← Ch.031 | Ch.033 → |
Long Kình Thiên nhìn thanh niên áo vàng Phong Long tới gần, vẻ mặt thản nhiên.
Phong Long trầm giọng quát:
- Long Kình Thiên đúng không? Chịu chết đi!
Thanh niên áo vàng đột nhiên đánh ra một đấm, quyền kình xuyên qua lốc xoáy quanh người gã, không những không bị cản trở mà lực lượng lại tăng cường gấp đôi.
Khi quyền kình tới trước người Long Kình Thiên thì đột nhiên biến hóa thành mười mấy cái quyền ấn, chia ra tấn công vào mỗi vị trí trên người hắn.
Khi quyền ấp sắp chạm vào người Long Kình Thiên, hắn mặc kệ chúng đánh trúng, không lùi còn tiến lên, lật tay ra một chưởng. Trong ánh mắt kinh ngạc của nhóm Phong Long, một chưởng này đập vào lốc xoáy như dao.
Khi bàn tay của Long Kình Thiên chạm vào lốc xoáy xung quanh thanh niên áo vàng thì lòng bàn tay bỗng phát ra ánh sáng vàng cực kỳ chói mắt. Ánh sáng vàng đâm mắt mấy người Phong Long nhức nhối.
Lực lượng mạnh mẽ như nước lũ tuôn ra từ bàn tay của Long Kình Thiên.
*Ầm!*
Chỉ thấy lốc xoáy không ngừng xoay tròn cắt nghiền đột nhiên ngừng lại, tan biến như bong bóng. Tiếp theo Phong Long giống con diều đứt dây bay lên cao.
- Phụt.
Phong Long ở trên trời cao hộc máu té ra.
Dường như bay đến độ cao vừa đủ, cuối cùng Phong Long té xuống đất, đá hoa cương dưới đứt nứt rạn.
Mấy người thanh niên áo đen giật mình nhìn trên ngực Phong Long có dấu tay vàng, quần áo bao gồm nội giáp của gã đều bị đánh tan, chỉ dính mấy miếng vải rách trên người.
Thanh niên áo đen không dám tin nhìn kết quả này.
Không ngờ là kết cuộc như vậy!
Hạng mười hai Thiên Địa bảng nội điện, Phong Long sư huynh ở trong mắt họ tuyệt đối là nhân vật mạnh mẽ thế nhưng bị thua, còn là thảm bại, bại hoàn toàn!
Họ hít ngụm khí lạnh, ánh mắt nhìn Long Kình Thiên liên tục thay đổi.
Đặc biệt là thanh niên áo đen, trong mắt khó giấu sự kinh sợ.
Thanh niên áo đen thấy Long Kình Thiên đột nhiên xoay người đi hướng gã. Thanh niên áo đen nhìn Long Kình Thiên tới gần, chân gã mềm như bún.
Thanh niên áo đen răng va lập cập:
- Sư... sư huynh!
Long Kình Thiên đi tới trước mặt thanh niên áo đen, lạnh nhạt hỏi:
- Mới rồi ngươi nói nhận viện tử tu luyện của ta?
Thanh niên áo đen biến sắc mặt, hai tay phe phẩy, lắp bắp nói:
- Không không không, không phải, sư huynh, ta không có, ta không có ý này!
Long Kình Thiên hỏi ngược lại:
- Vậy mới rồi ngươi có ý gì?
Thanh niên áo đen mặt đỏ rần, từ xanh biến trắng, lắp ba lắp bắp không biết nên đáp lại ra sao.
Chợt có tiếng rên rỉ, chỉ thấy Phong Long lảo đảo cố gắng đứng dậy.
Phong Long nhìn Long Kình Thiên, đôi mắt tràn đầy khó tin, giọng khàn khàn:
- Ngươi, không thể nào!
Nói tới đây Phong Long lại hộc bãi máu.
Phong Long không thể tin, gã là hạng mười hai Thiên Địa bảng nội điện thế nhưng thua một đệ tử mới vào khảo hạch!
- Không thể nào?
Long Kình Thiên xoay người, vừa lúc Phong Long đứng lên lại ngã xuống.
Mấy người thanh niên áo đen đứng ngây tại chỗ, không biết nên làm sao.
Một lát sau Long Kình Thiên lên tiếng:
- Các ngươi mang chúng cút đi!
Cút? Họ không kịp phản ứng, đợi khi hiểu Long Kình Thiên cho chúng đi thì thấp thỏm nhìn hắn, không biết hắn nói thật hay giả.
Long Kình Thiên lại hỏi:
- Sao vậy? Các ngươi không muốn đi?
Lúc này cả đám mới ba chân bốn cẳng chạy tới chỗ Thiết Cao, Phong Long, mang theo hai người dắt díu nhau chạy, có cảm giác sống sót sau tai nạn.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn mấy người chạy xa, hỏi:
- Cứ để cho chúng đi thế sao?
Long Kình Thiên hỏi lại:
- Không thì làm gì?
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:
- Nếu là ta thì sẽ giết hết chúng!
Long Kình Thiên lắc đầu.
Long Kình Thiên nói:
- Đi thôi, chúng ta quay về viện tử.
Long Kình Thiên mang theo Cửu Vĩ Thiên Miêu đi vào viện tử tu luyện, chờ đợi ngày mai bắt đầu nội điện khảo hạch.
