← Ch.188 | Ch.190 → |
Trước khi rời đi, Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn hai đống tro tàn trên mặt đất mà không giấu nổi sự chấn kinh.
Hắn tự hỏi, một kiếm vừa rồi của Long Kình Thiên, dù là hắn cũng khó lòng đỡ nổi, thậm chí hắn không nhìn ra được Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm đã cắt qua cổ hai kẻ kia thế nào.
Một kiếm đó quá nhanh, lại thần bí khó lường khiến người ta không thể nắm bắt, dường như nó mang một thứ sức mạnh của trời đất, khi kiếm đánh ra là dung hợp với trời đất thành thể thống nhất.
- Thiên địa lực! Rốt cuộc lão đại là cường giả nào chuyển thế?
Cửu Vĩ Thiên Miêu thầm đoán, thực lực của Long Kình Thiên càng hồi phục càng trở nên thần bí.
Long Kình Thiên tuy bị Thiên Phạt Huỷ Diệt Lực đánh trọng thương thiên tôn chi thể, sức mạnh biến mất, cần phải tu luyện lại từ đầu, nhưng đại đạo lĩnh ngộ, ý cảnh vẫn còn. Sức mạnh bản tôn không ngừng hồi phục, phối hợp với ý cảnh của hắn, mỗi đòn mỗi kiếm đều uy năng khó lường.
Một kiếm vừa rồi, mấy người Cửu Vĩ Thiên Miêu muốn học cũng không học được.
Bây giờ, nhiều nhất họ chỉ có thể lĩnh ngộ được một chút về pháp tắc không gian và thời gian, còn xa mới đến lĩnh ngộ đại đạo.
- Các ngươi có biết gia tộc Cổ Tư không?
Trên đường Long Kình Thiên hỏi.
Người trung niên lúc nãy nói hắn thuộc gia tộc Cổ Tư nên giờ Long Kình Thiên tiện hỏi.
Lúc này Cửu Vĩ Thiên Miêu sực tỉnh, nói:
- Man Hoang Đế Quốc có Thập đại vương giả gia tộc. Cổ Tư gia tộc là một trong số đó. Tộc trưởng của những vương giả gia tộc này đều có địa vị cao trong Man Hoang Đến Quốc.
- Thập đại vương giả gia tộc.
Long Kình Thiên nói.
- Đúng vậy, chủ nhân, tộc trưởng gia tộc Cổ Tư còn là một trong Thập đại cường giả của Ma Hoang Đế Quốc.
Lục Dực Tử Phụng nói.
- Hắn tên là Cổ Hạo Đế.
- Cổ Hạo Đế?
Long Kình Thiên cười khảy, một người phàm cường giả mà tự xưng Hạo Đế. Hạo Đế chính là một trong Tiên Đế mạnh nhất Tiên Giới.
Vậy là mấy người Long Kình Thiên tiếp tục bay về phía Băng Xà Đảo.
Nhưng Băng Xà Đảo nằm ở cực bắc Man Hoang Đại Lục nên không hề gần chút nào. Với tốc độ của bọn Long Kình Thiên cũng phải mất ba tháng.
Cả bọn Long Kình Thiên vừa đi vừa tu luyện, giờ hắn phải hồi phục sức mạnh bản tôn càng nhanh càng tốt, ít nhất phải phục hồi đến thực lực đại thừa. Chỉ khi đó Long Kình Thiên mới kích bại, thậm chí kích sát được Thần Cấp cường giả của Vị Diện này.
Vì có Địa Tâm Nhũ, trứng Côn Bằng và Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm nên thực lực Long Kình Thiên hồi phục kinh người. Ba tháng sau, khi đến hải vực của Băng Xà Đảo thì Long Kình Thiên đã đạt đến Hợp Thể trung kỳ!
Còn Cửu Vĩ Thiên Miêu cũng hồi phục đến Thánh Cấp trung kỳ.
Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng thực lực cũng tăng tiến không ít.
- Chủ nhân, phía trước chính là Băng Sơn Hải Vực!
Thiết Thương Hùng chỉ về phía hải vực vô tận trước mặt nói.
Băng Xà Đảo ở trong Băng Sơn Hải Vực.
- Man Hoang Thần Miếu tuy thống trị một nửa lãnh thổ của Man Hoang Đại Lục nhưng không hoàn toàn khống chế cả đại lục này. Thế lực của Man Hoang Thần Miếu không thể kéo dài đến tận đây.
Lúc này Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:
- Băng Sơn Hải Vực có một nghìn hòn đảo, thế lực trên mỗi hòn đảo đều rất mạnh, đảo chủ đều là Thánh Cấp lục trùng, thất trùng cường giả.
- Đúng vậy, hơn nữa trong Băng Sơn Hải Vực còn có một số Thần Cấp lão tổ ẩn dật.
Lục Dực Tử Phụng nói tiếp:
- Man Hoang Thần Miếu muốn thống trị Băng Sơn Hải Vực là rất khó.
