← Ch.159 | Ch.161 → |
- Vô Diệp Tử Quả chắc ở những cây ma thụ xung quanh đây thôi. Chủ nhân, chúng ta có cần chia nhau ra tìm?
Tử Thiên Long Hoàng hỏi.
Tuy quanh đây có thể có thể có Vô Diệp Tử Quả nhưng nó cực hiếm, hơn nữa ở đây không có vài chục vạn thì cũng vài vạn cây ma thụ, mọi người phải phân ra tìm mới nhanh được.
- Không cần đâu.
Lôi Kình Thiên nói.
Tuy chia ra sẽ nhanh hơn nhưng nếu thế sẽ không an toàn.
Từ khi gặp Hắc Xà đến giờ không gặp lại con nào nữa, trong lòng Lôi Kình Thiên thấy kỳ lạ.
Sự bất thường này khiến Lôi Kình Thiên cẩn thận hơn.
Mọi người ở cùng nhau có vấn đề gì sẽ dễ giải quyết hơn.
Hơn nữa, Lôi Kình Thiên có cách hay hơn để tìm Vô Diệp Tử Quả.
Trước sự chăm chú của mấy người Tử Thiên Long Hoàng, trán Lôi Kình Thiên loé lên, Trấn Thiên Tháp xuất hiện, tay phải hất một cái, Trấn Thiên Tháp bay lên trên trời.
Rồi Lôi Kình Thiên chỉ một cái, toàn thân Trấn Thiên Tháp toả ra hàng vạn đạo kim quang, trước sự chiếu rọi đó cảnh vật trong vòng vài trăm mét hiện ra rõ ràng rành mạch.
Trấn Thiên Tháp không ngừng xoay chuyển, di động về bốn phía.
- Mọi người theo ta, đi theo Trấn Thiên Tháp!
Lôi Kình Thiên nói rồi bay lên, pháp lực thôi động Trấn Thiên Tháp không ngừng tiến về phía trước.
Mấy người Cửu Vĩ Thiên Miêu mừng rỡ, vội theo sau.
Dùng pháp lực điều khiển Trấn Thiên Tháp tuy rất tiêu hao chân khí nhưng sâu trong Vô Diệp Lâm không quá lớn, có lẽ hai giờ là bay hết một vòng, thời gian đó Lôi Kình Thiên có thể chịu đựng được.
Mọi người theo sát Trấn Thiên Tháp, chú ý đến từng ngọn ma thụ phía dưới.
Nhưng một giờ sau vẫn không hề thấy bóng dáng của Vô Diệp Tử Quả đâu.
- Lão đại, liệu Vô Diệp Tử Quả có bị kẻ khác hái mất rồi không? Theo truyền thuyết Vô Diệp Tử Quả mỗi trăm năm mới ra mười quả, nếu mười quả này bị hái mất thì phải đợi một trăm năm nữa mới xuất hiện.
Cửu Vĩ Thiên Miêu có phần lo lắng.
Lôi Kình Thiên trầm ngâm:
- Tuy trăm năm mới sinh ra mười quả nhưng thường rất ít người đến đây hái, không thể nào lại bị hái hết được.
Vô Diệp Lâm này dù là Thần Cấp cường giả vào cũng nguy hiểm chứ đừng nói Thánh Cấp.
Tuy Vô Diệp Tử Quả là kỳ quả nhưng vẫn chưa phải thứ bảo bối đến mức khiến Thần Cấp, Thánh Cấp cường giả phải liều mạng.
Dù là những siêu cấp đại thế lực cũng không.
Vì một Thánh Cấp cường giả đáng giá hơn Vô Diệp Tử Quả nhiều.
Nếu chỉ vì hái Vô Diệp Tử Quả mà mất một Thánh Cấp, thậm chí Thần Cấp cường giả thì không đáng chút nào.
Vì thế Lôi Kình Thiên mới cho rằng không thể nào cả mười quả đều bị hái hết.
Mọi người tiếp tục tiến lên.
Đúng lúc đấy, Lục Dực Tử Phụng chỉ về phía một ngọn ma thụ ở phía trước.
- Vô Diệp Tử Quả!
Mọi người nhìn theo, chỉ thấy ở nơi giao nhau của hai cành cây có một thứ quả màu tím sẫm chỉ to cỡ nắm đấm của trẻ sơ sinh.
Màu sắc của Vị Diện rất giống với màu sắc của ma thụ, hơn nữa lại là nơi đan xen giữa các nhánh cây, nếu không phải có Trấn Thiên Tháp chiếu sáng thì khó lòng nhận ra.
Thấy thế mọi người đều mừng rỡ.
Cuối cùng cũng tìm được rồi!
Lôi Kình Thiên cũng lộ nụ cười.