Màn đêm buông xuống.
Long Kình Thiên ngồi xếp bằng trên hàn ngọc sàn ngàn năm, vận 'Hỗn Độn Đại La Thiên', linh khí thiên địa như thủy triều ngưng tụ hướng hắn.
Một lát sau thân thể của Long Kình Thiên bao bọc trong linh khí, như ẩn như hiện.
Tiến vào Huyết Trì, hấp thu năng lực của Huyết Trì rồi thì kinh mạch trong người Long Kình Thiên dần nối liền, tốc đô thu nạp linh khí thiên địa nhanh hơn trước rất nhiều.
Một đêm bình yên, khi Long Kình Thiên lại mở mắt ra thì chân trời đã trắng.
Long Kình Thiên đứng dậy, nhìn hướng Tử Tiêu cung, lầm bầm:
- Sắp bắt đầu rồi.
Rốt cuộc sắp bắt đầu!
Nội điện khảo hạch, chỉ cần thông qua nội điện khảo hạch, trở thành đệ tử nội điện là sẽ gần đệ tử tinh anh một bước, khi đó trở thành nổi bật trong đệ tử nội điện, thành đệ tử tinh anh là có thể đi vào hàn ngọc sàn ngàn năm, tìm đến linh dược như Sắc Hoa, Vô Diệp Tử qua, qua đó hoàn toàn tu phục kinh mạch trong người Long Kình Thiên.
Cửu Vĩ Thiên Miêu cũng tỉnh dậy khỏi tu luyện.
Cửu Vĩ Thiên Miêu hỏi:
- Đại ca, bây giờ chúng ta đi Tử Tiêu phong không?
Đệ tử tham gia nội điện khảo hạch địa điểm tập hợp là ở Tử Tiêu phong.
Long Kình Thiên gật đầu, tiếp theo mang Cửu Vĩ Thiên Miêu ra khỏi viện tử, bay hướng Tử Tiêu phong.
Khi Long Kình Thiên đi tới Tử Tiêu phong thì đã là biển người đông đúc. Lần này đệ tử ngoại điện tham gia nội điện khảo hạch có hơn hai vạn người. Hai vạn người, người mới chỉ có hơn hai ngàn người tham gia, cònăng lực ại là đệ tử quý cũ.
Lúc này đám đông bỗng xôn xao.
- Nhìn kìa, đó chắc là Mộ Dung Thiến! Mộ Dung Thiến đến rồi!
- Mộ Dung Thiến đúng như lời đồn mỹ mạo vô song, khuynh quốc khuynh thành, cũng không biết ai về sau có thể giành được trái tim của mỹ nhân.
- Ngươi cứ mơ đi, trong Võ Thần Điện không biết có bao nhiêu thiên tài mơ ước, có xếp hàng cũng không tới lượt ngươi!
- Ta nghe nói trước đó vài ngày trong Thánh cảnh có nhiều đệ tử tinh anh quyết đấu sinh tử vì Mộ Dung Thiến!
Long Kình Thiên dọc theo ánh mắt mọi người nhìn hướng chân trời, Mộ Dung Thiến được mấy chục người vây quanh bay tới đây, quần áo phất phơ, vô cùng xinh đẹp.
So sánh với mấy tháng trước thì Mộ Dung Thiến tăng phần khí chất, một loại xuất trần.
Cổ Phạn đứng trong đám người nhìn Mộ Dung Thiến phiêu dật xuất trần, khuynh quốc khuynh thành, mắt chớp lóe.
Đệ tử xung quanh thấy vậy cười nịnh nói:
- Cổ Phạn sư huynh có được cổ đồng chiến thần thể, Mộ Dung Thiến thì lại có băng cơ tuyết cốt thần thể, cùng Cổ Phạn quả thực là trời sinh một đôi!
- Đúng vậy, chỉ có Cổ Phạn sư huynh mới xưng đôi cùng Mộ Dung Thiến!
- Thì đó, nội điện khảo hạch lần này Cổ Phạn đoạt được đệ nhất thì Mộ Dung Thiến chắc chắn sẽ ngã lòng với Cổ Phạn sư huynh, anh hùng xứng mỹ nhân, đúng là tuyệt phối!
Đệ tử cũng vuốt mông ngựa.
Cổ Phạn cười toe toét, nói:
- Nội điện lần này ta phải lấy được đệ nhất, hơn nữa khẳng định đoạt đệ nhất!
Cổ Phạn có thực lực khiến gã tự tin như vậy.
Phía xa Long Kình Thiên nghe hết lời Cổ Phạn nói, cười lạnh.
- Tà Đồng Phó Trần đến!
- Phó Trần thật đẹp trai.
Đám người lại xôn xao, rất nhiều nữ đệ tử ngoại điện vẻ mặt say đắm nhìn bóng người từ xa bay tới.
Phó Trần, tuyệt thế yêu nghiệt có được Tam Nhãn Tà Đồng.
Long Kình Thiên nhìn sang, thấy Phó Trần khoảng hai mươi tuổi, mày kiếm mắt sáng, đặc biệt ở trán có một con mắt dựng đứng nhàn nhạt khiến gã có vẻ tuấn tú yêu dị, hèn chi mấy nữ đệ tử ngoại điện mê mẩn.
← Ch. 031 | Ch. 033 → |