Long Kình Thiên gật đầu, rồi đưa ba người bay về phía Băng Sơn Hải Vực.
Bên ngoài chưa có cảm giác gì, nhưng khi vào trong Băng Sơn Hải Vực là họ lập tức cảm nhận được vô số luồng hàn lưu xộc tới.
Băng Sơn Hải Vực nằm ở cực bắc Man Hoang Đại Lục, quanh năm đóng băng phủ tuyết, sâu dưới đáy biển thậm chí có vô số ngọn núi băng, người bình thường đến đây căn bản không sống nổi.
Đương nhiên với mấy người Long Kình Thiên thì đó không là gì cả.
Bốn người Long Kình Thiên không ngừng bay qua mặt biển.
Chỉ thấy trên mặt biển nhiều nơi đóng thành những lớp bằng dày cộm, thậm chí lộ ra cả đỉnh của băng sơn.
Thỉnh thoảng còn nhìn thấy một số yêu thú trong hải vực đánh giết, không ít trong số chúng là băng hệ yêu thú biến dị.
Băng hệ yêu thú rất khó gặp được ở nơi khác, nhưng ở Băng Sơn Hải Vực này thì không thiếu.
Sau vài tiếng, Long Kình Thiên nhìn thấy trên mặt biển một hòn đảo, nó không lớn lắm. Hắn quét thần thức, tuy có người cư trú nhưng không đông, cùng lắm là vài vạn người, hơn nữa tu vi rất yếu, mạnh nhát cũng chỉ là Võ Tông.
Băng Sơn Hải Vực tuy nói là có nghìn đảo nhưng thực tế chắc chắn là hơn nhiều, chỉ là thế lực của nghìn đảo rất mạnh nên bên ngoài gọi là vậy.
Ngoài những hòn đảo có thế lực vường đại còn có những đảo nhỏ hơn, ví như hòn đảo trước mắt đây.
Mấy người Long Kình Thiên không dừng lại ở đây mà tiếp tục bay về trung tâm Băng Sơn Hải Vực.
Băng Xà Đảo là một trong một nghìn hòn đảo thế lực cường đại, nằm ở trung tâm Băng Sơn Hải Vực.
Trời tối dần.
- Chủ nhân, còn hai ngày nữa mới tới Băng Xà Đảo được, hay chúng ta dừng lại ở hòn đảo kia một đêm?
Lục Dực Tử Phụng hỏi.
- Cũng được.
Long Kình Thiên gật đầu.
Chỉ cần tìm được Kim Ngưu Thảo và hai loại linh dược nữa là đủ loại, đến lúc đó luyện chế đan dược là sẽ trị được thương thế trong kinh mạch rồi.
Sau này tu luyện, thôn phệ linh khí sẽ mạnh hơn bây giờ chục lần, thậm chí trăm lần!
Đến lúc đó thực lực sẽ hồi phục càng nhanh hơn!
Trong ba năm Địa Ngục Ma Tộc sẽ tấn công Thiên Man Vị Diện, nếu kinh mạch được chữa lành thì Long Kình Thiên chắc chắn trong ba năm sẽ hồi phục được đến đại thừa đỉnh phong, thậm chí Bán Tiên Cảnh!
Mấy người Long Kình Thiên đáp xuống hòn đảo trước mặt, hắn dùng thần thức quét một lượt phát hiện đây là hoang đảo, cây cối um tùm, trên một số cây cổ kết thành mảnh băng.
Long Kình Thiên đến một khu đất trống rồi bố trí cấm chế, lấy trứng Côn bằng ra và tu luyện với ba người Cửu Vĩ Thiên Miêu.
Từ khi mua được trứng Côn Bằng cũng đã gần một năm, bốn người Long Kình Thiên không ngừng hấp nạp như vậy, Tiên Thiên Huyền Khí cũng sắp cạn rồi.
Phù văn bên ngoài vỏ trứng cũng đã tối lại, gần như biến mất.
Buổi đêm ở Băng Sơn Hải Vực gió rất lớn, cuồng phong cuồn cuộn, nhưng khi thổi tới chỗ mấy người Long Kình Thiên thì như vào biển bùn.
Bên cạnh Long Kình Thiên là Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm, Kỳ Lân thần thú hồn vẫn không ngừng thổi Thuỵ Linh Khí lên người Long Kình Thiên. Hai tháng nay hắn không ngừng hấp nạp tu luyện, Thuỵ Linh Khí của Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm cũng giảm đi nhiều.
Một đêm trôi qua.
Bốn người Long Kình Thiên tỉnh lại, Long Kình Thiên cất Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm đi, nhìn thì thấy phù văn trên vỏ trứng Côn Bằng đã hoàn toàn biến mất, tim hắn khẽ động, rồi hắn đứng dậy tiến lại chỗ quả trứng.
← Ch. 188 | Ch. 190 → |