- Mọi người cẩn thận!
Đột nhiên Lôi Kình Thiên hô lên cảnh giác.
Vừa dứt lời thì có vô số đạo hắc ảnh bắn về phía họ.
- Hắc Xà!
Cửu Vĩ Thiên Miêu kêu lên.
Có đến hơn chục con Hắc Xà!
Mỗi con Hắc Xà đều có thể giết chết một thánh giới cường giả.
Ngay Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng cũng phải biến sắc mặt.
Hai tay Tử Thiên Long Hoàng đột nhiên biến to lên, đập về phía những hắc ảnh ấy.
- Cuồng long thôn thiên!
Chỉ thấy một con kim long xuất hiện, há mồm lao về phía những con Hắc Xà.
Lục Dực Tử Phụng vung hai tay lên, hoả diệm toàn thân biến thành phượng hoàng công kích về phía bọn rắn. Thấy kim logn của Tử Thiên Long Hoàng nàng giật mình.
- Long Tộc?
Rõ ràng là nàng không ngờ vị trung niên tráng hán đó lại là cường giả Long Tộc.
Tiếng long phụng ngâm vang vọng trong không gian.
Long phụng công kích, uy lực tăng gấp bội, chri thấy mười mấy con Hắc Xà bị bay ngược ra sau, đập lên thân cây và không thấy động tĩnh gì nữa.
Mười mấy con này chỉ là Hắc Xà bình thường, đương nhiên khó lòng chịu nổi hợp kích của Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng.
Lúc này, trong tay Lôi Kình Thiên ngưng tụ đao quang, chém về phía Vô Diệp Tử Quả. Nhưng khi hắn sắp cầm được Vô Diệp Tử Quả thì lại một đàn Hắc Xà nữa bắn tới.
- Hắc Xà! Sao lại nhiều như vậy?
Cửu Vĩ Thiên Miêu kinh hãi.
Lần này có đến hơn hai chục con!
Tử Thiên Long Hoàng thấy thế, phi đến bên cạnh Lôi Kình Thiên bảo vệ hắn, một quyền tung ra. Lục Dực Tử Phụng cũng ra tay sau đó.
Tuy cả hai cùng tấn công nhưng vẫn có Hắc Xà tránh được công kích của họ, dù sao thì số lượng quá nhiều.
Hơn hai mươi con, cho dù là Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng liên thủ cũng khó lòng một kích giết hết được chúng.
Những con thoát chết lao về phía Lôi Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu.
Một con lao tới Lôi Kình Thiên, hai con lao tới Cửu Vĩ Thiên Miêu.
Cửu Vĩ Thiên Miêu thấy thế hét lên:
- Lão đại cẩn thận!
Nói rồi bay lên biến thành bản thể, chín cái đuôi khổng lồ tấn công về phía ba con Hắc Xà.
Uỳnh!
Một âm thanh lớn nổ ra.
Cả Cửu Vĩ Thiên Miêu và ba con Hắc Xà đều bị đánh bay ra sau.
Tuy Cửu Vĩ Thiên Miêu chỉ hồi phục thực lực bát cấp trung kỳ nhưng mạnh hơn Thánh Cấp cường giả bình thường. Tuy thế vẫn khá vất vả để chống lại công kích của ba con Hắc Xà, chỉ thấy ánh sáng trên chín cái đuôi có phần tối đi.
Cửu Vĩ Thiên Miêu chặn được ba con Hắc Xà, lúc này quả Vô Diệp Tử Quả đã rơi vào tay Lôi Kình Thiên.
Cảm giác lạnh băng đến kinh người.
Có điều, Lôi Kình Thiên không có thời gian để nhìn kỹ nó, cất vào không gian giới chỉ rồi nhìn xung quanh.
Chỉ thấy lúc này có mấy chục con Hắc Xà đang lao tới, số lượng gấp đôi lúc nãy, hơn bốn chục con.
- Sao lại nhiều thế này!
Sắc mặt Tử Thiên Long Hoàng thay đổi, sắc mặt của Lục Dực Tử Phụng còn khó coi hơn.
- Là Hắc Xà Vương!
Đột nhiên Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn về một hướng khác kinh hoàng kêu lên.
Chỉ thấy ở đó lại có một lượng lớn Hắc Xà tràn ra, trong đó có ba con to gấp đôi Hắc Xà bình thường, trên trán có chữ Vương.
- Ba con Hắc Xà Vương!
Mấy người Tử Thiên Long Hoàng kinh hãi thất sắc.
Ba con Hắc Xà Vương, cộng với hơn trăm con Hắc Xà, dù là những cường giả như Tử Thiên Long Hoàng hay Lục Dực Tử Phụng cũng phải tránh xa.
← Ch. 159 | Ch. 161 → |