← Ch.192 | Ch.194 → |
Ý tứ đe doạ của lão giả Khương gia đã quá rõ ràng.
Long Kình Thiên cũng nhìn Trâu Bình xem hắn đáp thế nào.
Trâu Bình nghe vậy, quay lại cười khảy:
- Khương Vô Yến, nếu không thì sao? Lẽ nào ngươi nghĩ Trâu gia ta sợ Khương gia ngươi thật sao?
Khương Vô Yến, tam trưởng lão Khương gia!
Sắc mặt Khương Vô Yến có chút khó coi, dường như không ngờ Trâu Bình lại dám đập lại mình như vậy.
- Ngươi chỉ vì mấy kẻ này mà đắc tội Khương gia? Trâu Bình, hậu quả nghiêm trọng, ngươi suy nghĩ kỹ chưa?
Trâu Bình cười ha hả:
- Khương Vô Yến, đúng là nực cười, đắc tội Khương gia ngươi? Trâu gia và Khương gia quan hệ rất tốt sao? Hậu quả rất nghiêm trọng? Ngươi doạ được kẻ khác chứ không doạ được Trâu Bình ta đâu!
Băng Xà Đảo, trong Tứ đại gia tộc, Trâu gia và Khương gia quan hệ luôn luôn không tốt, hai nhà vẫn thường xuyên mẫu thuẫn, vì thế chẳng thể nói đến đắc tội hay không đắc tội.
Cũng chính vì thế khi biết Khương Thần muốn lấy Mạnh Đình Đình thì Trâu Vân mới muốn quyết chiến với hắn.
Khương Vô Yến và hai trưởng lão bên cạnh sắc mặt cũng rất khó coi.
- Vị huynh đệ đây, không biết nên xưng hô thế nào?
Trâu Bình mặc kệ sắc mặt của Khương Vô Yến, quay lại khách khí hỏi Long Kình Thiên.
- Long Thần.
Long Kình Thiên nói.
- Long Thần?
Trâu Bình cười:
- Long Thần huynh đệ từ bên ngoài đến đúng không? Có chỗ dừng chân ở Băng Xà Đảo này chưa? Nếu chưa thì mời đền Trâu gia ta mấy ngày, ngươi thấy sao?
Long Kình Thiên trầm ngâm một chút rồi gật đầu.
Trâu Bình và Trâu Khang mừng rỡ, đưa tay mời.
Khương Vô Yến trên lôi đài thấy Trâu Bình và mấy người Long Kình Thiên bỏ đi, ai mắt loé hàn quang, toàn thân toát hàn ý.
- Tam trưởng lão, Trâu gia rõ ràng không coi Khương gia ta ra gì. Giờ chúng ta??
Một trưởng lão bên cạnh Khương Vô Yến làm động tác chém.
Khương Vô Yến sắc mặt tối lại, nói:
- Không vội, Trâu gia trước nay đều chống đối chúng ta, sớm muộn gì chúng ta sẽ san bằng chúng, nhưng không phải bây giờ.
Hai trưởng lão Khương gia gật đầu.
- Trâu Vân, tên cẩu tạp chủng. Ta nhất định sẽ tìm cơ hội đích thân giết ngươi!
Khương Nguỵ nhìn bóng lưng Trâu Vân, hằm hè nói.
Hắn bị Cửu Vĩ Thiên Miêu đả thương, mất mặt trước bao nhiêu đệ tử trên đạo, hắn chuyển nỗi hận sang người Trâu Vân. Nếu không phải vì Trâu Vân thì hắn đâu có bị Cửu Vĩ Thiên Miêu đả thương, đâu bị mất mặt như vậy?
- Chúng ta đi thôi.
Khương Vô Yến nói xong cùng Khương Nguỵ và hai trưởng lão biến mất.
Đệ tử ở xung quanh thấy mấy người Khương Vô Yến bỏ đi thì mới dám lại gần lôi đài.
- Không biết bốn người kia lai lịch thế nào!
- Thánh Cấp cường giả lại gọi người thanh niên mặc hắc y kia là chủ nhân, hắn tên Long Thần à?
Một số đệ tử bàn luận xôn xao.
Thế lực Khương gia trên Băng Xà Đảo là lớn nhất, trước nay đệ tử rất bá đạo, không ít đệ tử các thế lực khác đều bị đệ tử Khương gia ức hiếp. Giờ Khương Nguỵ bị Cửu Vĩ Thiên Miêu đả thương, đương nhiên trong lòng họ thấy phấn khởi.
Bốn người Long Kình Thiên được ba người Trâu Bình mời đến Trâu gia.
Trâu gia nằm ở phía Nam thành, diện tích rất lớn. Khi bọn Long Kình Thiên đến, gia chủ Trâu gia, Trâu Nhất Phàm dẫn đầu các trưởng lão ra đón, vô cùng khách khí và nhiệt tình.
Trong đại sảnh Trâu gia, bốn người Long Kình Thiên cùng Trâu nhất phàm và các trưởng lão ngồi xuống.
- Không biết Long Thần huynh đệ lần này đến Băng Xà Đảo có việc gì?
Ngồi không bao lâu, Trâu Nhất Phàm hỏi.
Long Kình Thiên cũng không giấu dếm, nói mục đích đến Băng Xà Đảo lần này của mình.
