìn thấy nước chảy bên cái cầu nhỏ, làm cho người ta giống như đưa thân vào không gian sơn dã vậy.

Nếu có người hiểu được Cửu Cung Bát Quái, liền phát hiện, không gian bài trí này, đều là có ý, từng ngọn cây cọng cỏ đều bố trí dựa theo phương vị Cửu Cung Bát Quái, khiến người ở trong đó, ngay cả việc thở cũng dễ dàng hơn.

Nhưng những người trong một xã hội cực kỳ hiện đại hoá như vậy nhìn thấy cảnh tượng loại này, tương phản thật lớn, nhất thời rất nhiều người đều hóa đá tại chỗ.

- Vệ tổng, thế này là thế nào?

Một người đứng ở bên cạnh Vệ Hồng Quân, nhịn không được liền hỏi.

- Đúng vậy, nơi này mặc dù không tệ, nhưng... Cuối cùng là làm kinh doanh gì vậy?

Vốn còn đắm chìm trong cảnh tượng này, mọi người cũng dần phản ứng lại, đều đưa mắt nhìn Vệ Hồng Quân.

Đến lúc này, Vệ Hồng Quân cũng không tiếp tục thừa nước đục thả câu, mở miệng nói:

- Chư vị, chuyện lão Vệ tôi thất bại ở thị trường chứng khoán mấy năm trước, tất cả mọi người đều biết đến nhỉ?

- Biết chứ, Vệ tổng, đó không phải là họa mà không hiểm sao? Cùng chuyện này có quan hệ gì?

- Đúng vậy, lúc ấy thị trường chứng khoán điều chỉnh, bị tổn thất cũng không phải là một mình anh...

Người mà Vệ Hồng Quân mời đến, đều là người khá thân cùng hắn, đối với chuyện hắn làm giàu, những người kia cũng rõ như lòng bàn tay, nghe được lời của hắn, cả đám người đều nghị luận.

- Khụ khụ!

Vệ Hồng Quân hắng giọng một cái, thu hút sự chú ý của công chúng lại đây, rồi lớn tiếng nói:

- Các vị, mọi người chỉ biết một mà không biết hai, lúc ấy sở dĩ tôi có thể thoát khỏi khốn cảnh, có thể đều là nhờ Diệp Thiên - Diệp tổng trợ giúp, nếu như không có Diệp tổng, chỉ sợ đến bây giờ Vệ tống tôi còn đang loay hoay ở thị trường chứng khoán ...

Vệ Hồng Quân nói lời này, có thể nói là gây kinh ngạccho mọi người, nhất thời khiến toàn bộ âm thanh ầm ỹ trong hội trường đều mất hết, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía Diệp Thiên.

Crypto.com Exchange

Chương (1-798)