Biết Long Kình Thiên đến Băng Xà Đảo để tìm ba loại linh dược Kim Giác Thảo, mấy người Trâu Nhất Phàm nhìn nhau. Trâu Nhất Phàm trầm ngâm nói:
- Long Thần huynh đệ, ngươi muốn tìm ba loại linh dược này, ngoài Kim Giác Thảo ra, hai loại kia trong dược khố của Trâu gia ta đều có. Ta có thể tặng huynh đệ. Chỉ là Kim Giác Thảo...
Nói đến đây Trâu Nhất Phàm ngừng lại.
Long Kình Thiên nghe thế mừng rỡ, không ngờ Trâu gia lại có hai loại linh dược kia, vậy là chỉ còn Kim Giác Thảo. Nhìn thần sắc của Trâu Nhất Phàm và các trưởng lão, Long Kình Thiên không kìm được hỏi:
- Trâu gia chủ, có gì cứ nói.
- Long Thần huynh đệ, là thế này. Kim Giác Thảo chỉ ở Thánh Sơn mới có.
Lúc này Trâu Bình nói.
- Thánh Sơn? Ta nhớ là Kim Giác Thảo mọc ở Vô Nhai Sơn ở Băng Xà Đảo mà.
Tử Thiên Long Hoàng nói.
Mấy người Trâu gia nghe thế sắc mặt quái dị nhìn Tử Thiên Long Hoàng. Trâu Nhất Phàm cười:
- Tử Thiên huynh đệ không biết, Thánh Sơn trước đây có tên là Vô Nhai Sơn, nhưng đó cũng là chuyện mấy vạn năm trước rồi.
Mấy vạn năm trước? Lúc này Tử Thiên Long Hoàng mới hiểu tại sao sắc mặt người Trâu gia lại quái dị như vậy.
- Ba vạn năm trước Vô Nhai Sơn đổi tên thành Vô Âm Sơn. Nhưng mấy chục năm trước không biết vì sao Vô Âm Sơn lại có biến dị, sinh ra năng lượng quái dị, sau khi nó xuất hiện đã sinh ra một loại thiên địa kỳ quả.
Trâu Nhất Phàm chậm rãi giải thích.
- Thiên địa kỳ quả?
Long Kình Thiên bất giác nhớ tới Thánh Quả mà những người trên đảo nhắc đến.
- Đúng vậy, thiên địa kỳ quả, Đế Cấp cường giả ăn vào sẽ đột phá lên Thánh Cấp!
Trâu Nhất Phàm nói tiếp.
- Đột phá Thánh Cấp? Cửu Vĩ Thiên Miêu kinh ngạc, trong lịch sử Thiên Man Vị Diện có không biết thiên tài dừng lại ở Đế Cấp, cả đời không thể đột phá Thánh Cấp, nhưng chỉ cần ăn loại quả này là đột phá được?
Cửu Vĩ Thiên Miêu nghĩ như thế là nghịch thiên quá rồi!
Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng cũng ngạc nhiên.
Long Kình Thiên vẻ mặt bình tĩnh, cũng chẳng có gì lạ, hắn biết trong trời đất này có một số loại quả khi ăn vào, đừng nói là Thánh Cấp ở Vị Diện người phàm, ngay trực tiếp thành thiên tiên cũng không phải không thể.
Cửu Truyền Kim Đan của Thái Thượng Lão Quân càng lợi hại hơn, mỗi viên dùng mấy vạn loại linh dược nghìn vạn năm để luyện chế trong mấy vạn năm mới thành, uống vài viên là trực tiếp thành Đại La Kim Tiên.
- Đúng thế, loại thiên địa kỳ quả này bọn ta gọi là Thánh Quả.
Trâu Nhất Phàm nói.
- Hơn nữa nó chỉ có tác dụng đối với Đế Cấp cường giả, Thánh Cấp cường giả ăn chẳng có tác dụng gì.
- Chỉ có tác dụng với Đế Cấp?
Cửu Vĩ Thiên Miêu hỏi.
- Thế Tôn Cấp, Tông Cấp thì sao?
- Tôn Cấp, Tông Cấp tuy cũng có tác dụng nhưng không lớn như Đế Cấp.
Trâu Nhất Phàm nói.
- Do sự xuất hiện của Thánh Quả mà Vô Âm Sơn đổi tên thành Thánh Sơn. Hơn nữa rất nhiều thế lực ở Băng Xà Đảo đều phái cường giả toạ thủ ở Thánh Sơn, cách một khoảng thời gian mới khai khởi cho đệ tử các đệ tử vào Thánh Sơn tranh đoạt Thánh Quả.
Long Kình Thiên nghe vậy gật gù, thì ra là vậy.
Nếu là vậy, muốn lấy Kim Giác Thảo, thì phải đợi Thánh Sơn khai khởi mới được.
- Lần tới Thánh Sơn mở là khi nào?
Long Kình Thiên hỏi.
- Năm ngày sau. Chỉ là...
Trâu Nhất Phàm nói đến đây thì lưỡng lự một chút, sắc mặt khó xử:
- Không phải ai cũng được vào Thánh Sơn, mỗi lần Trâu gia ta chỉ được một người vào.
← Ch. 192 | Ch. 194 → |